Cự mộc xanh thiên, đây là mộc chúc tính khai thiên thần thông!
Không giống với những khai thiên thần thông do khai thiên thất tổ truyền thừa xuống, đây là thần thông được Giao đạo nhân đã từng chân chính dùng để khai ích thiên địa, là danh phù kỳ thực khai thiên thần thông!
Băng! Băng
Tiếng vang kỳ quái giống như dây đàn đứt đoạn, còn có hư không cũng đứt đoạn!
Dưới khai thiên thần thông của khôi lỗi đạo nhân, ánh sáng ngũ sắc dùng để cầu liên mười hai viên Nguyên Thần châu xây dựng lên nguyên thần không gian dần dần không chịu nổi trọng phụ, liên tiếp vài gốc bị chống gãy.
Lục Bình tu luyện thành công bản mệnh nguyên thần đại trận, lúc đối địch, nguyên thần đại trận thủy chung đều là đòn sát thủ cuối cùng của hắn. Mấy lần sinh tử đại chiến Lục Bình đều dựa vào trận này cuối cùng đổi tình thế, cơ hồ không thất thủ. Đối với Lục Bình mà nói, tầm quan trọng của bản mệnh nguyên thần đại trận thậm chí còn muốn trên Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly.
Nhưng vào lúc này bản mệnh pháp trận thi triển trong tay Lục Bình từ trước đến giờ đều hữu hiệu thì dưới thần thông của khôi lỗi đạo nhân trước mắt lại sắp sửa bị phá hỏng.
Thân thể của Lục Bình đột nhiên hóa thành một đoàn lưu thủy, xuyên qua hư không rõ ràng đánh tới trước người Khôi Lỗi đạo nhân. Một đoàn ánh lửa nhảy từ trong bàn tay ra khỏi người hắn, tiếp theo vọt vào trong cự mộc hư ảnh lấy phi kiếm biến thành.
Phút chốc cự mộc cao vút đang tiếp xúc với hóa đoàn, mộc linh khí nồng đặc bị đốt, lập tức dấy lên hỏa diễm hừng hực. Hỏa diễm lan tràn dọc theo cự mộc hư ảnh, cả gốc cây cự mộc nhìn qua đều hóa thành một cây đuốc to lớn.
Lục Bình sau khi đệ nhất cảnh viên mãn quyết định khai ích tu luyện bổn nguyên còn lại, trong đó hoa chúc tính bản nguyên chi khí chỉ là một đạo hoàn chỉnh vô thượng thần thông ngưng tụ trên Chân Linh chi thân.
Lục Bình bản mệnh nguyên khí ngưng tụ chính là thủy chi Chân Linh, hiển nhiên tương đặc cùng nguyên khí của hỏa chúc tính. So sánh với tốc độ ngưng tụ cùng thần thông chúc tính của hắn, cũng phải chậm hơn mấy phần.
Đạo hoa chúc tính thần thông này nếu không phải là Lục Bình lấy Ngân Đô Linh Diễm làm căn cơ, muốn nhanh như vậy ngưng tụ thành công cũng tuyệt không phải chuyện dễ. Trên thực tế lúc này Lục Bình sắp ngưng tụ thành công đạo hỏa chúc tính vô thượng thần thông thứ hai đồng dạng là lấy Cửu Thốn Linh Diệm làm căn cơ.
Nếu không, trừ phi Lục Bình lấy thủy để thúc đẩy mộc, trước hết tu luyện viên mãn mộc chúc tính, lại lấy mộc sanh hỏa tới tu luyện hỏa chúc tinh thần thông. Nhưng cứ như vậy, chỉ dựa vào Lục Bình lấy lực của mình tu luyện hỏa chúc tính nguyên khí, ngoài ra muốn ngưng tụ hỏa chúc tinh thần thông tất nhiên là hoàn toàn không hẹn.
Vô thượng thần thông lấy Ngân Đô Linh Diễm hội tụ hỏa chúc tính ngưng tụ mà thành, khiến cho mộc linh khí chống đỡ cự mộc xanh thiên thần thông kịch liệt co rúc lại, tình cảnh quẫn bách của bản mệnh nguyên thần đại trận được hóa giải.
Nhưng mà đạo hỏa chúc tinh thần thông Lục Bình mạo hiểm thi triển ra chỉ chẳng qua là hóa giải nguy cơ hắn gặp phải thôi, muốn hoàn toàn tan rã đạo khai thiên thần thông kia là không thể.
Trong lòng Lục Bình không khỏi may mắn, khối lỗi đạo nhân trước mắt nếu thật là chân thân của Giao đạo nhân, căn bản là tu vi đạt tới Chân Linh thứ sáu kính viên mãn tồn tại, nói cách khác ít nhất đã đem lục đại bổn nguyên tu luyện tới cảnh giới viên mãn.
Mà lúc này khôi lỗi đạo nhân trước mắt mặc dù có thể tùy ý thi triển ra một loại chúc tính thần thông, nhưng chỉ có thể phát huy ra uy năng của cảnh giới đệ nhất cảnh viên mãn. Điều đó mới khiến cho Lục Bình đã thừa dịp cơ hội khiến cho hắn có thể kiên trì lâu như vậy.
Nhưng dù vậy, Lục Bình cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm được giằng co thôi, trên thực tế khôi lỗi đạo nhân cũng lấy một đạo thần thông tùy ý liền kềm chế hai đạo thần thông của hắn. Dưới sự giằng co như vậy hiển nhiên đối với Lục Bình cực kỳ bất lợi.
Nhưng chính là thời điểm này, sắc mặt Lục Bình đột nhiên ngẩn ra, tiếp theo đó là vui mừng, sau đó liền thấy Ngân Đô Linh Diêm ngưng tụ hỏa chúc tinh thần thông đột nhiên uy năng tăng mạnh. Khối lội đạo nhân lấy cự mộc do vô thượng thần thông biến thành lần nữa bị hỏa diễn đốt mà kịch liệt tiêu hao.
Cùng lúc đó, chính Lục Bình lại cảm giác được một cổ mộc linh chi lực bàng bạc đến từ cự mộc hư ảnh sau khi bị Ngân Đô Linh Diệm đốt, cũng kỳ diệu chuyển hóa thành hỏa chúc bồn nguyên. Một phần dùng để tiến một bước tăng cường uy năng của Ngân Đô Linh Diễm.
Một phần khác bị Chân Linh chi long trong tâm hạch không gian thu nạp cuồn cuộn, trên cái vảy thứ hai trong chín cái long lan thuộc về một nhóm hỏa chúc thần thông vốn lóe ra ánh sáng màu vàng tím nhàn nhạt, sau khi lấy được một cổ hỏa linh bổn nguyên lực nồng đặc hơn nữa tinh khiết trợ giúp, ánh sáng màu vàng tím trên vảy rồng đột nhiên tăng mạnh. Một đạo phù văn thần bí dần dần thành hình cũng khắc khắc vững vàng phía trên.
Lục Bình đột ngột chỉ một ngón tay. Một đạo hỏa diễm dài chín tục bắn ra từ đầu ngón tay, phảng phất có linh tính giữa hư không tránh thoát Khôi Lỗi đạo nhân chặn lại. Một mầm cây căng rộng ra một đạo ngũ sắc tơ tuyến rơi vào cự mộc hư ảnh.
Mộc linh bản nguyên ngưng tụ trong một mầm cây đó nhanh chóng bị thiêu đốt cùng hấp thu hầu như không còn gì. Một đạo ngũ sắc ty tuyến được tạo ra khôi phục bình thường, nguyên thần không gian tiến một bước củng cố. Bản thân thế lửa của Cửu Thốn Linh Diễm càng thêm mãnh liệt, không ngừng bơi lội trên cự mộc hư ảnh, từ từ tan rã đạo thần thông đó.
Cùng lúc ấy, mộc linh bổn nguyên tinh thuần cuồn cuộn bị chuyển hóa thành hoa chúc tính bản nguyên chi khí rót vào đến trong thân thể của Chân Linh chi long. Trên cái vảy thứ ba trong long lẫn nhóm hoa chúc dần dần lập lòe lên ánh sáng màu vàng nhàn nhạt Đạo hoa chúc tính vô thượng thần thông thứ ba cũng dần dần bắt đầu ngưng tụ.
Dưới sự tiêu bị dài này, Lục Bình tựa hồ dần dần chiếm cứ thượng phong trong đối kháng cùng Khôi Lỗi đạo nhân trước mắt. Thế nhưng Lục Bình lúc này lại trong giây lát cả kinh, không đợi một ít ý niệm kỳ quái lập lòe trong đầu óc hắn, thần thông trong tay khôi lỗi đạo nhân trước mắt đột nhiên lại thay đổi.
Cự mộc hư ảnh bỗng nhiên biến mất, mộc linh bổn nguyên dễ dàng chuyển hóa thành kim chúc tính bản nguyên chi khí sắc bén. Thuần Dương phi kiếm treo đứng giữa không trung kim quang đại phóng.
Không đợi người trước mắt cảm thán đối với sự chưởng khống nhàn thục chuyển hóa giữa bất đồng chúc vô thượng thần thông, trên mặt Lục Bình trong lúc bất chợt thoáng qua lau một cái kinh hoàng, liền thấy Thuần Dương phi kiếm treo đứng đột nhiên nổ tung. Mấy chục cái mảnh vụn của mũi kiếm bay chém đi về bốn phương tám hướng. Ngũ sắc ty tuyến hai bên Nguyên Thần châu cơ cấu lên nguyên thần không gian bị chém đứt hơn phân nửa. Không gian nhất thời sụp đổ, Lục Bình nguyên thần đại trận đúng là vẫn bị phá đi.
Bạch Ngọc Liên Hoa nhanh chóng khép lại. Mười hai viên Nguyên Thần chầu bay vụt về phía trung ương, nhưng Khôi Lỗi đạo nhân ngay tại lúc chớp nhoáng đó đã hóa thành thanh phong bỏ chạy. Bạch Ngọc Liên Hoa chỉ có thể thu hẹp mảnh vụn của Thuần Dương phi kiếm kiệt lực sau khi mấy chục cái ty tuyến bị chặt đứt.
Nhưng vừa lúc đó, một món linh bảo ngang trời tới, đồng thời chặt đứt hư không cố gắng ngăn cản chém gãy eo một luồng thanh phong nọ.
Lục Bình quát to một tiếng, hộ:
- Không thể!
Nhưng đã muộn, linh bảo một chém đánh hụt căn bản không làm gì được thanh phong chút nào. Còn thanh phong quay lại đã lần nữa hóa thành bản thể của Khôi Kỗi đạo nhân, giữa cái phất tay một mảnh sương lạnh đông cứng linh bảo. Tiếp theo dọc theo hư không linh bảo bay tới một đường trở về, trực tiếp động lại Mê Huyền Sách cố gắng xuất thủ hiệp trợ Lục Bình kể cả hư không trong một đoàn bằng tinh.
Lục Bình phút chốc lần nữa thu lấy nguyên thần đại trận, hết sức lấy Chân Linh Chi Kiếm bay đâm Khôi Lỗi đạo nhân, trong miệng quát mạnh một tiếng: chiến, cố gắng ngăn cản Khôi Lỗi đạo nhân xuất thủ, nhưng đã chậm một bước.
Khôi Lỗi đạo nhân dễ dàng tránh qua Chân Linh Chi Kiếm thi triển khai thiên kiếm thuật, nhưng không ngờ trong tay một đạo kiếm quyết ấn ra, trong miệng lại quát:
- Giết!
Chân Linh Chi Kiếm hư không đổi ngược, hóa thành chín bổn nguyên chi long gầm thét ra về phía Khôi Lỗi đạo nhân. Còn Lục Bình một bước bước ra đã đến trước người Mỹ Huyền Sách, một chưởng vô trên bằng tinh. Bốn nguyên hàn khí thấu xương thậm chí làm bản thân Lục Bình đều không kìm hãm được chợt lạnh run.
Bằng tinh nhất thời lấy bàn tay của Lục Bình nứt ra về bốn phía. Một tiếng gầm thét truyền tới từ trong bằng tinh. Bằng tinh gấp rút nổ tung. Mễ Huyền Sách đã thân hóa Chân Linh vọt ra, tuy nhiên có thể nhìn ra lúc này Mê Huyền Sách đã bị thương nặng.
Băng tinh bay vụt không đợi bay xa cũng bị Lục Bình thi triển thần thông lần nữa tụ lại, rồi sau đó thu nhỏ lại thành một đoàn hàn quang tinh thể trong lòng bàn tay hắn. Cổ tay lộn một cái, tinh thể nhất thời biến mất không thấy đâu nữa.