Chỉ chốc lát sau, chân trời phương hướng đông, tây đồng thời xuất hiện mấy đạo lưu quang hội hợp ở bầu trời của rừng cây nhỏ. Người cầm đầu hai phe không là ai khác, chính là Ngũ Hành tông Thủy Chí Nhu, Trác Nghị cùng với Vũ Văn là Vũ Văn Khác, Vũ Văn Kinh Lôi.
- Thủy đạo hữu, có phát hiện tung tích của những người đó không?
Thủy Chí Nhu lắc đầu một cái, đáp:
- Vẫn chưa, xem ra đã bị hai ma la đội ngũ mới vừa đuổi tới chỗ sâu trong rừng cây. Chỗ đó có Thủy Tinh cung Tần đạo hữu giống vậy dẫn một đám ma la ngăn chặn, xem ra bọn họ trốn không thoát đầu.
Vũ Văn Khác gật đầu một cái, nói:
- Đã như vậy, vậy chúng ta xin cáo từ!
Thủy Chí Nhu mặt liền biến sắc, hỏi:
- Thế nào, Vũ Văn huynh đây là muốn buông tay bất kể, tránh né sự hiềm nghi của nhà mình sao?
Vũ Văn Khác lắc đầu đáp:
- Tại hạ làm sao sẽ làm chuyện năm mươi bước cười trăm bước như thế. Chẳng qua tại hạ cảm thấy nếu mọi người Chân Linh phái bị ma la đội ngũ vội vã đến phương hướng đó, trước mặt lại có một đội ma la khác ngăn trở, bọn họ tức sẽ có thể phá vòng vây xem ra cũng vết thương thật mệt mỏi rồi. Đến lúc đó còn có Ngũ Hành tông cùng Thủy Tinh cung chư vị đạo hữu, Chân Linh phải lần này tại kiếp đã khó thoát, có người của Vũ Văn thế gia chúng ta hay không đã không liên quan khẩn yếu rồi.
Sắc mặt của Thủy Chí Nhu khẽ biến trầm xuống, nói:
- Tại hạ cảm thấy Vũ Văn đạo hữu tốt hơn vẫn nên đi một chuyến. Bình tâm mà nói, thực lực của Lục Thiên Bình trên ta và ngươi, còn có tên Ân Thiên Sở ẩn độn thuật rất kỳ diệu, hai người này chưa chắc không có khả năng chạy trốn.
Vũ Văn Khác thấy buồn cười, nói:
- Chân Linh phái cùng Vũ Văn thế gia ta cũng không thấm cừu đại hận như vậy, giỏi lắm thì bất quá là đoạt một ít bảng điểm chiến công của bọn ta mà thôi, còn chưa tới mức sinh tử thù giết. Bọn ta âm thầm phen này nghiên cứu đã đủ rồi, vì vậy xin cáo từ!
Dứt lời, mọi người Vũ Văn thế gia cũng không để ý đến đám người Thuy Chí Nhu nữa, hóa thành một đoàn độn quang đã đi về mặt tây.
Thấy người của Vũ Văn thế gia rời đi, sắc mặt của mọi người Ngũ Hành tông đều tỏ ra âm úc. Trác Nghị thấp giọng mắng:
- Tên tiếu diện hổ đó, sư tỷ chúng ta làm sao bây giờ?
Thủy Chí Nhu nhìn về phương hướng mọi người Vũ Văn thế gia biến mất cười lạnh một tiếng đáp:
- Không cần phải để ý đến bọn họ, cho rằng như vậy là có thể chứng minh mình trong sạch sao, ngây thơ! Chúng ta tự đuổi theo!
Mọi người Ngũ Hành tông nhấc lên độn quang một đường đuổi dọc theo phía nam phương hướng mà một nhóm ma la đó hội trốn.
Lúc này đám người Lục Bình sau khi vọt vào bên trong ma la đại quân thì lại lọt vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Lục Bình dẫn mọi người vọt vào một góc đông nam dọc theo ma la đại quân. Nguyên vốn định dọc theo phương hướng đông bắc đi xuyên qua, như vậy có thể không cần xâm nhập sâu quá xa vào ma la đại quân, làm hết sức tránh né ma la cao cấp ngăn trở, một khi đi ngang qua thành công, vô cùng có thể hội họp với đám người Khánh Ly lão tổ.
Mới đầu mọi người tiến triển hết thảy thuận lợi, sau khi đột nhập bên trong ma la đại quân, mọi người tận lực không đeo bám nhiều cùng ma la. Cho dù có ma la cao cấp truy kích, cũng nuốt hận tại chỗ dưới thủ đoạn lôi đình do Lục Bình lấy ra hết bốn thanh linh bảo phi kiếm.
Mọi người một đường đi xuyên qua, vì làm hết sức đánh giết qua trùng vẫy nhanh chóng, mỗi người cũng không dám có chút cất giữ nữa. Thời gian chỉ một nén nhang, Huyết Ma La vẫn lạc trong tay chín người đã đạt đến bảy con, Ngọc Ma La cũng có ba con.
Gần trong đó một mình Lục Bình chém giết một con Ngọc Tu La cùng với ba con Huyết Ma La, còn thừa lại hai con Ngọc Ma La cũng bị Lục Bình làm bị thương nặng trước. Sau đó Thanh Hồ cùng với Ân Thiên Sở sau lưng kịp thời tiến lên bổ đao, lúc này mới trước sau bữa hết hai con Ngọc Ma La.
Dù vậy, lúc này bảng điểm chiến công của Lục Bình cũng đã đạt đến hai trăm bảy mươi tám điểm.
Lục Bình hiển nhiên không biết, lúc này các phái trú địa bên trong phạm vi diện tích mấy ngàn dặm chung quanh Cửu Huyền lâu, tu sĩ chú ý tới bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ đều đã bị điên rồi!
Chỉ một ngày hôm nay, đích truyền tu sĩ biết tên của các phái đến gần xếp hạng trên bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ tu sĩ không hẹn mà cùng bắt đầu đại quy mô tăng vọt bảng điểm chiến công.
Bắt đầu từ Thủy Tinh cung Tần Thế Quân, Nam Cung Tiểu Kiếm, Phiền Minh Kiệt, Tào Kiếm Bình, Vũ Văn Phi Tường, Vũ Văn Khác, Trương Tri Phi, Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm, Vũ Văn Kinh Lôi, Thủy Chí Nhu, Hỏa Vô Lượng, Tư Mã Trùng Phong, Tang Du, Ân Thiên Sở vẫn vẫn từng người một những tên quen tại có thể tưởng trên bảng điểm chiến công của pháp tướng trung kỳ, bảng điểm chiến công của bọn họ trong một ngày ít nhất đều tăng trưởng mười lăm điểm trở lên, thậm chí nhiều đã đạt đến ba bốn mươi điểm.
Những nguyên vốn một ngày huy hoàng nhất thuộc về những người này lại bất ngờ bị một người đột nhiên phát lực mà che đậy ánh sáng của tất cả mọi người.
Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình trước đây xếp hàng thứ năm bảng điểm chiến công đạt tới một trăm chín mươi chín điểm đã xuất thủ lần nữa. Chỉ một ngày cuồng lược bảy mươi chín điểm, nhất cử vượt qua Tần Thế Quân quay trở lại vị trí thứ nhất của bảng điểm chiến công!
Nhưng lúc này Lục Thiên Bình điên cuồng vẫn tiếp tục tiến hành. Vì để hoàn toàn đi qua ma la đại quân, Lục Bình lúc này cơ hồ đã lấy ra hết lá bài tẩy. Bởi vì đoàn người Chân Linh phát điên cuồng lúc này rốt cục đưa tới phiền toái lớn.
Tốc độ của bọn họ đã làm hết sức nhanh, nhưng vẫn bị một con A Tu La theo dõi!
Một nhóm chín người Lục Bình cuồng tiêu đột tiến rốt cục vẫn phải bị càng ngày càng nhiều ma la đại quần chú ý tới. Sau khi chín người hợp lực liên tiếp chém giết mấy con Ngọc Ma La cùng với Huyết Ma La, một con A Tu La rốt cục không kiềm chế được, ngăn trước mặt của chín người.
Đám người Thanh Hồ, Lưu Thiên Viễn tất cả đều biến sắc, duy chỉ có Lục Bình nháy mắt A Tu La xuất hiện không dừng lại chút nào. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly một kiếm hóa tam long. Ba con giao long gầm thét vọt tới A Tu La trước tiên. Lục Bình vừa lên tay chính là kiếm thuật thần thông mạnh nhất trong tay mình chưởng khống Khai Thiên Kiếm Thuật “Chiến” tự quyết.
Khai Thiên Kiếm Thuật chưa đến được thân A Tu La, Tế Thủy Trường Lưu kiếm đã lấy song kiếm quanh quẩn, hóa thành Hải Nạp Bách Xuyên vô thượng thần thông kiếm trận, muốn giam A Tu La trong đó. Thủy U kiếm nổ tung một đạo lôi hoa, hóa thành một lối long màu xanh dọc theo kiếm quang tuyển qua khổng lồ thừa cơ mà động.
Lúc này mọi người đã tiến vào chỗ sâu của ma la đại quân, nếu A Tu La đã xuất hiện, như vậy hy vọng muốn quay người về chạy trốn đã xa vời. Còn không bằng vì vậy tập hợp lực của chín người tiến về trước có lẽ còn có hy vọng chạy trốn từ dưới tay của A Tu La.
Cho dù thời điểm A Tu La cản trước người, mọi người của Chân Linh phái đều không ngờ sẽ có người lại có thể hung hãn như vậy, đối diện sự xuất hiện của mình thậm chí ngay cả dù muốn hay không lập tức xuất thủ công kích. Hơn nữa người đối diện tu vi tuy thấp, nhưng kiếm thuật thần thông lại thật cao minh. A Tu La thận, chí từ trong cảm nhận được sự kinh hãi thực chất!