Chân Linh Cửu Biến

Chương 1656: Xông trận (2)




Lâm Vũ lão tổ biết được mình không còn khả năng trở ngược tình thế, định buông ra tức miệng mắng to, nhưng một từ cũng không đề cập tới Vũ Văn thế gia. Lúc này ông ta ngược lại hy vọng Vũ Văn thế gia có thể thành công, ít nhất 8 không thể khiến cho những người trước mắt đắc ý tốt hơn.

- Hừ, ai nói chúng ta nghiên cứu chính là Thất Tinh động thiên?

Mai Thiên Cầm đã sớm không thể nhịn được Lâm Vũ lão tổ chết đến trước mắt còn biểu lộ hài lòng như vậy, hừ lạnh một tiếng làm Lâm Vũ lão tổ mặt liền biến sắc.

Lúc này thân thể của Lâm Vũ lão tổ treo giữa không trung đã không còn cách nào giữ vững. Do lực của trận pháp dính dấp không ngừng giảm xuống, chân nguyên quanh thân cũng càng ngày càng thoát khỏi khống chế của ông ta. Đám ba vị đại tu sĩ Mai Thiên Cầm định dừng tay, lúc này Lâm Vũ lão tổ chính là muốn tự bạo đều lực chữ như mong đợi.

Liễu Thiên Linh mim cười nói:

- Nói cho tiền bối biết, Duyên Khôn đảo bày trận bổn phái mưu cầu chính là Phi Linh đảo chứ không phải Thất Tinh động thiện. Tiểu đồ sở dĩ báo cho tiền bối chuyện đảo này liên quan đến Thất Tinh động thiện bất quá là vì mê hoặc Vũ Văn thế gia chân chính muốn mưu cầu Thất Tinh động thiên sau lưng tiền bồi thôi.

Lâm Vũ lão tổ thần sắc cứng đờ, một lúc rất lâu sau mới nghĩ rõ tiền nhân hậu quả, thì ra là từ vừa mới bắt đầu mình đã bị rơi vào nằm trong kế hoạch của người ta mà không tự biết, ngược lại tự cho là mình đã đắc kế.

Từ đầu tới cuối, Lâm Vũ lão tổ đường đường Thuần Dương tu sĩ chẳng qua đều là con cờ của Chân Linh phái cùng Vũ Văn thế gia đánh cuộc lẫn nhau thôi. Lâm Vũ lão tổ bị thương trong lòng, không khỏi ngửa mặt lên trời cười thảm. Ông ta cũng không ngăn cản trận pháp luyện hóa, trong khoảnh khắc cả người đều bị hiến tế đại trận thôn phệ.

Trong lúc Lâm Vũ lão tổ bị trận pháp thôn phệ, trên mặt biển xa ở hải vực chỗ Phi Linh đạo nhất thời nổi lên cơn sóng thần. Phi Linh đảo đã chậm rãi hiện lên từ biển sâu vạn trượng ô bắt đầu không dấu vết chậm rãi di động đi về phía Thiên Linh đảo, cùng đi tới, diện tích bên trong phạm vi hải vực mấy trăm dặm đều là địa động hải phí.

Mà khi Duyên Khôn đảo đại chiến say sưa, Vũ Văn thế gia hai vị Thuần Dương tu sĩ thời điểm đó đột nhiên phủ xuống ngoài Thiên Linh đảo hộ phái đại trận, nửa bên bầu trời đều bị mây đen che lấp. Anh chớp lóe sáng dựng dục lập lòe trong tầng mây, phảng phất sau một khắc Chân Linh phái sẽ gặp nghênh đón lôi đình mưa sa tẩy rửa vậy.

Thân hình của Lưu Thiên Viễn hiện ra trên hộ phái đại trận, đanh giọng quát lên:

- Vị đạo hữu kia tới Chân Linh phái mở ra đùa giỡn như vậy, kính xin hiện thân gặp mặt!

- Hừ, pháp tướng tiểu tu chưa dứt sữa. Chân Linh phái không ai sao, bảo đại nhân nhà người đi ra đi!

Một tiếng quát lên giống như kinh thiên sét đánh, vang dội ầm ầm trong bầu trời, lập tức một đạo lội quang rơi xuống trong bầu trời. Nhờ có Lưu Thiên Viễn té xuống từ bầu trời, lối quang bị hệ phái đại trận ngăn trở, nếu không lấy uy lực như vậy trước đó, Lưu Thiền Viện tự nghĩ mình tuyệt không thể tiếp được.

- Chạy rất nhanh đó! Tu nhiên nếu lão phu phá vỡ cái xác ô quy này, cũng muốn xem các ngươi còn có thể chạy trốn nơi đâu!

Lưu Thiên Viễn sau khi rơi xuống hộ phái đại trận tránh thoát một đạo lội quang sét đánh liền đánh giọng quát lên:

- Hộ phái đại trận toàn lực vận chuyển, phát ra tín hiệu, cho gọi bốn phái pháp tướng đại tu đi ra ngoài, có ngoại địch xâm lấn. Lôi thuật thần thông hoài nghi là Thuần Dương lão tổ, tất nhiên là Trung Thổ Vũ Văn thế gia!

Lưu Thiên Viễn vừa dứt lời, lại là hai đạo lội quang rơi xuống, giống như hai con rết bò trong bầu trời. Chân Linh phái hộ phái đại trận toàn bộ đều bị lôi quang thắp sáng. Linh lực khổng lồ tích chứa trong trận pháp tán dật ra. Toàn bộ trận pháp nhìn qua lập tức liền bị lỗi thuật thần thông từ trên trời giáng xuống đánh suy yếu vô cùng.

- Ha, không ngờ một Bắc Hải Chân Linh phái lại có thể xuất hiện hàng loạt anh tài. Một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ | nho nhỏ không ngờ lại có thể có kiến thức như vậy, xem ra Chân Linh phái quật khởi với Bắc Hải quả thật có đạo lý của họ!

Nói chuyện là một giọng nói khác. Vẻ kinh hãi trên mặt Lưu Thiên Viễn sâu hơn. Nhưng hắn vẫn hết sức đè nén kinh hãi trong lòng mình, tận lực lấy giọng nói vững vàng truyền lại tin tức với Chân Linh phái cao cấp tu sĩ trên Thiên Linh sơn:

- Vũ Văn thế gia hai vị Thuần Dương tới xâm phạm!

Vạn lội giáng thế, toàn bộ bầu trời Thiên Linh đảo đã hoàn thành trở thành một mảnh khu vực cuồng lôi tứ ngược. Chân Linh phái hộ phái đại trận mặc dù có linh mạch khổng lồ chống đỡ, nhưng cũng chỉ có le que mấy vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cùng với mấy vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đời thứ hai chưởng khống trận pháp nòng cốt. Trong lớp đệ tử đời thứ ba trừ Lục Bình ra, cho dù Ân Thiên Sở cũng không rõ ràng lắm chỗ chân chính bí mật của Chân Linh phái hộ phái đại trận.

Dưới hai vị Thuần Dương đột nhiên tập kích, mặc dù Chân Linh phái thời khắc có tu sĩ trông chừng hộ phái đại trận, nhưng dưới tình huống không người chủ trì, uy năng của hộ phái đại trận có thể phát huy ra uy lực nhiều lắm chỉ có mấy thành. Do hai vị Thuần Dương sớm có dự mưu thay nhau tấn công, rất nhanh sau đó liền lộ ra vô cùng nguy ngập.

- Cuối cùng chẳng qua là tài lực của một nhà trung hình môn phái thôi. Mặc dù phủ thêm cái xác đại hình tông môn, thậm chí còn toan tính dòm ngó địa vị thánh địa tông môn, nhưng hộ phái đại trận này chính là mặt mũi của một nhà tông môn. Hộ phái đại trận họ tùng như vậy, cũng không biết Chân Linh phát từ đâu mà phấn khích!

Vũ Văn Đạo Thiên mặt hiện vẻ châm chọc, hướng Vũ Văn Thông Thiên gật đầu một cái, nói:

- Việc này không nên chậm trễ, hôm nay Chân Linh phái mấy vị đại tu sĩ đi ra ngoài đương nhiên đã nhận được tin tức chay trở về rồi, vậy ta liền đi trước công trận. Tam ca chuẩn bị tiếp ứng!

Vũ Văn Thông Thiên nói:

- Cẩn thận!

Vũ Văn Đạo Thiên cười khẩy nói:

- Không có Lục Thiên Bình, Chân Linh phái cũng bất quá như vậy!

Một tiếng tiếng nổ rơi xuống trong bầu trời. Toàn bộ thiên địa trong nháy mắt đều đã bị thất thanh, chỉ thấy trong hư không một lời cầu to lớn phá vỡ hư không đập rơi vào trên hộ phái đại trận. Từng tầng một trận pháp hỗ tráo trong quá trình lôi quang cầu to lớn hạ xuống giống như thịt nướng gặp nóng, liên tiếp bị xuyên thủng.

Ngay vào lúc này, chỉ nghe Lưu Thiên Viễn quát to:

- Tam Tài Ngũ Hành đạo binh đại trận, khởi!

Lấy đám pháp tướng tu sĩ đời thứ ba gồm Lưu Thiên Viễn, Thiên Dũng, Thiên Phong, Lý Thiên Như, Chu Thiên Mộng cầm đầu một trăm lẻ tám tên Chân Linh phái tu sĩ ở Thiên Linh sơn liên thủ bày đạo binh đại trận, hợp lực phát ra một kích. Một con cự viên ngưng tụ mà thành ở hư không định Thiên Linh sơn, ngước mặt lên trời rồng ta một tiếng ngay sau đó đánh ra một quyền.

Một tiếng ầm, toàn bộ bầu trời Thiên Linh đảo đều bị một mảnh ánh sáng trắng xóa bao trùm. Lối cầu khó khăn lắm bị cự viên đánh bể trước khi công phá Chấn Linh phái hộ phái đại trận. Nhưng cự viên vào lúc đánh nổ lỗi cầu cũng tan thành mây khói. Đám người Lưu Thiên Viễn kết trận bày ra đạo binh đại trận cũng nhất thời đất bằng tan rã. Không ít Chân Linh phái đoán đan kỳ đệ tử thậm chí bị thương nặng dưới một kích đó.&