Chân Linh Cửu Biến

Chương 1792: Chín cảnh (tiếp -2)




Một loại bị thương xuất xứ từ trong huyết mạch trong trong nháy mắt xâm nhập toàn bộ tâm thần Lục Bình. Hai người đồng tu giao huyết mạch, và mặc dù Lục Bình hôm nay thành tựu và đã bị dần dần thoát khỏi giao huyết mạch, nhưng không cách nào phủ nhận tự thân hắn có căn nguyên huyết mạch dung hợp xuất xứ từ huyết mạch hậu duệ của Giao đạo nhân ở phương thế giới này.

Mà Long Hòe là người thừa kế truyền thừa của Giao đạo nhân, huyết mạch của ông ta có phẩm chất tương thừa cùng Giao đạo nhân nhất mạch, so với huyết duệ chủng tộc mà Giao đạo nhân lưu ở phương thế giới này cao hơn nhiều. Tương đối mà nói, so với Lục Bình hiện giờ đã dụng hợp Chân Long huyết mạch cũng tiếp cận nhất.

Long Hòe lão tổ một tiếng gầm rộng thê lương này trong nháy mắt cũng rốt cục đánh thức một tia quý động ẩn giấu trong cơ thể Lục Bình. Mà một tia quý động này không xuất phát từ trong huyết mạch của hắn, mà là ở bên trong thần niệm!

Thần niệm của Lục Bình vào lúc tiếng gầm bị thương này vang lên, chớp mắt liền bắt đầu co rúc lại, theo sát đó Lục Bình liền cảm giác trước mắt tối sầm, phảng phất trong nháy mắt nhục thân chìm vào vực sâu vô tận. Cái loại cảm giác không ngừng hạ xuống đó khiến cho hắn trong lúc nhất thời tay chân luống cuống hàng loạt sự kinh hoàng cuốn ùa toàn bộ thân tâm.

Một tiếng rồng gầm lập tức phá vỡ sự tĩnh lặng không tiếng động. Lục Bình không biết vì sao thở dài nhẹ nhõm, lại đột nhiên cảm giác được trước mắt một trận sáng choang, tựa hồ hết thảy mọi điều hiện giờ đã lần nữa trở về sự chưởng khống của Lục Bình.

Những cảnh tượng trước mắt cũng khiến cho Lục Bình một trận ngạc nhiên, trong hư không, một mặt biển rộng vô bờ treo lơ lửng, một con Chân linh chi Long chín sắc sặc sỡ đang ở trong huyền không hỏi này lật ào sóng nước đuổi bắt theo một con cá nhỏ không thể tra nhưng lại nhảy vọt khắp chung quanh. Một đóa hoa sen nở rộ trên đó lóe ra đầy rẫy phù văn, cùng mười hai viên ngũ quang sắc chậu vây quanh mặt biển xoay tròn liên kết thành một cái lưới ngũ quang sắc võng, phối hợp với Chân linh chi Long, cố gắng hạn chế phạm vi con cá nhỏ bị Chân linh chi Long truy đuổi chạy thục mạng,...

Nơi này không ngờ lại là tâm hạch không gian của Lục Bình!

Nhưng điều chân chính làm hắn giật mình không phải là loại đột nhiên xuất hiện bên trong tâm hạch không gian này, trên thực tế nó là thứ căn bản để tu sĩ tu luyện, Lục Bình không những có thể nội thị, hơn nữa có thể lấy thần niệm ngưng tụ chân thân phủ xuống, hoặc là dứt khoát lấy thần niệm dung nhập vào bên trong bản thể của Chân linh chi Long.

Nhưng hôm nay loại hàng lâm này không phải là một trong hai loại trên, mà là cách một tầng quang mạc rõ ràng, khiến cho Lục Bình trong nháy mắt liền ý thức được lúc này tự thân thần niệm lại đang hàng làm ở một vị cao treo bầu trời của tâm hạch không gian, hiệp trợ Chân linh chi Long trấn áp toàn bộ tâm hạch không gian chính là ở trong Thuần Dương Chi Châu!

Đột nhiên ý thức được điều gì đó, thần niệm của Lục Bình vội vàng tra xét hình ảnh phản ánh của bản thân thần niệm hàng lâm, lại phát hiện bị khốn trong Thuần Dương Chi Châu không ngờ lại có một con tiểu long nhỏ nhắn có nhục thân nhàn nhạt, nhưng khi so sánh với con Chân linh chi Long đang ở ngoài huyền không hài lật sóng quẫy nước kia thì giống nhau như đúc.

Nó không phải là ngưng tụ thành bộ dáng bản thể của Lục Bình, càng không phải là dung hợp cùng chân linh chi Long, mà là thần niệm tự đi ngưng tụ thành hình rồng...

Trong nháy mắt này, Lục Bình không có chút bất ngờ nào, ngược lại một loại ý nghĩ thì ra vốn là như vậy chợt dậy lên, phảng phất như thần niệm của Lục Bình ngưng tụ thành hình rồng là chuyện đương nhiên vậy.

Mượn Bản Mệnh Nguyên Thần Đại Trận đem một tia Tiên thiên bản nguyên chi khí kẹt vào huyền không hải, Chân linh chi Long vẫn thúc thủ vô sách. Nhưng mà ngay tại lúc này, Chân linh chi Long đột nhiên ngưỡng lên trời cất tiếng gầm vui mừng, không ngờ lại hướng về phía thần niệm hóa thành hình rồng trong Thuần Dương Chi Châu bay tới.

Chân Long thân khổng lồ ở bầu trời trong tâm hạch không gian vòng quanh Thuần Dương Chi Châu bay lượn. Rồi sau đó há miệng, Thuần Dương Chi Châu kể cả thần niệm ở bên trong của Lục Bình liền cùng chui vào trong bụng nó.

Lục Bình liền cảm giác trước mắt tối sầm, rồi sau đó toàn bộ tâm hạch không gian lần nữa trở về trong mắt của hắn. Nhưng nó sánh với dĩ vãng cái loại thần niệm hàng lâm Chân linh chi Long đơn thuần thao túng có cảm giác bất đồng. Lần hàng lâm này, lại cho Lục Bình một loại cảm giác dung hợp, một loại cảm giác cùng chân linh chi Long hoàn toàn dung hợp công tồn cộng tiến!

Lục Bình cẩn thận cảm thụ thần niệm hóa thành hình rồng mang đến hết thảy biến hóa, lại loáng thoáng cảm giác được trong minh mình một đoạn ký ức chôn giấu vốn đã bể tan tành đó từ từ bị đánh thức, linh hồn, Long Hồn; Chân Long huyết mạch, thần tính...

Cảm giác nguy hiểm đột nhiên kéo đến, cắt đứt sự trầm tư của Lục Bình, này mới phát hiện trước thật vất lắm mới mượn Bản Mệnh Nguyên Thần Đại Trận vây bắt một một tia Tiên thiên bản nguyên chi khí kia, hiện giờ nó thừa dịp linh hồn cùng Chân linh chi thân của Lục Bình dung hợp đã lần nữa tránh thoát đi ra.

Lục Bình hơi hơi cười một tiếng, Chân linh chi Long hướng vọt tới một tia Tiên thiên bản nguyên chi khí này, nâng lên một cái long trào. Sát na hai thứ tiếp xúc, một tia Tiên thiên bản nguyên chi khí này nhất thời chui biến vào trong cơ thể của Chân linh chi Long.

Chân linh chi Long quanh thân sáng choang, Lục Bình bốn nguyên căn cơ không bị Tiên thiên bản nguyên chi khí ăn mòn, đồng hóa chút nào. Dưới cái nghịch lân dưới cổ, chín nhóm Long lân có tám nhóm theo thứ tự lập lòe nổi lên ánh sáng bất đồng, chỉ còn dư lại một nhóm Long lần ở sống lưng ảm đạm không có ánh sáng gì.

Rồi sau đó trong giây lát ánh sáng quanh thân Chân linh chi Long đột nhiên tối sầm lại, nhìn kỹ lại phát hiện tám nhóm Long lần này có ánh sáng vẫn còn lập lòe như cũ, nhưng phảng phất có một đạo vô hình lực lượng đang thôn phệ những thứ linh quang lóe lên này.

Một chút ánh sáng đột ngột xuất hiện tại cái Long lần thứ nhất trên sống lưng. Điểm ánh sáng không nói rõ được màu sắc này không ngờ lại ảm đạm như vậy, nhưng lại dưới các tia sáng có các loại chúc tính quanh thân trên dưới của Chân linh chi Long lộ ra vẻ bắt mắt vô cùng, khiến cho người nhìn thấy nhất định sẽ không coi thường sự tồn tại của nó.

Điểm ánh sáng này dần dần khai rộng, nó vẫn nhìn có vẻ ảm đạm không ánh sáng, lại giống như một vực sâu đang không ngừng thôn phệ linh quang do những bổn nguyên chúc tính khác lóe lên quanh mình, cho đến khi xâm nhiễm hết toàn bộ cái Long lần thứ nhất trên sống lưng.

Trong thần niệm của Lục Bình truyền tới một tiếng vang thật lớn, Chân linh chi Long ngửa mặt lên trời gầm thét, tâm hạch không gian kịch liệt khuếch trương, Chân linh chi Long nhục thân bành trướng, Long Hồn của Lục Bình trong nháy mắt trở về nhục thân, đem Tiên thiên bản nguyên chi khí nặng nề vây khốn đích Lục Bình thành thứ không cách nào đối với hộ thân thần thông của hắn tạo thành chút ăn mòn thương hại nào. Và vào giờ khắc này, Lục Bình lại hoàn toàn buông bỏ hộ thân thần thông thủ hộ, Tiên thiên bản nguyên chi khí đột nhiên mãnh liệt trào vào.