Phía sau hắn, Vụ Hương Lan sau một hồi ngỡ ngàng khi phát hiện sợi dây chuyền vừa được Vô Thường đeo quá thần kỳ, cảm giác có nó khiến từng lỗ chân lông đều thư thái, linh khí xung quanh dao động tập trung rồi lại tiến thẳng vào người nàng mà không cần nàng phải người xuống tu luyện, nàng quay cổ trắng ngần nhìn Vô Thường đứng tại lan can nhiều gió, trong lòng nỗi lên cảm xúc phức tạp vô cùng.
“Hắn thật sự tặng ta sợi dây chuyền diệu kỳ này?”.
“Hắn đúng là người có gia cảnh không nhỏ, vậy mà ta lúc nãy còn nghi oan hắn”.
“Nhưng mà hắn đã lừa gạt ta, làm gì có chuyện nuốt thứ nước kia sẽ được cải tạo thiên phú chứ”.
“Ưm, xấu hổ quá, ta có nên trả lại sợi đây chuyền cho hắn không nhỉ, nhận dễ dàng như vậy có khi nào bị hắn khinh thường ta là môt người con gái hám lợi không?”.
“Hắn…”
Vụ Hương Lan suy nghĩ trong lòng liên miên không dứt, nét mặt thể hiện thần sắc căng, giãn, nhíu mày không ngừng, nhưng nàng cũng rất nhanh mặc lại quần áo từ nhỏ mỏng đế lớn dày vào người, cả thân hình sau 10 phút sửa sang đầu tóc, nếp áo chỉnh tề liền mang mùi hương say động lòng người tiến về hướng Vô Thường như một con mèo ngoan ngoãn.
-Ưm, ta xong rồi.
Vụ Hương Lan nhẹ cuối đầu, hai tay xe xe góc váy nói với Vô Thường. Lúc này, ba từ “tiểu Họa Họa” nàng luôn bật thốt trong tình trạng sướng cảm cũng không dám thốt lên, nghĩ lại trong đầu những thời điểm mê mang cơn tình kêu lên “tiểu Họa Họa” lại càng khiến nàng xấu hổ muốn chết.
-Ừ.
Xoay người mỉm cười khiến tim Vụ Hương Lan bạo động khi chính hắn đã quay về gương mặt chân thật của Vô Thường trước kia, tuổi nhỏ nhưng vẻ đẹp trai đều có thể khiến thiếu nữ thuần khiết dao động tâm tư.
May mắn là Vô Thường thông minh không để lộ dung mạo chận thật đã vượt qua phạm trù của hai từ “đẹp trai”, nếu không Vụ Hương Lan đã phải điên cuồng vồ vào người hắn, đè hắn ra để thưởng thức từng tất thịt trên người hắn chứ không phải tim đập loạn như vậỵ.
Vô Thường nhìn Vụ Hương Lan yêu kiều, vũ mị, hắn cũng không nói lời nào liền bế nàng trên tay, mũi đưa xuống vùng ngực tròn của nàng hít một hơi rồi ẵm nàng đến chết ghế dài mà hai người đã “ân ái” ngồi xuống.
Đặt nàng ngồi trong lòng, Vô Thường vừa được hưởng dụng hương thơm mê huyễn, vừa được ôm mỹ nữ mềm mại bặc nhất thế gian, lại vừa được nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp khiến người điên đảo, ham muốn. Hắn nhẹ nói.
-Chưa quen nhau được lâu ta đã khiến nàng bị ấm ức rồi, xin lỗi nàng.
-Ân, ta hiểu.
Cũng không thể biểu hiện bình thường, Vụ Hương Lan chỉ như con thỏ nhỏ rụt rè, mắt hạnh khẽ liếc hắn chu mỏ giận, sau đó không liếc nữa mà chuyển hướng đến sợi dây chuyền đen trên cổ như là muốn ấp úng nói đều gì đó nhưng ngại ngần không thể thốt ra lời.
Vô Thường ôm nàng trong lòng, kinh nghiệm nhiều lần cua gái kiếp trước đã cho hắn biết nàng đang nghĩ gì, hắn cười nói, giọng trẻ con nhưng âm điệu sến sủa, ngọt vô cùng.
-Đối với ta, nàng đã là vợ ta thì tất cả đồ của ta đều là của nàng, việc của nàng lại cũng là tất cả của ta cho nên nàng đừng ngại.
-Ta biết hai ta chỉ vừa mới nhận thức nên sợi dây ràng buộc vẫn còn dài và giãn, nhưng rồi thời gian sẽ khiến chúng siếc chặt hơn, tình cảm lại mặn nồng.
Nói rồi, Vô Thường cũng lưu manh mạnh hôn nàng một cái kéo dài hơn bảy giây mới buông ra, khiến Vụ Hương La mặt đỏ gấc, trái tim thiếu nữ càng thêm lung lay, rồi mãi đến hai giây sau nàng mới nhẹ gật đầu.
-Ân.
Trước mặt tiểu Họa Họa có hình dạng trẻ con tuấn mỹ đến kỳ quặc mà đáng lẽ một người lớn như nàng phải có thái độ mạnh mẽ hơn, nhưng cứ mỗi lần ngước lên nhìn gương mặt cùng thái độ của hắn, nàng lại tựa như cô dâu nhỏ lần đầu gặp chồng chỉ biết khúm núm nghe lời, biểu gì làm nấy.
Vô Thường thấy nàng biểu hiện cũng rất hài lòng, trong đầu tự khắc hiểu rằng nàng sẽ dần dần trở nên bình thường và có một mối quan hệ tốt đẹp với hắn khi hai người bên nhau càng lâu. Hắn nói vào trọng điểm.
-Nàng đã là người của Thiên Họa ta, ta tự nhiên cũng thực hiện hứa hẹn ban đầu với nàng. Nếu nàng muốn sức mạnh, ta trước tiên sẽ thanh lọc cơ thể nàng, loại bỏ mọi tạp chất trong cơ thể nàng để trợ giúp nàng có một cơ thể tốt nhất, thuận tiện nhất cho việc tu luyện, trở thành một nữ cường giả kinh thế sau này.
-Tuy nhiên thì quá trình này rất tiêu tốn thời gian, đêm nay cũng đã sắp khuya nên việc này ta nghĩ sẽ không kịp, do vậy ngày mai chúng ta mới tiến hành. Bất quá trước đó, ta cũng có vài thứ đưa cho nàng.
Nói từ “đưa” không nói từ “tặng”, Vô Thường đã có phần chứng minh câu nói “đồ của ta là của nàng, đồ của nàng là của ta” mà hắn đã nói với Vụ Hương Lan vài giây trước.
Vô Thường vừa nói xong, lòng bàn tay hắn cũng nhanh chóng xuất hiện ba vật phẩm gồm.
Một chiếc nhẫn trắng tựa ngọc vạn niên có điêu khắc vài bông hoa mẫu đơn nhỏ bay lượn.
Một lá bùa màu vàng kim với những nét chữ được khắc họa bên trên khiến người nhìn vào đã cảm nhận thấy một trận đau mắt, nhức đầu khó hiểu.
Một quyển Công pháp màu xanh đậm có tên “Dẫn Linh Thiên Quyết”.
Và một quyển Công Pháp màu trắng bạc có tên “Kim Phong Tiễn Chi Lực”.
Vô Thường cầm chiếc nhẫn lên đeo vào tay ngọc của Vụ Hương Lan ngay tại ngón trỏ tượng trưng cho hành động gắn kết phu thê giữa hắn và nàng, hắn giảng giải.
-Đây là một chiếc giới nhẫn dùng cho cấp bậc Đế cảnh với sức chứa dài, rộng, cao đều ngàn mét, ngoài ra thì nó còn được tích hợp chức năng làm chậm đi quá trình tiêu hao năng lượng của các dược liệu linh thảo, đan vật tựa như một bảo bình chứa đựng. Là nữ nhân của ta, nàng dĩ nhiên không thể thiếu vật dụng này.
Tiếp đó hắn cũng không đợi nàng phản ứng, một tay đưa tiếp tấm bùa màu vàng kim kinh khủng quý trọng đặt lên tay nàng.
-Tấm phù lục Thuẫn Lực này có thể tạo thành một vỏ bọc bảo vệ an toàn tất cả mọi vật trong phạm vi trăm mét gần nó trước công kích của cấp bậc Đế cảnh trở xuống, tổng thời gian có thể duy trì sử dụng là ba ngày. Nàng hãy luôn mang nó bên người, dù là có hay không có ta bên cạnh cũng phải luôn mang theo.
Cuối cùng, hắn đưa nốt hai quyển Công pháp cho nàng giữ.
-Dẫn Linh Thiên Quyết là một loại công pháp dùng linh lực để dẫn linh khí, khiến linh khí hội tụ và tiến nhập cơ thể. Có nó, dù là nàng hay mẹ nàng mà bây giờ cũng đã là mẹ ta đều có thể nâng cao tốc độ hấp thụ linh khí lên ít nhất 3 lần khi mới nhập môn, khi đại thành chính là tăng lên gấp 100 lần so với việc chỉ ngồi một chỗ tập trung hấp thụ linh khí.
Công pháp tồn tại trong thế giới Tu luyện phong phú, đa dạng nhưng nhìn chung chỉ có hai dạng, Yết Quyết và Công Pháp.
Yết Quyết là một dạng công pháp được nhắc đến khi tu luyện giả muốn đắp nặn thực lực, lấy nó làm căn cơ, làm bước đầu tiên để tạo đà thẳng tiến vươn lên con đường tu luyện ở tương lai. Nó là một dạng công pháp cơ sở có dính líu đến suốt đời của tu luyện giả và cũng là thứ có góp phần lớn nhất trong câu hỏi “cùng thiên phú nhưng ta vì sao yếu hơn ngươi?”.
Yết Quyết có bao gồm ba loại căn bản: Yết Quyết hấp thụ linh khí, Yết Quyết rèn luyện linh lực, Yết Quyết luyện thể. Trong đó, Yết Quyết rèn luyện linh lực chính là thứ quan trọng nhất, quyết định lớn nhất khả năng thắng hay bại của hai tu luyện giả có cùng đẳng cấp thiên phú.
Điểm nổi bật của Yết Quyết chính là tồn tại tăng trưởng, phát triển song hành với thực lực của người luyện và không yêu cầu quá khắc khe đối với trình độ người luyện. Cho nên điều này cũng đồng nghĩa. Yết Quyết là công pháp đắc đỏ nhất, trân quý nhất trên thế giới Tu luyện.
Công Pháp là một dạng công pháp giúp tu luyện giả có khả năng vận dụng linh lực theo một hướng phức tạp để có thể tung ra chiêu thức mạnh mẽ hơn, có tính đột biến hơn bình thường. Nhờ vậy, một tu luyện giả có đẳng cấp thiên phú thua thiệt địch nhân vẫn thắng được nếu có Công Pháp ở đẳng cấp cao hơn địch nhân.
Điểm ràng buộc của Công Pháp chính là phải phù hợp với Yết Quyết nếu muốn triển khai chiêu thức mạnh mẽ nhất và cũng tùy theo cấp bậc tu luyện giả mà phải có Công Pháp phù hợp tương ứng.
Giữa Công Pháp và Yết Quyết nếu được đem ra so sánh tầm quan trọng thì Yết Quyết vốn là một căn nhà nên sẽ quan trọng hơn, cần phải có hơn, còn Công Pháp chỉ là vật trang trí trong nhà, phụ trợ cho căn nhà thêm đẹp nên có phần thua kém, nhưng mà nếu thiếu Công Pháp cũng không thể được. Do vậy, một tu luyện giả muốn có chất lượng tốt nhấ, mạnh mẽ nhất thì đòi hỏi họ cần phải đồng thời có cả hai loại công pháp trong người.
Phượng Tiên Nhã, Tinh Vũ Nguyệt, Tiêu Thần, Điệp Văn Thanh, Mị Ảnh Lam, Quan Vũ,… tất cả đều hoàn toàn có khả năng trước tám tuổi đột phá Linh Sư cảnh nhưng vì để đắp nặn căn cơ cực kỳ vững chắc từ những bộ Yết Quyết cấp bậc Thánh cảnh, Phá Giới cảnh, Thiên Nhân cảnh nên mãi 13, 14, 15, 16 tuổi họ vẫn còn ở lại Linh Nhân cảnh mà chưa đột phá lên Linh Sư cảnh.
Công pháp là quý hiếm như vậy, nhất là Yết Quyết lại càng thêm khó tìm, mơ được ước được thấy được mà lại không thể chạm tới. Thế nhưng hiện tại Vô Thường đùng cái đưa ra một chiếc giới nhẫn Đế cấp với sức chứa nghìn mét đồng thời còn có chức năng cất chứa đan dược, một tấm Phù Lục có thể bảo vệ chu toàn tính mạnh trước công kích dưới Đế cảnh, bây giờ lại cấp tốc đưa ra một loại Yết Quyết trợ giúp hấp thu linh khí có mức tu luyện cao nhất là gấp trăm lần so với bình thường mà Vụ Hương Lan chỉ có thể đọc và ao ước trong sách vở, hơn hẳn bộ Yết Quyết chỉ có thể tăng gấp 10 lần tốc độ mà nàng và cả người họ Vụ còn tại thế hay đã khuất trước kia đều sử dụng, chí ít quyền Vô Thường đưa nếu đúng là thần kỳ như vậy thì nó cũng đã vượt đến tầng thứ chuyên dùng cho các đại thế tộc Thánh cảnh trở lên.
Tất cả ba thứ tưởng chừng như vĩnh viễn không bao giờ Vụ Hương Lan có này lại được Vô Thường tặng cho, điều này đã trực tiếp khiến nàng có một hồi ngớ ngẩn, đôi mắt hạnh mở lớn khó tin nhìn hắn, ẩn sấu trong đó rất rõ ràng đang có một loại cảm xúc mừng rỡ, hạnh phúc, ngọt ngào khó tả đến sắp rơi lệ từ từ lộ ra.
Bất quá chỉ hai giây sau, nàng khẽ mạnh lắc đầu, gương mặt tựa hoa trăng rằm không thể che giấu nỗi tự ti, mặc cảm và buồn bã nhưng cố bình tĩnh để nhìn Vô Thường nói, tay trái đeo nhẫn cũng nhanh chóng định lấy ra để trả lại cho hắn.
-Ta không thể nhận những món đồ vật này, nó quá quý giá, một người có thân phận thấp kém…
Vô Thường một hơi nhẹ nhàng lấy ra được những thứ mà một khi xuất thế có thể khiến vô số cường giả Tôn cảnh, Đế cảnh phải đổ máu tranh giành, sau đó lại một hơi có thể nhẹ nhàng như đồ bỏ đi cho người khác, Vụ Hương Lan từ chi tiết đó đã biết, tiểu Họa Họa của nàng có gia cảnh sau lưng rất khủng bố, chí ít là Thánh cấp đầu lĩnh, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với một gia tộc Đế cấp bình dân đã bị người đồ diệt như nàng.
Đáng lý dựa theo bối cảnh này của hắn thì bình nàng phải nên cao hứng vì bản thân đã xuất sắc chọn trúng người để trao thân, một phen liều mạng cùng trinh tiết của đời con gái xem như không hề uổng. Nhưng rất tiếc một điều là Thiên Địa Thể và Thiên Địa Ngữ của Vô Thường lại quá kinh khủng đến mức khủng bố kinh hãi.
Vô Thường và Vụ Hương Lan tiếp xúc nhau ở trạng thái bình thường chỉ gần 3 giờ và thời gian tiếp xúc thân mật đến nay chỉ hơn 30 phút, tổng lại chỉ gần 4 giờ đồng hồ, nhưng mà chính Thiên Địa Thể và khí tức nam nhân tự tin cuồng đại thấu trời đến mức coi mọi sinh linh đều là cỏ rác, gặp hắn là phải quỳ xuống mới xứng với thân phận thấp hèn phát ra từ Vô Thường, chính nó đã một lần nữa lôi kéo tâm hồn thiếu nữ trong trắng, thuần khiết của Vụ Hương Lan, khiến nàng đều giống với Mị Ảnh Lam, Phượng Tiên Nhã và tiểu Ly đều phải yêu hắn không cần rõ lý do, đặc biệt trong người Vụ Hương Lan càng có thêm gần cả lít Thiên Địa Ngữ đến từ hắn nên tốc độ yêu hắn còn nhanh hơn rất nhiều so với ba thiếu nữ còn lại.
Cũng vì vậy, nàng từ một cuộc yêu đương trao đổi để hai bên cùng có lợi đã dần dần chuyển thành yêu hắn không cần điều kiện, chỉ mong hắn đừng bỏ rơi nàng lại phía sau. Thế nên nàng đã bắt đầu có cảm giác tự ti về thân phận, sợ rằng bản thân không xứng với hắn.