Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chân Võ Đại Lục

Chương 36: Đăng Cơ




Chương 36: Đăng Cơ

Chương 36: Đăng Cơ

Ngày Mão, tháng Thân, năm Mậu Tý, Hoàng Đế Đại Lý quốc băng hà, theo di chỉ lập Thái Tử - Lý Chiêu Thần thành Nh·iếp Chính Vương, từ đó Đại Lý quốc mở ra một chương lịch sử huy hoàng.

Ngày Tuất, tháng Tuất, năm Mậu Tý, hai tháng sau khi bổ nhiệm, tân nhậm Nh·iếp Chính Vương, Đại Lý quốc đem năm mươi vạn đại quân thẳng hướng tiến công Đại Hoa quốc. Lợi dụng sự bất mãn đối với triều đình Đại Hoa của Liêu Sơn tướng quân lúc bấy giờ đang trấn thủ biên ải giữa Đại Hoa và Đại Lý, và đồng thời nội bộ của triều đình Đại Hoa đang n·ội c·hiến, năm mươi vạn tinh binh của Đại Lý quốc lấy thế lôi đình thẳng tiến tới Kinh Đô của Đại Hoa mà không mất quá nhiều công sức.

Đại Hoa quốc miễn cưỡng chống cự 10 ngày liền buông v·ũ k·hí đầu hàng, Tập Mao Trung - Hoàng Đế của Đại Hoa quốc và gia quyến cũng bị bị đem ra xử trảm thị chúng ngay sau đó.

Ngày Thìn, tháng Tý, năm Kỷ Sửu, Đại Lý quốc hoàn toàn thôn phệ Đại Hoa quốc mở rộng ra thêm ba trăm vạn dặm lãnh thổ. Ba trong số năm vị Đế Quân của Đại Hoa quốc đồng ý gia nhập vào Đại Lý quốc. Khiến cho Đại Lý quốc trở thành quốc gia mạnh nhất trong Đông Nam tứ quốc của Chân Võ đại lục. Các nước phiên bang lần lượt cho người mang lễ vật tới tỏ ý thần phục, Đại Lý quốc đạt tới đỉnh cao quang huy xưa nay chưa từng có.

Ngày Thìn, tháng Thìn, năm Kỷ Sửu, Lý Chiêu Thần lên ngôi Hoàng Đế lấy niên hiệu là Chiêu Thiên, đồng thời lập vợ mình là Nghê Thường quận chúa lên làm Hoàng Hậu.

****

Hoàng Cung Đại Lý quốc, Ngự Hoa Viên.

"Nghê Thường nè, sao nàng có vẻ buồn thế? Hôm nay là ngày vui của hai chúng ta mà, nàng từ nay là mẫu nghi của ức vạn thần dân, là vợ hiền của Trẫm, bất cứ thứ gì nàng muốn ta điều có thể cho nàng. Chẳng mấy chốc nữa thôi ta sẽ thống trị Đại Lý càng trở nên cường thịnh, nhưng việc đó không khiến ta vui bằng việc nàng luôn ở bên cạnh ta."

Nói rồi Lý Chiêu Thần nắm chặt hai bàn tay của Từ Trúc đưa lên mặt mà hôn khẽ.

Từ Trúc đã quá quen với việc này, thời gian qua trừ việc vượt qua ranh giới cuối cùng thì nàng và hắn cái gì nên làm cũng đã làm qua rồi, cái gì không nên làm cũng đã làm. Dù biết hắn luôn cưng chiều nàng, dù là nội tâm nàng chưa hoàn toàn chấp nhận mình phải phụ thuộc vào hắn, nhưng nàng nào có lựa chọn khác. Hắn tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán, tài trí hơn người, trong tay lại nắm đại quyền, hắn chỉ cần khẽ dậm chân là đủ biến động thế cục của toàn bộ Đông Nam tứ quốc. Nàng dù rất bài xích nhưng để không làm mất lòng hắn và tiếp tục sinh tồn, nàng cũng chỉ có thể tiếp tục đóng vai người vợ hiền thục.

Từ Trúc thở dài nói:

"Th·iếp hơi lo lắng cho chàng, Đại Lý đã phát triển quá nhanh, nhưng dã tâm của chàng lại càng lớn. Dù cho các quốc gia nhỏ lân cận bề ngoài đã biểu hiện thần phục, nhưng chỉ cần các nước Đại Tề, Bồng Lai, Nam Cương,... liên hợp lẫn nhau thì bọn chúng liền có thể chĩa mũi mâu thẳng về chúng ta. Đến lúc đó chúng ta bốn bề thọ địch. Còn nữa, Hắc Ám Thần Điện gần đây không biết bọn chúng đang có âm mưu gì mà liên tục gây loạn khắp nơi, khiến cho sinh linh lầm than. Nếu Hắc Ám Thần Điện nhân lúc chúng ta đang đối phó ngoại bang lại đến hôi của thì ...."

Lý Chiêu Thần không để nàng nói hết câu, hắn đưa một ngón tay chạm lấy môi nàng.

"Nàng không cần lo lắng. Trẫm đã có tính toán. Mới ba tháng trước Trẫm nói sẽ diệt Đại Hoa quốc trong mười ngày, lúc đó chẳng phải cũng không ai tin sao? Nàng giờ đây trước mắt chỉ cần giúp Trẫm sinh vài đứa con mập mạp, trắng trẻo là được."

Từ Trúc liền trầm ngâm không nói, nàng gần đây đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Nhưng nàng biết rõ, sớm muộn gì nàng cũng phải thất thân với hắn. Dù cho nàng có trì hoãn, cũng không được bao lâu. Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời mà khẽ niệm trong lòng:

"Giá như được ra khỏi nơi này thì tốt quá..."

Nhưng rồi nàng vẫn cắn nhẹ môi đào hướng Lý Chiêu Thần mà nói:

"Tối nay ... nếu chàng muốn ...."

Lý Chiêu Thần nghe vậy liền cười haha thỏa mãn, hắn chờ ngày này từ rất lâu rồi. Hắn đã chờ từ ngày nàng bước chân vào Hoàng Cung, hắn trong mơ vẫn luôn mong muốn nàng trở thành của riêng hắn. Thậm chí, hắn còn không hối tiếc khi đẩy nhanh kế hoạch thống trị toàn bộ Đông Nam khu vực của Chân Võ đại lục cũng chỉ vì để mau chóng có được nàng. Giờ đây nàng đã chấp nhận hắn, hắn không thể không cười lớn để phát tiết sự vui mừng này.

Từ Trúc lúc này mặc một bộ Phụng Bào đối xứng với Long Bào của Lý Chiêu Thần. Từ Trúc thì không phải miêu tả nhiều, nàng ngày càng xinh đẹp, nay lại nhiều hơn một tia thành thục. Nghe từng tràng cười thỏa mãn của Lý Chiêu Thần khiến nàng có chút không vui, nhưng nàng còn có thể làm gì khác sao?