Mặt Mật Mật lập tức đỏ bừng, cô vừa khóc vừa lắc đầu, đáng thương nói:
“Không muốn.”
Lăng Nhiễm cúi đầu, hôn lên môi cô, cứ như nổi cơn điên mà hôn cô, như bạo chúa đang chiếm đoạt, lại giống như một tên tội phạm cưỡng hiếp biến thái bắt được một cô gái ngây thơ không cam tâm tình nguyện.
Mật Mật đột nhiên bị anh mút hôn một cách điên cuồng, hôn đến mức thở không nổi, cô đưa tay lên đẩy vai Lăng Nhiễm ra, nửa người dưới lại bị ngón tay Lăng Nhiễm hung hăng đâm thọc.
Cô lập tức dừng mọi động tác phản kháng của mình lại, đầu óc trở nên trống rỗng, ngay cả phản kháng cơ bản nhất cũng quên mất.
Ngón tay Lăng Nhiễm tiến vào cơ thể cô.
Mật Mật cứng nhắc cảm nhận được Lăng Nhiễm buông môi cô ra, đầu lưỡi liếm mặt cô, sau đó di chuyển đến bên tai cô, môi mỏng của anh ngậm lấy vành tai cô, mang theo hung ác và càn rỡ khẽ nói:
“Chơi em, muốn chơi em, em không muốn, nhưng anh muốn.”
Đây là một loại khí chất cực kỳ mâu thuẫn, nhưng lại dây dưa một cách quỷ dị ở trên người Lăng Nhiễm, lúc bình thường người ngoài hoàn toàn không thể nhìn ra, thoạt nhìn Lăng Nhiễm là người có vẻ hiền lành và tinh tế, nhưng bên trong vẫn ẩn chứa một mặt tàn nhẫn.
Mà một mặt này gần như chỉ biểu hiện ở trên phương diện chiếm hữu Mật Mật.
Cho dù là Mật Mật nói cho người khác nghe, đừng nói người khác có tin hay không, trước mắt chính cô cũng phải suy xét đến vấn đề xấu hổ, có nên nói hay không.
Ngón giữa thâm nhập bên trong cơ thể cô bắt đầu chậm rãi ra vào âm đ*o cô.
Mật Mật cảm giác dưới thân mình chảy ra rất nhiều nước, động tác Lăng Nhiễm không nhanh, nhưng anh lại thích đem mật dịch chảy ra từ dưới thân Mật Mật ra, dùng chất lỏng sền sệt trong lòng bàn tay mình, xoa nắn toàn bộ âm hộ Mật Mật.
Anh thích xem dáng vẻ cô chìm trong tình dục, đặc biệt là cô như bây giờ, khóc la nói không muốn, nhưng thân thể lại thành thật mềm nhũn dưới người anh, trước sự trêu chọc của anh, cô hoàn toàn bất lực, bị động chấp nhận sự xâm nhập của anh.
Chỉ có thể chấp nhận sự xâm nhập của anh.
Đây là Mật Mật nợ anh, cô phải trả lại theo cách mà anh thích.
Cửa phòng ngủ đóng chặt, bởi vì được làm bằng vật liệu cách âm đặc thù, cho nên động tĩnh trong phòng hoàn toàn không truyền ra phòng khách.
Trang Liễu bận rộn ở trong phòng bếp, nhìn cửa phòng ngủ chính đã đóng chặt, trên mặt nở nụ cười hài lòng.
Bà đã nói mà, giữa vợ chồng son có thể có chuyện gì to tát chứ, cho dù là Mật Mật cãi nhau với Lăng Nhiễm, hiện tại hai người vừa mới cưới, có thể có chuyện gì mà không qua được?
Mà bên trong cánh cửa phòng ngủ chính đang đóng chặt, nửa người dưới của Mật Mật hoàn toàn trần trụi, cô cắn môi dưới, gò má ửng đỏ, trong mắt chứa những giọt nước mắt đáng thương, trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng.
Bàn tay to lớn của Lăng Nhiễm vẫn còn đặt vào giữa hai chân cô, giống như một ngón tay còn không đủ, bên dưới lại liếm thêm một ngón tay, co rút nhịp nhàng.
Anh cúi đầu, đứng dậy, quỳ gối giữa hai chân Mật Mật, tay còn lại tháo dây nịt của mình ra, sau đó cúi đầu, vén áo Mật Mật lên, để lộ ra áo ngực xộc xệch của cô, cùng với một bên vú bị anh xoa bóp qua, lõa lồ ở bên ngoài.
Thân thể Mật Mật cong lên, vú cô vểnh cao lên, cô đưa tay bưng kín mặt mình, không dám lớn tiếng khóc thành tiếng.
Khoái cảm đáng xấu hổ đang càn quét khắp cơ thể cô, nhưng chỉ cần cô nghĩ đến bây giờ ai đang làm chuyện như vậy với mình, cô liền cảm thấy tội lỗi đến mức muốn báo cảnh sát.
Đúng vậy, cô là tội nhân, tội nhân luân lý, cô cùng với anh trai ruột của mình trời xui đất khiến thế nào lại kết hôn, mà hiện tại, ngón tay anh trai ruột của cô, đang đặt ở bên trong âm đ*o cô, đưa cô lên đến cao trào của tình dục.