Dịch giả: Titan
Tin tức Lục Bình cùng Ngả Thư Đào liên thủ trọng thương Bình Trường Thanh cũng không được mọi người coi trọng. Ngược lại, họ lại chú ý đến chuyện hai vị tu sĩ trẻ tuổi của Chân Linh phái liên thủ đánh lui người được liệt vào hàng Bắc Hải thập bát tướng là Huyền Linh phái Miêu Duy Đông.
Hai vị tu sĩ này có một người tên là Ân Tử Sở tu sĩ trước hết đã đích thân tìm tới Âu Dương Duy Kiếm, hai người đại chiến một trận. Cuối cùng Âu Dương Duy Kiếm nhờ có tu vi cao hơn Ân Tử Sở một tầng đã chiếm được thắng lợi. Ân Tử Sở bị thương rút đi.
Âu Dương Duy Kiếm có ý đồ đuổi giết, không ngờ gặp Cơ Tử Hiên chạy tới tiếp ứng Ân Tử Sở. Cơ Tử Hiên là một tu sĩ khác của Chân Linh phái. Ba người tái chiến thêm một trận, trên đường lại bị tu sĩ của hai phái tìm tới chen ngang, cuối cùng rơi vào thế không phân thắng phụ.
Lục Bình không ngờ Ân Tử Sở bề ngoài lạnh như băng lại có lòng nhiệt huyết như thế. Ngược lại cái tên Âu Dương Duy Kiếm này khiến cho hắn nhớ lại khi bản thân cùng đại chiến với nguyên thủy cự ngạc thì có một tu sĩ mặt trăng của Huyền Linh phái ở sau lưng đánh lén hắn.
Trong yêu tộc cũng truyền đến không ít tin tức, ngoại trừ nhân tộc tu sĩ và yêu tu chém giết lẫn nhau có thắng có bại thì một vị nổi danh nhất thường gọi là Cẩm công tử yêu tu. Người này liên tiếp đánh bại Chân Linh phái Thích Tử Thái cùng Huyền Linh phái Miêu Duy Đông, nhưng không biết vì sao lại không hạ sát thủ.
Trong một cuộc tao ngộ chiến với các tu sĩ của Phi Vũ phái, một vị đoán đan kỳ chân nhân ẩn nấp ở bên trong Phi Vũ phái đã bị Cấm công tử một kiếm ép cho bại lộ đoán đan kỳ chân nguyên, sau đó lập tức bị truyền tống ra khỏi Thất Tinh thiên. Mất đi đoán đan chân nhân uy hiếp, Phi Vũ phái tu sĩ bị những yêu tu đi theo Cẩm công tử tàn sát hết bảy, tám phần, chỉ còn có mấy tên Phi Vũ phái tu sĩ nhanh chân và may mắn thoát khỏi kiếp nạn này.
Sau sự kiện của Phi Vũ phái thì Cẩm công tử nắm giữ được ý cảnh trong kiếm thuật đã lưu truyền ra. Chúng tu cũng rối rít suy đoán các phái tu sĩ e rằng cũng giống như Phi Vũ phái vậy, ẩn bên trong có chứa những chân nhân phong ấn tu vi.
Đây là nguyên nhân tại sao khi các đại phái tuy có xung đột nhưng vẫn có thể giữ sự khắc chế có hạn độ, bởi vì dù sao thì chân nhân sau khi phá phong ấn, khắc chế tu vi của mình ra tay thì sẽ lập tức bị truyền tổng ra khỏi Thất Tinh thiên. Trước khi tuyên tổng dù sao thì họ cũng kịp phát ra một đòn công kích. Đoán đan chân nhân toàn lực một kích, cho dù các chân nhân này đều là đoán đan sơ kỳ tu vi thì đối với dung huyết kỳ tu sĩ của bất kỳ thế lực nào đều là một tai nạn.
Còn có một việc nữa mà Lục Bình rất chú ý, đó là trong nhiều trận xung đột chém giết này Lục Bình mấy lần phát hiện thân ảnh của Phúc Hải Bang. Bọn chúng giống như là ủy mị ẩn nấp ở trong bóng tối vậy. Phúc Hải Bang dường như hóa thành con số không ở trong Thất Tinh thiên ra vào bốn phía; khích bác ly gián; thừa dịp cháy nhà mà hôi của ám sát, đánh lén, các thủ đoạn xuất ra không ngớt.
Tu sĩ của những thế lực khác tuy có tranh đấu nhưng khi đối mặt với yêu tộc tu sĩ thì ít nhiều là cùng chung đối địch, nhưng Phúc Hải Bang thì lại vô nguyên tắc, loạn sát lung tung, rồi lại xảo trá dị thường. Các thế lực trong Thất Tinh thiên bị bọn họ khuấy động mà không ngừng xung đột.
Có không ít thể lực đã đạt thành sự ăn ý, muốn liên thủ đối phó với Phúc Hải Bang, nhưng lại không tìm được nơi mà thế lực Phúc Hải Bang này đặt bản doanh hoặc là ẩn trú, cho dù là phát hiện được Phúc Hải Bang tu sĩ chẳng qua là mèo lớn mèo nhỏ loe hoe hai ba con, ngược lại khiến cho Phúc Hải Bang càng thêm cảnh giác, ẩn nấp sâu hơn.
Lục Bình vẫn trong bộ dạng của tu sĩ mặt đỏ như cũ, tu vi thì hắn không còn che dấu nữa. Ở trong Thất Tinh thiên mà che dấu tu vi sẽ khiến cho những tu sĩ khác nỗi lòng dạ không tốt, giở trò đánh cướp, cùng cấp tu sĩ khi một chọi một rất khó bị đánh chết, muốn giết một tu sĩ cùng cấp thường thường phải cân ba tên tu sĩ cùng cấp, trước đó phải chuẩn bị an bài nhiều bẫy rập để phòng ngừa đối thủ chạy trốn. Dù sao thì kẻ có thể như Lục Bình có thể vượt cấp khiêu chiến còn rất ít.
Thất Tinh điện nằm ở chính giữa Thất Tinh thiên. Năm đó năm vị lão tổ ở trong Thất Tinh thiên đại chiến, tâm điểm của việc đấu pháp chính là ở giữa Thất Tinh thiên. Sau khi đại chiến qua đi, Thất Tinh thiên bị hủy hư hầu như không còn gì. Thất Tinh điện cũng lại không hư hao chút nào, không khỏi làm người ta cả kinh than dài cho thủ đoạn kinh thiên của những lão tổ này.
Ở giữa Thất Tinh thiên có một cái hố to chiếm diện tích tới một phần ba Thất Tinh thiên, khuyếch tán ra bốn phía. Tục truyền khi năm vị lão tổ đại chiến do pháp lực tràn ra mà tạo thành kết quả. Cái hố to này ngoại trừ Thất Tinh điện ra thì đem tất cả những di tích ở trong Thất Tinh thiên xóa sạch. Bây giờ chỉ còn cỏ dại, cây cối sinh trưởng trở lại sau cơn đại chiến. Thỉnh thoảng trong đó mới xem lẫn linh thảo, linh tài.
Lục Bình đi tới đoạn đường này được Đại Bảo và Lục Cầm phối hợp, dĩ nhiên là không bỏ qua những thứ linh thảo, linh tài này. Khi Lục Bình gặp linh thảo, linh tài thì thu hoạch một lần, tuy vậy những thu hoạch này so với thu hoạch trong thung lũng Lạc Kim không thể nào bằng.
Lục Bình đi mấy ngày đường đã khiến cho hắn mở ra được cái trữ vật thủ trạc bị thần niệm phong ấn mà hắn lấy được ở trong thung lũng Lạc Kim. Nhờ có thần thức cường độ vượt xa hắn người thường, Lục Bình đã rút ngắn được thời gian làm được chuyện này.
Tuy vậy, vật để ở trong trữ vật thủ trạc đã khiến cho Lục Bình hơi có chút thất vọng. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Lục Bình lấy được một không gian vật phẩm của đoán đan chân nhân, nhưng bên trong không có các loại bảo vật lâm lang mãn mục như hắn tưởng tượng. Tuy nhiên, cũng may là dù sao cũng là những thứ đoán đan chân nhân cất giữ, vật phẩm tuy không nhiều lắm, nhưng phẩm chất có sự bảo đảm.
Linh thạch thì Lục Bình lười đếm xem là bao nhiêu, gộp lại cũng khoảng mười vạn. Bản thân hắn có số lượng linh thạch vượt xa số này. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Lục Bình ngay từ đầu rất thất vọng. Nhưng năm sáu viên thượng phẩm linh thạch bên trong đó khiến cho mắt hắn sáng bừng lên. Dù sao linh thạch đã đạt tới thượng phẩm, liền có rất nhiều cách dùng, cho dù là Lục Bình thì đến bây giờ cũng góp nhặt bốn năm viên thượng phẩm linh thạch, một mực không nỡ lấy ra sử dụng.
Hộp ngọc cất chứa linh thảo ngược lại có không ít, Lục Bình tra xét, thấy bên trong phong ấn gần trăm cây ngàn năm linh thảo quý hiếm. Hiển nhiên đây đều là số được thu hái ở bên trong Lạc Kim nội cốc tầng, dược tính cũng được giữ rất tốt, không bị thất thoát bao nhiêu, có thể thấy thủ pháp của người hái rất già dặn.
Đan dược còn dư lại không nhiều, điều này làm cho Lục Bình một lần nữa hoài nghi chủ nhân của cái trữ vật thủ trạc có khắc chữ “Liêu” này rốt cuộc là có phải là Kim Quất đảo Liêu gia tu sĩ lấy luyện đan làm căn bản để nổi tiếng hay không.
Cũng may sau đó nghi vấn này liền có câu trả lời: một tờ Dung Tâm đan đan phương!
Lục Bình không biết tại sao loại đan phương trân quý này lại bị người ta dùng ngọc giản ghi lại. Nhưng hắn sau khi cần thận tra xét nội dung đan phương, phát hiện không có điều gì sai. Đây đích xác là Dung Tâm đan đan phương, và như vậy thì vị đoán đan tu sĩ bỏ mạng ở trong Thung lũng Lạc Kim đó cái nhiên là người của Kim Quất đảo Liêu gia.
Sau đó còn có một vật tiến thêm một bước xác nhận tu sĩ ấy chẳng những là Liêu gia tu sĩ, mà còn là gia gia của Liêu Hổ, là Liêu Đỉnh chân nhân ba trăm năm trước mất tích ở trong Thất Tinh thiên.
Vật này chính là một cái ngọc giản trong đó ghi lại cặn kẽ các loại linh thảo cùng với dược tính của chúng mà Liêu Đỉnh chân nhân đã gặp qua. Việc ghi chép này còn bao gồm hoàn cảnh sinh trưởng cùng với vùng đất sinh trưởng. Lục Bình như nhặt được chí bảo, cái ngọc giản này mặc dù không phải luyện đan sư truyền thừa ngọc giản, nhưng là thứ mà mỗi một luyện đan sư đều mong muốn có được: đó là một cái “văn kiến lục” ngọc giản, là thứ mà mỗi luyện đan sư phải tùy thời tùy chỗ mang theo để đem những gì mình nhìn thấy cùng các loại tin tức tương quan đến thuật luyện đan ghi chép lại. Ngọc giản này đối với luyện đan sư mà nói, thì là một loại tích lũy trọng yếu, sự quan trọng chỉ kém một bậc dưới luyện đan sư truyền thừa ngọc giản.
Lục Bình không còn kịp tra xét tình huống cặn kẽ trong ngọc giản nữa, mà đem toàn bộ nội dung ngọc giản sao chép hết sang “Văn kiến lục” ngọc giản của mình. Trong chuyến đi Thung lũng Lạc Kim, Lục Bình thu hoạch không ít ngàn năm linh thảo quý hiếm không biết tên, ngoài ra còn có chín cây linh thảo rõ ràng là có đến hơn ba ngàn năm dược linh kia. Hắn đang rầu rĩ không biết những linh thảo này rốt cuộc là gì, công hiệu ra sao, hiện giờ có được Kiến văn lục của Liêu Đỉnh chân nhân, hắn cái thật như đang buồn ngủ mà có người mang gối đầu tới vậy.
Trong tay Lục Bình còn cầm một cái Đảo dược xử, cảm giác được trong đó mơ hồ có một loại cảm giác kháng cự. Hắn sử dụng thần thức điều tra, lại phát hiện trong Đảo dược xừ này không có pháp cam kết thành, mà là hàm chứa một loại cấm chế huyền bí phức tạp hơn.
Lục Bình trong lòng vui mừng, chẳng lẽ đây là một món pháp bảo? Cấm chế xa lạ bên trong chẳng lẽ là Trần Luyện đã nói qua với hắn về bảo cấm là thứ tất phải cụ bị khi luyện chế pháp bảo?
Vô cùng mừng rỡ, Lục Bình đem thần thức của mình thấu vào trong báo cấm, đồng thời pháp lực tràn vào trong Đảo dược xử, ý đồ đem món pháp bảo này luyện hóa. Đây chính là món pháp bảo thứ nhất mà Lục Bình lấy được.
Đang lúc này, Đảo dược xừ đột nhiên bắt đầu điên cuồng thôn phệ pháp lực cùng thần thức của Lục Bình. Nó giống như một động không đáy, lấp mãi mà không đầy.
Cũng may Lục Bình còn có thể khống chế pháp lực cùng thần thức của mình. Hắn thở dài nhẹ nhõm, bắt đầu chậm rãi đem thần thức của mình quấn quanh hai đạo bảo cảm giống nhau ở trong pháp bảo. Đông thời, hắn cũng dùng từng chút pháp lực của tự thân đem từng tầng của pháp bảo tẩm nhiễm. Chỉ có như vậy, pháp bảo mới có thể quen thuộc pháp lực cùng khí tức của chủ nhân, trong lúc đối địch phát huy ra uy lực lớn nhất. Đó cũng chính là tu sĩ thường nói đến chuyện pháp bảo luyện hóa, pháp bảo nhận chủ.
Dĩ nhiên, tình huống như thế là ở dưới tình huống nguyên chủ nhân là Liêu Đỉnh chân nhân vẫn lạc đã lâu, Lục Bình mới có thể dễ dàng luyện hóa pháp bảo Đảo dược xử như vậy.
Với pháp lực hùng hồn của Lục Bình, luyện hóa Đảo dược xừ cơ hồ chỉ hao phí của hắn một phần hai pháp lực cùng thần thức. Nói cách khác, Lục Bình chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng món pháp bảo này hai lần, liền sẽ bị pháp lực khô kiệt, mặc cho người khác làm thịt.
Đây cũng bởi vì dung huyết kỳ tu sĩ có pháp lực cùng thân thức quá mức yếu kém, nếu tu sĩ đạt tới đoán đan kỳ, pháp lực trong cơ thể ngưng tụ trở thành chân nguyên, thần thức chuyển hóa thành thần niệm, khống chế pháp bảo sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lục Bình tìm một chỗ để ẩn núp, khôi phục trở lại pháp lực cùng thần thức của mình, đồng thời đem vật phẩm cuối cùng trong trữ vật thủ trạc ra. Lục Bình sau đó ủ rũ đem cái ngọc giản vừa lấy ra này ném trở lại trữ vật thủ trạc của mình, vì không ngờ nó lại là một ngọc giản bị người nào đó dùng thần niệm phong ấn!
Lục Bình trên người bây giờ có hai cái ngọc giản bị thần niệm phong ấn, một thì lấy từ Phi Linh đảo trong động phủ của một vị đoán đan hậu kỳ chân nhân. Một cái khác chính là cái ngọc giản lấy từ di hài của Liêu Đỉnh chân nhân trong Thung lũng Lạc Kim này. Lục Bình chỉ có thể kiên nhẫn đợi chờ mình lên cấp đoán đan kỳ, thần thức chuyển hóa thành thần niệm, mới có thể vạch trần bí mật bên trong.
Hơn nữa, Lục Bình còn lấy được “Tử Tinh Phong Vương tương”, “Tử Tinh phong noãn” cùng ở trong Thung lũng Lạc Kim đạt được nhiều cây ngàn năm linh thảo, ba ngàn năm linh thảo quý hiếm, Kim Kiên quả thụ. Lục Bình có thể nói là có thu hoạch cực lớn. Những thu hoạch này thậm chí có thể khiến cho đoán đan chân nhân đều phải nổi điên.
Vậy mà những thứ này đều không phải trọng yếu nhất. Trọng yếu nhất chính là Lục Bình từ khu vực nòng cốt màu vàng mang ra ngoài một lu “Vạn độc vẫn nguyên sát” biến thành Vạn Độc tương và một tiểu đoàn thiên địa linh thủy tuyệt đối có phẩm chất cao hơn huyền cấp.
Trong hai thứ này, “Vạn độc vẫn nguyên sát” liên quan đến một hạng “Thủy mạc thiên hoa” thần thông tu luyện của Lục Bình. Còn thiên địa linh thủy là thứ sau khi Lục Bình lên cấp đoán đan kỳ, trở thành vật phẩm mấu chốt quyết định tu vi của hắn có thể đột phá được hay không. Mặc dù Lục Bình đến bây giờ còn không biết mình rốt cuộc đã đoạt được loại thiên địa linh thủy gì.