Chân Linh Cửu Biến

Chương 1528: Liên phiên đại chiến (2)




Lúc này Thiên Tượng có chút hối hận mình đem quá nhiều thời gian đặt trên mặt tu luyện. Nếu không, lấy tư chất của hắn mặc dù không cách nào thành tựu trận pháp tông sư, nghĩ rằng hiện tại cũng phải có tiêu chuẩn của cấp bậc đại sự, duy trì thủ hộ đại trận này vận chuyển cũng ung dung một ít.

Trong lúc Thiên đường toàn lực vận chuyển trận pháp vây khốn hai vị tu sĩ xông vào trong trận khi đó mới phát hiện người đến lại là hai vị đại tu sĩ!

Chuyện gì xảy ra? Lần này không phải là Thượng Hải tông muốn hô phong hoán vũ sao, chẳng lẽ là Đạo Thắng lão tổ cũng tham dự vào sao?

Thiên Tương trong lòng hoảng hốt, thủ hộ đại trận này dưới tương kế tựu kế bị đổi thành một khống trận. Mà cơ hội khai ích chính là một tòa bị Viên Chiêm hủy diệt trong bảy tòa trận bàn, nhưng bên trong nếu có hai vị đại tu sĩ, khốn trận này không dây được tác dụng bao lớn!

Ngay vào lúc này, Thiên Tuyết lão tổ gầm lên đột nhiên nổ vang ở bầu trời:

- Tên khốn kia ăn phải gan hùm mật gấu rồi, dám đến Hàn Băng đảo giương oai!

Người đến chưa đến, một thanh chiết phiến đã trước một bước thoát ra từ trong hư không. Sau khi chiết phiến kéo một tiếng khai ích lay động, một mảnh băng tuyết đã rơi xuống hai người trong khốn trận.

- Ha ha, năm đó Phong Tuyết Song Tiên phong tự bực nào, hôm nay bạo tuyết không cuồng phong, còn có thể còn dư lại mấy thành uy lực?

Đông Cực lão tổ lời còn chưa dứt, giữa không trung một cổ bạo tuyết dưới cuồng phong cuốn ùa vô đầu che mặt đánh tới Đông Cực lão tổ.

Đông Cực lão tổ kêu lên một tiếng, hắc vụ vây lượn quanh người cơ hồ bị thổi tan. Cả người liên tiếp bay ngược về phía sau mười mấy trượng lúc này mới khó khăn lắm tránh khỏi một kích ngoài dự đoán mọi người của Thiên Tuyết lão tổ. Cả người theo hắc vụ nhàn nhạt quanh người kịch liệt phập phồng, hiển nhiên bị dọa đến không nhẹ.

Phong tuyết thoáng qua, Thiên Tuyết lão tổ một tay cầm tuyết phiên, một tay cầm phong phiên treo giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đông Cực lão tổ thân hình bại lộ hơn phân nửa, thấp giọng hỏi:

- Ngươi không phải là Đông Cực, chẳng lẽ là đoạt xá, nhưng người làm sao vượt qua lối kiếp lần thứ hai?

Đông Cực lão tố không trả lời Thiên Tuyết lão tổ chất vấn, mà là cười “hắc hắc” nói:

- Thiên Phàm đã chết, phong vũ song phiến cuối cùng không còn cách nào hợp bích. Trước đó quả thật lão phu giật mình!

Một bên sắc mặt của Vô Giới lão tổ cũng âm trầm đáng sợ. Lúc nãy Đông Cực lão tổ mặc dù có thể nhảy ra tiếp chiến cùng Thiên Tuyết lão tổ, chính là trong nháy mắt đó Vô Giới lão tổ toàn bộ đỡ được lực vây khốn của cấm chế, lúc này hắn mới sáng tạo ra cơ hội.

Làm gì ngờ tới đường đường đại tu sĩ không ngờ lại sửng sốt bị một người chết làm sợ hết hồn, theo sát đó lại bị ép trở về bên trong trận pháp, vẫn bị một pháp tướng trung kỳ tu sĩ ép trở lại.

- Đông Cực đạo huynh, không nói nhiều, chỉ để cho bọn họ trì hoãn thời gian!

Trong lời nói của Vô Giới lão tố rõ ràng lộ ra vẻ bất mãn. Trên mặt Đông Cực lão tổ thoáng qua vẻ lúng túng, lập tức giọng hung ác:

- Thiên Tuyết lão phụ, ngày này sang năm là ngày giỗ của ngươi!

Dứt lời, Đông Cực lão tổ lần nữa tung người lên. Vô Giới lão tổ trong nháy mắt tạo ra trận pháp cấm cố. Đông Cực lão tổ ép thẳng tới Thiên Tuyết lão tổ.

Đông Cực bất kể làm sao tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, tu vi chung quy cao hơn Thiên Tuyết lão tổ rất nhiều. Trước đó Thiên Tuyết lão tổ xuất kỳ bất ý lợi dụng Phong Tuyết Song Phiến bày Đông Cực lão tổ một đạo. Nhưng bà ta chung quy không cách nào toàn bộ phát huy ra uy năng của linh bảo phong phiến. Lần này ngược lại nếu bị Đông Cực lão tổ đè ép đánh, chỉ một kích sẽ phá thần thông của Thiên Tuyết lão tổ.

Nhưng không chờ tới lúc Đông Cực lão tổ hoàn toàn nhảy ra bao vây, một đạo thất sắc quang hoa lập lòe giữa không trung. Một con thất sắc hỏa điều đột nhiên bay ra từ trong ánh sáng lao xuống định đầu của Đông Cực lão tổ.

Lại là một lần công kích xuất kỳ bất ý!

Trong nháy mắt Đông Cực lão tổ đang toàn lực xuất thủ bức lui Thiên Tuyết lão tổ, Mai Thiên Cầm nhờ chút thần thống lĩnh ngộ từ trên Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ, dưới xuất kỳ bất ý không ngờ lại lần nữa ép Đông Cực lão tổ trở về trong khốn trận.

Lần này chính là bản thân Đông Cực lão tổ cũng có chút ngượng ngùng. Nhưng lão ta không nhìn thấy Vô Giới lão tổ bên cạnh lúc này lại là mặt cảnh giác nhìn Mai Thiên Cầm và Thiên Tuyết lão tổ cùng treo trên bầu trời của trận pháp chuẩn bị tùy thời xuất thủ trấn áp hai người.

Lúc nãy Mai Thiên Cầm đột nhiên xuất thủ hiển nhiên chiếm tiện nghi đánh lén. Lực chú ý của Đông Cực lão tổ không trên người Mai Thiên Cầm có lẽ không phát giác được. Nhưng Vô Giới lão tổ một bên vào khoảnh khắc Mai Thiên Cầm xuất thủ rõ ràng từ trên người của bà ta cảm nhận được uy hiếp!

Đông Cực lão tổ đang muốn lần nữa xông ra, một bên Vô Giới lão tổ cũng kéo lại hắn, nói:

- Không nên đeo bám quá nhiều! Ta và người liên thủ phá trận pháp trước rồi hãy nói.

Đông Cực lão tổ trước đó chẳng qua là giận đến có chút không lấy hơi được, lúc này được Vô Giới lão tổ ngăn trở nhất thời khôi phục sáng suốt. Hắc vụ quanh người lần nữa bắt đầu thay đổi nồng đậm, đồng thời che đậy thân hình mình cũng không thử lao ra trận pháp vây khốn, mà là ngược lại chuyên tâm lấy bạo lực phá giải khai ích trận pháp vây khốn bọn họ.

Một khi trận pháp bị phá, Chân Linh phái ở Hàn Băng đảo không còn đất trú đóng, Chân Linh phái tu sĩ còn dư lại đối mặt hai vị đại tu sĩ chỉ có hai con đường chạy trốn cùng với bị giết. Vô luận một đường nào, linh thạch khoang mạch trên Hàn Băng đảo của Chân Linh phải khó giữ được nữa.

Ầm ầm ầm!

Hai vị đại tu sĩ liên tiếp ba kích, Thiên Tương lão tổ hết sức duy trì vận chuyển sáu đạo trận bàn lần nữa bể nát hai đạo. Chỉ cần lại bị phá vỡ một đạo, Chân Linh phái đại trận trên Hàn Băng đảo lập tức không vận chuyển cần thiết nữa.

Thiên Tuyết cùng Thiên Cầm hiển nhiên biết rõ lai lịch trận pháp của mình, thấy hai người không hề cố gắng xông trận nữa, mà là bắt đầu phá giải trận pháp, nhất thời biết được không ổn. Hai người không xuất thủ không được cố gắng ngăn cản Đông Cực cùng Vô Giới hai người.

Nhưng hai người sau khi mất đi trận pháp chi lực hiệp trợ, đối mặt hai vị đại tu sĩ thật có chút vô lực.

Mặc dù hai người đã hết sức, nhưng mãi không thể ngăn trở bước chân của hai vị đại tu sĩ. Một khi trận pháp hỏng mất, toàn thể Chân Linh phải gặp phải đúng là sự tàn sát vô tình của hai vị đại tu sĩ.

Rắc rắc! Lại có một tờ trận bàn rốt cục không cách nào chịu đựng lực phá trận của hai vị đại tu sĩ mà vỡ vụn.

Nhưng theo đạo trận bàn vỡ vụn, toàn bộ Chân Linh phái thủ hộ trận pháp bắt đầu hỏng mất.

Sắc mặt của Thiên Tướng nhất thời thay đổi, không có trận pháp che giấu, thân hình của hắn cũng nhất thời bại lộ trước mắt hai vị đại tu sĩ.

- Lần này xem các ngươi có thể trốn nơi nào?

Vô Giới lão tổ cười gần chụp một cái vào Mai Thiên Cầm trực tiếp cấm cố bà ta, rồi sau đó hữu quyền hư ác, cách không nên xuống ngực của bà ta.

Mắt thấy Mai Thiên Cầm lần này không chết cũng phải trọng thương, trong nháy mắt thấy một bên thân thể Thiên Tuyết lão tổ miễn cưỡng tự bạo dưới sự đuổi giết của Đông Cực lão tổ đột nhiên trôi ngang qua, không ngờ lại chính xác cắm vào hai người như vậy. Vô Giới lão tổ một quyền kia vừa đúng ngắn nơi ngực của Thiên Tuyết lão tổ.

Thiên Tuyết lão tổ trong miệng phun ra không phải là máu tươi, mà là huyết quang màu đỏ trong suốt!

- Sư thúc!

Mai Thiên Cầm kêu lên một tiếng, vội vàng nhào tới Thiên Tuyết lão tổ té rơi trên mặt đất hôn mê.

Vô Giới lão tố cười nói:

- Không cần phải đi chịu chết, dù sao cũng phải kết thúc rồi!

- Không sai, đúng là phải thực hiện một sự kết thúc rồi!

Trong lúc Vô Giới lão tổ vừa dứt lời, một giọng nói ngay sau đó phụ họa vang lên bên tại của lão ta.

- Người nào?

Vô Giới lão tổ cả kinh, chân trời lại đột nhiên có chín tiếng chuông to lớn vang dội cửu thiên! Hai vị đại tu sĩ cảm giác được đau xót trong đầu óc, lập tức khôi phục sáng suốt. Nhưng một người bọn họ tuyệt đối không ngờ, càng thêm không muốn đối mặt đã đứng đối diện hai người.