Chân Tình Ngàn Năm

Chương 23






“ Nga...... Quá sâu ...... n a......”



Hắn ở trong cơ thể của nàng tận tình va chạm, khoái cảm gắt gao bao phủ lấy tất cả mọi cảm quan của hai người, giống như là dã thú ở thời nguyên thủy trong rừng cây, chỉ nghe theo khát vọng của bản thân mình,yêu cầu thân thể của đối phương .



Hắn tham lam chăm chú nhìn cực đại phân thân của mình ra vào mật huyệt đỏ hồng của nàng, bên tai lại nghe thấy tiếng rên rỉ kích tình của Dạ Thủy Linh xinh đẹp , vừa lòng khóe miệng hơi hơi gợi lên.



“Thoải mái không? Linh nhi của ta !” Xích Nhĩ Đa ôm chặt lấy cái mông tuyết trắng của nàng, thắt lưng không ngừng đong đưa theo nhịp điệu,ma sát rất nhanh , khi thì nhẹ nhàng, khi thì dùng sức xâm nhập thật sâu, ý định mười phần khiêu khích .



“ a...... Ưm ác...... Không cần...... Đừng...... Tra tấn ta ...... A......” khoái cảm cực độ ồ ạt tràn tới, làm cho nàng ngay cả một câu cũng không thể thốt thành lời.



“Ha ha...... Điều này sẽ là tra tấn ư? Nên là thoải mái mới đúng a! Xem ra bổn Vương dạy dỗ còn chưa đủ, mới điểm ấy năng lực liền chịu không nổi ? Hay là, màng muốn chính mình thử xem? Tự mình đong đưa thắt lưng, sẽ càng thoải mái hơn!”



Chậm rãi dừng lại động tác, hắn đem quyền chủ đạo giao cho nàng.



“ Ngô...... Ta...... Ta… ưm...... Sẽ không......” Điều này làm cho nàng xấu hổ không biết nên như thế nào cho phải, chỉ có thể đem khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vùi vào trong lòng Xích Nhĩ Đa .



“ Là sẽ không? Hay là thẹn thùng?” Hắn nghiền ngẫm trêu đùa nàng, nhìn chăm chú những biểu tình biến hóa trên mặt nàng, một tay nâng cằm của nàng lên, bên dưới lại nhấn liên tiếp mãnh liệt.



“n ngô......”



Nếu nàng e lệ, vậy hắn liền tự mình làm lấy đi! Thu hồi quyền chủ đạo , chậm rãi hơi lùi về phía sau, tiếp theo là một cú nhấn thật mạnh.



Dạ Thủy Linh chỉ có thể mặc hắn bá đạo thủ đoạt, nàng hiện tại cuối cùng sáng tỏ, muốn đào thoát khỏi lòng bàn tay hắn , là không có khả năng .



Chẳng lẽ nàng sẽ nhận mệnh như thế ? Làm thế thân của Thiệu Thủy Nguyệt ? Đây không phải là chuyện nàng muốn, cũng không phải là số mệnh của nàng, tất cả những chuyện này tại sao lại phát sinh trên người nàng…..



Một trận co rút nhanh làm cho nàng cả người bắt đầu run run đứng lên, hắn cũng hiểu được tuyệt mỹ cao trào sắp xảy ra.



Nàng cũng sắp không khống chế được ...... Khắc chế không được lên tiếng kêu to.



“ A a...... Không...... Ôi a...... Ưhm......”



Lực va đập của Xích Nhĩ Đa ở trong cơ thể nàng càng lúc càng mạnh mẽ hơn , choàng tay ôm lấy eo nhỏ, dùng sức kéo về hướng chính mình.



“ Ưm...... A a a --” Nàng cao giọng la lên, nộn huyệt cũng kịch liệt co rút lại .



Hắn khoái trá nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng đã lâm vào cao trào tuyệt mỹ,là xinh đẹp như vậy , không nghĩ tới lão hoàng đế kia lại mang đến cho hắn một đại mỹ nhân mê nguwoif như vậy.



Cho dù là dụng tâm kín đáo, hắn cũng sẽ không cô phụ tâm ý của ông ta.



Hiện tại, hắn sẽ tận lực hưởng thụ, chôn sâu tâm hồn của hắn vào cơ thể mê người thiếu nữ đã làm hắn tiêu tan cả hồn vía này, hắn còn không muốn chấm dứt mau như vậy.



Vẫn không để cho nàng có thời gian nghỉ ngơi, Xích Nhĩ Đa ôm lấy nàng đi đến bên cạnh hồ nơi buộc con Cực Phong, phân thân cực đại của hắn vẫn còn để nguyên trong cơ thể nàng vẫn chưa rút ra, mỗi một bước đi, đều làm cho thiên hạ mềm nhũn ở trong lòng hắn nhịn không được rên rỉ.



“Ách ân...... Ngừng đi...... Ta...... Mệt mỏi quá......” Bôn ba suốt buổi trưa , làm cho thân mình nàng có chút suy yếu chống đỡ không được, biết hắn không có ý định dừng lại , nàng chỉ có thể đau khổ cầu xin.



“ Không thể nào. Vì để phạt nàng dám to gan chạy trốn, mới vừa bắt đầu làm sao dừng lại? Để xem nàng lần sau có dám từ bên người ta mà chạy nữa không.” Hắn nhất định phải cho nàng một chút ít giáo huấn, để cho nàng nên học cách ngoan ngoãn.



Ngọn lửa nóng cứng rắn vẫn ở bên trong hoa huyệt sưng đỏ của nàng không chút nào gián đoạn ma sát qua lại, nhấn nhẹ mũi chân, toàn thân hai người bay lên không trung, hắn nhẹ nhàng ngồi trên lưng ngựa ôm sát Dạ Thủy Linh quay mặt về hướng hắn.



“Giá” Một tay đỡ lấy eo nhỏ của nàng , một tay nắm lấy dây cương, thét to một tiếng, Cực Phong bắt đầu chạy nhanh về phía trước .



“ n a...... A...... Không cần......” Con ngựa hành tẩu, khiến cho bọn hắn không nên tốn sức lực, theo nhịp chạy nhịp nhàng của con ngựa, , phần eo cao thấp đong đưa.



“ Thử cảm giác trên lưng ngựa như thế nào, mát mẻ và khác biệt chứ?”Hắn tà ác cười, cúi đầu hôn lên môi đỏ mọng của nàng , hai chân thúc nhẹ vào bụng ngựa, làm cho tốc độ Cực Phong có thể nhanh hơn một ít.



Cao thấp đong đưa biên độ cũng càng lúc càng lớn, Dạ Thủy Linh chỉ có thể vô lực ngửa đầu tựa vào trong ngực hắn , cái miệng nhỏ nhắn phun ra một tiếng thoát phá rên rỉ.



“ Ngô ân...... Buông...... Buông tha ta...... A......” Nàng sắp không được, cũng sắp chống đỡ không được , sương mù ngưng tụ ở trong mắt dần dần mở rộng, hai mắt đầy sương mù làm cho tầm mắt nàng dần trở nên mơ hồ.