Chương 29: Phượng Hoàng Nữ
Dù Ma Vân đã dần tan đi nhưng ở trên trời lại đang hội tụ những đám mây đen to đen kịt, chứng tỏ sắp có một cơn bão lớn.
Quỷ Sát đang lao vào đám đông điên cuồng đồ sát khắp nơi.
Hắn như là máy nghiền thịt đi tới đâu là máu chảy thành sông tàn chi, đầu lâu vương vãi. Mọi người thấy không ổn liền tản ra tạo thành một vòng đem hắn vây vào chính giữa.
Ở đội hình này chỉ cần Quỷ Sát t·ấn c·ông về phía nào cũng sẽ bị hợp kích từ bốn phương tám hướng.
Huyền Thanh Từ lúc này mới chỉ tay hướng hắn hét lớn:
“Yêu Tà sao còn không mau chịu trói? Hay ngươi muốn bỏ thây nơi đây?”
Quỷ Sát cười lạnh đáp:
“Chịu trói? Đừng làm ta nực cười, chín mươi chín Ma Tướng của Hắc Ám Thần Điện không có bất cứ kẻ nào sẽ đầu hàng. Chúng ta thà chiến tử còn hơn để b·ị b·ắt. Nhưng trước đó ta cần kéo thêm vài tấm đệm lưng.”
Sau đó hắn liền hướng Vạn Hoa Cung cung chủ đang ở gần hắn nhất hút lấy vào trong tay.
Đám người Huyền Thanh Tử liền nhanh chóng tiến tới cứu trợ, nhưng đã muộn một bước, nàng đã bị Quỷ Sát bẻ gãy cổ. Sau đó tùy tiện quăng t·hi t·hể của nàng ra xa.
“Linh Lung!!!”
Một nam tử trong nhóm cao thủ còn lại gào lên thê lương. Hắn nhào lên ôm lấy t·hi t·hể của Vạn Hoa Cung cung chủ. Trước khi c·hết, khuôn mặt nàng vẫn còn hiện rõ vẻ không thể tin được mình sẽ t·ử v·ong.
Mấy người Huyền Thanh Tử cũng tỏ rõ vẻ không đành lòng, nhưng không thể làm gì được, tu vi của bọn họ với Quỷ Sát quá chênh lệch. Bọn họ cao nhất cũng mới Đại Thừa sơ kỳ trong khi Quỷ Sát đã là Đại Thừa hậu kỳ.
Theo trong tình báo thì Quỷ Sát này mười năm trước tu vi cũng mới có Đại Thừa sơ kỳ, tình thế hiện nay hoàn toàn do tình báo sai lệch. Bọn họ cũng đã cầu viện trợ từ tông môn, nhưng ngoài Hắc Hoa Thành thì Hắc Ám Thần Điện còn t·ấn c·ông nhiều nơi khác nữa, thậm chí Vương cấp cường giả cũng đã xuất hiện.
Hiện nay bọn họ chỉ có thể cố gắng vây lấy hắn đến khi Huyền Vũ tướng quân trở về.
*****
Ở một mặt khác ở chiến trường, Huyền Vũ tướng quân đang bị năm tên Ma Tướng bao vây.
Phía xa là một lão giả tóc trắng phất phơ hắn đeo một cái mặt nạ hình ác quỷ đang lẳng lặng nhìn Huyền Vũ tướng quân trốn trong cái mai rùa khổng lồ. Năm tên Ma Tướng liên tục dùng đủ loại công kích nhưng không hề có bất cứ hiệu quả nào. Cái mai rùa đen này cứ như là núi cao sừng sữn, dù t·ấn c·ông cỡ nào cũng chỉ có thể gây vài rung động nhẹ nhàng không đáng kể.
Bỗng lão giả đeo mặt nạ dường như cảm ứng được gì liền bay đi. Hai tên trong năm tên Ma Tướng thấy vậy cũng đi theo chỉ để lại ba tên canh giữ cái mai rùa khổng lồ.
Lúc này hắn đang lơ lửng trên không trung im lặng nhìn Từ Trúc đang đứng sau lưng Thục An An.
Từ Trúc đang đứng lặng yên nhìn mọi người vây công Quỷ Sát. Nàng dù mặc một bộ xiêm y màu đen nhưng khí chất lại cực kỳ tinh linh thanh thuần khiến ai cũng không nỡ khinh nhờn.
Sau một hồi đánh giá hắn mới nói:
“Đây... chắc hẳn là Phượng Hoàng Nữ. Xem ra dự đoán của Điện Chủ và các vị trưởng lão không hề sai. Phượng Hoàng đã xuất thế. Không đến mười năm thiên địa này sẽ tuyển ra Chân Mệnh Thiên Tử, kế tiếp sẽ là cảnh máu chảy thành sông thây chất đầy đồng.”
Một tên Ma Tướng có thân hình như que củi nghe vậy mới thắc mắc:
“Thưa Tế Ti vĩ đại, thứ cho sự ngu muội của mạt tướng nhưng xin ngài cho ta biết vì sao cái nữ nhân tầm thường kia lại là Phượng Hoàng Nữ mà chúng ta đang tìm kiếm. Nữ nhân có thể sử dụng Khí Linh có liên quan đến Phượng Hoàng ở Chân Võ Đại Lục này nếu không một trăm thì cũng có tám mươi. Như vậy thì nàng ta có gì đặc biệt?”
Lão giả đeo mặt nạ liền nhàn nhạt nói:
“Đó là “Vực”. Điểm khác biệt duy nhất là nàng có “Vực” của Hoàng cấp cường giả khi nàng chỉ mới Luyện Khí kì. Ngươi còn cách Hoàng Cấp rất xa, nên đừng mong nhìn ra điều gì. Tuy nhiên ta có một thứ này có thể giúp ngươi xác định thân phận của nàng.”
Sau đó hắn liền lấy ra một mảnh ngọc bội có hình con mắt đưa cho tên Ma Tướng.
“Chỉ hơi nhìn lấy là được, nếu không đạo tâm của ngươi liền vỡ vụn.”
Tên Ma Tướng liền cầm lấy miếng ngọc bội tò mò đánh giá một hồi rồi đưa lên một bên mắt nhìn.
Trong đầu hắn lúc này hình bóng của Từ Trúc dần trở nên to lớn hắn được đưa tới một không gian xa lạ.
Hắn đột nhiên quên mất đây là đâu và hắn là ai, hắn chỉ biết người phụ nữ trước mặt đây là người xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp. Chỉ cần một bóng lưng thôi hắn đã không nhịn được mà sùng bái, cái gì mà tín ngưỡng với Ma tộc, tín ngưỡng với Hắc Ám Ma Thần cũng bị hắn bỏ sau lưng.
Tóc nàng đen tuyền mượt mà như thác đổ, bóng lưng nàng yểu điệu nhưng lại mang theo uy nghiêm vô cùng. Dù không được thấy mặt nhưng hắn vẫn muốn quỳ xuống bái lạy, dù nàng kêu hắn c·hết đi hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Lão giả thấy không ổn liền nhanh chóng thu lại miếng ngọc bội.
Tên Ma Tướng lúc này mới bừng tỉnh, mồ hôi lạnh đã chảy ướt đẫm lưng hắn. Hắn hoảng sợ hỏi:
“Vừa rồi là gì vậy?”
Lão giả lúc này cũng trầm ngâm một lúc rồi mới nói:
“Đó là một trong những kiếp trước của nàng. Lúc đó có lẽ nàng là một vị Đế Quân.”
Tên Ma Tướng lúc này còn chưa kịp hoàn hồn, hình bóng uy nghiêm đẹp đẽ ấy đã khắc sâu trong linh hồn của hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ có ngày thành tâm ma khiến hắn vĩnh viễn không thể tiếp tục tu luyện được nữa.
Tuy nhiên hắn không hề có chút hối hận nào. Được nhìn thấy thân ảnh của nàng dù chỉ là một cái bóng lưng, hắn cũng thỏa mãn rồi.
Hắn lúc này lại nhìn thân ảnh tinh linh nhỏ nhắn mà vừa rồi hắn còn coi là tầm thường vô vị, trong mắt có thêm một nét chờ mong không tên.
Từ Trúc nếu biết mình khi không có thêm một fan cuồng chắc chắn liền muốn há to miệng mà chửi đổng:
“Nam nhân thiên hạ này điên cả rồi, suốt ngày chỉ muốn thịt lão nương.”
Tên Ma Tướng còn lại lúc này mới lên tiếng:
“Thật tiếc nuối a~ giá như ta có cơ hội được nhìn thấy Phượng Hoàng Nữ thì thật tốt. Nghe nói nàng là người đẹp nhất thế gian này ngay cả Quang Minh Nữ Thần còn thua kém nàng. Đáng tiếc ta lại bị mù ha ha ha …”
Nghiêm túc đánh giá mà nói tên Ma Tướng này khá anh tuấn, chỉ là hắn đeo một miếng vải bịt mắt lâu lâu lại chảy ra hai hàng huyết lệ, khiến hắn vừa tuấn dật lại vừa tà mị.
Lại nghe hắn nói:
“Nếu đã tìm thấy nàng thì chúng ta còn phải đợi gì nữa ? Không mau đem nàng về Hắc Ám Thần Điện làm Thánh Nữ của chúng ta. Ta tình nguyện mỗi ngày đều đem nàng thờ phụng a~”
Lão giả đeo mặt nạ nghe vậy lạnh nhạt đáp:
“Không cần vội vã. Nếu bây giờ chúng ta động tới nàng, đảm bảo mấy lão bất tử trong Hoàng Cung Đại Lý Quốc không để yên đâu. Thậm chí có thể kinh động đến cả mấy vị Đế Quân của Đại Lý Quốc. Bây giờ trước mắt cứ để nàng ở đây, sau khi ta về báo cáo với Ma Chủ sẽ để ngài ấy định đoạt sau.”
Tên Ma Tướng có thân hình gầy nhom nhìn về phía Quỷ Sát đang bị vây công rồi hỏi:
“Thế còn hắn thì sao? Chúng ta có nên giúp hắn một tay?”
Lão giả đeo mặt nạ liền hừ lạnh:
“Để hắn tự sinh tự diệt, Hắc Ám Thần Điện không cần kẻ yếu.”