Dịch giả: Titan
Cuộc sống bình tĩnh tu luyện của Lục Bình rất nhanh liền bị đánh vỡ.
- Hơn một tháng sau, đảo dân đi ra ngoài đánh cá về hướng Lục Bình báo cáo, ở chỗ cách Hoàng Ly đảo phía nam năm mươi dặm, mấy lần phát hiện một hải thú dài mười trượng dáng dấp như rắn xuất hiện ở một dãy đá dưới mặt biển tới lui tuần tra, khiến cho đoạn thời gian gần đây ngư dân trên Hoàng Ly đảo không dám ra đó đánh cá.
Phía nam năm mươi trong không phải là chỗ đảo tiều có Thịnh Đào động phủ hay sao?
Lục Bình trong lòng cả kinh, xem ra yêu thú này cảm thấy được cái gì đó rồi.
Ngay từ lúc Lưu tiên trưởng hướng hắn giao phó nhiệm vụ, Lục Bình liền hoài nghi lần này xuất hiện hải xà yêu nhất định phải làm đồng bạn hoặc là bạn lữ của con hải xà lần trước bị chết.
Bây giờ ngư dân báo cáo, càng xác nhận thêm cho suy đoán của Lục Bình. Con hải xà yêu này tất nhiên có bí thuật gì có thể truy tung vị trí của con hải xà yêu trước, phát hiện nơi nó vẫn lạc.
Lục Bình cẩn thận hồi tưởng một chút những gì mình ở Thịnh Đào động phủ đã trải qua, xác định mình ở trong đó cũng không để lại sơ hở gì.
Càng thêm may mắn là, con hải xà yêu này xuất hiện đã cùng Kiều Hi Bằng đi ra ngoài điều tra về nguyên nhân đệ đệ của mình vẫn lạc đại chiến một trận. Điều này trong lúc vô tình khiến cho lời giải thích Huyền Linh phái đệ tử là bị hải xà yêu đánh chết nhận được chứng thật.
Kiều gia tu sĩ bây giờ đã bỏ qua điều tra đối với cái chết của Kiều Hi Hiền, mà chuyên tâm bắt đầu tiêu trừ hải xà yêu, trong lúc vô tình cũng khiến cho Lục Bình tránh thoát bị Kiều gia có thể hoài nghi.
Ngày hôm sau, Lục Bình đi tới đảo tiều, đem hai bộ dự cảnh phù bố trí ở hải vực chung quanh đảo, dùng để giám thị hải xà yêu có thể xuất hiện ở khu vực này.
Thật ra thì Lục Bình trong lòng còn kèm theo một tầng tâm lý sẽ gặp may.
Có lẽ mình có thể đem con hải xà yêu này cũng đánh chết ở chỗ này!
Đây cũng không phải là không thể nào, Lục Bình đã ở chỗ Lưu tiên trưởng biết được, con hải xà yêu này đã bị Kiều gia tu sĩ đánh trọng thương, vì điều này Kiều gia cũng trả giá một chết một trọng thương.
Con hải xà này nhiều nhất bất quá cũng tương đương với con lần trước. Lần trước, Lục Bình trong lúc vội vàng có thể đem một con hải xà yêu đã trọng thương giết chết. Lần này đồng dạng là trọng thương hải xà yêu, hắn có lòng đi đối phó với kẻ vô ý, tất nhiên có thể đem nó đánh chết.
Huống chi Lục Bình bây giờ cùng mấy tháng trước so sánh, vô luận là tu vi hay là pháp khí đều có tiến bộ rõ rệt, chớ đừng nói chi là trên người hắn còn có một món phù bảo làm đòn sát thủ.
Lần trước Lục Bình sau khi đánh chết Dung huyết kỳ hải xà yêu, có được thu hoạch cực lớn, lần này Lục Bình trong tiềm thức không muốn để cho môn phái tiên trưởng đem chỗ tốt này lấy đi.
Đem mấy chục tờ địa lôi phù bố trí ở phía trên đảo tiều, Lục Bình ở trên đảo bắt đầu ôm cây đợi thỏ.
Nửa hôm sau, đang khi Lục Bình vẫn còn chú ý động tĩnh trên mặt biên cách đó ba bốn trăm trượng, thì cách đảo tiều mấy dặm xa đột nhiên truyền tới một trận rít dài đau thương và tức giận.
Ngay sau đó Lục Bình cũng cảm giác được toàn thân đột nhiên căng thẳng, phảng phất có một đạo nước lạnh từ đầu tưới đến chân, phong linh phù cùng ấn thân phù trên người trong lúc bất chợt không một chút hiệu quả nào.
Con hải xà kia đã đến!
Lục Bình kinh sợ chồng chất, con hải xà này phảng phất đoán chắc chỗ của hắn, chỉ thấy trên mặt biển một đạo sóng trắng thật dài dâng lên, thẳng tắp hướng về phía của hắn trào tới. Dự cảnh phù trước đó bố trí ở trên mặt biển lập tức mất đi hiệu dụng.
Lục Bình đột nhiên tỉnh ngộ ra, con hải xà yêu này có thể một đường truy tung hải xà yêu đã chết mà tới, còn hắn thì tự tay đem con hải và yêu kia lột da rút xương, con hải xà yêu này tự nhiên cũng có thể nhận ra mình chính là hung thủ.
Lục Bình bây giờ đã bất chấp hối tiếc, vì hải xà yêu hơn mười trượng lúc này đã đem cái đầu rắn to lớn ngẩng lên thật cao, nhìn Lục Bình với ánh mặt bằn ra từng đạo hàn quang một lạnh như băng.
Lục Bình bây giờ mặc dù có mấy loại thủ đoạn trốn chạy, nhưng thật vất vả gặp được xà yêu, Lục Bình cũng không tính toán không đánh mà chạy, thế nào cũng muốn tự tay thử đòn một cái.
Huống chi hắn cũng không phải là không có kinh nghiệm cùng Dung huyết kỳ cao thủ giao thủ.
Quan trọng hơn chính là Lục Bình phát hiện con hải xà yêu trọng thương này về khí thế cũng không có hàng hồn như con trước. Đây là một yêu thú dung huyết tầng ba, mặc dù nó đã đột phá qua một loạt bố trí mà hắn đã chuẩn bị trước, nhưng Lục Bình cũng không phải là không có cơ hội.
Một tòa thạch tháp đen xì dâng lên, ở đỉnh đầu Lục Bình quanh quẩn, một đạo quang mạc màu vàng ở chân tháp co duỗi không chừng, tùy thời có thể rũ xuống, đem Lục Bình bảo hộ ở trong đó.
Lục ngang tay cầm phi kiếm đối mặt với hải xà yêu đang tiến tới gần.
Hải xà yêu từng tiếng rống giận, nhưng chưa chuyển hóa thành công kích. Đây là một con yêu thú bình tĩnh, khiến cho Lục Bình có chút lo ngại.
Uy áp khổng lồ hướng về phía Lục Bình đè tới, thần thức giống như nước chảy không có lỗ nào mà không vào, thấm vào trên người của Lục Bình, dường như muốn khám phá tất cả bí mật của hắn.
Xuân xuẩn dục động pháp lực rốt cục bộc phát ra, một đoàn nước biển với khí thế không thể tưởng tượng nổi hướng chảy về trước, ở trước người hải xà yêu tạo thành một tường nước thật dầy. Thân ảnh hải và yêu như ẩn như hiện ở một bên kia của tường nước.
Lục Bình sắc mặt rốt cục có chút thay đổi, hắn không chút nghĩ ngợi lui về phía sau.
Vậy mà cũng có chút muộn, tường nước nguy nga ầm ầm sụp đổ, sóng lớn phô thiên cái địa hướng Lục Bình xoắn tới.
Không chỗ có thể lui, Lục Bình bất đắc dĩ đem thạch tháp cố thủ ở trên đảo tiêu, mặc cho sóng lớn đánh ra mà bất vi sở động. Điều trả giá chính là Lục Bình pháp lực mất đi như nước chảy ùn ùn rót vào trong thạch tháp.
Thạch tháp tuy ở trong sóng lớn lúc ẩn lúc hiện, nhưng thủy chung đứng vững vàng, điều này làm cho hải xà yêu rốt cục cũng có chút kinh ngạc, bất quá là Luyện khí kỳ tu sĩ như thế mà không ngờ pháp lực ngược lại khá hùng hậu.
Lục Bình bây giờ đã hối hận mình sơ ý. Hắn không muốn đối mặt nhất chính là loại cục diện lấy pháp lực định thắng thua này. Vậy mà hải xà yêu tựa hồ đã sớm xem thấu hắn, vừa lên tới liền dùng đòn công kích đại phạm vi bao trùm này, khiến cho Lục Bình không thể tránh né.
Trong sóng lớn, dưới thạch tháp chập chờn, một đạo kiếm quang giống như thất luyện thoáng qua, hướng hải xà yêu phương hướng bắn nhanh tới, sóng biển dọc đường bị pháp lực kích động đánh tan.
Lục Bình nhất định phải sửa đổi cục diện tiêu hao chiến bây giờ, hắn lựa chọn công kích.
Hải xà yêu trong mắt lóe lên một tia khinh miệt, nhưng trong phi yến kiếm bay vụt đến ẩn chứa uy lực khiến cho nó trịnh trọng hẳn lên.
Chẳng lẽ là nhân loại tu sĩ này đã sát hại ái lữ của mình?
Không thể nào, người này tu vi ở Luyện khí kỳ cố nhiên khó được, nhưng muốn giết hại dung huyết bốn tầng yêu lữ của mình thì còn kém quá xa. Nhân loại tu sĩ này tất nhiên là nhìn thấy thi thể của yêu lữ của mình, hoặc là kẻ trợ giúp Dung huyết kỳ tu sĩ sát hại yêu lữ của mình đây thôi!
Nói tóm lại, tên nhân loại này phải dùng sinh mạng để tế điện cho yêu lữ đã chết đi của mình.
Một đạo nước biển bay lên trời, hóa thành một chuỗi thủy kiếm, hướng phi yến kiếm đánh tới, "Xuy" một tiếng, thủy kiếm bị đánh tan, phi yến kiếm cũng không công mà phản hồi.
Lục Bình nguyên vốn gửi hy vọng vào một kích này có thể phân tán hải xà yêu chú ý lực, khiến cho áp lực của mình giảm bớt, từ trong sóng lớn mà giải thoát đi ra.
Vậy mà con hải xà yêu này đối với thao túng nước hiển nhiên cao siêu phi phàm, Dung huyết kỳ pháp lực hiện nhiên cũng không phải Luyện khí kỳ có thể so sánh, Lục Bình thật toán rồi!
Đang khi Lục Bình tâm tư ngàn chuyển, suy nghĩ những kế thoát thân khác, thì một tiếng thét dài từ xa đến gần, khi Lục Bình còn chưa kịp ứng biến, một đạo kiểm quang đã theo tiếng rít gió tìm đánh tới.