Chân Linh Cửu Biến

Chương 136: Ai là Thầy?




Dịch giả: Titan

Sự trở về của Lục Bình cũng không mang đến cho Hoàng Ly đảo gợn sóng gì, nhưng lại gây chấn động không nhỏ ở trong dung huyết kỳ tu sĩ của Chân Linh phái tại Hoàng Ly đảo. Dùng một đấu mười, Lục Bình dễ dàng đem đám người Lý Ngọc đánh tè ra quần, Lý Tử Minh cùng Lục Bình bất hòa những người này đã sớm nghe thấy, bây giờ thì đã hoàn toàn trở mặt.

- Sau đó lại truyền ra chuyện Lục Bình khi đi dò xét hải phỉ bị tập kích, rồi chính miệng hải phỉ thừa nhận đã sớm biết hành tung của hắn. Bởi vì tu sĩ lúc ấy biết Lục Bình bí mật ra biển chỉ có cực ít mấy người, vừa khéo kẻ nghĩ kể rồi thuyết phục Lục Bình ra biển lại chính là Lý Tử Minh. Lần này Lý Tử Minh chính là dù có miệng cũng khó giải thích cho rõ được.

Mọi người mong đợi sự thái tiến thêm một bước phát triển, thì Lục Bình cả ngày nếu không phải là ngược xuôi đi lại tới ba cửa hàng, thì ở lì trong động phủ của mình ở dưới vách núi nằm ở trung ương Hoàng Ly đảo không ra. Còn đám người Lý Ngọc cũng không xuất đầu lộ diện nữa, ngay cả chuyện tuần tra bình thường trên đảo cũng xin nghỉ tránh mặt, song phương không hẹn mà cùng yến kỳ tức cổ.

Lục Bình mấy ngày nay thực ra rất bận rộn. Hắn ở phường thị mở cửa hàng mấy năm nay chỉ dựa vào Hồ Lệ Lệ giúp đỡ xử lý, tuy nói không có phù lục cùng đan dược do Lục Bình tự mình chế luyện, lợi nhuận của Đan Phù giảm xuống không ít, nhưng nhờ Hồ Lệ Lệ giúp đỡ, Phương Đào ở trên Địa Khôn đảo tiến hành mua một lượng lớn đan dược và phù lục, đưa vào trong Đan Phù các tiến hành buôn bán kiếm lời, năm năm qua cũng kiếm mấy vạn linh thạch.

Lục Bình tự nhiên không đem chút linh thạch này nhìn vào mắt, trừ phân cho Hồ Lệ Lệ một nửa, còn dư lại Phương Đào đều chiếu theo lời dặn của Lục Bình bắt đầu thu mua linh thảo có niên phân từ 500 năm trở lên.

Xử lý xong chuyện của Đan Phù các, lại nhờ Hồ Lệ Lệ coi sóc tiệm tạp hóa, Lục Bình thì đến Trần Luyện luyện khí phô.

Bây giờ Trần Luyện luyện khí thuật ở trong Hoàng Ly đảo tu sĩ có thể nói là đại danh đỉnh đỉnh. Trần Luyện gia học sâu xa, lại lạy ở Chân Linh phái đoán đan kỳ luyện khí đại sư Huyền Hỏa chân nhân môn hạ, hấp thu lấy sở trường của hai nhà. Nhờ đó, thượng cấp, trung cấp pháp khí do hắn luyện chế phẩm chất lưu lượng, có lời đánh giá rất tốt từ mọi người. Hiện bây giờ, Trần Luyện đã là Huyền Kỳ đảo cùng Huyền Hoa đảo hải vực đệ nhất luyện khí sư.

Khi Lục Bình tìm được Trần Luyện, gã này mới vừa luyện chế xong một món thượng cấp phòng thủ pháp khí từ linh trang thạch, thấy được Lục Bình đi vào, trực tiếp đem linh trang thạch vứt cho Lục Bình, nói:

- Xem qua một chút thử coi luyện chế như thế nào?

Lục Bình nhận lấy quan sát, khối linh trang thạch này chính là dùng linh trang thổ mà Lục Bình cung cấp cho gã luyện chế thành. Cả tảng đá giống như một cái ma phương, mặc dù chỉ lớn hơn bàn tay một chút, nhưng lúc gặp địch, chỉ cần hướng vào bên trong thâu nhập pháp lực, khối linh trang thạch này sẽ kéo dài và khuếch đại ra làm thành một bức tường linh trang thật dầy, giúp tu sĩ ngăn cản hết thảy tấn công có thể uy hiếp.

Lục Bình cẩn thận tra xét hỏa hầu dung luyện trong đó, cùng chi tiết trận pháp khắc ấn, xong nói:

- Quả thật là không tệ, không ngờ ngươi luyện chế thượng cấp pháp khí đã dễ dàng như vậy rồi.

Trần Luyện cười đắc ý cười, nói:

- Đây là cái tên Ngưu Đại Tráng kia nhờ tu luyện chế phòng thủ pháp khí cho hắn. Tên này mới vừa đột phá dung huyết trung kỳ, vốn là sử dụng thượng cấp pháp khí vẫn còn có chút miễn cưỡng, không biết sao bị tên này nài nỉ mãi, ta không có biện pháp nào. Lần này coi như là đem số linh trang thổ ngươi lưu lại dùng hết rồi.

Lục Bình cả cười nói:

- Không sao, không có thì lại đi đào nữa là có rồi. Đúng rồi, luyện chế đỉnh cấp pháp khí, ngươi năm chặt mấy phần?

Trần Luyện đáp:

- Ngươi là nói đến “Sơn Băng" hả? Cái khối nhị đằng “Thâm hải ngân trầm thiết” tới tay người thời gian cũng không ngắn rồi. Với thực lực của ngươi bây giờ, e rằng đã có thể sử dụng đỉnh cấp pháp khí.

Trần Luyện thấy Lục Bình gật đầu một cái, nói tiếp:

- Ta hiện luyện chế đỉnh cấp pháp khí vẫn còn có chút lực bất tòng tâm, sợ rằng còn phải cùng người trở về một chuyến Địa Khôn đảo tìm lão Trần nhà ta.

Lục Bình cười nói:

- Không thử một chút làm sao biết, nếu là có vật lễ như vậy, người bảo đảm nắm chặc mấy phần?

Vừa nói, hắn vừa từ trong nhẫn trữ vật đem ra thượng cấp Luyện khí lấy được trên Phi linh đảo.

Trần Luyện là người biết hàng, vừa nhìn thấy cái Luyện khí lô này nhất thời cặp mắt sáng lên, nói:

- Ngươi từ nơi nào có được cái món đồ cổ này? Nhìn luyện chế thủ pháp rất cổ phác huyền ảo, sợ rằng là có bốn năm ngàn năm lịch sử rồi, ừ, ừ, cái thủ pháp luyện chế này tuy nói cổ chuyết, nhưng lại đại khí, có thể đem uy lực của pháp khí đang luyện chế phát huy đến lớn nhất. Nhưng nó cũng rút ngắn tuổi thọ sử dụng pháp khí. Bất quá nếu là đem linh tài luyện chế pháp khí tinh luyện cẩn thận và tinh tế, cũng có thể đền bù sự thiếu sót này. Nhưng mà lấy thủ đoạn tinh luyện của ta mà nói, quả thật còn thiếu chút hỏa hầu...

Lục Bình thấy Trần Luyện vừa nhìn thấy cái Luyện khí lô này liền quên chuyện trước đó hắn nói. Loại si mê này khiến cho Lục Bình vô cùng bội phục, nhưng hắn vẫn ngắt lời nói:

- Luyện khí lô người đợi lát nữa nghiên cứu, ta bây giờ chính là hỏi người nếu có nó, người sử dụng để thăng cấp Sơn Băng lên đến đỉnh cấp pháp khí sẽ không thành vấn đề chứ?

Trần Luyện thật vất vả lắm mới thoát khỏi ta tinh luyện từ cái Luyện khí lô này, hồi đáp:

- Vấn đề thì không có, bất quá ta từ trước cho tới bây giờ chưa có luyện chế qua đỉnh cấp pháp khí, nếu là thất bại, ngươi cũng đừng trách ta.

Lục Bình hung tợn nói:

- Nếu là thất bại, cái Luyện khí lô này thu hồi!

Trần Luyện nghe vậy, trên mặt nhất thời sầu khổ.

Lục Bình cảm thấy rất buồn cười, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai món trung cấp nội giáp cùng một tấm da cá sấu hoàn chỉnh, suy nghĩ một chút lại lấy ra hai cây trường thứ dài ba thước, đưa cho Trấn Luyện nói:

- Nếu đã như vậy, trước hết dùng mấy thứ này để luyện tay một chút đi, hai món nội giáp này ngươi nhất định nhận biết, lúc này hãy đem chúng thăng cấp lên tới thượng cấp pháp khí. Còn hai cây trường thứ này giúp ta luyện chế hai cây thượng cấp phi chấm pháp khí.

Trần Luyện cũng không còn chú ý lắng nghe Lục Bình phân phó nữa, vui vẻ nói:

- Thứ tốt thứ tốt, đây chẳng lẽ là da nguyên thủy cự ngạc? Nhìn tờ da sắc trạch cùng trình độ bền bỉ, chẳng lẽ đây là một con dung huyết hậu kỳ nguyên thủy cự ngạc? Trời ơi, ngươi chẳng lẽ giết một con nguyên thủy cự ngạc? Đây chính là thứ dữ trong yêu thú a, bình thường dung huyết chín tầng tu sĩ cũng chưa chắc làm gì được một con dung huyết tầng bảy nguyên thủy cự ngạc!

Không đợi Lục Bình giải thích, Trần Luyện nói tiếp:

- Đây không phải là cái mũi nhọn trước miệng Phi tiễn ngư yêu thú sao, đây chính là lý tưởng tài liệu để luyện chế phi châm pháp khí. Phi tiễn ngư yêu thú thường là thư hùng một đội ở trong đại dương ra vào có nhau. Song phương lúc đối địch phối hợp ăn ý. Một đôi dung huyết trung kỳ Phi tiễn ngư cho dù là một con dung huyết hậu kỳ yêu thú cũng không dám dễ dàng trêu chọc, chẳng lẽ cũng bị ngươi giết?

Lục Bình bất đắc dĩ nói:

- Chẳng qua là vừa khéo đụng mặt chúng, may mắn gặp chúng thôi, ngươi xem mà làm đi!

Dứt lời, Lục Bình không để ý tới Trần Luyện còn đang thưởng thức những tài liệu này, như một làn khói quay trở về động phủ của mình. Trong động phủ còn có một lò đan dược sắp đến hỏa hầu.

Hồi lâu, Tiểu Trần Luyện khí phô có một loạt thanh âm khí cấp bại phôi quát mắng ầm ĩ:

- Khốn kiếp, tên khốn đó đâu rồi? Muốn thăng cấp hai món trung cấp nội giáp lên đến thượng cấp, chỉ dựa vào cái tấm da cá sấu này làm sao nào đủ, còn cần mấy loại thượng cấp linh tài nữa; Còn cái này, cái Phi tiễn ngư trường chủy mỏ dài này chẳng lẽ có thể trực tiếp luyện chế thành phi châm hay sao? Cái này ít nhất còn phải cần năm thứ trong thượng cấp linh tài hỗn hợp mới được. Tên quỷ nầy chạy nhanh thật! Đáng thương cho ta mấy năm nay ki cóp, gom góp được một chút xíu gia sản thế mà lúc này lại phá phí rồi...

Như một làn khói chạy về động phủ, Lục Bình tự nhiên không nghe được Trần Luyện tràn đầy oán niệm oang oang tru tréo, dù sao thì cả một tấm da nguyên thủy cự ngạc dùng để thăng cấp hai món đỉnh cấp nội giáp nhất định có thừa. Chỉ nội cho Trần Luyện mượn một cái thượng cấp Luyện khí lô đó cũng tương đương một món đỉnh cấp pháp khí tồn tại. Trần Luyện lần này tuyệt đối là kiếm lời thật to rồi, để cho y tốn kém chút linh tài tự nhiên không phải là vấn đề gì lớn.

- Lục Bình một lò đan dược này sử dụng nguyên thủy cự ngạc huyết dịch làm chủ, phối hợp mười mấy loại 500 năm linh thảo, luyện chế mà thành Phá Chướng đan. Đây là Lục Bình vì Lục Đại Quý đột phá dung huyết trung kỳ mà cố ý luyện chế.

Nghiêm chỉnh mà nói, Lục Đại Quý cùng nguyên thủy cự ngạc tuy nói đều là thuần thủy thuộc tính yêu thú, nhưng hai bên một có căn cơ huyết mạch là quy huyết mạch, một là giao huyết mạch, cũng không phải là sự bổ sung huyết mạch lý tưởng. Tuy nhiên, Lục Bình lại biết giữa hai giống này nhiều ít cũng có đồng chúc đồng nguyên quan hệ, huống chi nguyên thủy cự ngạc là dung huyết hậu kỳ yêu thú, máu của nó cùng Lục Đại Quý dung hợp với nhau, đối với người khác xem ra là đã hiếm có lắm rồi.

Nguyên thủy cự ngạc huyết dịch đủ cho Lục Bình luyện chế bảy tám lò dung huyết trung kỳ Phá Chướng đan. Lục Bình trong hơn một tháng này đem phân nửa số 500 năm linh thảo mà hắn dọc đường trở về tiện dịp thu mua dùng cả vào việc luyện đan, tổng cộng được năm bình Phá Chướng đan, thành đan suất đạt tới bảy tầng.

Lục Đại Quý vốn là sắp đạt tới dung huyết tầng ba điên phong tu vi, chỉ ăn vào bảy tám viên Phá Chướng đan liên chìm vào trong giấc ngủ. Tin rằng khi nó tỉnh lại, thủ hạ của Lục Bình lại có thêm một dung huyết trung kỳ chiến lực.

Sau khi Lục Bình trở về một tháng, Lưu tiên trưởng cũng từ trên biển quay trở về, cùng về còn có đám Diêu Dũng. Khi mọi người nghe nói Lục Bình thường an trở về, tất cả đều rất hưng phấn, rũ nhau tới động phủ của Lục Bình làm khách. Sau khi kiến thức được Lục Bình còn có một động thiên dưới động phủ, ai ai cũng hâm mộ, rối rít cảm thán Lục Bình vận khí tốt.

Trong khi nói chuyện, mọi người rối rít hỏi thăm Lục Bình tu vi đã đạt tới dung huyết trung kỳ rồi, có tính toán lạy vị đoán đan chân nhân nào làm sư phụ hay không?

Điều này Lục Bình cũng chưa hề nghĩ tới. Bất quá chuyện này đúng là trọng yếu, sau khi đạt tới dung huyết trung kỳ, Chân Linh phái đệ tử liền tự động trở thành tinh anh đệ tử của môn phái, có thể lạy môn phái đoán đan chân nhân làm sư phụ, trong tu luyện có thể nhận được sự trợ giúp lớn hơn, ít đi những sai lầm hay tu đường quanh co, tương lai thành tựu tự nhiên cao hơn.

Giống như Diêu Dũng lạy ở Khúc Huyền Thành chân nhân môn hạ, trong năm năm tu vi đã đạt đến dung huyết sáu tầng; Trần Luyện lạy ở Huyền Hỏa chân nhân môn hạ cũng là như thế; Đỗ Phong tu luyện kim chúc tính công pháp, lão sư của hắn là Huyền Phàm chân nhân cũng tu luyện "Canh kim phá quan sát", Đỗ Phong tu vi hiện giờ cũng đạt tới dung huyết tầng năm; Hồ Lệ Lệ được một vị tinh nghiên trận pháp đoán đan chân nhân thu làm môn hạ; Chung Kiếm lão sư là Quách Huyền Sơn chân nhân, hiện giờ dung huyết tầng năm tu vi vân vân...

Lục Bình đối với chuyện này cũng không có chút đầu mối nào. Phải nói là bổn phái đoán đan chân nhân, Lục Bình chỉ tiếp xúc qua mấy vị, nếu bàn về quan hệ quen nhất không thể nghi ngờ chính là Khương Huyền Lâm chân nhân. Chẳng qua là Lục Bình cũng không biết Khương chân nhân tu luyện công pháp gì, có hay không cùng một mạch của mình tương hợp. Huống chi, Khương chân nhân bây giờ phải làm toàn lực chuẩn bị đột phá pháp tướng kỳ, nơi nào còn có tâm tư thu đồ đệ truyền đạo chứ?

Sau khi mọi người cao từ, Lục Bình liền đến bái phỏng Lưu tiên trưởng, đem bản thân năm năm trải qua những chuyện gì đơn giản kể ra một lần, rồi đề cập hành tung của mình lại do bị bốn phái tu sĩ thổ lộ.

Lưu tiên trưởng nhướng mày, nói:

- Ngươi làm rất tốt, Lý gia phụ tử tuy nói hiềm nghi lớn nhất, nhưng Đãi tội tu sĩ của các phái bị phái ta tiễu trừ cũng tử thương thảm trọng, còn dư lại rối rít quay trở về môn phái của mình, vì vậy cũng không có chứng cớ gì. Lý gia cùng Lâm gia ở bốn phái dù sao cũng có chút thể lực, nếu là không có chứng cớ mà hỗn loạn cắn càn, chỉ có người tự mình xui xẻo mà thôi.

Lục Bình thụ giáo, Lưu tiên trưởng nhìn hắn một chút, lại nói:

- Ta biết người làm người có thành phủ, chuyện này ngươi sợ là sẽ không để yên. Nhưng ta vẫn còn khuyên người hãy cẩn thận, Chân Linh phái môn quy sâm nghiệm, tư thông với địch đó là tội lớn diệt tộc. Một Lý gia nho nhỏ, ở Trong Chân Linh phái chẳng qua là như một con kiến hội mà thôi, làm sao dám mạo hiểm như vậy chứ? Làm sao họ dám tiết lộ thân phận cùng hành tung của môn phái mất tiềm tu sĩ?

Lục Bình ngẩn người, nói:

- Tiên trưởng có ý là, sau lưng Lý gia còn có chỉ điểm?

- Cuối cùng thì vẫn không có chứng cớ!

Lục Bình trước khi các từ ra về, Lưu tiên trưởng lại nói:

- Bảy ngày sau, người trở về Thiên Linh sơn một chuyển, chuẩn bị bái sư.

Lục Bình hỏi là lạy người nào làm thầy, ưu tiên trưởng nói rằng cũng không biết, chẳng qua là nhận được môn phái thông báo mà thôi.

Lục Bình từ chỗ Lưu tiên trưởng đi ra xong, liền tới đến Trần Luyện luyện khí phố. Trần Luyện thấy Lục Bình tới, tức giận ném cho hắn mấy thứ đồ, nói:

- Nhạ, vật của ngươi!

Lục Bình đón lấy quan sát, đầu tiên là hai món thượng cấp nội giáp, nội giáp màu sắc kim hoàng mặt ngoài lóe ra mấy đạo trận pháp cấm chế lưu quang dật thải. Toàn bộ nội giáp nhìn qua liền cảm thấy cao quý vô cùng. Đây chính là sự kết hợp giữa da của hai loại yêu thú Bích Hải Linh Xà cùng Nguyên Thủy Cự Ngạc chế luyện thành thượng cấp pháp khí. Lục Bình cầm trong tay đơn giản chỉ cảm thấy yêu thích không muốn buông tay.

Trần Luyện ở một bên lạnh lùng nói:

- Hai món nội giáp người mặc lên người chính là lãng phí, một món khác người cầm định đi làm cái chi?

Lục Bình cứ lo thưởng thức hai món nội giáp hoa lệ, đáp gọn:

- Để dành dùng!

Trần Luyện liếc mắt, nói:

- Nói hưu nói vượn!

Lục Bình cũng không thèm để ý, đem hai món nội giáp thu vào nhẫn trữ vật, lại đem hai cây thượng cấp phi chậm pháp khí cầm trong tay thưởng thức.

Trần Luyện nói:

- Hai cây kim vá áo này mất không ít công phu của lão Đại ta, hai cái mỏ dài của Phi tiễn ngư ngươi giao chẳng qua là trung cấp linh tài, ta phải ở bên trong bỏ thêm vào mấy loại thượng cấp linh tài, đem đồ mấy năm nay ta tích lũy đều tiêu hao hết cả, mới miễn cưỡng đem hai cây vá y châm này tăng lên tới thượng cấp pháp khí tiêu chuẩn.

Lục Bình nghe Trần Luyện há mồm là váy châm, ngậm miệng lại kim may áo, trên người nhất thời một trận ớn lạnh. Xin lỗi, lão tử không phải Đông phương bất bại, ta chẳng lẽ lại có chứng nghiện dùng váy châm hay sao chứ, vội vàng cải chính nói:

- Cái gì vá y châm, ngươi có nhìn thấy cái vá châm nào dài ba tấc chưa? Đây là bích huyết thần châm, hiểu không? Bích huyết thần châm!

Trần Luyện thấy Lục Bình nổi nóng, vội vàng nói:

- Tốt tốt, bích huyết thần châm thì bích huyết thần châm, cuối cùng chẳng phải là châm hay sao?

Mắt thấy Lục Bình lại muốn nổi đóa, hắn vội nói:

- Pháp khí, là pháp khí! Không phải là châm!

Mắt thấy Lục Bình thần sắc đã chuyển biến tốt, Trần Luyện lại nói:

- Phi châm ở cùng cấp pháp khí thuộc về một loại rất khó khăn khi luyện chế. Người xem ta vì ngươi mà bỏ thêm nhiều đồ như vậy, người hãy có gì đó bày tỏ đi chứ?

Lục Bình nói:

- Hảo a, ngươi muốn cái gì?

Trần Luyện mừng rỡ, nói:

- Một trăm cân tinh luyện linh trang thổ là được!

Lục Bình làm bộ suy tư một cái, nói

- Có thể, bất quá gần đây ta luyện đan rất có tiến bộ, trung cấp luyện đan lô trong tay cũng có chút không hài lòng lắm, ta xem cái Luyện khí lô này không tệ, cải tạo một chút đem dùng để luyện đan cũng miễn cưỡng đủ rồi.

Trần Luyện nghe vậy nhất thời nhảy cẫng lên, làm một bộ đau lòng ôm đầu biểu lộ, chỉ vào lỗ mũi Lục Bình nói:

- Cái gì? Cải tạo thành lò luyện đan? Đùa gì thế, ngươi đơn giản chính là phí của giời, thôi vậy, linh trang thổ ta cũng không cần, mấy cái món pháp khí này cũng coi như là ta xui xẻo gặp gỡ ngươi là loại bạn phá của này, Luyện khí lô ngươi nói gì cũng đừng lấy đi, trừ phi ngươi không muốn thăng cấp “Sơn Băng” của người lên thành định cấp pháp khí.

Lục Bình thấy mình nói đùa rốt cục chiếm thượng phong, liên vui vẻ cười a a rời khỏi Tiêu Trấn Luyện khí phô, chỉ để lại Trần Luyện ở một bên đấm ngực dậm chân, nguyền rủa chửi mình kết giao bằng hữu không cẩn thận.