Chân Tình Ngàn Năm

Chương 74






Trong lúc nàng xem đến hai mắt xuất thần , trái tim lại co rút một chút, tay nhỏ bé của nàng lại ôm ở ngực, thống khổ nhíu mày, thân thể tựa hồ lại có chuyển biến thứ hai, ba .



Nàng có thể cảm giác, tim của nàng càng nhảy càng nhanh, khổ sở phát ra rên rỉ,” Ôi......”



Giải quyết Cách Phổ Tùng Trí, Xích Nhĩ Đa ngồi xổm xuống, lo lắng hỏi:” Linh nhi! Nàng có khỏe không?” Lại thấy vết thương trên trán nàng,té trên mặt đất , hắn dám bị thương nàng......



Phẫn nộ cầm lấy kiếm trong tay , hướng về trái tim của Cách Phổ Tùng Trí đã hấp hối .



Nàng lắc đầu, suy yếu nói:” Ừm...... Ta nghĩ...... Khả, khả năng không tốt lắm......”Nàng chỉ cảm thấy thân mình trở nên thật kỳ quái.



Như là phát hiện khác thường của nàng , Xích Nhĩ Đa bỏ lại trường kiếm trong tay , ngồi bệt xuống ôm lấy nàng , dùng khinh công bay vọt tới Xuân Tuyết các.



Trong tẩm phòng, hắn nhẹ nhàng đem nàng đặt nằm trên giường, vươn tay sờ nhẹ trán của nàng,phát hiện nhiệt độ cơ thể nàng cao dị thường , trên mặt cũng đỏ ửng mất tự nhiên .



Vừa rồi trên đường ôm lấy nàng , cũng có thể cảm giác được lưng của nàng ẩm ướt,trên trán đang thấm đầy mồ hôi trong suốt .



“ Nóng, ta nóng quá......” Nàng khép hờ đôi mắt đẹp, trong miệng không ngừng nỉ non.



Đáng giận! Tên kia dám hạ dược với nàng!Nhìn nàng trên giường vô ý thức , hắn trăm phần trăm có thể khẳng định điều hắn đoán là đúng. May mắn là hắn đến sớm một bước, nếu đến muộn, chỉ sợ Linh Nhi của hắn sẽ cùng......



Khi nghĩ đến việc này, toàn bộ lửa giận lại nổi lên.



“ Linh nhi, tên kia cho nàng uống cái gì?” Tây Vực, độc nổi tiếng , cho nên trước tìm hiểu xem tên kia hạ dược gì mới được.



“ Ừm...... Là một ly trà...... Nóng quá......” Ánh mắt của nàng tan rã, dưới thân có một ngọn dục hỏa đang bùng cháy, làm cho nàng thống khổ khó nhịn.



“Ta...... Thật...... Khổ sở......”



Nàng yếu ớt nỉ non như con mèo nhỏ, dáng vẻ thật làm ột người nam nhân nhìn đều cảm thấy yêu thương, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé ra, đôi môi anh đào phấn nộn ngon miệng ướt át .



“Trà gì ?” Tuy rằng trong miệng hỏi, nhưng đại chưởng lại xoa eo nhỏ của nàng , muốn giảm bớt thống khổ của nàng .



“ Ừm ta...... Ta...... Đã quên...... Giống, Dục Hỏa thảo?”Nàng cố gắng tập trung tinh thần hồi tưởng, trong đầu lại chỉ có những đoạn ngắn đứt quãng ,”Còn...... Còn có cái gì phấn...... Cùng...... Hương liệu...... Ô......”Nàng cắn nhẹ đôi môi,thực vô tội phát ra tiếng hút không khí .



Nàng thật sự thực không thoải mái, dục hỏa trong cơ thể đã muốn cắn nuốt tất cả những suy nghĩ của nàng .



Cuối cùng, nàng cuối cùng nhịn không được ngồi dậy, hai đầu gối chậm rãi đi về phía trước , đôi tay nhỏ bé còn lại là quấn quanh cái gáy của hắn một cách không có ý tốt, trong mắt để lộ ra khát vọng của nàng .



Dục hỏa thảo, vừa nghe đến tên này, hắn liền biết nàng vì cái gì sẽ có phản ứng như vậy , tuy rằng hắn không chân chính gặp qua, nhưng mà lúc trước hắn từng đọc qua những quyển sách thuốc cổ, đó là một loại dược thảo hiếm thấy , sinh trưởng ở phương Tây, trong nham thạch nóng bỏng,có thể làm thuốc dẫn trừ hàn độc, nhưng đa số thương nhân thường dùng để làm xuân dược.



Nghe nói dùng thảo dược này làm xuân dược thuốc dẫn đặc biệt mạnh mẽ hơn rất nhiều, bọn họ còn có thể pha trộn thêm một số thuốc bột cùng hương liệu, ở hoa lâu pha lẫn vào rượu, cung cấp cho khách mua hoa hoặc các cô nương dùng để uống.



“ ô...... Nóng quá...... Thật là khó chịu......”Nàng nửa quỳ ở trên giường, toàn bộ thân mình đã muốn nằm đè lên người hắn.



Thấy hắn không hề động tay, chỉ là nhìn nàng thật sâu , nàng liền bắt đầu không an phận cởi bỏ y phục của hắn , thuận tiện đem ngoại bào vứt trên mặt đất, tiếp theo là nội y, tay nhỏ bé của nàng linh hoạt cởi bỏ lớp chướng ngại vật thứ hai , làn da bên dưới cổ màu đồng khỏe mạnh hiện ra ở trước mắt nàng .



Nàng vừa lòng nhìn kiệt tác của nàng , bàn tay nhỏ bé bắt đầu ở trong ngực tráng kiện mạnh mẽ của hắn bắt đầu sờ loạn vừa thông suốt.



Xích Nhĩ Đa phát ra một tiếng gầm nhẹ, mỗi khi muốn áp chế dục vọng mãnh liệt , lại bị tiểu nữ nhân này đả bại một cách nhanh chóng, đại chưởng hắn chế trụ cổ tay phải của nàng không nghe lời nói,” Linh nhi......”



Hắn ngăn cản những hành động tiếp theo của nàng, hắn không nghĩ muốn giống như lần trước ở trong sơn động vậy, điên cuồng muốn nàng, làm cho nàng sau khi trở về bị nhiễm phong hàn.



“ Ưm?” Nàng khó hiểu nỉ non,” Cho ta...... Ta nghĩ muốn......” Nếu hắn không cho nàng cởi quần áo, vậy nàng liền thoát chính mình đi!



Nghĩ thế, nàng dùng đôi mắt đầy sương mù nhìn hắn, lộ ra xấu xa tươi cười, tự mình đứng dậy, cởi áo tháo thắt lưng màu trắng.



“Đừng thoát! Ta trước tiên sẽ thoa thuốc lên vết thương trên trán nàng.” Hắn ngoảnh mặt sang một bên,thực ngoài ý muốn hành động chính mình hôm nay , cư nhiên sẽ làm một đại thánh nhân.







Ngay lúc Xích Nhĩ Đa muốn xuống giường đi đến ngăn kéo bằng gỗ lấy thuốc thoa cho vết thương , Dạ Thủy Linh kéo tay hắn lại.



“ Không......” Nàng ngăn cản hắn, cũng kéo hắn vào sát bên nàng,”Ta không thoa thuốc......”