Chân Lộ

Chương 154: Luyện đan (1)




- Tin tưởng thúc thúc nên cũng không cần kiểm. Vậy là hết bao nhiêu điểm phiếu?



-Của ngươi là 1.800.000 điểm phiếu.



-Đây là 2.000.000 điểm phiếu, còn lại biếu thúc thúc. Mà này thúc thúc, vận chuyện thế nào đây?



-Ngươi cứ yên tâm.



Thu tiền vào túi, trung niên nhìn một nam tử tráng hán, cơ bắp lực lưỡng có vẻ đã đứng chờ từ một lúc khá lâu tại dãy ghế hàng chờ cùng vài bốn nam tử khác, lão nói.



-A Hổ, các ngươi bắt đầu vận chuyển được rồi. Vị thiếu gia này chính là người thuê các ngươi.



-Vâng.



A Hổ cùng bốn người bắt đầu đứng dậy dẩy xe gỗ nhỏ đã chuẩn bị sẵn từ trước, sau đó năm người nhẹ sắp xếp lọ vào những rương lớn rồi chất lên năm xe.



Trung niên Linh Nhân cảnh nói với Vô Thường.



-Xe lớn và kiệu của họ được đặt ở ngoài nên ngươi lát nữa cứ đi theo họ, tiếp đó liền là việc giữa ngươi và họ.



-Ân, ta hiểu rồi.



Trao đổi lần cuối đâu đó với vị trung niên này, Vô Thường sau khi đã cất 20 gốc dược liệu liền cùng năm người A Hổ đẩy xe gỗ ra cửa lớn bên ngoài.



Năm người A Hổ để những chiếc rương chứa lọ thủy tinh cùng thảo dược lên kiệu do bốn người khiêng, còn Vô Thường lại ngồi xe ngựa lớn cùng những chiếc rương rỗng không biết hắn mua về để làm gì do một người một ngựa lái.



Hai giờ sau, khi trời đã điểm trúng đỉnh cao chót vót khiến bầu trời nóng đến khó tả, Vô Thường cũng về được đến đấu trường Phong Ba. Đến nơi, hắn không tiện để bốn người bước vào đấu trường vì quy định, Vô Thường phải trả tiền 100 lượng vàng để họ quay về, còn những thùng rương này hắn lại thuê vài tên giúp việc trong đấu trường khiêng về phòng với giá 10 lượng vàng một người, ra tay rất đúng chất của kẻ hào phóng, mà đúng hơn là của phá gia chi tử.



Hai mươi phút sau đó, Vô Thường mang theo giới nhẫn đã có chứa toàn bộ vật phẩm cần thiết cho luyện đan đến trong phòng Linh Cụ Kiểm Định nhờ đặc quyền. Hắn đúng là muốn thực nghiệm tại nơi này.



Bên trong phòng.



Vô Thường lấy chiếc đỉnh lò màu đỏ đồng ra khỏi nhẫn giới, đặt giữa căn phòng, tiếp đó hắn cũng lấy tổng bốn chiếc rương đựng dược liệu luyện đan đặt bên cạnh.



Việc luyện đan của dựa theo tư liệu thông tin cơ bản và có một phần do hắn tự thêm mắng thêm muối chính thức bắt đầu.



Loại đan đầu tiên hắn luyện là Định Nhan Đan, một loại đan dược khi nghe tên sẽ khiến người ngỡ rằng nó có công dụng giúp người dùng mãi mãi giữ lại được nét đẹp tại thời điểm phục dụng, tuy nhiên trên thực tế thì nó chỉ giúp người giữ được 10 năm thanh xuân, 10 năm sau mọi thứ lại như cũ và không thể phục dụng thêm một viên Định Nhan Đan nào nữa vì nó đã bị cơ thể đào thải.



-Để nhớ lại xem nào, để luyện chế Định Nhan Đan…



Trước khi luyện chế Định Nhan Đan, một loại đan dược khá phổ thông và thuộc hạng thấp nhất cần có ba yêu cầu cơ bản:



Phải có tu vi Linh Nhân cảnh tầng 3 trở lên. Vô Thường với vạn sợi xích tâm đan đã khiến hắn chỉ có tu vi Linh Nhân cảnh tầng 2 đã đủ điều kiện.



Ngọn lửa sở hữu phải có nhiệt độ trên 500 độ, cũng tức là tu luyện giả phải có thiên phú 60 sợi xích trở lên, hoặc phải cần có tu vi cao hơn. Và phải có khả năng duy trì liên tục ngọn lửa trong 2 tiếng đồng hồ.



Linh khí nơi luyện đan không được quá điêu linh. Tại Châu Nam thành, linh khí xem như đủ hơn một chút.



-Bước một nổi lửa, làm nóng lò khiến lò có nhiệt độ trên 300 độ trong 3 phút.



Để luyện chế Định Nhan Đan cũng như luyện chế tất cả các loại đan dược khác, tu luyện giả căn bản cần thực hiện 8 bước:



Bước một. Khiến lò nóng lên để đốt cháy không khí muốn xâm nhập, đồng thời phụ trợ cho việc luyện đan.



Bước hai. Thông qua các lỗ nhỏ chỉ to bằng ngón tay trên thân lò hoặc trên nắp lò để truyền linh lực Tâm Đan Hỏa Hệ vào trong, hình thành nên một ngọn lửa linh lực cháy rực. Bước này cần tu luyện giả giữ vững sợi giây liên kết với ngọn lửa để duy trì.



Bước ba. Bỏ từng loại dược liệu vào sau đó dùng lửa đốt đi những chất, những loại dược tính không cần thiết, chỉ để lại những chất cần thiết cho việc dung hợp thành đan. Đây là bước khó khăn nhất, quan trọng nhất và cũng là bước thể hiện “sợi xích có liên kết với mảnh không gian luyện đan” hay không.



Nếu có, tu luyện giả sẽ đạt được năng lực nhìn thấu các dược tính, từ đó sẽ cẩn thận loại bỏ được chúng. Còn nếu không có, tu luyện giả căn bản đến bước này đã phải thất bại vì không có khả năng phân biệt được tính bên trong linh dược.



Bước bốn, phân chia số lượng đan thành. Tùy theo mỗi loại đan dược, nguyên liệu và trình độ người luyện đan, dược tính được để lại có thể chia thành nhiều phần bằng nhau nhằm đưa đến kết quả một lần luyện đan nhưng lại tạo ra được là hai, ba, năm viên đan dược.



Bước năm. Dung hợp dược tính của những loại dược liệu đã được thanh lọc trước đó lại với nhau.



Bước sáu, ngưng đan. Hợp nhất dược tính, tu luyện giả mượn nhờ linh khí cô đặc lại đan dược và tắt lò.



Bước bảy, thôi đan. Đan dược tự thân thôi động linh khí nhập vào nhằm tăng lên dược lực cho đan. Đây cũng lại là một bước thể hiện “sợi xích có kết nối đến không gian luyện đan”. Nếu có, đan vừa ngưng sẽ tự động kích phát quy tắc, khiến linh khí xung quanh ùa vào. Còn nếu không, trừ những cường giả uy thế dùng sức mạnh ép buộc linh khí phải chui vào, đan dược sẽ được xem là bán đan, chưa phải đan hoàn chỉnh.



Bước cuối. Thành đan, lấy đan ra khỏi lò và cất ngay vào lọ chứa, không thể để dược lực bị xói mòn dù chỉ một giây.



-Phừng!



Vô Thường đưa một ngọn lửa xanh lục vào lò nhờ vào cái lỗ nhỏ tại thân lò, thiêu đốt tường vách lò đến trên nhiệt độ 300.



Lửa của hắn vốn mạnh mẽ nên chỉ ba giây sau, nhiệt độ của thân lò đã lên đến hơn 500 độ.



-Bước hai, thẩy hết dược liệu vào cùng với ngọn lửa Tâm Đan.



Thông thường, tu luyện giả phải cẩn thận làm từng bước để tránh sai sót, nhất tại bước thứ ba vô cùng quan trọng, yêu cầu cần phải có sự tỉ mĩ, tinh tế đến từng góc cạnh dược tính, tạp chất của linh dược. Tuy nhiên với trình độ kinh hãi của Vô Thường, hắn hoàn toàn có thể gom bước hai và tất cả quá trình của bước ba lại thành một bước đơn giản để cùng lúc tiến hành.



Nên tại bước hai, Vô Thường đã đồng thời tạo ra một ngọn lửa xanh lục có đường kính 30cm trong lò, tất cả năm dược liệu cấu thành Định Nhan Đan cũng đồng thời được bỏ vào, bị ngọn lửa xanh tức khắc nuốt chửng mà thiêu đốt thành một dòng năng lượng có nhiều dược tính.



-Theo sách vỡ ghi chép thì trong đan phương có tổng 14 loại dược tính cần phải được loại bỏ. Tuy nhiên…




Dưới sự nghiên cứu của Vô Thường và khả năng cảm nhận quá mức kinh hãi, hắn có thể nhìn ra được thêm năm loại dược tính rất khó cảm nhận vì chúng rất nhỏ, ẩn nấp đâu đó bên trong linh dược một cách rất khó phát hiện. Chính chúng lại đã làm chất lượng Định Nhan Đan vô tình bị giảm xuống đến mức mà ai cũng cho đó là điều bình thường, nó trước giờ vẫn như vậy.



-Phá!



Dưới khả năng cảm ứng, dưới khả năng phân biệt được dược tính một cách tỉ mỉ đến kinh khủng, lại cộng với khả năng điều khiển sức mạnh lão luyện, tăng giảm nhiệt độ tùy tính, nhẹ nhàng theo ý muốn. Vô Thường chỉ mất ba giây liền đã thiêu hóa 19 loại dược tính không cần thiết ra khỏi năm dòng năng lượng dược tính trong cùng một lúc.



Điều “trong cùng một lúc” này nếu để các vị Đan Sư biết được, họ có lẽ đã đờ người ngu ngốc. Một cây linh dược với mấy dòng dược tính nhỏ bé đã khiến tất cả các vị Đan Sư khó nhọc, mồ hơi đầm đìa, tinh lực yếu nhược tuông ra như suối để khó khăn lắm mới vi diệu đốt cháy dược tính không cần thiết, chừa lại dược tính cần thiết, do vậy họ phải làm từng cây dược liệu một chứ không thể và không có khả năng làm một lúc nhiều cây dược liệu, cao thủ Đan Sư kinh thế ghê lắm là được hai, ba cây dược liệu cùng một lúc. Thế nhưng Vô Thường hắn lại một lần làm hết năm cây dược, tự như đang “nhặt đậu trong thóc”, hết sức dễ dàng, điều này quả thực là đánh vỡ tri thức người hiểu biết.



-Bước ba, phân chia số lượng và dung hợp dược tính.



Ở bước kết hợp này, Vô Thường chỉ mất tổng ba giây trong khi người khác, đúng hơn là Đan Sư phải mất từ vài chục phút đối với đan quá đơn giản, vài giờ đối với đan bình thường, vài ngày đối với đan phức tạp, và vài tuần, vài tháng, thậm chí là vài năm đến với chục năm vơi những loại đan dược mà khi xuất thế sẽ tạo ra một cuộc “huyết tinh, bão máu”.



-Bước bốn, ngưng đan, dập lửa,.



Vô Thường lại mất thêm ba giây để bình ổn nguồn năng lượng mới mẻ được tạo thành từ những loại dược tính vừa dung hợp. Số lượng hắn đồng thời làm là năm viên, đây đã là cực hạn mà hắn có thể tính toán ra từ lý thuyết và thực tế khi thực hành do phải loại bỏ thêm vài loại dược tính vô dụng khác.



Số lượng hắn thành đan không nhiều, nó không được bảy, không được tám hay cực hạn là mười như những vị thiên tài tuyệt đỉnh Đan Sư, nhưng, đan dược của hắn có chất lượng ở một bầu trời khác hoàn toàn… dù công dụng chưa được kiểm nghiệm.



-Cô đặc.



Mượn linh khí, Vô Thường bắt đầu cô đặc lại năm viên năng lượng. Đến bốn giây sau đó, hắn đã cùng lúc hoàn thành.



- Bước năm, để tự nó làm.



Đến bước này, công việc hắn cần làm chỉ là duy trì ngọn lửa, đồng thời giữ cho đan không thể luôn ở trạng thái bình ổn để hấp thu linh khí tẩy lễ là hoàn thành. Đối với Định Nhan Đan thì theo như sách vở ghi chép chỉ mất và giây đến mười giây ngắn ngủi.



Thôi đan xuất, linh khí từ bốn phương tám hướng bắt đầu tụ về căn phòng Kiểm Định Linh Cụ của Vô Thường, chúng nhanh chóng xâm nhập qua những khe hở của lò, hóa thành vòng xoáy dụng nhập vào Định Nhan Đan đã thành hình.




Cơn hội tụ linh khí này cũng đã vô tình đánh thức tính nghi hoặc của một số vị Linh Nhân cảnh quá mẫn cảm với dòng chảy của linh khí, nhất là ba vị hội phó và vị hội trưởng tồn tại trong đấu trường Phong Ba.



-Có người đột phá? Không, linh khí có dao động nhưng khá nhỏ, không giống với dị tượng đột phá cảnh giới.



-Hửm, đây là linh khí dao động? Chẳng lẽ có người sử dụng một biện pháp hội tụ linh khí tu luyện, tựa như Công pháp chăng? Là hội trưởng đại nhân?



-Linh khí lúc này đang hội tụ và xoáy động thành một điểm, cảm giác này giống như ta đã từng gặp, hình như có người đang luyện đan tại bên trong?



-…



Bảy giây qua đi, ngay khi linh khí không còn hội tụ, tản ra bốn phía như trước, Vô Thường tức thì lấy ra lọ đựng dược, mở nắp lò rồi một hơi dùng linh lực tống nhanh năm viên đan có màu trong suốt như nước suối vào lọ, đắp nắp lọ lại.



-Phù…



Thở ra một hơi mệt, Vô Thường cảm khái.



-Thiên tài luyện đan là đây chứ đâu. Đợi ta đi dự thi, lấy về danh hiệu Đan Sư liền phát tài, gái gú, điểm phiếu ào ào vô như núi, ha há!



-Nghĩ đến tình cảnh người người quỳ xuống chân ta xin luyện đan như trong truyện, hô lyyy…. Quá sướng!



“Óc chó, phế vật, ngu ngốc!”



Bất quá đang lúc tự sướng này, giọng Vô Thường kia liền mỉa mai trong đầu hắn.



Hắn lập tức cự lại.



“Gì nữa đây thánh, con có làm gì đ-ng chạm đến thánh sao?”



Vô Thường kia giọng điệu nhăn mặt đầy khinh bỉ nói.



“Luyện đan chẳng có cái đéo gì ghê gớm, nguyên lý cơ bản của nó là hóa linh dược thành năng lượng hỗn tạp, sau đó hủy diệt đi những những năng lượng không cần thiết, tiếp đó dung hợp những nguồn năng lượng khác nhau lại thành một nguồn năng lượng mới, cuối cùng là cô đặc đan và đan tự động thôi khí”



“Luyện đan cần lửa là vì chỉ có Hỏa hệ mới có thuộc tính hủy diệt nhờ nhiệt độ”.



“Luyện đan cần lò là vì mấy tên đó nghiệp dư. Ngoài ra là còn vì có một số loại đỉnh lò có công dụng diệu kỳ như trợ giúp luyện đan, tăng phẩm chất cho đan, tự luyện đan không cần tu luyện giả, vân vân, nên mới cần lò”



“Còn mày trong người đã có sẵn thuộc tính hủy diệt, mày đâu cần phải dùng lửa để đốt? Thậm chí ngay cả đỉnh lò mày cũng không cần thiết phải có, giơ tay bóp chân chẳng phải đã xong ngay một viên đan dược?”



“Mày nãy giờ xiếc khỉ, hành động như trong điển tịch đã nói lên bản thân mày là một thằng ngu mắt lé”



“Dừng!”



Vô Thường quát lên, đến lúc hắn cũng nên phản pháo.



“Cái gì cũng phải từ từ. Mày làm sao biết tao không biết cách mày đang nói đến?”



“Đây chỉ là thử nghiệm, kiểm chứng lý thuyết mà thôi. Vả lại khi đứng trước người, tao cũng phải làm gì cho nó hợp lý một chút, siêu nhân quá thì có ngày ăn cám vì lòng người luôn có hai từ ganh ghét, đố kỵ”.



“Mua mấy thứ này chỉ làm cho có, mày yên tâm”.



“Rãnh háng, quỳ, thôi tao đi đây”.



Trợn mắt bó tay với giải đáp của Vô Thường, Vô Thường kia tức thì rút lui, hắn chẳng còn gì để nói nữa.