Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 969




CHƯƠNG 968

Ánh mắt Lý Thế Nhân cũng lập tức trở nên nghiêm nghị, có một giây khắc ảm đạm.

Trong lòng Vương Nhất nhẹ nhàng thở ra, đều nói đồng ngôn vô kị, nhưng mà thường một câu lơ đãng của con trẻ, lại đâm trúng vào thứ mà người lớn muốn che đậy nhất trong lòng.

Nhưng mà, loại trầm mặc này cũng không quá lâu, trên mặt ông ta lập tức lộ ra vẻ tươi cười: “Đứa nhỏ rất thông minh, rất giống bà ấy.”

Lời nói này lại làm Lý Khinh Hồng khẽ run lên, “bà ấy” mà Lý Thế Nhân nói là ai, không cần nói cũng biết.

Nói xong câu đấy, ông ta đi nhanh vào trong tòa thành.

Vương Nhất nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lý Thế nhân, cơ thể từng chút từng chút thả lỏng.

Anh còn tưởng rằng sẽ xung đột kịch liệt với Lý Thế Nhân chứ, nhưng từ đầu đến cuối, chỉ để anh thả Lý Tinh Sở ra, không nói một câu nào phản đối anh và Lý Khinh Hồng.

“Gia chủ!”

Lúc này, Lý Tinh Sở cả gương mặt lo lắng đuổi theo ông ta, tức giận nói ra: “Tên nhóc này làm dơ bẩn em họ, còn công khai mang cái đứa con hoang kia đến Yên Kinh, còn đánh con thành như vậy, vì sao không trách phạt cậu ta?”

Lý Thế Nhân lạnh nhạt quét mắt nhìn anh ta một cái, không để ý đến.

Lo lắng trên mặt Lý Tinh Sở càng đậm hơn: “Gia chủ!”

“Còn ngại chưa đủ mất mặt sao?”

Lý Thế Nhân đột nhiên quay đầu lại, giọng điệu bình thản nói: “Đừng cho là tôi không biết mấy người làm gì với con bé!”

Lập tức, cả người Lý Tinh Sở run lên, ánh mặt sợ hãi đến cực điểm.

“Tôi hy vọng mấy người hiểu được một chuyện, cho dù là lúc nào, con bé cũng là con gái tôi!”

Trong mắt Lý Thế Nhân có khí thế ngưng tụ, nói xong câu đó, xoay người vào nhà.

Mà đám người Lý Phan, Lý Tinh Sở, quần áo sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, lại có loại cảm giác sống sót sau tai nạn, lập tức không dám ở lại nữa, rời khỏi nơi này.

Chỉ có điều, trước khi đi, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Vương Nhất.

Vương Nhất không chút để ý, chỉ là càng thêm kiêng kị với người ba vợ tương lai này.

Anh không chỉ hủy đi bảng hiệu nhà họ Lý, còn đả thương nặng Lý Tinh Sở, vốn tưởng rằng Lý Thế Nhân nhất định sẽ trừng phạt anh, nhưng mà cuối cùng, người bị cảnh cáo lại là bọn họ.

Là ông ta ân oán rõ ràng sao?

Vương Nhất không cảm thấy thế.

Người ba vợ này làm như thế chỉ có một lý do.

Này chính là vì Lý Khinh Hồng.

Trong lòng ông ta, trọng lượng của Lý Khinh Hồng vượt qua cả vương tộc, nếu như ông ta không chấp nhận mình, con đường tương lai của mình và Lý Khinh Hồng, sẽ vô cùng khó đi.

Đúng lúc này, một ông già râu tóc bạc trắng chống gậy mỉm cười đi đến trước mặt Vương Nhất, làm một dấu “mời”.

“Ngài Vương, ông chủ cho mời.”

Ông già là quản gia của vương tộc, Vương Nhất lập tức đổi sắc, trong lòng trầm xuống.