Trong tiếng kinh hộ của A Tu La, Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm trận với lực trói buộc cường đại thủy chung làm nó ô không cách nào thoát khỏi. Rồi sau đó kiếm trận huyền không chậm rãi dâng lên, kể cả Bạn Sinh Linh Bảo của A Tu La bên trong bị kiếm trận hoàn toàn nuốt mất, chỉ để lại một tiếng hét thê thảm.
Trước sau tổng cộng năm lần xuất thủ!
Trong lòng Lục Bình tính toán, nếu lấy Thủy U Kiếm thi triển “Vô Hình Kiếm Quyết” thì như thế nào, lấy thân ngoại hóa thân phụ trợ thì sao, lấy Cửu Long Chung công kích thì như thế nào, lấy Linh Lung tửu đỉnh phụ trợ “Thượng Hải Tang Điền quyết” thì như thế nào, lấy Bản Mệnh Nguyên Thần đại trận thì như thế nào, lấy linh bảo dưỡng Đoạn xuất thủ thì như thế nào, cuối cùng cho gọi Long chi pháp tướng lại sẽ ra sao.
Cuối cùng Lục Bình cho ra một kết luận, tựa hồ A Tu La đã hoàn toàn không cách nào tạo thành uy hiếp với mình!
Sau khi Lục Bình đã chính diện tỷ thí năm hiệp mạnh mẽ giết một con A Tu La, ma la đại quân vây công báo thuyền trên thực tế đã bị hỏng mất. Chỉ còn dư lại một ít ma la không sợ chết vẫn ở chỗ cũ không thuận theo không buông tha đánh vào bảo thuyền pháp khí.
Thân hình của Lục Bình chấn động cả lên. Một cổ khí tràng vô hình nhất thời vuốt lên không gian bốn phía rung chuyển, rồi sau đó một bước bước ra, người đã xuất hiện ở bầu trời của bảo thuyền.
Một cái cự chung cao khoảng một trường trôi lơ lửng phía trước đỉnh đầu Lục Bình. Chín con giao long điêu khắc trên vách chuông giương nanh múa vuốt sôi trào trong mây mù. Hơn nữa theo cự chuông ở đỉnh đầu Lục Bình lập lòe lên ánh sáng nhạt mông lung, chín con giao long phảng phất sống lại vậy, thật đúng là du động trên vách chuông.
Lục Bình hít sâu một hơi, đưa ngón tay bắn ra phía cự chuông!
Quang!
Một đạo sóng gợn cơ hồ có thể dùng ánh mắt nhận ra được lấy bảo thuyền phía dưới Lục Bình làm trung tâm, tạo thành một đạo sóng âm to lớn vòng hướng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Còn mấy trăm con ma la vây công báo thuyền thủ đương kỳ trùng. Đầu tiên là hơn trăm con ma la nhỏ ở giữa không trung lập tức phân giải, theo đó một nhóm ma la lớn giống như mưa đá đập rơi vào trên mặt biển rồi cũng không hiện lên nữa; tiếp theo lại là mấy chục con ma la trong tiếng gào thét thê lương ôm đầu rơi xuống trong nước biển không ngừng giãy giụa, rồi sau đó mấy con Huyết Ma La giống như uống rượu say vậy cởi độn quang thất bại bát nữu dán chặt mặt biển ngó về phía nơi xa từ từ thoát đi, chỉ có mấy con Ngọc Ma La run rẩy thân thể miễn cưỡng nhấc lên độn quang kinh hoảng thất thổ cách xa hải vực phụ cận bảo thuyền.
Về phần một con A Tu La khác, ngay sau khi Lục Bình đánh chết con A Tu La trước đó liền dân thủ hạ phần lớn ma la đại quân bắt đầu rút lui. Còn dư lại những thứ kia vẫn liều mạng vây công báo thuyền càng là do con A Tu La an bài trước đó.
Mặc dù ma la rút đi, độn trốn về bốn phương tám hướng trên bảo thuyền nhất thời dâng lên mấy chục đạo độn quang đuổi theo phương hướng ma la thoát đi, rồi sau đó kết thành một cáo lưới lớn có trật tự tận lực xua đuổi những ma la thoát đi đến phía nam.
Lục Bình rơi vào trong bảo thuyền Chân Linh phái đệ tử trên bảo thuyền vẫn anh tự tân tân vui vẻ nói đối với Lục Bình trước đó mạnh mẽ giết A Tu La. Ánh mắt nhìn về phía Lục Bình tràn đầy kính sợ cùng sùng bái.
Lục Bình nhìn thấy Khương Thiên Lâm đã đi ra từ trong khoang thuyền, liền cười hỏi:
- Sư bá, chuyến đi Phong Bạo Dương có thuận lợi không?
Khương Thiên Lâm cười đáp:
- Tuy nói toàn bộ quá trình cực kỳ kinh hiểm, nhưng cuối cùng cũng may hữu kinh vô hiểm.
Lục Bình trước khi rơi vào bảo thuyền đã thấy tràn đầy các loại dấu vết ban bác trên thân bảo thuyền. Bảo thuyền bản thân có trận pháp thủ hộ, trên thân thuyền còn có các loại cấm chế phù văn liên kết qua lại. Pháp bảo bình thường căn bản không thể nào thương tổn được thân của bảo thuyền. Cũng chỉ có không gian phong bạo trong Phong Bạo Dương có thể không nhìn thủ hộ trận pháp của bảo thuyền mà trực tiếp tác dụng trên thân thuyền.
Khương Thiên Lâm hỏi vấn đề tình thế Bắc Hải hôm nay. Lục Bình đại khái giảng thuật một lần tình cảnh sau khi bảo thuyền tiến vào Phong Bạo Dương.
Sau khi nghe nói thế lực của Thượng Hải tông cùng Thái Huyền tông xâm lấn Hàn Băng đảo đả thương Thiên Tuyết lão tổ, cùng với cấu kết yêu tộc nhân cơ hội đánh lén Hoàng Ly đảo, chính là lấy tính tình của Khương Thiên Lâm cũng mặt liền biến sắc, giận dữ nói:
- Sẽ có một ngày phải tiêu diệt Thương Hải tông truyền thừa.
Sau khi nghe Thiên Giang lão tổ tọa hóa, Khương Thiên Lâm cùng với trên đông đảo Chân Linh phái đệ tử thuyền đều lộ ra vẻ thương cảm. Vị lão nhân này thời gian hơn trăm năm cuối cùng đem toàn bộ tâm lực đều đặt trên bao thuyền. Hôm nay bảo thuyền thành công đi Trung Thổ, nhưng lão nhân không thể đợi đến bảo thuyền thuận lợi đi ngược lại.
Thương cảm cũng không thể đắm chìm trong đó quá lâu, sau khi Chân Linh phải đánh lại một lần phản pháo của ma la đại quân, có lẽ là bởi vì Lục Bình mạnh mẽ, lại có lẽ bởi vì Cửu Long Chung chấn nhiếp, ma la đại quân sau đó cũng không tổ chức phản pháo lần nữa.
Tốc độ của Thiên Huyền tông không dừng, rất nhanh sau đó hoàn thành quét dọn hải vực phía bắc, đem chiến tuyến thành công đẩy tới hướng nam bắt được liên lạc với Chân Linh phái. Ma la đại quân trong hải vực phần lớn bị xua đuổi tới nam bộ hải vực. Cửa vào Phong Bạo Dương không cần trấn thủ nữa.
Bảo thuyền lập tức tiến tới lần nữa, Chân Linh phái tu sĩ lấy bảo thuyền làm trung tâm, giống vậy ở mấy trăm dặm trên mặt biển một đường càn quét bức về phương nam, lần này Lục Bình cũng nói ra nghi vấn của mình.
- Hai con A Tu La, chuyện này đúng là tiết lộ ra kỳ hoặc. Nếu không phải sự điệt người tới kịp thời, lấy thủ đoạn mạnh mẽ chém chết một con trong đó, chỉ sợ lần này bổn phái coi như có thể bảo vệ cửa vào Phong Bạo Dương, sợ cũng phải trả ra giá cao không nhỏ.
Khương Thiên Lâm đối với nghi ngờ của Lục Bình tựa hồ sớm đã ngờ tới, cười giải thích:
- Nói đến đây là loạn tử do Thiên Phong sư bá người gây ra. Ban đầu bảo thuyền trở ra cửa vào Phong Bạo Dương, xua tan một cổ ma la đội ngũ đóng ở lối vào. Thiên Phong sư bá ngươi liền tự cáo phấn dùng đuổi sau lưng một nhóm ma la đó đi tới điều tra. Chúng ta mới vừa tiến vào Thiên Huyền tông hải vực, vẫn không biết tình huống nơi đó, đang cần phải có người đi một chuyến phụ cận hải vực. Không ngờ khi hắn truy tung đến một tòa tiểu hình hoang đảo phụ cận mấy trăm dặm bên ngoài, lại đột nhiên ở tiểu đảo phụ cận hải vực tập kết hai con A Tu La cùng với mấy ngàn ma la đại quân. Sau đó một cổ ma la đại quân đó liền đuổi phía sau hắn đánh tới cửa vào Phong Bạo Dương.
Lục Bình như có điều suy nghĩ hỏi:
- Một tòa hoang đảo sao? Sự bá, chúng ta đi nhìn một chút thử xem?&