Chân Thành Của Trái Tim

Chương 11: 11: Nó Không Nên Tồn Tại




Mọi chuyện xảy đến quá đột ngột việc Gia Kì mang thai hiện tại chỉ mới có Bà Lưu và Y Tuyết biết.

" Gia đình cháu hiện tại chưa biết về chuyện của Gia Kì, nhưng cháu sẽ lặp tức về nhà thông báo liền đây ạ"

Lăng Y Tuyết lập tức đứng dậy chuẩn bị trở về nhà để thông báo cho ông bà Lăng và cả Lăng Bắc Dịch biết về chuyện này nữa.

Nhưng khi vừa đi được vài bước thì bị bàn tay Gia Kì níu lại.

" Không cần phải thông báo gì hết. Đáng ra nó không nên tồn tại".

Lăng Y Tuyết nghe xong đơ hết cả mặt. Liền quay lại nhìn Gia Kì.

" Cậu đang nói cái gì vậy hả".

Gia Kì với vẻ mặt và đôi mắt vô hồn nhìn vào không trung.

" Con sẽ phá thai. Ngay bây giờ con sẽ đến bệnh viện và nó sẽ không làm ảnh hưởng đến ai đâu ạ"

Nói đến đây cả ba người rơi vào im lặng không biết phải nói như thế nào cho tình cảnh lúc này. Thấy tình hình như thế có lẽ mọi chuyện sẽ dần trở nên tồi tệ hơn. Dù mọi chuyện có ra sao thì đứa bé vẫn là vô tội.

Lăng Y Tuyết lặng lẽ bước vào phòng bếp liền gọi cho Lăng Bắc Dịch. Lúc này Lăng Bắc Dịch đang tham dự một cuộc hợp. Bỗng thấy có tiếng chuông reo liên hồi thấy là Y Tuyết gọi nên đành bắt máy.

" Có chuyện gì " Vẫn là giọng nói lạnh lẽo ấy~



" Này, anh có biết mình đã gây ra chuyện gì không hả. Gia Kì có thai rồi ". cô nói với giọng gấp gáp.

Nghe đến đây trong lòng anh có chút gì đó xao xuyến. Gia Kì có thai rồi sao, đó là con của anh và cô. Anh sắp được làm ba rồi. Một cảm giác vui sướng đang dâng trào trong trái tim anh.

" Alo. Anh có đang nghe em nói không. Anh mau lập tức đến nhà Gia Kì liền đi cậu ấy đang có ý định sẽ bỏ đứa bé đấy. Em không muốn chuyện này xảy ra đâu nên anh mau đến đây đi "

Nghe đến đây Lăng Bắc Dịch cảm thấy bắt đầu sợ hãi, sợ cô sẽ làm hại đến đứa bé và làm tổn hại bản thân mình. Anh lập tức đứng dậy khiến tất cả mọi người ở phòng hợp bắt ngờ.

" Anh đến ngay". Lăng Bắc Dịch nói xong liền tắt máy.

" Cuộc hợp kết thúc tại đây" Nói xong anh liền ra khỏi phòng hợp trước sự ngỡ ngàng của mọi người xung quanh.

................

Viễn cảnh hỗn loạn đang diễn ra ở nhà họ Lưu

" Cậu không thể làm như vậy được " Lăng Y Tuyết vội níu Gia Kì không cho cô đi đến bệnh viện.

Bà Lưu thì đang tiến thoái lưỡng nan không biết phải làm sao. Đang trong lúc rối rắm thì một bóng dáng cao to đang tiến vào nhà họ Lưu.

Lăng Bắc Dịch tiến đến nắm lấy tay Gia Kì.



" Em không thể bỏ đứa bé, nó cũng là con của anh em không có quyền tướt đoạt đi mạng sống của nó".

Lăng Bắc Dịch vừa dứt lời liền bị Gia Kì tát một cái vào mặt " Bốp".Lăng Bắc Dịch bị tát cả người trở nên cứng đờ.

" Anh còn đến đây làm gì hả" Gia Kì hét lên.

" Anh đến để chịu trách nhiệm với em và con".

Lăng Bắc Dịch nắm chặt tay Gia Kì mà nói.

Bà Lưu thấy anh nói như vậy liền nói" Cậu là anh của Y Tuyết sao".

" Vâng, cháu là Lăng Bắc Dịch là anh của Y Tuyết, cháu đến đây để chịu trách nhiệm với Gia Kì và với đứa bé" Lăng Bắc Dịch thẳng thắng đáp.

" Nhưng tôi lại không có định sinh nó ra, và tôi không muốn có liên quan gì đến anh nữa hết. Mau cút khỏi đây đi " Gia Kì không kiềm được tức giận mà đuổi Lăng Bắc Dịch.

Thấy cô với vẻ cương quyết như vậy Lăng Bắc Dịch thấy khó mà lùi anh liền quỳ xuống dưới chân cô mà nói.

" Là anh có lỗi có lỗi với em nhưng đứa nhỏ không có tội, anh xin em đừng bỏ nó. Anh sẽ chịu hoàn toàn tránh nhiệm. Anh đảm bảo sẽ lo lắng thật tốt cho hai mẹ con em".

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh phải quỳ gối cầu xin một người như vậy nhưng anh lại cảm thấy xứng đáng. Bởi vì những việc anh gây ra với cô thì có quỳ đến trăm ngàn lần cũng không hết tội.

(Đây tác phẩm đầu tay của mình và mình muốn cốt truyện khác đi so với truyền thống nên sẽ ngược Nam chính thay vì Nữ Chính nha)