Chạm Vào Ánh Dương

Chương 18






"Phải nói ba mẹ bà rất tâm lý khi trang bị cả hệ thống sưởi đấy." – Alice huých cô bạn một cái rồi cởi áo khoác ra.


"Tất nhiên."


"Ồ hai người mặc áo đôi hả." – Alice khẽ ồ lên. Những người khác theo bản năng nhìn sang David và Selina nhưng họ nhận ra người cô nàng tóc hung đỏ nói là Chris và Mạc Dương. Mạc Dương cũng bất ngờ nhìn sang chàng trai tóc vàng. Hôm nay cậu mặc một áo len cổ cao màu trắng ngược là Chris lại mặc màu đen. Hơn nữa cả hai lại mặc cùng một thương hiệu.


"Thôi nào Alice." – Vivian lườm cô nàng một cái. Jack liền cười đầy nịnh nọt với "anh họ vợ"


"Xin lỗi anh, tính tình Alice lúc nào cũng vô tư như vậy đấy."


"Không sao."


"Tôi chỉ muốn làm náo động không khí thêm một chút thôi mà." – Alice chớp mắt đầy ngây thơ. – "Vivian, làm bạn với bà bao năm mà tôi chưa thấy bà nói về người anh họ nào như vậy hết."


"Sao nào? Bà định tán tỉnh anh họ tôi?" – Vivian nhướn mày.


"Không dám, không dám." – Alice liền xua tay. – "Bà biết tôi vừa chia tay gã Paul ẻo lả mà."


"Vậy anh chàng đẹp trai, nói cho tôi biết anh bao nhiêu tuổi rồi?" – Selina đột nhiên lên tiếng khiến mọi người giật mình.


Nghe vậy khuôn mặt David đen lại. Gã nhìn Chris đầy địch ý.


"Selina, bà không biết bà đã gây ra gì đâu." – Vivian nhỏ giọng than. Cô nàng này rất thích trêu chọc các chàng trai khiến họ lúng túng. Cô nhớ có Selina tiện tay tặng Chocolate cho Eric. Kết quả sáng hôm sau anh chàng xuất hiện với một bên mắt gấu trúc.


Tuy nhiên, trước sự trêu chọc của Selina, Chris vẫn đạm nhiên trả lởi:


"Tôi 25."


"Ồ quyến rũ và đầy trưởng thành." – Selina liền đánh giá


Cảm giác David sắp nhào lên táng vào khuôn mặt đẹp trai kia một cú, Alice vội chuyển đề tài. Mọi người trò chuyện một lúc thì Vivian kéo Alice vào bếp chuẩn bị đồ ăn.


"Hi vọng Vivian đừng mua sprouts." – David nhảy lên ghế bắt đầu chiến đấu với trò chơi trong máy điện thoại.


"Alice thích nó kinh khủng nhưng tôi thì không." – Eric bật cười đăng nhập vào trò chơi cùng David chiến đấu.


Mika và Jack liền chạy vào trong bếp làm chân chạy vặt. Selina dựa người vào tường đắm chìm trong những bản nhạc rock phát ra từ chiếc tai nghe đắt tiền của cô.


Mạc Dương cảm thấy bản thân không có việc gì lằm bắt đầu đi loanh quanh tầng 1 với hi vọng sẽ tìm được một quyển sách văn nào đó giúp cậu giết thời gian. Cuối cùng cậu cũng tìm được một quyển sách văn học.


George Eliot? Cậu không ngờ Vivian lại hứng thú với văn học thời đại Victoria đấy.


Nhưng khi mở quyển sách ra, Mạc Dương liền gập lại mặt đỏ phừng phừng.


"Sao vậy?"


Chris vẫn luôn để ý đến chàng trai tóc đen này vì vậy khi nhìn thấy cậu phản ứng kịch liệt như vậy hắn liền tò mò cầm quyển sách trên tay cậu lên. Thì ra bên trong tiểu thuyết được kẹp một cuốn tạp chí người lớn mà Mạc Dương lại may mắn mở đúng trang có hình ảnh nhạy cảm.


"Ồ." – Chris thích thú nhìn khuôn mặt đã đỏ như cà chua của cậu. – "Cậu chưa từng xem mấy tạp chí này sao?"


Mạc Dương lắc đầu, nghĩ một lúc cậu lại gật đầu.


"Tôi chỉ nhìn qua bìa một lần. Chẳng lẽ con trai ai cũng phải xem cái này sao?"


Trước đây đám con trai trong lớp có mời cậu xem nhưng ngay lập tức liền bị Mạc Dương từ chối. Anh trai cậu quản rất nghiêm luôn cấm cậu xem những thứ như vậy vì sợ ảnh hưởng đến cậu.


"Không phải, tôi không có hứng thú với mấy thứ này."


Chris tiện tay đặt tạp chí lên trên nóc tủ sau đó ngồi xuống cạnh Mạc Dương, lấy laptop ra.


Chính xác hơn hắn đối với hầu hết mọi thứ đều không có hứng thú.


Sau khi kết thúc bữa ăn cả đám bắt đầu lên kế hoạch cho buổi chiều.


"Tôi và Eric sẽ đi đánh bida."


David khoác vai Eric. Nhưng bằng nửa con mắt Alice cũng nhìn ra tên này tính đi mua đồ giáng sinh cho Selina.


"Còn tôi, Alice và Selina sẽ đi mua sắm à thêm cả Mika nữa." – Vivian mỉm cười kéo Mika, kẻ đang cố làm như mình vô hình ra.


"Nghe tuyệt đấy, tớ cũng tính mua vài quyển sách. Nếu các quý cô không phiền tớ sẽ hộ tống các cậu đi." – Jack liền lên tiếng. Dưới cặp kính dày gần 5 độ, hắn đưa mắt cầu xin Alice.


"Cũng được, dù sao chúng tôi cũng đang thiếu một culi xách đồ."


Alice gật đầu nhưng trong lòng đã dựng ngón giữa với tên mặt tàn nhang kia.


"Vậy Shine, em có kế hoạch gì chưa?" – Eric đưa mắt nhìn chàng trai tóc đen còn đang cắm cụi đọc sách.


"Có lẽ em sẽ đi chợ giáng sinh. Dạo này bận việc nên em vẫn chưa có dịp đi."


"Đừng có ngụy biện! Anh đây biết thừa tính lười vận động vào mùa đông của cậu rồi." – David hừ lạnh vò vò tóc cậu sau đó nhảy lên xe cùng mọi người chuẩn bị xuất phát.


"Phải rồi Vivian, anh họ của bà đâu?" – Alice tò mò lên tiếng. Cô có ấn tượng rất tốt với người này. Dù chỉ gặp nhau một buổi sáng nhưng Chris rất dễ dàng hòa nhập với nhóm cô. Tuy nhiên sau khi kết thúc bữa ăn thì người này liền biến mất.


"Anh ấy gọi video với đối tác làm ăn. Anh ấy ở bên Úc bận nỗi 10 năm chưa từng về nhà nhưng không hiểu sao đột nhiên lại về đây ăn giáng sinh."


"Ồ." – Alice gật gù cũng không để ý chuyện này nữa mà lôi kéo Mika trò chuyện.


****


Khác với khu chợ giáng sinh ồn ào và đông đúc ở bên sông Thames. Chợ giáng sinh ở đây lại mang nét cổ kính trầm mặc nhưng cũng đầy ấm áp. Mua cho mình một cốc rượu vang nóng, Mạc Dương bắt đầu đi xem xét vài gian hàng. Dừng lại trước một cửa hàng đồ lưu niệm, cậu phân vân không biết nên mua chút quà cho anh trai không.


Bà chủ quán rất nhiệt tình giới thiệu cho cậu vài món đồ thường dùng để tặng quà.


"Cậu có thể thử hộp nhạc này."


Mạc Dương giật giật khóe môi. Có lẽ bà chủ quán hiểu nhầm cậu mua quà tặng bạn gái. Nhưng cậu vẫn thích thú quan sát hộp nhạc trên tay. Đó là một chiếc đàn piano làm bằng pha lê trong suốt. Mạc Dương cầm tay cầm của hộp nhạc nhẹ quay. Chiếc hộp phát ra âm thanh du dương của đàn piano. Tuy nhiên nhạc điệu lại khiến Mạc Dương ngẩn người.


"You are my sunshine."


Một giọng nói vang lên kiềm theo hơi nóng phả vào tai. Mạc Dương giật mình suýt đánh rơi cốc rượu vang trên tay.


"Cứ đến mùa đông cậu lại như vậy sao?" – Chris bật cười nhìn cậu.


Mạc Dương xấu hổ sờ sờ mũi. Qủa thật cứ đến mùa đông phản ứng của cậu đối với mọi thứ xung quanh đều trở nên chậm chạp. Như nhận ra điều gì đó cậu liền ngẩng đầu nhìn Chris.


"Sao anh lại ở đây? Ý tôi là tại sao anh không đi cùng đám Alice?"


"Tôi không có hứng thú với việc mua sắm." – Chris vươn tay cầm lấy hộp nhạc. – Có lẽ đây là hàng tồn trong dịp Hallowen."


"A thảo nào tôi thấy quen như vậy."


Mạc Dương gật gù. Hồi nhỏ cậu đã từng xem phim kinh dị có bài hát này trong đó. Nhưng xem với ai thì cậu không hề nhớ được.


Mạc Dương cũng không tìm hiểu vấn đề này cậu nhanh chóng bị những món đồ khác thu hút. Chris nhìn Mạc Dương một lúc rồi đưa hộp nhạc trên tay cho bà chủ quán gói lại.


Sau khi tìm được món đồ ưng ý Mạc Dương liền trả tiền sau đó tiếp tục chuyến thăm thú của mình.


"Anh mua gì vậy?" – Cậu tò mò nhìn hộp quà trên tay Chris.


"Một hộp nhạc nhỏ."


"Cho bạn gái anh hả?"


"Tôi không có bạn gái." – Chris mỉm cười nhìn chằm chằm Mạc Dương. Nhưng cậu không nhận ra mà dồn sự chú ý vào câu trả lời của Chris. Cậu hơi nhăn mặt:


"Không thể nào, người như anh mà không có bạn gái sao."


"Tôi làm sao?"


"Anh rất đẹp trai. Các cô gái sẽ đặt anh làm đối tượng theo đuổi hàng đầu. Nếu anh có bạn gái chẳng phải cơ hội của đám FA chúng tôi với các cô nàng sẽ cao hơn sao."


"Nghe cậu nói, tôi cảm thấy bản thân như là tội đồ vậy."


Mạc Dương nghe vậy liền bật cười. Xem ra người này cũng không khó gần hay kiêu ngạo như vẻ bề ngoài.


Hai người đi dạo một lúc rồi trở về nhà. Trên đường trở về cậu ghé qua cửa hàng thú cưng mua thức ăn cho chàng mèo ở nhà. Hôm qua cậu đã gửi cậu nhóc cho Luke hi vọng chàng mèo nhà cậu sẽ không bắt nạt con mèo Xiêm của Luke.


Khi cả hai bước vào nhà, Eric và David đang nằm dài trên ghế xem Cricket. Nửa tiếng sau các cô nàng cũng trở về với hàng chục túi đồ lớn nhỏ.


"Hừ." – David cười nhạo khi thấy vẻ mặt phờ phạc của Jack.


"Chuyến đi vui vẻ chứ?" – Eric mỉm cười nhấp một ngụm trà. Trà chiều luôn là thứ anh thích trong ngày.


"Rất tuyệt." – Alice vui vẻ kéo Mika vào nhà. – "Nhìn xem, rất đẹp phải không?"


Tóc của Mika đã được cắt ngắn hơn uốn cụp vào ôm sát khuôn mặt. Dù Mika không có vẻ đẹp sắc sảo như Selina hay đầy quyến rũ như Vivian nhưng quả thực sự thay đổi của cô đã khiến người khác phải nhìn nhiều vài lần.


"Rất đẹp." – Mạc Dương mỉm cười nhìn Mika. Cảm giác cứ như thấy em gái mình đã trưởng thành vậy.


Mika đỏ mặt, ánh mắt trong tự chủ hướng về phía David nhưng sự chú ý của anh lại dành cho cô gái đang đeo headphone. Mika cố che giấu sự cô đơn của mình quay sang trò chuyện với Mika.


"Mối quan hệ tình cảm trong nhóm cậu khá phức tạp nhỉ." – Chris khẽ thì thầm với Mạc Dương.


"Đúng vậy, tôi cũng không biết ủng hộ ai nữa vì họ đều là bạn tôi."


Cậu gật gù cầm lấy một miếng bánh khẽ cắn.


"Anh họ, quản gia đến tìm anh kia." – Vivian từ ngoài cửa bước vào.


Chris mỉm cười lịch sự chào tạm biệt mọi người còn hẹn hôm nào rảnh sẽ mời mọi người đi ăn.


"Hẹn gặp lại." – Chris đột nhiên đưa mắt nhìn Mạc Dương.


Cậu hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười đáp lại:


"Hẹn gặp lại."


Đến khi Chris đi rồi, Alice mới kêu lên:


"Wow, rốt cuộc anh họ bà giàu như nào vậy mà có cả quản gia riêng?"


"Tôi cũng không rõ nữa."


Vivian chỉ cười cười nhưng trong lòng cũng bất ngờ không kém. Mặc dù là em họ của Chris nhưng là họ hàng xa lại còn bên nhà ngoại. Những gì cô biết về người này đều là qua lời kể của mọi người xung quanh cho đến khi người này xuất hiện mấy hôm trước. Vivian tự hỏi rốt cuộc Chris nhìn trúng ai trong nhóm ai? Alice, Mika hay Selina?