Chàng Ngốc - Tô Mã Lệ

Chương 74




Tiêu Cảnh Duệ hôn hôn mặt nàng, đem người xoay lại đè ở dưới thân, sau đó tiếp tục đem hai chân nàng đặt ở trên bả vai, ôm hai cái đùi nàng bắt đầu hiệp mới.

Anh cắm lại mau lại còn sâu, không đến vài cái Vãn Phong lại lên đình như đã chết một lần, anh cũng bay nhanh mà rút ra bắn ở trên mặt đất.

Vãn Phong khát muốn uống nước.

Tiêu Cảnh Duệ đi rót chén nước cho nàng uống xong, sau đó hôn lấy môi nàng, đem nước uống vào mút tiến chính mình trong miệng rồi lại đút nàng uống nước.

Vãn Phong xấu hổ buồn bực cực kỳ, vài lần nhắm miệng không cho anh hôn, anh liền moi lộng tiểu huyệt nàng, hoặc là dùng lòng bàn tay to bao lấy đầṳ ѵú.

Vãn Phong bị lộng vài cái, liền nhịn không được giương miệng thở dốc.

Nam nhân liền nhân cơ hội hôn lấy đôi môi, liếʍ ʍúŧ miệng nàng hết thảy.

Ngày khai giảng đầu tiên, Vãn Phong bị nam nhân đè ở trong phòng thao năm sáu lần.

Mãi cho đến khi trời tối, còn chưa có kết thúc.

Vãn Phong cuối cùng bị thao đến trừ bỏ khóc chính là kêu, toàn bộ sàn nhà tất cả đều là dâʍ ŧɦủy̠ cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙, khi nàng bị nam nhân ôm vào toilet, bụng nhỏ còn đang trừu run.

Tiểu huyệt nếu sờ một cái chính là một tay dâʍ ŧɦủy̠.

Buổi tối đã 8 giờ, nàng còn không có trả lời điện thoại trong nhà mình.

Nàng há miệng thở dốc muốn mở miệng nói chuyện, giọng nói đều khàn khàn như bị bệnh.

Vốn dĩ khóc liền khóc ách, Tiêu Cảnh Duệ lại đem côn ŧɦịŧ nhét vào miệng nàng, nói cái gì làm cho nàng nếm thử thứ tốt, sau đó nàng đã bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng năng đến cả người đều đang run lật.

Tắm rửa xong xuôi, Vãn Phong liền nằm ở trên giường, nam nhân lại đây xoa ấn nàng eo.

“A… Nhẹ một chút…” Vãn Phong eo đau đến lợi hại, bị nam nhân tay nhẹ nhàng nhấn một cái, liền cả người run lên lên, tiểu huyệt đều nước chảy.

Tiêu Cảnh Duệ đem tay nàng kéo xuống tới, đặt ở trên côn ŧɦịŧ lại nghạnh của mình, “Đừng kêu, em kêu một tiếng anh liền ngạnh.”

Vãn Phong xấu hổ đến rút tay về, “Anh không cần luôn như vậy.”

“Như thế nào?” Tiêu Cảnh Duệ tiến đến trước mặt nàng, đem côn ŧɦịŧ đỉnh ma ở trên môi nàng, “Như vậy?”

Vãn Phong tức giận đến xoay qua mặt không xem, Tiêu Cảnh Duệ lại duỗi dài cánh tay mát xa xoa nắn eo mông cho nàng, trằn trọc xoa tới rồi nàng nhũ thịt cùng đầṳ ѵú.

Vãn Phong bị xoa đến cả người nhũn ra, bí bách không được mình mà quay đầu, vươn tay đem vật cứng kia vuốt ve cưng chiều nó, sau đó vươn đầu lưỡi liếm liếm.

Tiêu Cảnh Duệ sướng đến vòng eo đều run lên, đĩnh eo liền đem côn ŧɦịŧ hướng càng bên trong đưa đi.

Vãn Phong nức nở đánh bàn tay anh một cái rõ đau.

Tiêu Cảnh Duệ đột nhiên đĩnh một cái, côn ŧɦịŧ đột phá nàng khoang miệng, thẳng tắp thọc đến cổ họng nàng.

Vãn Phong nước mắt đều tràn ra tới, đáng thương mà nức nở khóc lóc, đáng tiếc trong miệng hàm chứa côn ŧɦịŧ thật lớn, nói cái gì đều kêu không ra, chỉ có thể phát ra “Ô ô” thanh âm.

Tiêu Cảnh Duệ rút ra, lại đỉnh đi vào, qua lại lăn lộn một phút, Vãn Phong má đều toan, anh mới thủ sẵn nàng cái ót, bắn vào miệng nàng.

Vãn Phong chạy tới toilet súc miệng xong, trở về xoa xoa khóe miệng, hướng Tiêu Cảnh Duệ nói, “Người xấu!”

Tiêu Cảnh Duệ cười nhẹ, “Anh đây liền giúp em liếm.”

Vãn Phong mặt đỏ lên, “Em mới không cần.”
Tiêu Cảnh Duệ đã tách ra chân của nàng, dùng môi mỏng bao bọc lấy nước chảy ra trong huyệt khẩu.

“Còn nói không cần, nơi này như thế nào ướt như vậy?” Anh vừa nói, một bên vươn ngón trỏ đi moi lộng kia phiến dâʍ ŧɦủy̠.

Vãn Phong vừa xấu hổ lại vừa tức giận, “Anh… Không cần… A… Nói chuyện… A…”

Tiêu Cảnh Duệ lấy ngón tay đi dò xét đi vào, tìm được điểm mẫn cảm của nàng mà moi lộng, môi mỏng lại ở miếng thịt viên nhô lên kia, mút cắn liếʍ ɭáρ.

Không đến một hồi, Vãn Phong liền thét chói tai cao trào.

Tiêu Cảnh Duệ còn muốn lại đến, nàng duỗi tay đẩy anh ra, thanh âm mang theo khóc nức nở, “Em từ bỏ…”

Tiêu Cảnh Duệ cười khẽ, bắt chước nàng phía trước cầu anh nhanh lên thanh âm, nhéo giọng nói kêu, “… Đại Sơn… Mau một chút…”

Vãn Phong tức chết rồi, từ trên giường xuống dưới, che lại miệng anh không cho anh bắt chước mình.
Tiêu Cảnh Duệ ôm nàng hướng trên giường đảo lộng.

Nam nhân đáy mắt tất cả đều là ý cười say lòng người, Vãn Phong trên mặt cũng là thẹn thùng tươi cười.

Một lát sau đối diện, hai người lại nhẹ nhàng mà hôn lấy đối phương.