Chân Linh Cửu Biến

Chương 1600: Bắc Hải ma kiếm (2)




Đặc biệt là mấy cái đại hình linh mạch từ Thượng Hải tông đạo tràng dẫn dắt mà đến, càng thêm làm linh mạch của Thiên Linh sơn sinh ra biến đổi lớn. Linh quang trụ nồng đặc giống như thực chất vậy từ đỉnh Thiên Linh sơn xông thẳng lên trời, cuối cùng đụng vào thiên mặc của hộ phái đại trận tạo nên tầng tầng chấn động, rồi sau đó phiếu tán ở bốn phương tám hướng của Thiên Linh sơn. Toàn bộ độ dày linh khí của Thiên Linh Sơn đạt tới một mức hoàn toàn mới.

Cự hình linh mạch, từ sau khi năm đó Phi Linh phải diệt phái, Phi Linh đảo chìm mất, ba bốn ngàn năm qua Bắc Hải không một nhà tông môn có cự hình linh mạch nữa. Hôm nay, Chân Linh phái rốt cục lần nữa có một cái cự hình linh mạch.

Vô luận lúc nào, cuộc chiến diệt phái đều có thể được cho là đại sự của tu luyện giới. Huống chi Thượng Hải tông làm một nhà trung hình tông môn, cho dù thân ở Bắc Hải ít nhiều cũng có chút danh tiếng.

Thương Hải tổng diệt phái cuộc chiến có thể được cho là một trận đánh của Chân Linh phải trù mưu đã lâu. Trận chiến này đi qua, thực lực của Chân Linh phái ở Bắc Hải cao hơn một tầng lầu. Mà trận chiến này từ đầu đến cuối đều chưa từng có Lục Thiên Bình tham dự cũng làm cho cả tu luyện giới thấy rõ ràng Chân Linh phái lộ ra thực lực trong cuộc chiến diệt phái.

Quá trình cuộc chiến diệt phái của Chân Linh phái cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Vô luận là Thủy Tinh cung, hay Thái Huyền tông, Ngũ Hành tông, đều đã từng cố gắng can thiệp. Tuy nhiên do đám đồng minh gồm Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông, Liệt Thiên Kiếm phái tiếp viện nên nhất nhất hóa giải, bắt đầu từ chỗ của Tử Dương cũng đều truyền đến tin tức thanh viên Lục Thiên Bình. Dù sao Hà Tây Phi Lương sơn đấu kiếm, Lục Bình đón đỡ một kiếm của Tiêu Bạch Vũ, cứu xuống Tạ Thiên Dương thiên phú tiềm lực để nhất trong lớp tu sĩ đời thứ ba của Tử Dương cung, nhân tình này Tử Dương cung nhất định phải nhận, cũng nhất định phải trå!

- Trận chiến này đi qua, thực lực địa vị của Chân Linh phái toàn bộ tu luyện giới đã không còn ngu ngốc, như vậy kế tiếp Chân Linh phái cũng phải đi vào một thời kỳ cấp tốc lớn mạnh.

Xích Luyện Anh lưu chuyển đôi mắt đẹp, hỏi:

- Cầm cô cô sau khi từ Đông Hải trở về tham gia cuộc chiến tiêu diệt Thương Hải tông liền bế quan, có phải nói bốn phái sắp thêm một vị đại tu sĩ nữa hay không?

Lục Bình ngớ ngẩn, đáp:

- Cũng đúng là có thể. Thiên Cầm sư thúc hôm nay chưởng khống vật ấy cũng lấy được nó thừa nhận, tất nhiên có thể từ trong đó lĩnh ngộ một hai. Bà ta có tài lực này, cũng đúng là nên chuẩn bị cho gọi lôi kiếp lần thứ hai.

Xích Luyện Anh nháy mắt một cái, hỏi:

- Rốt cuộc là vật gì?

Lục Bình cười cười, đáp:

- Khai thiên chi vật.

Chớp mắt Lục Bình trong Doanh Ngọc chiểu trạch lại đợi một năm. Một ngày nọ cũng đột nhiên cầu thông không gian bí thuật nhận được một mật tin. Sau khi xem xong, Lục Bình đã im tiếng biệt tích suốt hai năm ở tu luyện giới rốt cục ra khỏi Doanh Ngọc chiều trạch đi về phía nam.

- Hà Tây Phi Lương sơn đấu kiếm vãn bối có nhiều đặc tội, kính xin tiền bối chớ trách. Không biết tiền bối thương thế hôm nay đã thật tốt chưa?

Vẫn như cũ ở Cửu Huyền sơn ngoài Cửu Huyền lâu, Lục Bình gặp được Tiêu Bạch Vũ, Thất Phiến, Mãn Nguyệt ba vị Thuần Dương tu sĩ.

Tiểu Bạch Vũ khoát tay áo một cái, đáp:

- Ban đầu người từng có nói có lẽ sẽ xuất thủ, hơn nữa ban đầu nếu không phải ngươi âm thầm tương trợ Kiếm Phi thoát khốn, sợ rằng Liệt Thiên Kiếm phái cũng liên lụy tánh mạng của một đệ tử đích truyền, chuyện này qua rồi chỉ đề cập nữa. Lão phu hôm nay thương thế cũng coi là khỏi hắn, tuy nhiên lúc này còn phải xem thương thế của người như thế nào? Ha ha, ngươi có thể lập tức hấp dẫn nhiều cừu hận như vậy, chính lão phu cũng tự than thở chẳng được thể.

Mãn Nguyệt lão tổ liền nói:

- Mỗi một lần bọn ta đều suy đoán ngươi đủ cao, nhưng mỗi một lần người đều có thể cho thấy thực lực tài lực làm người ta tươi sáng. Thực lực địa vị hôm nay của tiểu hữu như cũ trên Thuần Dương tu sĩ bình thường rồi.

Lục Bình không dám xưng nói gì, cười nói:

- Tiền bối nói đùa, vẫn bối một thân bị thương phải dưỡng suốt hai năm.

Thất Phiến láo tổ lại cười nói:

- Tốt lắm, nếu hai người các ngươi đều không gì đáng ngại, như vậy chuyện Cửu Huyền lâu phải nhanh chóng rồi.

Lục Bình sửng sốt, nói:

- Thế nào? Chuyện này không giống chuyện nhỏ. Vãn bối đề nghị thận trọng cho thỏa đáng, lúc này sự quan trọng đại, ổn thỏa là trên hết.

Mộ lời của Lục Bình, ba người còn lại toàn bộ có chút yên lặng. Lục Bình lúng túng cười một tiếng, nói:

- Vãn bối có gì chưa cân nhắc chu toàn không, kính xin ba vị tiền bối chỉ giáo.

- Chỉ giáo không dám nhận! Bọn họ chẳng qua là đang hâm mộ người hâm mộ người trẻ tuổi, ban đầu bọn họ cũng từng hâm mộ Tiêu mỗ tới như vậy. Nhưng hôm nay Tiêu mỗ thậm chí có thể trước bọn họ một bước rời khỏi phương thế giới này.

Lời của Tiêu Bạch Vũ khiến cho Lục Bình không biết nên hâm mộ hay kinh ngạc, hay hoặc là còn có một tia vui mừng, tóm lại tâm tình cũng cực kỳ phức tạp.

Tiêu Bạch Vũ buồn buồn nói:

- Tiêu mỗ đã hết sức áp chế tu vi tự thân, nhưng tự nghĩ nhiều nhất sẽ không vượt qua hai trăm năm. Nếu có bất ngờ phát sinh thậm chí có thể chỉ hơn trăm năm phải rời khỏi phương thế giới này rồi.

Lục Bình cả kinh, ngay sau đó vui vẻ nói:

- Tiền bối muốn tiếp chính là chuyện tốt!

Tiêu Bạch Vũ lắc đầu nói:

- Thời gian không tới hai trăm năm, Tiêu mỏ có thể vì Liệt Thiên Kiếm phái lưu lại cái gì đó, chỉ có đoạt Cửu Huyền lâu truyền thừa, mới có thể sau khi Tiêu mỗ rời đi sẽ lưu lại đầy đủ tài lực cho Liệt Thiên Kiếm phái. Dĩ nhiên, nếu có thể từ Cửu Huyền lâu lấy được phương pháp thành hình tiểu thiên thế giới dĩ nhiên là hay nhất.

Lục Bình lại nhìn về phía hai người Thất Phiến lão tổ cùng với Mãn Nguyệt lão tổ. Mãn Nguyệt lão tổ cười nói:

- Ngươi chớ nhìn ta như vậy, muốn thành tựu Chân Linh cũng không phải là dễ dàng thể đầu, trong ba người lão thân thực lực yếu nhất. Tiêu đạo hữu thành tựu Chân Linh đã không bất ngờ gì xảy ra. Thất Phiến huynh cũng có một đường hy vọng, cho nên hai người bọn họ mới có thể nhiệt trung với Cửu Huyền lâu như vậy. Mà lão thân, lão thân dù được Cửu Huyền lâu bí truyền cũng đã không khả năng thành tựu Chân Linh, làm bất quá là vì Thiên Nguyệt tông tương lai có thể xuất hiện càng nhiều Chân Linh tu sĩ hơn thôi.

Đối với Tiêu Bạch Vũ mà nói, lúc này một tòa tiểu thiên thế giới có thể khiến ông ta ẩn giấu thậm chí so với lên cấp Chân Linh truyền thừa còn trọng yếu, đối với Thất Phiến lão tổ mà nói, vì bắt lại một đường sinh cơ cuối cùng lên cấp Chân Linh, hiển nhiên càng thêm coi trọng Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa; còn với Mãn Nguyệt lão tổ mà nói, bà ta đã bị không còn hy vọng tấn thăng Chân Linh, làm cũng chỉ là vì tương lai của Thiên Nguyệt tông.

- Như vậy mấy vị Thuần Dương lão tố khác thì sao, bọn họ lại vì cái gì? Đặc biệt là Viên Phá Không cùng Dương Thọ Xương hai vị yêu tộc tu sĩ, làm thế nào lấy được chư vị Thuần Dương tiền bối tín nhiệm, tin tưởng bọn họ sẽ không nói chuyện này tiết lộ cho bộ tộc của mỗi người chứ?

Lục Bình đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Bạch Vũ, không ngờ làm ra giải đáp là Thất Phiến lão tổ:

- Phùng Lục đạo hữu cũng như lão phu vậy, giống vậy còn cất giữ một đường hy vọng cuối cùng thành tựu Chân Linh. Cửu Huyền lâu không thể nghi ngờ chính là thời cơ tốt nhất lấy được một đường hy vọng đó.