Một vị Chân Linh tu sĩ ra đời, một chủng tộc quật khởi chưa từng được coi trọng, những thứ này đều giữa sớm chiều có thể sửa đổi lực lượng đại thế của toàn bộ tu luyện giới. Các đại tông môn thế lực bộ lạc chủng tộc của tu luyện giới làm sao có thể biểu hiện không nghe không hỏi như vậy, loại bình tĩnh không giống tầm thường mới là quỷ dị lớn nhất!
Sau khi Nguyên Tửu lão tổ trở về Thủy Tinh cung Nguyên Phong lão tổ mặt mũi vẻ xấu hổ tới xin tội, không ngờ Nguyên Tửu lão tổ đối với lần này cũng không thèm để ý chút nào, mà đổi giọng hỏi:
- Hồn đăng của sự thúc tắt rồi sao?
Nguyễn Phong lão tổ trong lúc nhất thời không phản ứng qua, cho đến khi Nguyên Tửu lão tổ hỏi lần nữa mới hiểu được là đang nói Đan Chu lão tổ, ngay sau đó không thèm để ý đáp:
- Dĩ nhiên là tắt rồi, lịch đại Chân Linh tu sĩ sau khi đi Bắc Bằng nguyên, hồn đăng không phải là đều tắt sao, tu sĩ tiền bối không phải nói là sau khi Chân Linh tu sĩ đi tới Bắc Băng nguyên xong, bởi vì hoàn toàn thoát ly khỏi phương thế giới này mà hồn đăng tự tắt đi sao,.
Lúc này Nguyễn Phong lão tổ mới nhìn ra sắc mặt của Nguyên Tửu lão tổ tựa hồ không ổn lắm, Nguyễn Phong lão tổ không rõ cho nên hỏi dò:
- Sư huynh.
Nguyên Tửu lão tổ thở dài một tiếng, trong lời nói như mang rất nhiều kinh nghi bất định, nói:
- Đây chẳng qua là tổ bối tu sĩ suy đoán đối với hồn đăng tắt thôi, hơn nữa loại suy đoán đó cơ hồ là nhận thức chung của các thánh địa lớn. Mà những tông phái đó xuất hiện qua Chân Linh tu sĩ mặc dù không biết lại lịch của các thánh địa lớn, nhưng loại chuyện như vậy xem ra cũng sợ hãi giữ bí mật không nói thôi.
Nguyên Phong lão tổ không hiểu hỏi:
- Nếu các phái đều như vậy, sư huynh lại có gì lo lắng?
Nguyên Tửu lão tổ cười khổ đáp:
- Nếu nói nhận thức chung, bất quá là một loại suy đoán của các thánh địa lớn cùng chung nhận định thôi. Trên thực tế sau khi người sáng lập các thánh địa lớn lục tục đi Bắc Băng nguyên, bởi vì hồn đăng tắt cũng từng đưa tới các nhà thánh địa hốt hoảng. Thậm chí sau đó trong đời thứ hai, thứ ba, thứ tư Chân Linh tu sĩ, còn có qua chuyện thà quãng đời cuối cùng ở tông môn Tiểu Thiên Thế Giới cũng không nguyện đi Bắc Bằng nguyên. Nhưng mà điều những người này thủy chung không cách nào ở Tiểu Thiên Thế Giới ngây ngô thời gian vượt qua năm trăm năm.
Nguyễn Phong lão tổ theo bản năng hỏi:
- Tại sao?
Thứ mà Nguyên Tửu lão tổ hiện tại nói nếu thường ngày đều là bí mật bất truyền ở Thủy Tinh cũng chỉ có Thuần Dương tu sĩ mới có tư cách biết. Giờ chẳng biết tại sao, Nguyên Tửu lão tổ một hơi nói ra toàn bộ ngay trước mặt của Nguyễn Phong lão tổ.
- Còn có thể là bởi vì cái gì? Một tên Thuần Dương tu sĩ chờ hắn thành tựu Chân Linh ít nhất cần bao nhiêu năm tháng? Năm trăm năm sau hắn còn có thể còn dư lại bao nhiêu thọ nguyên? Người cho rằng thế gian này Tiêu Bạch Vũ, Lục Thiên Bình thiên tài như vậy sẽ có bao nhiêu? Sau năm trăm năm thành tựu Chân Linh, trở ra phương thế giới này còn có thể trước khi thọ nguyên dùng hết đem tu vi đề thăng tới một cảnh giới cao hơn so với thành tựu Chân Linh hay không?
Nguyên Tửu lão tổ nói tiếp:
- Mấu chốt nhất chính là, Chấn Linh phái tu sĩ trốn vào Tiểu Thiên Thế Giới nhưng cũng không nghĩa là có thể cao chẩm không lo. Sau khi thành tựu Chân Linh, tu sĩ mặc dù không hề cố ý tu luyện nữa, tu vi cũng duy trì một tốc độ tăng trưởng cực kỳ ổn định, ước chừng giữa năm trăm năm tới tám trăm năm, tu vi của Chân Linh tu sĩ sẽ tự đi đề thăng tới một bình cảnh mới. Mà đến lúc đó, cho dù tu sĩ trốn vào Tiểu Thiên Thế Giới cũng không cách nào tránh thoát phương thế giới này bài xích, lần này Chân Linh tu sĩ gặp phải chỉ là thiên phạt rồi!
- Thiền phạt?
- Đúng, thiên phạt! Thiên phạt không thể nghi ngờ hắn phải chết! Cho nên Chân Linh tu sĩ của các thánh địa lớn thường thường giữa ba trăm năm đến năm trăm năm sẽ gặp thay đổi. Có rất ít người Chân Linh tu sĩ sẽ ở phương thế giới này dừng lại vượt qua năm trăm năm, dù sao không người Chân Linh lão tổ nào dám cầm tính mệnh nhà mình đùa giỡn.
Lúc này chính Nguyễn Phong lão tổ đã phát giác được tâm tình của Nguyên Tửu lão tổ dường như có chút không đúng, nhưng lúc này Nguyên Phong lão tổ cũng không cách nào, chỉ có thể theo Nguyên Tửu lão tổ tiếp tục nghe tiếp.
- Cho nên bọn họ chỉ có thể đi Bắc Băng nguyên, lựa chọn tin tưởng Khai Thiên Thất Tổ vì bọn họ lưu lại lối đi rời khỏi phương thế giới này. Hơn nữa trước đó có sự sợ hãi liên quan hồn đăng tắt biến thành rời khỏi phương thế giới này hiển nhiên chặt đứt sự suy đoán liên lạc cùng phương thế giới này, dời đổi theo thời gian, suy đoán đó thành sự nhận biết tất nhiên.
Nguyên Phong lão tổ trong lòng lạc đăng một tiếng, cái trán thậm chí có mồ hôi lạnh rỉ ra, cẩn thận hỏi:
- Ý của sư huynh là...?
Nguyên Tửu lão tổ cười khổ đáp:
- Long Hòe lão tổ truyền lại tin tức với tu luyện giới, nói Chân Linh tu sĩ lịch thứ đi Bắc Băng nguyên cố gắng rời khỏi phương thế giới này thật ra thì cũng không chân chính rời đi, mà là đã bị toàn bộ bỏ mình!
- Cái gì?
Nguyên Phong lão tố đầu tiên là cả kinh, theo sát cũng thấy buồn cười, hỏi:
- Điều này sao có thể
Nhưng thấy sắc mặt của Nguyên Tửu lão tổ, Nguyên Phong lão tổ lắp ba lắp bắp hỏi:
- Sư huynh, đó, đó không phải là thật sao?
- Khó nói!
Trong thần sắc của Nguyễn Tửu lão tố không ngờ lại mang một tia vẻ hung tợn, nói:
- Xem ra năm trăm năm sau, không thể không đi Bắc Băng nguyên này một chuyến rồi!
Cùng lúc đó, trên Ngọc Kiếm đảo, một tòa không gian linh bảo hình dạng lầu các xuất hiện ở bầu trời của hòn đảo, chính là Tiểu Thiên Thế Giới do Tiểu Bạch Vũ đoạt được từ trong tay của Cửu Huyền lâu.
Trong Tiểu Thiên Thế Giới, Tiêu Bạch Vũ cùng Chu Bát Tả ngồi đối diện nhau, Tiêu Bạch Vũ hỏi:
- Long Hòe lão tổ nói như vậy, nàng tin tưởng bao nhiêu?
Thần sắc của Chu Bát Tả biến đổi, hiển nhiên cũng bởi vì Tiêu Bạch Vũ báo cho nàng tin tức của Long Hòe lão tổ có liên quan tất cả Chân Linh tu sĩ đi Bắc Băng nguyên đều vẫn diệt mà tâm thần chấn động.
Hồi lâu, Chu Bát Ta mới khôi phục yên tĩnh, đáp:
- Sau khi Cửu Huyền lâu lịch đại Chân Linh tu sĩ đi Bắc Bằng nguyên, hồn đăng cất giữ bên trong tông môn đúng là theo đó liền dập tắt.
Tiêu Bạch Vũ một bộ thần sắc quả nhiên như vậy, nói:
- Xem ra vị Long Hòe lão tổ đúng là biết được một ít thứ những người khác không biết! Chẳng lẽ ông ta thật là một vị Giao đạo nhân phân thân sinh ra tự chủ ý thức, thật đúng là có ký ức của Giao đạo nhân lưu lại sao?
Chu Bát Tả nói:
- Nếu như Long Hòe lão tổ nói là thật, đấy đúng thật âm mưu ngập trời. Từ khai thiên đến bây giờ, không ngờ lại không một vị thành tựu Chân Linh tu sĩ rời đi phương thế giới này, mà là toàn bộ bỏ mạng trong lối đi rời khỏi phương thế giới này do Khai Thiên Thất Tổ bày ra ở Bắc Bằng nguyên. Đây cơ hồ có thể dao động toàn bộ tín niệm của tất cả tu sĩ ở tu luyện giới, huynh định làm thế nào?
Tiêu Bạch Vũ trầm ngâm một chút, nghiêm mặt đáp:
- Long Hòe nói một lời mà động thiên hạ, sau đó lại mời thỉnh Chân Linh tu sĩ của thiên hạ vào năm trăm năm sau cùng tụ lại trên Bắc Băng nguyên. Vô luận ông ta nói là thật hay giả, năm trăm năm cũng phải đi Bắc Băng nguyên cùng mọi người đi lên tìm tòi đến cùng. Nếu Long Hòe nói là thật, ba trăm năm chí ít cũng có mấy vị Chân Linh tu sĩ cùng đi, hợp lực đánh vỡ trói buộc đó; nếu ông ta nói là giả, đến lúc đó mọi người cũng tất nhiên hợp nhau tấn công ông ta.
Chu Bát Tả lo lắng hỏi:
- Long Hòe lão tổ chẳng lẽ có âm mưu gì? Nếu ông ta thật đúng là có ký ức của Giao đạo nhân, ở Bắc Băng nguyên phải có dựa vào. Huynh có từng nghĩ tới có lẽ đó vốn chính là âm mưu do ông ta thiết kế hay không?&