Chân Linh Cửu Biến

Chương 145: Mười tám tướng




Dịch giả: Titan

Lý Huyền Như thấy Lục Bình tỏ vẻ kinh ngạc, phảng phất như đã biết điều gì đó, liền hỏi:

- Thế nào, sư đệ phát hiện điều gì không ổn à?

Lục Bình gật đầu đáp:

- Tiểu đệ lần này từ yêu tộc hải trở về, bởi vì bị lạc được đầu tiên là đến một cái đảo tên là Thu Vân đảo, trong lúc vô tình đã phát hiện Thu gia chiếm cứ Thu Vân đảo ngầm tới lui với Phúc Hải Bang đường chủ.

Lý Huyền Như nghe tin này sắc mặt ngưng trọng, hỏi:

- Phúc Hải Bang sao? Đây chính là một chuyện khá mới mẻ. Sư đệ, chuyện này còn có người nào khác biết được nữa không?

Lục Bình thấy thần sắc của Lý Huyền Như ngưng trọng như thế, biết chuyện là không đơn giản, liền đáp:

- Tiểu đệ đã từng nói qua với Lưu Tử Gia - Lưu tiên trưởng, đã từng dẫn đầu phân đội của tiểu đệ ở biệt viện.

Lý Huyền Như chợt nói:

- Là hắn à? Bắc Hải mười tám tướng đệ tử của Quách Huyền Sơn sư thúc quả nhiên bất phàm, nói cho hắn biết cũng không sao. Nhất định là hắn biết như thế nào là nặng nhẹ, sẽ biết định liệu như thế nào.

Ta cần phải báo lên cho sự phụ chuyện này. Sư đệ mấy ngày nay ở chỗ này an tâm tu luyện, chờ bảy ngày sau sư phụ khai đàn giảng pháp, đối với người sẽ có lợi ích rất nhiều.

Nói xong không chờ Lục Bình kịp phản ứng, đã quay người bỏ đi. Lục Bình vốn là muốn hỏi thêm một chút về chuyện “Bắc Hải thập bát tướng” này, Lý chân nhân đã không còn bóng dáng đâu nữa.

Trong bảy ngày kế tiếp, Lục Bình đem toàn bộ tâm tư đặt ở phần hậu tục công pháp của "Lâm hải thính đào quyết", đem kết hợp với "Phi linh đạo hải quyết", quả nhiên đã đem "Bắc Hải thính đào quyết" công pháp duyên thân với pháp tướng trung kỳ. Nhưng mà do hiện giờ hiện giờ Lục Bình tu vi và kiến thức còn quá nông cạn, chỉ có thể miễn cưỡng đem hai bộ công pháp này hợp chung một chỗ. Về phần nội dung của công pháp, Lục Bình chỉ có chờ đến khi tu vi đạt tới đoán đan kỳ mới có thể dùng tu luyện và tiếp tục hoàn thiện.

Bảy ngày sau, Trung Hoa phủ Liễu Huyền Linh chân nhân khai đàn giảng pháp. Môn hạ đệ tử đua nhau kéo tới Trung Hoa phủ - Hồ Tấm đảo để nghe giảng. Lục Bình ngay từ sáng sớm đã đến tiền điện của Trung Hoa phủ, không ngờ phát hiện ở ngoài điện đã sớm có hơn 30 vị ký danh đệ tử đang chờ ở đây. 30 người này án chiếu tuổi tác lớn, nhỏ ở bên ngoài điện theo thứ tự mà xếp hàng, lặng lẽ chờ Liễu chân nhân khai giảng.

Trùng Hoa phủ - Liễu chân nhận đặt ra quy cũ là môn hạ đệ tử không lấy việc nhập môn trước, sau để sắp xếp thứ tự, mà dựa vào tuổi tác mà xếp lớn, nhỏ. Vì vậy, Lục Bình mới nhập môn nhưng vẫn đứng ở phía trước của Khương Tử Huyên, trở thành đệ tử thân truyền nhập thất thứ chín.

Thấy Lục Bình đến, không ít đệ tử đều lộ ra ánh mắt hâm mộ. Lục Bình phát hiện trong số những vị đệ tử này, có đến hơn một nửa là dung huyết hậu kỳ tu sĩ, thậm chí có hai vị tu vi đã đạt đến đoán đan kỳ. Điều này khiến cho Lục Bình âm thầm kinh ngạc cho Trùng Hoa phủ này có thực lực vô cùng hùng hậu.

Lục Bình hướng ở giữa đảo trên mặt hồ nhìn lại, phát hiện ra không biết từ khi nào mặt hồ đối diện Trùng Hoa phủ đã có hơn 100 con yêu thú nổi lên lớp lớp ở trên mặt hồ. Trong đó, thậm chí có hai, ba chục con yêu khí cường hoành, hiển nhiên là đã đạt đến dung huyết kỳ.

Ở trên bờ hồ lại còn có hơn 100 Chân Linh phái tu sĩ đang tĩnh tọa. Những người này đều là nội môn đệ tử ở trên Thiên Linh sơn khai ích động phủ, tuyệt đại đa số tu vi còn chưa đạt tới dung huyết trung kỳ, chưa có được tư cách bái sư. Lần này đến nghe giảng, hy vọng là sẽ trợ giúp đối với việc tu luyện. Đây chính là tuyệt đại đa số nội môn đệ tử của bản phái đều nguyện ý đem động phủ khai ích ở trên Thiên Linh sơn. Ngoại trừ Thiên Linh có đại hình linh mạch ra, họ sẽ thường có cơ hội lắng nghe đoán đan chân nhân khai đàn giảng pháp, tự nhiên là chuyện tốt sẽ nhiều hơn.

Người thứ hai trong thân truyền đệ tử đến chính là Lãnh Thiến. Lục Bình cùng nàng ta gật đầu có ý chào. Sau đó các vị sư tỷ khác đều có mặt trong điện, chỉ còn dư lại cái bồ đoàn thứ nhất, thứ năm, thứ sáu và thứ mười. Thời gian giảng pháp đã đến. Liễu chân nhân sau khi được con gái là Khương Tử Hiên đi cùng ra tới đại điện, Liễu chân nhân đã ngồi ngay ngắn ở trung ương. Khương Tử Hiên thì đến cái bồ đoàn thứ mười, phía sau Lục Bình ngồi xuống.

Liễu chân nhân khe khẽ gõ vào cái ngọc khánh đương một tiếng, vô luận là ở trong điện, ngoài điện hay là bên cạnh hồ, gần 200 tu sĩ lập tức an tĩnh lại.

Liễu chân nhân mở miệng giảng chính là Lâm hải thính đào quyết. Điều này cho thấy tràng giảng pháp này kỳ thực là vì Lục Bình mà mở ra. Chúng tu có thể có cơ hội nghe giảng cũng là chịu sự tiện nghi của Lục Bình. Sau này tự nhiên phải nhớ đến phần nhân tình này.

Liễu chân nhân thay vì nói là “giảng pháp”, chi bằng nói là “diễn pháp”, bởi vì có thật nhiều vấn đề liên quan đến tu luyện, không thể dùng lời mà diễn tả, chỉ có thể dùng ý để hiểu, không thể dùng lời truyền đạt ra. Liễu chân nhân chỉ có thể thông qua pháp lực đồ tượng để biểu diễn ra, còn lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải xem ngộ tính của cá nhân mỗi người. Khi bà ta giảng pháp thì ở giữa không trung trong điện đột nhiên sinh ra một người bằng nước. Người bằng nước này lung linh lỳ diệu, huyết mạch, xương cốt, da thịt, khí quan ở bên trong đều trong suốt, có thể nhìn thấy được, so với khi Lục Bình sử dụng Man thiên quá hải quyết thi triển ra thành thủy nhân không biết là cao minh gấp bao nhiêu lần.

Liễu chân nhân bắt đầu từ phần cơ sở nhất mà giảng, tuần tự tiệm tiến, lời nói bình đạm lưu xướng nhưng lại không mất đi phần tinh túy. Đồng thời lại có thủy nhân ở bên trong điện biểu diễn, Lục Bình nhanh chóng bị trầm mê vào bên trong đó.

Lục Bình nguyên bản xem lần giảng pháp này coi như là sự tá giám cho mình khi tu luyện. Vì dù sao thì công pháp mà hắn tu luyện không phải là Lâm hải thính đào quyết, mà là Bắc Hải thính đào quyết”. Nhưng mà từ khi Liễu chân nhân bắt đầu khai giảng thì Lục Bình mới phát hiện mình đã hoàn toàn sai. "Lâm hải thính đào quyết dù gì cũng bắt nguồn từ "Bắc Hải thính đào quyết.

Liễu chân nhân đoán đan hậu kỳ tu sĩ có mấy trăm năm kiến thức và nhãn quan, dĩ nhiên Lục Bình không thể nào mà đo lường được. Chỉ trong ngày thứ nhất của pháp hội, Liễu chân nhân đã đề xuất nhiều kiến giải mà Lục Bình chưa bao giờ nghe hay hiểu biết. Rất nhiều điều Lục Bình ngày thường tu luyện nảy sinh những nghi nan đều được giải đáp. Hắn bình thường tu luyện gặp nhiều sai lầm mà chưa kịp thời phát hiện, thì hiện giờ đã được cải chính.

Lục Bình đột nhiên có một cảm giác thoát thai hoán cốt, trong lòng ngầm có một chút hối hận là không ở Thiên Linh sơn khai ích động phủ. Nếu như vậy hắn có thể trong dịp các chân nhân khác khai đàn giảng pháp thì đi tới nghe pháp rồi.

Tiếp theo đó chân nhận lại đem “Thính đào bát pháp" vừa giảng giải vừa diễn luyện qua một lượt. Lục Bình dùng những thứ này đem ấn chứng với "Bắc Hải thập nhị tuyệt" đều có thu hoạch rất lớn.

Sau đó, Liễu chân nhân đem "Lâm hải thính đào quyết" đoán đan kỳ công pháp giảng giải cặn kẽ. Lục Bình đem những lời này ghi nhớ kỹ ở trong đầu, không dám có một chữ quên lãng. Điều này đối với bản thân dung họp và chỉnh lý "Bắc Hải thính đào quyết" có sự trợ giúp rất lớn.

Liễu chân nhân còn đem những thủy chúc tính công pháp có liên quan đến "Lâm hải thính đào quyết" tiến hành so sánh luận chứng để suy ra ưu và nhược. Những công pháp này không cục hạn vào các thủy chúc tính công pháp mà Chân Linh phải thu giữ, mà là được Liễu chân nhân sử dụng mấy trăm năm năm nay có được kiến thức và những điều nghe thấy đem ra tham chiếu, khiến cho Lục Bình mở rộng tầm mắt.

Đến phần sau của pháp hội, Liễu chân nhân càng là bàn chinh bát dẫn, đem mọi thứ liên quan ra giảng, vô luận là tu luyện giới hay là phàm nhân giới; vô luận là Bắc Hải hay là Đông hải, Nam hải, thậm chí bao quát trung thổ đại lục mà Lục Bình chưa bao giờ nghe tới; rồi Bắc bằng nguyên, Nam thanh Sơn, Tây hoang mạc, Liễu chân nhân đều có đề cập tới, khiến cho các tu sĩ nghe giảng, bao quát cả Lục Bình trong đó đối với kiến thức quảng bát của chân nhân, lòng sinh kính ý. Đồng thời cũng khiến cho Lục Bình đối với thế giới ở bên ngoài Bắc Hải sung mãn sự hướng vãn.

Pháp hội tiến hành suốt cả chín ngày, trong khoảng cách giữa những bài Liễu chân nhận giảng pháp thì chúng tu có thể tùy ý thảo luận, giao lưu tu luyện tâm đắc. Lục Bình cũng nhân cơ hội này hướng ba vị sư tỷ đoán đan kỳ thỉnh giáo những nghi nan không hiểu.

Đến ngày cuối cùng của pháp hội, Liễu chân nhân còn cho phép môn hạ đệ tử tùy ý đặt câu hỏi. Liễu chân nhân nhất nhất giải đáp, đương nhiên là chỉ giới hạn vào thân truyền đệ tử và ký danh đệ tử. Còn những tu sĩ ở bên bờ thì không có đãi ngộ này. Điều này khiến cho Lục Bình nhận thức được không ít tu sĩ thuộc một mạch của Trung Hoa phủ, đối với công pháp mà những người này tu luyện cũng có điều lý giải.

Đợi đến khi pháp hội hoàn tất, Lục Bình ở trong tu luyện đã cảm giác được một chủng pháp lực ở trong huyết mạch tràn đầy sinh cơ xuân xuân dục động. Lục Bình biết lẫn pháp hội này đối với bản thân mà nói là một sự tích lũy cực lớn. Loại tích lũy này sẽ tùy theo Lục Bình không ngừng thể hội và nghiên cứu, sẽ khiến cho tu vi của hắn lần nữa có được một bước tiến bộ vượt bậc.

Ngày thứ nhất sau khi pháp hội hoàn tất, Lục Bình hướng sư phụ Liễu chân nhân đề xuất muốn trở về Hoàng Ly đảo. Liễu chân nhân cũng không giữ lại, chỉ dặn dò hắn chăm chỉ tu luyện. Lục Bình bái biệt Liễu chân nhân, rời khỏi Trùng Hoa phủ nhưng lại gặp phải Lý Huyền Như chân nhân cố ý đến tìm hắn.

Do Liễu chân nhân sau khi tu vi đạt tới đoán đan hậu kỳ, bắt đầu thường bế quan tu luyện chuẩn bị cho pháp tướng kỳ, Trung Hoa phủ một mạch mọi việc đều do nhị sư tỷ Lý Huyền Như chân nhân xử lý. Lý Huyền Như hỏi về dự định của Lục Bình sau này. Chân Linh phái đệ tử một khi đạt tới dung huyết trung kỳ, trở thành tinh anh đệ tử của môn phái, đều vì sự kiến thiết môn phái mà đảm nhận trách nhiệm.

Lục Bình trước đây một mực ở yêu tộc hải, cho nên chưa từng đảm nhiệm qua hàng nghĩa vụ này. Hiện giờ hắn không thể nào trốn thoát nữa rồi. Những trách nhiệm này có nhiều loại, nhiều dạng. Ví dụ như Lưu tiên trưởng đã từng ở Chân Linh biệt viện đảm nhiệm đái đội tiên trưởng, vì môn phái mà bồi dưỡng ra lực lượng hậu bị. Lục Bình là luyện đan sư có thể tiến nhập vào luyện đan các, vì môn phái luyện chế đan dược,...Môn phái đương nhiên sẽ có thù lao thích hợp.

Lý chân nhân đề nghị:

- Sư đệ thành công luyện chế "Trú nhan đan", cự ly chuẩn đại sư đã chỉ còn một bước nữa, nếu như trở thành luyện đan sư chuyên chức của môn phái thì sẽ là một người có thu nhập kha khá. Sau này các chư vị sư đệ, sư muội tìm sư đệ ngươi luyện đan cũng được tiện nghi.

Lục Bình hướng Lý chân nhân hỏi để rõ tình huống trong luyện đan các. Sau đó uyển chuyển dùng lời tạm biệt, không nói đến chuyện ở trên bái sư đại điện Chân Linh phái luyện đan thuật đứng hàng thứ ba Huyền Cảnh chân nhân cùng Liễu chân nhân xảy ra mâu thuẫn. Cái mồi lửa dẫn đến mâu thuẫn này chính là Lục Bình luyện chế ra "Trú nhan đan".

Hơn nữa sau khi trở thành môn phái chuyên chức đan sư xong, mỗi đoạn thời gian Lục Bình đều phải vì môn phái mà cố định luyện chế một số lượng cực lớn và cực nhiều chủng loại đan dược. Lục Bình tính tình buông tuồng, không nguyện bị chuyện này bức thúc. Cuối cùng hắn quyết định là ở Hoàng Ly đảo, gia nhập vào hải vực tuần tra đội của Lưu tiên trưởng. Như vậy thì hắn có thể coi chừng động phủ của mình, mọi việc cũng tiện hơn, huống chi vô luận là Lưu tiên trưởng, Diêu Dũng hay là Đỗ Phong, các bạn tốt đều ở chỗ này.

Lý chân nhân nghe Lục Bình suy nghĩ như vậy, nói:

- Như vậy cũng hay! Lưu Tử Viễn sư đệ cũng là người cẩn thận, là dự bị tu sĩ của môn phái mong mỏi tiến cấp lên đoán đan kỳ, lại là đệ tử thứ tư của Quách Huyền Sơn sư thúc vốn giao hảo rất tốt với Trùng Hoa phủ, một mạch của chúng ta. Chỉ có điều tuần tra hải vực thường gặp rất nhiều nguy hiểm. Xuất hải tu sĩ phần nhiều là xảo trá vong mệnh, sư đệ tự mình phải cẩn thận hành sự.

Lục Bình bấy giờ mới biết Lưu tiên trưởng có lai lịch sử thừa như thế nào, xem ra ngày đó Lý Huyền Như đề cập tới Lưu tiên trưởng là cái gì thuộc về “Bắc Hải thập bát tướng”, nên hắn liền cất tiếng hỏi. Lý Huyền Như chân nhân cười nói:

- Xem ra những năm này sư đệ quả nhiên là ở yêu tộc hải trải qua cuộc sống thế ngoại đào nguyên. Đối với tình huống của Bắc Hải một điểm cũng không hiểu biết. Cái gọi là “Bắc Hải thập bát tướng chính là từ khi hải cấm khai mở ra tới nay, Bắc Hải dung huyết kỳ tu sĩ trong khi chinh chiến với yêu tộc thì 18 vị tu sĩ có chiến tích tốt nhất được liệt vào hàng 18 tướng này. Trong đó Chân Linh phái của chúng ta có hai vị tu sĩ, và Lưu Tử Viễn sư đệ chính là một trong hai người.

Thông qua Lý chân nhận giảng giải, Lục Bình bấy giờ mới biết Lưu tiên trưởng hai năm trước vừa tiến giai vào dung huyết chín tầng xong, liền diễn ra một tràng ác chiến. Lúc đó Lưu tiên trưởng bị ba con yêu thú dung huyết chín tầng mai phục. Kết quả là chúng bị Lưu tiên trưởng phản xác hai con, lại đem con thứ ba truy sát trên vạn dặm, đến trong yêu tộc hải vực đánh chết. Sau đó Lưu tiên trưởng lại bị chúng yêu thú nghe tin truy kích, cố sức đánh thoát ra khỏi trùng vậy, một đường cũng diệt mười mấy con dung huyết kỳ yêu thú. Cuối cùng an nhiên trở về Hoàng Ly đảo. Trận chiến này khiến cho Lưu tiên trưởng ở Bắc Hải đảo dung huyết kỳ tu sĩ danh thanh đại chấn, trở thành một trong 18 vị tướng này

Lục Bình sờ cằm, thầm nói: "xem ra là trong 5 năm vừa qua, bản thân hắn đích xác đã bỏ qua không ít chuyện đặc sắc rồi!”

Buồn cười là mấy tháng trước Huyền Linh phái - Hoàng Duy Vân còn được Huyền Linh phái tuyên truyền đem một vị táng tu của Bắc Hải từ trong “Bắc Hải thập bát tướng” chen lấn xuống. Nguyên nhân chính là Hoàng Duy Vân ở trong yêu tộc hải vực bị nguyên thủy cự ngạc tính kế rồi xảy ra trận chiến ấy. Huyền Linh phái tuy là Hoàng Duy Vân bị bốn con dung huyết hậu kỳ nguyên thủy cự ngạc và hơn chục con dung huyết hậu kỳ yêu thú khác soái lĩnh 200 yêu binh vây công, đã dẫn lĩnh Huyền Linh phái tu sĩ thành công đánh thoát khỏi trùng vây, cứu vãn tính mệnh của mấy chục vị Bắc Hải tu sĩ, đánh bị thương mấy chục con trung hậu kỳ yêu thú.

Lục Bình nghe Huyền Linh phái tuyên truyền như vậy, không còn gì để nói. Hắn chính là người trong cuộc trong trận ác chiến này. Đối với tình cảnh lúc ấy, đương nhiên là rõ ràng hơn ai hết. Không nói Huyền Linh phái, Tây Lăng đảo, Phúc Hải bang, ba thế lực cuối cùng đột vậy sau đó cộng lại với nhau chẳng qua là bảy, tám chục người, rồi sau đó lại bị truy sát không biết là chết và bị thương hết bao nhiêu người. Chỉ tính là Hoàng Duy Vân lúc cuối cùng đột vây, vì để tạo thành đạo binh đại trận đã đem hơn 40 tán tụ đi theo Huyền Linh phái quăng bỏ vào trong vòng vây của yêu thú, chẳng quan tâm mặc kệ cho họ sống chết thế nào. Điều này cũng khiến cho y ở trong bắc hải tu sĩ thân bại danh liệt rồi.

Tuy nhiên, Huyền Linh phái lại tuyên truyền như vậy là có ý tiên hạ thủ vi cường. Dù gì Hoàng Duy Vân thủ đoạn tuy nhiên là tồi tệ nhưng đã thực thực tại tại dẫn lĩnh môn phái đệ tử của mình đột phá trùng vây, tránh khỏi kết quả toàn quân bị tiêu diệt. Hơn nữa Lục Bình ở trong vấn đề này ngửi ra được khí tức một âm mưu, bởi vì sau cuộc chiến này Tây Lăng đảo Ngả Bá Thao - vốn là một trong bắc hải thập bát tướng - không hề đứng ra làm rõ sự thật. Ngược lại khi Huyền Linh phái tuyên truyền về chiến tích của Hoàng Duy Vân thì lại thuận tiện đem Ngả Bá Thao khen ngợi đôi câu, khiến cho danh tiếng của Ngả Bá Thao cũng tăng lên không ít.

Đi theo Ngả Bá Thao chạy thoát khỏi trùng vây cũng có mấy vị tán tu, nhưng Lục Bình không cần nghĩ cũng biết cho dù là không bị trùng tán thì những người này cũng sẽ sáng suốt mà im miệng lại. Vô luận là Huyền Linh phái hay là Tây Lăng đảo Ngả gia, đối với bọn họ mà nói đều là những con vật khổng lồ không thể nào trêu chọc.

Sau khi bái biệt nhị sư tỷ Lý Huyền Như chân nhân, được Lý Huyền Như chân nhân chỉ điểm, Lục Bình tìm đến Luyện đan các của Chân Linh phái. Luyện đan các nằm ở phía đông của Thiên Linh sơn, trên một đỉnh núi gọi là Đan Đinh phong - là một ngọn núi con của Thiên Linh sơn. Ngọn núi này bị Chân Linh phái đại thần thông giả trực tiếp đả thông địa mạch, đem dung nham ở dưới mặt đất tiếp dẫn địa hỏa lên trên dùng để luyện đan. Dĩ nhiên đây chỉ là loại lửa dành cho luyện đan sư bình thường sử dụng, còn về Chân Linh phải có hay không sử dụng linh hỏa để luyện đan thì Lục Bình cũng không thể nào mà biết được.

Lục Bình mới vừa đến trước Luyện đan các ở Đan Đỉnh phong vừa đúng dịp chạm mặt người đang vội vàng đi tới, Lục Bình vừa định hướng người này dò hỏi xem Thí đan chân nhân trong Luyện đan các ở nơi nào, thì không ngờ người này cũng nhận ra được Lục Bình:

- Là người?

Lục Bình sửng sốt, bấy giờ mới nhận ra người này chính là kẻ đã từng phách lối đời mình đem hết linh thảo đưa ra và ở trên bái sư đại điển đã cùng sư phụ của gã là Huyền Cảnh chân nhân cùng Liễu chân nhân tranh cãi. Người này chính là Đào Tử Phương.

Lục Bình mặt cười mà cơ mặt không cười, nói:

- Ha ha! Thì ra là Đào sư huynh.

Lục Bình vốn là không hề có hảo cảm với tên Đào Tử Phương này, huống chi là sự trưởng của hai người | lại có quan hệ không tốt. Lục Bình trả lời rõ ràng là tùy ý phu diễn một phen:

- Ngươi tới nơi này làm gì?

Đào Tử Phương hiển nhiên là coi thường Lục Bình, trực tiếp chất vấn. Lục Bình cười "hắc, hắc" một tiếng. Nghe giọng điệu của đối phương có thể đoán được một chút gì đó, nhưng Lục Bình vẫn chậm rãi đáp:

- Đến tìm Thí đan chân nhân để thử đan. Đào sự huynh cũng biết là tại hạ có hể luyện chế ra "Trú nhan đan", như vậy có được tư cách luyện đan sư của bổn phải là chuyện đương nhiên. Chẳng lẽ tại hạ tới Luyện đan các này còn phải được sự đồng ý của Đào sư huynh người hay sao?!