Thiên Sơn lão tổ chỉ đành phải cười khổ, nói:
- Không sai, thật ra thì đối với Thiên Phong sư huynh, Thiên Thành sư đệ cùng với lão phu bản nguyên chưa từng bị tổn thương mà nói, trên căn bản có thể lên cấp pháp tướng trung kỳ tu vi đã chấm dứt, nhưng Thiên Cầm sư muội lại không giống. Nàng từ vừa mới bắt đầu chính là thiên tài tu sĩ được sánh vai cùng Khương sư huynh, nhưng hiện giờ lại thành một tầng thứ như chúng ta, trọng yếu nhất còn bị Thiên Linh sư tỷ áp chế trên tu vi. Hơn nữa chuyện của hai vị lão tổ Thiên Phàm, Thiên Tuyết, tất cả những thứ này tổng hợp chung một chỗ, xem ra ngươi cũng hiểu được!
Lục Bình hơi có chút bất đắc dĩ đi ra khỏi nghị sự đường, lại thấy Lôi lão lục Lôi Địch chạm mặt đi tới.
Lục Bình có chút kinh ngạc hỏi:
- Sao người lại đi tới nhanh như vậy?
Lôi lão lục văng một biểu lộ không có gì cả, đáp:
- Lạc Tâm phái đó ai nguyện ý xây dựng cũng phải nặng nề, ngược lại lão tử không tham gia.
Lục Bình ngẩn người, nói:
- Nếu Lội huynh ngươi không tham gia, chỉ dựa vào hai vị đạo hữu Tần Vũ, Tần Cương, Lạc Tâm phái này xây dựng lại sợ không phải đơn giản như vậy.
Lội lão lục hừ lạnh nói:
- Chính là muốn để cho bọn họ ăn mạnh một lần thua thiệt, muốn để cho bọn họ biết xây dựng lại một nhà môn phái cũng không phải là chuyện dễ dàng, chỉ dựa vào bọn họ tất nhiên sẽ bị đụng phải bể đầu chảy máu. Tuy nhiên bên người có một vị Thuần Dương tu sĩ đi theo, xem ra an toàn cũng không vấn đề gì. Nói tóm lại chính là muốn giúp một tay có thế, nhưng đối với môn phái lão tử sẽ không tham gia vào. Lão tử cả đời tự tại quán rồi, chịu không nổi người khác ước thúc.
Vừa lúc đó, trên quảng trường phía trước trú địa đột nhiên truyền đến một trận tiếng hoan hô. Lục Bình cười cười cũng không cho là Lôi lão lục làm như vậy có gì không ổn, vì vậy cười cười, nói:
- Đi, đi trên quảng trường xem một chút có gì náo nhiệt xảy ra!
Trên quảng trường trước nghị sự đường, đông đảo Chân Linh phái tu sĩ đua nhau tụ tập ở đó dường như đang tra xét điều gì đó, thỉnh thoảng còn phát ra từng trận hoan hô. Không chỉ là đoán đan kỳ tu sĩ, chính là Lưu Thiên Viễn, Thanh Hồ, Thiên Phong, Lý Thiên Như cùng pháp tướng kỳ tu sĩ cũng có trong đó. Thậm chí Lục Bình còn thấy Cơ Thiên Hiên lôi kéo Ân Thiên Sở hào hứng vọt vào.
Nhìn thấy Lục Bình cùng Lôi lão lục đi tới, tiếng hoan hô của Chân Linh phái chúng đột nhiên lên một nấc thang. Lục Bình xuyên thấu qua khe hở của mọi người hoan hô, thấy giữa quảng trường đứng thẳng một khối bia ngọc cao bảy thước, phía trên khắc đầy rẫy chữ viết, hơn nữa tựa hồ còn đang không ngừng biến đổi.
Ánh mắt của Lục Bình sáng lên, cười cười với đám ba người Thanh Hồ trước kia ngọc hỏi:
- Thông linh ngọc bị à? Các ngươi mang bảng chiến công về đây sao?
Thanh Hồ cười đáp:
- Không sai, mấy ngày nay chạy đến Tử Dương cung trú địa đánh hưởng gió thu, thuận tiện cũng mang bảng chiến công này về.
Thông linh ngọc bài liên kết qua lại cùng Chiếu Ảnh Thạch trong tay mỗi một tên tu sĩ tham dự vây trừ ma la đại quân lần này. Một khi có tu sĩ thành công lấy được điểm chiến công, như vậy thông linh ngọc bài sẽ thông qua tương đối, tên họ của một trăm vị tu sĩ trước nhất của giai đoạn chiến công cao nhất, môn phái của họ, chiến tích, điểm chiến công chia nhóm ra, biểu hiện trên mặt của thông linh ngọc bị cho mọi người tham tường, đồng thời cũng vì khích lệ sự cạnh tranh giữa tu sĩ của các phái.
Lần này mười ba vị Thuần Dương tu sĩ cũng đã phát ra thông báo tới các phái. Năm mươi tên đầu của pháp tướng tu õ sĩ các cấp đều sẽ lấy được tư cách tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn, từ pháp tướng sơ kỳ đến pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nói cách khác cuối cùng sẽ có một trăm năm mươi vị pháp tướng tu sĩ tiến vào trong Thất Tổ Đạo Đàn.
Mà đoán đan kỳ tu sĩ cũng cũng có ba cấp xếp hạng, nhằm vào đoán đan kỳ tu sĩ là khai ích ba chỗ bí cảnh, một trăm tên đầu trong mỗi một cấp tu sĩ sẽ có cơ hội tiến vào một chỗ bí cảnh. Nhưng mà ba trăm tên đoán đan kỳ tu sĩ sau khi xuất hiện ở bí cảnh thì hai phần ba đồ đoạt được trong ba chỗ bí cảnh toàn bộ phải nộp lên.
Đồng thời môn phái cùng giữa các môn phái cũng có cạnh tranh. Điểm chiến công của môn hạ đệ tử đến cùng chính là chiến công đoạt được của môn phái. Đại hình tổng môn đứng hàng trước ba, trung bình môn phái đứng hàng trước năm, tiểu hình tông môn đứng hàng trước mười, cũng có thể đạt được số lượng lớn từ nguyên tu luyện.
Mà nguồn gốc của những thứ tư nguyên tu luyện chính là hai phần đoạt được trong ba chỗ bí cảnh của ba trăm đoán đan kỳ tu sĩ. Ngoài ra còn có chính là bản thân Cửu Huyền lâu cung cấp một phần tự nguyện tu luyện, bao gồm linh thảo, linh tài, linh vật pháp bảo vân vân.
Lần này vây trừ ma la cuộc chiến, tuy nói là hành động của toàn bộ tu luyện giới, nhưng rốt cuộc còn trợ giúp Cửu Huyền lâu thoát khỏi khốn cảnh. Nếu Cửu Huyền lâu không thể lấy ra một ít lợi ích có tính thực chất vậy cũng thật sự là nói không đủ đi.
Về phần Lục Đại Thánh Địa không tham dự tranh đoạt chiến công của môn phái cuối cùng, thứ nhất là Lục Đại Thánh Địa chưa chắc để ý những thứ tự nguyện tu luyện này. Mà Cửu Huyền lâu càng thêm ngay cả cơ hội tham dự đều không có, thứ hai là bởi vì Lục Đại Thánh Địa xem ra tự tin, bọn họ xem ra, tu sĩ của các bảng danh sách Lục Đại Thánh Địa trên thông linh ngọc bị chí ít cũng có thể chiếm cứ một nửa trở lên, thực không cần thiết sẽ cùng những tông môn khác tranh đoạt những thứ đó.
Nhìn tới thông linh ngọc bi, Lục Bình hiển nhiên cũng muốn xem một chút thứ hạng của mình trong trung kỳ tu sĩ, trong lúc nhất thời trong lòng không khỏi cũng có một ít thấp thỏm. Dù sao kể từ sau hơn nửa tháng Chân Linh phái trú địa đánh một trận, Lục Bình một mực luyện chế đan dược trong trú địa, cũng không tham dự bất kỳ vậy trừ ma la cuộc chiến nữa. Mặc dù Lục Bình rất có lòng tin với chiến tích đánh một trận ở trú địa, nhưng mà nhiều ngày qua, khó tránh khỏi sẽ có người vượt qua mình.
Thanh Hồ lưu chuyển đôi mắt đẹp, hỏi:
- Không nhìn xem chiến công xếp hạng của ngài sao?
Lục Bình cười đáp:
- Đang muốn xem, nhưng mà mấy ngày qua một mực không hề xuất chiến, sợ rằng xếp hạng không tính là quá cao!
Lục Bình vẫn có lòng tin đối với mình có thể tiến vào bảng danh sách năm mươi pháp tướng trung kỳ xếp hàng đầu, chẳng qua là thứ hạng như thế nào ít nhiều cũng có chút không nắm chắc lắm.
Thanh Hồ cười một tiếng ha ha”, điểm mấy cái trên thông linh ngọc bài, một hàng tin tức của năm mươi vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ nhất thời hiển lộ mặt ngoài của bia ngọc. Chân Linh phái tu sĩ sau lưng Lục Bình hoan hô một trận to lớn. Chính là Lục Bình một thời gian cũng có một ít ngạc nhiên, bởi vì hắn thấy người xếp hạng đầu bảng chính là “Lục Thiên Bình!”
Lục Thiên Bình, thuộc về môn phái Bắc Hải Chân Linh phái, chiến tích: chém chết Huyết Tu La bảy con, chém chết Huyết Ma hai con, chém chết Ngọc Tu La ba con, chém chết Ngọc Ma hai con, chém chết A Tu La một con, điểm chiến công một trăm mười một điểm, xếp hàng thứ nhất!
Lục Bình kỳ quái hỏi:
- Lại còn có thể xếp hàng thứ nhất sao?