Chân Linh Cửu Biến

Chương 1523: Bảo thuyền khởi hành




Bảo thuyền sắp xuất cảng, tên thị ứng đệ tử này cũng không muốn ở khán đài đợi lâu. Hắn muốn hoan hộ cùng với Chân Linh phái đệ tử bốn phía hải cảng.

Không ngờ lúc hắn muốn rời khỏi, vị Đông Hải Liệt Thiên Kiếm phái đại tu sĩ lão tổ bên cạnh lại mở miệng lần nữa gọi hắn lại. Sau đó liền thấy bàn tay hắn lộn một cái, một thiệp mời màu đỏ mở ra xuất hiện trong tay, nói:

- Xin phiền tiểu hữu đem thiệp mời này giao cho Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình các hạ của quý phái.

Thị ứng đệ tử có chút u mê nhận lấy thiệp mời, gãi gãi đầu, lúc này mới nói:

- Tiền bối, vãn bối thân thấp kém, thiệp này sợ là đến không được trong tay của Thiên Bình lão tổ.

Lương Kiếm Phi khẽ mỉm cười, trong tầm mắt thoáng qua một đạo tự đặc, nói:

- Ngươi thả nộp lên đi, thiệp này trừ quý phái Thủy Kiếm Tiên cùng với hai vị đại tu sĩ ra, không người nào có thể khai ích!

Thị ứng đệ tử không rõ lắm hàm nghĩa Lương Kiếm Phi đem thiệp để cho hắn chuyển giao, nhưng mà đệ tử này cũng nghé mới sinh không sợ cọp. Nếu Lương Kiếm Phi nói chỉ có bổn phái ba vị đại tu sĩ có thể khai ích, hắn thử khai ích tấm thiệp cầm trong tay trước, không ngờ dùng hết khí lực toàn thân, thiệp này cũng vẫn không nhúc nhích.

Thị ứng đệ tử nhìn người bên cạnh biểu lộ như cười như không, sắc mặt nhất thời đỏ lên, vội vàng thi lễ một cái với Lương Kiếm Phi, vội vã cầm thiệp rời đi.

Thị ứng đệ tử đem thiệp giao cho lão sư của mình, một vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ đời thứ ba. Tu sĩ đời thứ ba nhận lấy thiệp sắc mặt cũng trầm xuống, vội vàng dẫn đệ tử tìm đến Thiên Thông lão tổ từ Kinh Chập đảo trở về đặc biệt phụ trách tiếp đãi Đông Hải các phái.

Thiên Thông lão tổ chính là môn hạ đệ tử nhỏ nhất của Thiên Tượng lão tổ, cũng là một vị đệ tử duy nhất ngưng tụ pháp tướng. Thiên Thông lão tổ nhận được thiệp tuy hiểu ý khiêu khích của Lương Kiếm Phi, nhưng hắn chẳng qua là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường, mặc dù cũng âm thầm cố gắng lấy chân nguyên tự thân xông phá cấm chế của tấm thiệp này. Nhưng một cổ kiếm ý sắc bén tích chứa trong tấm thiệp, Thiên Thông lão tổ chẳng những không khai ích thiệp, ngược lại thiếu chút nữa bị kiếm ý gây thương tích.

Thiên Thông lão tổ đối với tấm thiệp này cũng lực chưa như mong đợi, bất đắc dĩ chỉ đành phải lại đi tìm đến Thiên Cầm lão tổ đặc biệt phụ trách tiếp đãi sự nghi lần này.

Lương Kiếm Phi để trong mắt toàn bộ quá trình chuyển giao tấm thiệp, khóe miệng hơi lộ ra một nụ cười. Hắn đương nhiên hiểu được nội dung thiệp mời, chẳng qua hắn chung quy có chút không phục sự bá Tiểu Bạch Vũ không ngờ lại coi trọng Lục Thiên Bình đó như thế. Thậm chí ông ta không tiếc bình bối luận giao, để cho hắn tự mình đưa thiệp mời tới cho Lục Thiên Bình.

Lấy thân phận địa vị của Lương Kiếm Phi, tấm thiệp mời đó hắn hoàn toàn có thể tự mình gặp Lục Bình cũng như chuyển giao thiệp mời. Nhưng hắn vừa khéo muốn lập uy trước mặt Chân Linh phái, lấy bí thuật thần thông cầm giữ thiệp mời cố ý khiến cho một tên đệ tử đời thứ tự đem thiệp mời tầng tầng nộp lên. Hắn đoán chắc mỗi một lần thiệp mời cầm trong tay Chân Linh phải tu sĩ đều sẽ không nhịn được xuất thủ cố gắng khai thêm cấm chế.

Nhưng trên thực tế cũng đã như thế, từ thị ứng đệ tử bắt đầu đến Thiên Thông lão tổ, mấy người trước tấm thiệp mời thật mỏng đó đều thúc thủ vô sách. Mà vừa khéo trong quá trình thị ứng đệ tử cầm thiệp mời chuyển giao, không ít môn ở phái tu sĩ tới quan lễ đều nhìn trong mắt quá trình đó. Tu sĩ của các phái mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong | lòng lại đang chờ nhìn chuyện nực cười của Chân Linh phái.

Thiệp mời đến trong tay Mai Thiên Cầm, một bên Thiên Thông lão tổ mặt mang vẻ thẹn, nói:

- Cấm chế này muốn cởi bỏ cũng không khó khăn, mấu chốt là thiệp mời này dùng chẳng qua là phù chi bình thường. Đồng thời cấm chế cởi ra thì thiệp mời cũng bị phá hủy, muốn cởi bỏ cấm chế này, cần tu sĩ chưởng không đối với tu vi chân nguyên tự thân đến cực hạn, đây mới là chỗ làm người ta đau đầu.

Mai Thiên Cầm cầm thiệp mời trong tay đã rõ ràng lo âu của Thiên Thông lão tổ, ngẩng đầu lên nhìn lại phía chỗ khán đài của Lương Kiếm Phi. Lương Kiếm Phi hiển nhiên một mực chú ý quá trình chuyển giao thiệp mời, thấy vậy hơi hành lễ với Mai Thiên Cầm nơi xa xa.

Tu sĩ của các phái bốn phía trên khán đài ngoài mặt mặc dù đều đưa lực chú ý đặt hết trên bảo thuyền, nhưng giữa lơ đãng luôn đưa mắt liếc về phía thiệp mời trong tay của Mai Thiên Cầm, chờ nhìn chuyện nực cười của Chân Linh phái.

Mai Thiên Cầm gật đầu mỉm cười ra hiệu, rồi sau đó bàn tay nâng thiệp mời đột nhiên sáng lên một đạo ánh sáng lửa đó, nhưng thiệp mời trên lòng bàn tay, mọi người cũng không thấy đầu mối. Tuy nhiên nếu lúc này sau khi lấy đi thiệp mời từ trên tay của Mai Thiên Cầm, sẽ có thể phát hiện trong lòng bàn tay của Mai Thiên Cầm ấn ra nửa cọng linh vũ, chính là hơn nửa bộ phận của một cọng Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ lúc trước bị bà ta thu phục.

Rồi sau đó trong tầm mắt khiếp sợ của Lương Kiếm Phi cùng với những tu sĩ của các phái khác, Mai Thiên Cầm trống ra một tay khác hời hợt lật ra thiệp mời trong bàn tay phải.

Mai Thiên Cầm bất quá một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, không ngờ lại có thể dễ dàng khai ích thiệp mời bị mình thi triển bí thuật cấm cổ như thế. Bao nhiêu đó làm Lương Kiểm Phi có chút khó có thể tin, thậm chí đối với Mai Thiên Cầm vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ này đều không thể tránh khỏi trong lòng sinh ra một tia kiêng kỵ!

Lương Kiếm Phi thấy Mai Thiên Cầm sau khi xem nội dung trong thiệp mời hiện ra một chút về kinh ngạc, rồi sau đó lần nữa hướng ánh mắt phức tạp gật đầu ra hiệu với Lương Kiếm Phi. Thiệp mời trong tay hóa thành một đạo lưu quang đi về phía đình của Thiên Linh sơn.

Một chỗ khán đài trên hải cảng phía tây, Thượng Hải tông Đông Sơn lão tổ ngồi ở giữa, mấy tên đoán đan kỳ đệ tử đứng sau lưng ông ta, nhìn về bảo thuyền khổng lồ trong hải cảng.

Trong ánh mắt của Đông Sơn lão tổ thoáng qua một đạo vẻ hâm mộ, nói với một tên đệ tử bên cạnh:

- Chân Linh phải bảo thuyền tây hành, số lượng pháp tướng tu sĩ đã đủ cường đại, tựa hồ không cần Lục Thiên Bình đó theo thuyền mà đi nữa!

Đông Sơn lão tổ hôm nay đường đường pháp tướng trung kỳ tu sĩ, giữa ngôn ngữ cùng tên đoán đan kỳ tu sĩ bên cạnh quả thật mang một tia hỏi ý vị, trong lúc mơ hồ tựa hồ còn bị đè nén một tầng tôn kính bên trong...

Chỉ nghe tên đoán đan đệ tử đó cười lạnh một tiếng, nói:

- Sư thúc hãy yên tâm, Lục Thiên Bình đó nhất định sẽ theo thuyền mà đi!

Chuyện Lương Kiếm Phi lấy thiệp mời thi giáo Chân Linh phái Đông Sơn lão tổ cũng để trong mắt, không khỏi hỏi:

- Người nọ xem ra là Liệt Thiên Kiếm phái tu sĩ, không biết trong thiệp mời nói gì?

Đoán đan đệ tử liếc mắt nhìn Lương Kiếm Phi, đáp:

- Người ấy là Liệt Thiên Kiếm phái đệ nhất đích truyền đời thứ ba Lương Kiếm Phi. Người ấy kiếm thuật thần thông thực có thể nói là được Tiểu Bạch Vũ chân truyền, chính là đại thần thông tu sĩ có số trong tu sĩ đời thứ ba của tu luyện giới.

Ánh mắt của Đông Sơn lão tổ sáng lên, nói:

- Nhìn người ấy tựa hồ cùng Chân Linh phái quan hệ không thuận, có tranh thủ đến bên chúng ta hay không, dù không xuất thủ tương trợ, chẳng qua là tìm Chân Linh phái một chút phiền toái cũng tốt.

Đoán đan đệ tử nhẹ nhàng cười một tiếng, dường như cũng chút hài hước kiến thức của Đông Sơn lão tổ, nhưng trên mặt vẫn nghiêm túc nói:

- Điểm này sư thúc cũng không cần suy nghĩ, Tiểu Bạch Vũ đó cùng Thiên Huyền tông Thất Phiến lão tổ giao nhau mạc nghịch, Chân Linh phát hiện giờ cùng Thiên Huyền tông có điều cần lẫn nhau, Liệt Thiên Kiếm phái cùng Chân Linh phái mặc dù không cách nào trở thành đồng minh nhưng cũng không là địch nhân.

Đông Sơn lão tổ tựa hồ cũng không nhìn thấy vẻ khinh thị trong giọng nói của đoán đan đệ tử, mà rất tiếc nuối nói:

. Vốn như vậy a, đây cũng chút đáng tiếc. Chân Linh phái hiện giờ quật khởi chi thế mạnh như vậy, nếu cứ như thế, ai còn có thể ngăn cản họ nhất thống Bắc Hải. Sợ là ngay cả Phi Linh phái năm đó đều không đại thế như Chân Linh phát hiện giờ!

Đoán đan đệ tử mặt liền biến sắc, tựa hồ nghĩ tới điều gì sắc mặt tỏ ra biến ảo không chừng. Một bên Đông Sơn lão tổ dường như cũng chẳng qua thuận miệng chợt nói như thế, lập tức đem toàn bộ lực chú ý lần nữa đặt trên mặt báo thuyền trong hải cảng, cẩn thận quan sát hết thảy chi tiết trên bảo thuyền. Lời nói lúc trước cùng đoán đan kỳ đệ tử phảng phất cũng chỉ là thuận miệng mà nói thôi.

Vừa lúc đó, một đạo độn quang xẹt qua từ đỉnh Thiên Linh Sơn, trong nháy mắt vẫn lạc trên boong thuyền của bảo thuyền. Độn quang thu liễm, người bên trong chính là đại danh đỉnh đỉnh Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình.

Hải cảng bốn phía nhất thời truyền tới tiếng hoan hô rung trời của Chân Linh phái đệ tử. Trong tiếng hoan hô, Lục Bình khẽ gật đầu với Khương Thiên Lâm. Thiên Hoàng Thiên Bằng hai người mỗi người thi triển pháp quyết, cánh buồm to lớn dâng lên thật cao dọc theo cột buồm. Nước biển trong hải cảng nhất thời bọt sóng sôi trào. Từng cổ một dòng nước ngầm tạo thành ở đáy thuyền, theo Lục Bình Khống thủy quyết thi triển, bảo thuyền khổng lồ bắt đầu chậm rãi điều chuyển mũi thuyền.

Ngay vào lúc đó, Khương Thiên Lâm toàn diện chưởng khống bảo thuyền, dẫn đại hình linh mạch chủ lực của khoang thuyền, cổ động bảo thuyền các loại pháp trận, phù văn, đuôi của bảo thuyền nhất thời bốc lên bọt sóng màu trắng cao vài thước. Bảo thuyền chậm rãi khởi động cùng gia tốc, đi tới bên ngoài hải cảng.

Bốn phía hải cảng nhất thời bốc lên mấy trăm đạo độn quang sắc thái riêng, phảng phất lê hoa của ngày lễ vậy xâm nhiễm ra các loại sắc thái giữa thiên không. Vô số Chân Linh phái đệ tử nhấc lên độn quang hoan hô theo đuổi bốn phía bảo thuyền, ôm thốc lấy bảo thuyền khổng lồ lái ra hải cảng.

Các phái quan lễ tu sĩ thấy bảo thuyền xuất cảng, cũng đua nhau đứng dậy gia nhập vào hàng ngũ vui mừng đưa tiễn. Nhưng đó cũng chỉ là lễ tiết đi tới mà thôi, hiển nhiên sẽ không giống như Chân Linh phái tu sĩ cởi độn quang một đường đi theo bốn phía bảo thuyền.

Sau khi bảo thuyền một đường đi tới mấy trăm dặm phía tây, độn quang của Chân Linh phải tu sĩ ôm thốc vào bốn phía bảo thuyền mới dần dần trở nên hiếm hoi.

Khương Thiên Lâm dưới sự giúp đỡ của Lục Bình đem linh mạch chi lực trong khoang thuyền rót vào các loại trận pháp cấm chế trong bảo thuyền, duy trì bảo thuyền đi tới bình thường. Rồi sau đó hết thảy sự vật trên bảo thuyền liền giao do Lưu Thiên Viên cùng mấy pháp tướng tu sĩ đời thứ ba phụ trách.

Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm và mấy vị đệ tử đời thứ hai trở về trong khoang thuyền. Thiên Thành lão tổ nhanh miệng, liền hỏi trước:

- Lúc nãy thấy Liệt Thiên Kiếm phái đệ tử tựa hồ rất có ý khiêu khích. Lục sư điệt, một tấm thiệp mời đó xảy ra chuyện gì?

Lục Bình cười đáp:

- Nhắc tới cũng rất có ý tứ, lần này trong tay đệ tử cũng nhận được hai tấm thiệp mời. Một là tới từ Trung Thổ Thánh Địa Tử Dương cung. Một tấm đến từ Liệt Thiên Kiếm phái, mà hai tấm thiệp mời nói lại cùng một chuyện.

Tử Dương cung cùng Liệt Thiên Kiếm phái, ân oán giữa hai phái này ở tu luyện giới cơ hồ không người nào không biết. Thiên Sơn lão tổ thấy hắn nói dễ dàng, không khỏi ngạc nhiên hỏi:

- Chuyện gì, chẳng lẽ hai phái muốn quyết đấu sao?

Lục Bình ngời ngợi đáp:

- Sư thúc đoán được cũng đúng. Hai phái đó đích xác là muốn đấu kiếm. Hai tấm thiệp mời muốn đệ tử đi tới xem cuộc chiến cũng như làm chứng.

Hai phái đó có thể nói là hai nhà kiếm phái cường đại nhất của tu luyện giới. Có thể làm người làm chứng cho hai nhà kiếm phái đó đấu kiếm, cũng có thể chứng minh địa vị của Lục Bình hiện giờ ở tu luyện giới đã đạt đến trình độ nào.

Dĩ nhiên, người làm chứng cũng không khả năng chỉ có một mình Lục Bình, nhưng có thể đồng thời nhận được thiệp mời của hai nhà môn phái, xem ra trong tất cả người chứng kiến coi như không phải là tuyệt vô cận hữu cũng cực kỳ hiếm họi rồi.

Thiện Thuật lão tổ lúc này mở miệng hỏi:

- Đây có điều xung đột cùng ngày khởi hành của bảo thuyền hay không?

Lục Bình nhẹ nhàng cười một tiếng, đáp:

- Sư thúc yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến mưu đồ trước đó.

Thiện Thuật lão tổ gật đầu một cái không nói nữa. Khương Thiên Lâm hỏi lần nữa:

- Hai phái có nói rõ quá trình đấu kiếm không?

Lục Bình cười một tiếng “hắc hắc”, mang một tia thần sắc kỳ quái, đáp:

- Là Tử Dương cung tu sĩ đời thứ ba lục đại đích truyền liên thủ khiêu chiến Tiểu Bạch Vũ!&