Dịch giả: Titan
Đây là Lục Bình lần đầu tiên thấy Thanh Loan điểu sử dụng hỏa thuộc tính thần thông của nó. Mặc dù Lục Bình biết Lục Cầm bản thân chính là phong hỏa song thuộc tính đồng tu yêu cầm, nhưng kể từ khi hắn thu phục Lục Cầm cho tới nay, còn chưa từng thấy qua Thanh Loan điểu sử dụng hỏa thuộc tính pháp thuật.
Lúc này, Lục Cầm toàn thân trên dưới đều bị ngọn lửa màu xanh bao phủ. Xích Hoàn điều hỏa diễm vũ đã không thể đối với Lục Cầm tạo thành tổn thương gì. Nhưng Lục Bình lại biết, lúc này Lục Cầm cũng đã đem hết toàn lực ra sử dụng, từng chiến từng chiến linh vũ theo ngọn lửa màu xanh thiêu đốt mà rời khỏi thân thể, hóa thành tro bụi.
Mỗi một mảnh linh vũ bị đốt đi, Thanh Loan điểu đều phát ra một tiếng kêu to thê lương. Hiển nhiên là loại ngọn lửa màu xanh này mặc dù ẩn chứa tuyệt đại uy lực, nhưng thứ bốn mạng pháp thuật này vẫn chưa bị Lục Cầm hoàn toàn nắm bắt ở trong tay.
Xích Hoàn điều hiển nhiên đối với thủ đoạn của Lục Cầm hiểu rất rõ, dát dát cười quái dị nói:
- Tiểu Thanh loan, ngay cả bổn mạng Thanh Loan hóa của ngươi cũng đã dùng đến rồi, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu? Một khi pháp lực của ngươi hao hết, Thanh loan hỏa phản phệ, ngươi chỉ có kết quả hôi phi yến diệt. Đến lúc đó cái Thanh Loan hỏa chung này chính là vật trong túi của bản yêu tướng rồi. Chờ cho bản yêu dung hợp Thanh Loan hỏa chủng, thăng cấp lên đoán đan kỳ, trở thành chân nhân không còn gì nghi ngờ nữa!
Xích Hoàn điểu nói đến chỗ đắc ý, lại liên tiếp vọt "Dát dát" cười quái dị, nghe thể Lục Bình cau mày liên tục, tiếng cười này quả đúng là không phải một loại chói tại bình thường.
Lục Bình bất động thanh sắc từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh đoản kiếm bình thường, nhìn qua giống như đang do dự có nên giúp đỡ linh sủng của hắn hay không, nhưng cũng vừa như sợ Xích Hoàn điều thực lực mạnh mẽ vậy.
Xích Hoàn điểu ở trong lúc Lục Bình lấy ra phi kiếm liền có phát giác. Nhưng nó cũng không để ở trong lòng, chẳng qua là do trực giác của yêu thú mà liếc mắt một cái, thấy Lục Bình trong tay cầm chẳng qua là một thanh phi kiếm bình thường phảng phất như trang sức phẩm vậy, liền không chú ý nữa.
Thanh Loan điểu lúc này đã nguy trong gan tục, Xích Hoàn điều hòa vũ mặc dù không làm gì được Thanh loan hỏa, nhưng do pháp lực của Lục Cầm đang bị Thanh Loan hỏa thiêu đốt, nên đang nhanh chóng tiêu dung.
Cơ hội đã tới, Lục Cầm rốt cục bởi vì pháp lực không đủ, Thanh Loan hỏa dần dần suy yếu, phần lưng của Lục Cầm đã mất đi sự bảo vệ của hỏa diễm.
Xích Hoàn điểu ánh mắt sáng lên, hai cánh mở rộng hướng Lục Cấm phóng xuống, một đôi thiết trảo xông thẳng vào phần lưng của Lục Cấm, phong áp to lớn đem trận mưa lửa do nó thi triển toàn bộ thổi tắt. Một trảo này nếu mà bắt trúng, Lục Cầm không chết cũng bị trọng thương, từ đó mất đi phi hành năng lực, mặc cho kẻ khác xẻ thịt.
Mắt thấy vuốt của mình sắp đâm vào phần lưng của Thanh Loan điểu, ánh mắt Xích Hoàn điểu tản ra vẻ đắc ý và tham lam. Nhưng chính vào lúc này, một đạo kiếm quang màu xanh khôi hoằng thoáng qua, làm đau nhói hai con mắt tham lam của Xích Hoàn điểu và sát khí phun trào đem vũ mao toàn thân nó kích thích dựng đứng cả lên. Một tiếng ré dài sợ hãi thê lương chợt ngưng bặt, Xích Hoàn điểu to lớn có cái ngực đã bị xuyên thủng một vết thương thật lớn, thân thể cao lớn nhất thời mất đi hết thấy sinh cơ, trên không trung lăn lộn xoay vòng vòng rớt thẳng xuống mặt biển.
Tình huống diễn ra vô cùng mau lẹ, ba con yêu thú vây công Cơ Tử Hiên cùng Ân Tử Sở bị một đạo kiếm quang sát khí lẫm nhiên đó sợ ngây người. Lúc chúng đảo mắt nhìn, Xích Hoàn điều đã rơi xuống gần tới mặt biển. Thi thể bị Thanh Loan điểu từ giữa không trung tiếp lấy, hướng một khối đá ngầm cách đó không xa đáp xuống.
Bị mọi người không thèm để ý, Lục Bình trong tay nắm một thanh phi kiếm, kiếm quang màu xanh lập lòe bất định, phảng phất như hồng hoang mãnh thú chuẩn bị nuốt sống người vậy. Mà lúc này Lục Bình toàn thân trên dưới tinh khí lang yên xông thẳng lên trời, nào đâu phải dung huyết tầng ba tu vi như trước, mà là một tu sĩ sắp bước vào dung huyết hậu kỳ.
Đang lúc này, bị vây ở trung ương Cơ, Ân hai người đột nhiên bộc phát, hướng ba con yêu thú triển khai mãnh liệt phản kích. Ba con yêu thú không ngờ bị bọn họ vây công thời gian dài như vậy mà hai nhân tộc tu sĩ này còn lưu thực lực phản kích. Chúng tức thời ứng phó không kịp, luống cuống tay chân.
Ba con yêu thú đều là môn hạ yêu tướng của Cẩm Lễ chân nhân, tâm tư tự nhiên linh hoạt, thấy Xích hoàn điểu yêu tướng bị Lục Bình tập sát, phe mình mất đi một đại chiến lực, mà ba con yêu trong thời gian ngắn lại không có cách gì đánh bại hai tên nhân tộc tu sĩ này, huống chi còn có Lục Bình ở một bên đưa mắt nhìn lom lom.
Ba con yêu hàng năm làm việc dưới tay Cẩm Lễ chân nhân, hợp tác với nhau vô cùng ăn ý, nếu đánh không lại, thì trước tiên thối lui, nếu là cầu được Cẩm Lễ chân nhân xuất thủ, thì nhân tộc tiểu tu này tự nhiên bị bắt gọn. Ba con yêu trao đổi ánh mắt, nhất thời thoát khỏi vòng chiến, hướng đông phương hải vực bay đi.
Ai ngờ ba con yêu muốn đi, những người khác lại không đáp ứng. Ân Tử Sở thân hình giống như quỷ mỵ, trong nháy mắt đuổi kịp một con lang yêu đang ngự yêu phong phi hành, vây quanh thân thể lang yêu lượn trái lượn phải, một đôi pháp khí chủy thủ trong tay công kích như mưa rơi hướng lang yêu, khiến cho lang yêu không thể nào chạy thoát.
Khôi giáp trên lưng khôi lỗi của Cơ Tử Hiên đột lật ra, biến thành một đôi cánh dáng, dưới chân linh lực phun trào, khôi lỗi ở trên không trung nhanh chóng bay một đường vòng cung, rơi xuống trước mặt con ưng yêu thứ hai đang chạy trốn. Ưng yêu đang cấp tốc phi hành đích cùng khôi lỗi ầm ầm chạm vào nhau, khôi lỗi bị đánh bay vào trong biển. Ưng yêu cũng choáng váng đầu óc buộc phải ngừng lại, trên cánh truyền tới một trận đau nhức khiến cho thần thức của nó thanh tĩnh lại, lại phát hiện Cơ Tử Hiên ở trong tay ngân quang chợt lóe, cánh của yêu đã bị chặt đứt một nửa.
Ngay từ lúc Lục Bình đem mặt nạ cởi ra, Cơ, Ân hai người liên đoán được Lục Bình tính toán gì. Dù sao hai người đều nhận được Lục Bình, biết hắn tuyệt không thể nào chỉ có dung huyết tầng ba tu vi. Lục Bình tháo mặt nạ xuống chính là muốn báo cho bạn hắn một tín hiệu, một tín hiệu chuẩn bị phản kích!
Đang khi hai người xuất thủ đem hai con yêu thú cản lại, thì con thủy xà yêu thứ ba lặn xuống dưới nước trốn đột nhiên cảm giác được hai đạo hàn phong bén nhọn đâm thấu vào thân thể của mình. Thủy xà yêu đang cấp tốc chạy như bay, nhưng thân hình chợt cương cứng lại, máu đỏ đã từ hai đạo vết bị xuyên thủng chảy ra nhiễm đỏ nước biển.
Thủy xà yêu cố gắng dồn lên dư lực, thân thể to lớn liên tục lăn lộn, nước biển quanh người một trận rạo rực, trên mặt biển văng lên vô số bọt sóng, ngăn che thân hình của nó. Thủy xà yêu nhân cơ hội này hết sức chạy thục mạng, lại phát hiện nước biển quanh người đột nhiên trở nên sình sịch, từng cổ ám lưu xuất hiện ở bốn phía của thủy xà yêu, phảng phất như từng cái xúc thủ đem thủy xà yêu trói yên tại một chỗ vậy.
Một đạo kiếm quang xuyên thấu qua nước biển, chính xác tìm được vị trí thất thốn của thủy xà yêu. Thủy xà yêu điên cuồng vũ động thân thể cao lớn, sóng lớn cuốn lên nhưng không thể giúp cho nó tiến thêm một bước nào nữa. Sau khi đã tiêu hao hết một chút sinh mệnh lực cuối cùng, thủy xà yêu nổi lên mặt biến, bị Lục Bình thu vào trong một cái trữ vật đại.
Lục Bình có ba con bích hải linh xà tu vi cũng đạt tới dung huyết tầng ba, sắp đột phá dung huyết trung kỳ. Con thủy xà yêu này không biết đối với bọn chúng có tác dụng gì không.
Lục Bình đem hai cái thượng cấp phi chấm pháp khí thu hồi, càng ngày càng phát hiện dùng thủy tinh bát thi triển "Khống thủy quyết" có hiệu qua gấp đôi dự liệu mà sức lực bỏ ra không bao nhiêu.
Đang khi Lục Bình lo liệu xong con thủy xà yêu, hai con yêu khác cũng bị Cơ, An hai người công kích liên tiếp bị thương nặng, vẫn lạc chẳng qua là vấn đề thời gian.
Thấy Lục Bình đánh chết thảy xà yêu, hai người tốc độ công kích đột nhiên tăng nhanh, hiển nhiên là bị thủ đoạn lôi đình của Lục Bình kích thích.
Lục Bình cũng không ngu bước đến giúp một tay, mà là đến xem Lục Cầm đem thi thể Xích Hoàn điểu tới trên dãy đá ngầm làm cái gì.
Xích Hoàn điểu tâm hạch không gian cũng không vỡ vụn, Lục Bình che giấu tu vi, để cho Lục Cầm đi trước khiêu chiến, chính là vì muốn ru ngủ Xích Hoàn điểu, để cho nó sinh ra tư tưởng khinh địch.
Lục Bình sau đó một cú đánh chết nó, trong lúc xuất kỳ bất ý, đã khiến cho Xích Hoàn điểu không còn kịp tự bạo tâm hạch không gian nữa. Như vậy, Xích Hoàn điệu dung huyết châu có thể sẽ bảo lưu lại.
Hiển nhiên mưu tính cùng với vận khí của Lục Bình cũng không tệ!