Chương 6: Tã Lót Phong Ba.
Chương 6: Tã Lót Phong Ba.
“Ợ !!! Cuổi cùng cũng có thể thoát khỏi thịt sống, cuối cùng cũng có tay.” Tô Tiểu Thất cảm thán, khóe miệng lúc này vẫn còn dinh mỡ dê. Dù sao sau này mỗi bữa sẽ đều là đồ ăn nóng.
Hắn liếm liếm khóe miệng, lấy cát đổ lên d·ập l·ửa rồi quay đầu đi vào hang. Trong hang, đứa nhỏ đã ngừng bú sữa, hiện tại đang nhắm mắt ngủ say sưa, chỉ có điều, hắn ngửi thấy mùi khai.
Quả nhiên, tã đều đã ướt, nước chảy đầy đất dính lên cả lông dê. Đầu kia dê cái lúc này sắc mặt cực kì đặc sắc, lúc nãy rõ ràng đi ra là một đầu sói, tại sao giờ lại biến thành một nam nhân đây, không khoa học a.
Không trách được nó, dù sao hiện tại Tô Tiểu Thất không giấu được chính mình khí tức, vẫn là bị đầu này dê cái nhận ra.
“Còn nhìn ta liền nướng ngươi.”
Đầu kia dê cái nghe vậy liền nhắm tịt mắt, không còn dám nhìn hắn, vẫn rất nghe lời nha, đừng nướng ta a. Tô Tiểu Thất dọa nó một câu sau đó bế đứa nhỏ lên, lột tả lót, lau mình rồi mang đi tắm, dù sao hắn cũng không thể để đó không quan tâm.
Cửa hang lại xuất hiện ánh sáng, Tô Tiểu Thất cởi trần ngồi trước đống lửa, tay cầm một cành cây, bên trên cột tả lót hơ trên lửa, trong ngực ôm lấy đứa nhỏ, lúc này dùng áo của hắn quấn lại chặt chẽ đang ngủ ngon lành.
Biến thành hình người trí não khai thông, hắn cũng không như lúc đầu luống cuống tay chân không biết phải làm gì. Nhìn tới còn phải cho đứa nhỏ này lấy một cái tên, nếu không thật sự kêu không tiện.
“Liền gọi Nhất Nhất đi, Tô Nhất Nhất, dễ nhớ dễ gọi. Mặc kệ lúc trước tên là gì, hiện tại liền gọi Nhất Nhất.”
Tô Tiểu Thất rất hài lòng cái tên này, không nhìn thấy trong ngực hắn Nhất Nhất cũng cười đồng ý sao, nhất định là một cái tên hay.
(Oa Oa Oa !!!!)
Sáng sớm, đang ngủ gật Tô Tiểu Thất b·ị đ·ánh thức, Nhất Nhất lại khóc. Nhìn lại trong tay cành cây, tốt a, chỉ còn lại nửa khúc cháy đen thui, bên trên tã lót cũng không còn.
Cũng không thể trách hắn đi ??? Ngày hôm qua hắn quá mệt, sáng sớm liền xuất phát đi tìm chỗ ở mới, tiếp đó đi hóng chuyện rồi đuổi đi cứu người, cẩn thận chạy về tới nơi còn bị Nhất Nhất khóc t·ra t·ấn, tinh thần đã sớm mệt mỏi không chịu được.
Ôm Nhất Nhất vào trong hang đặt xuống cạnh đầu kia dê cái để nàng tự uống sữa, đưa cho đầu dê kia một nhúm cỏ hắn tiện tay nắm để nó không đến nỗi bị c·hết đói.
Chuẩn bị xong xuôi Tô Tiểu Thất liền đi ra ngoài, thân thể ngày càng lớn, hai tay chống đất cúi đầu, lông tóc bắt đầu mọc ra. Lúc ngẩng đầu lên cả người đều đã biến trở lại thành một đầu cao hai mét sói.
Nhưng hiện tại từ eo hắn lên tới vai liền trụi lủi, không có một cọng lông, da thịt đều lộ hết ra ngoài. Mặc dù nhìn cả người cơ bắp cuồn cuộn cực kì cường tráng, nhưng Tô Tiểu Thất chỉ biết câm nín.
Có ai từng bao giờ nhìn thấy một đầu sói chỉ có phần mông cùng đầu có lông, khúc giữa một cọng lông cũng không có chưa ??? Thật cmn cay con mắt.
Hắn cũng không làm được gì, không lẽ lấy lại áo để Nhất Nhất trần trụi sao, dù gì cũng là do hắn thiêu cháy tã lót, đành chịu thôi.
‘Phải mau mau làm ra một cái tã lót mới được.’ Hiện tại Tô Tiểu Thất đã có thể biến thành người, tay chân đầy đủ, trí thông minh cũng được hỗ trợ, tự mình làm một cái tã lót cũng không phải việc gì khó.
‘Mà khoan, tại sao phải tự làm, ta có thể đi mua a !!!’ Quả thật, ở trong rừng quá lâu, liền hắn cũng kém chút quên rằng bên ngoài rừng còn có người sống.
Nhưng hiện tại trên người hắn một phân tiền không có, yêu khí cũng không che giấu được, chân trái vừa bước vào cửa thành chân phải liền sẽ bị người khác bắt mang về làm áo lông.
‘Ừm, đi tìm một thôn nhỏ nào đó vậy, trộm ít đồ cũng sẽ không có gì nguy hiểm.’ Quả thật, hoàn hảo.
.........
“Lão Vương, chính ngươi trộm đồ của ta chính mình liền thừa nhận, trong thôn ai chả biết ngươi lén nhìn ta tắm rửa !!!”
“Liền chỉ có ta nhìn trộm ngươi tắm sao, lão Phúc cũng nhìn, tại sao không phải hắn lấy trộm đồ của ngươi !!!!”
“Nói xấu a, nói xấu a, ai thèm nhìn bà nương này tắm rửa, ngươi đây là vu oan giá họa người tốt, bôi nhọ người khác. Hừ, cẩn thận ta đánh ngươi a lão Vương.”
Cãi nhau nửa ngày vẫn không biết đồ vật bị ai lấy, An lão thái thái thật sự phiền muộn. Lần đầu tiên thấy có người đi ă·n t·rộm quần áo của một bà già, không lẽ do nàng phong vận vẫn còn sao ??? Đúng là mấy lão già háo sắc mà, hihi.
.........
‘Hô, Hô, thật may không bị phát hiện, vải vóc đều đủ, có thể làm tã lót được rồi.’
Tên trộm lúc này đang chạy về hang ổ của mình, trong miệng ngậm đầy quần áo. Không biết đồ này của ai, mùi hương thật giống với bà ngoại hắn ở kiếp trước, dù sao hắn nhìn thấy đồ treo trên sào, không quan tâm là của ai, liền cắn lấy bỏ chạy, lén la lén lút sợ bị người phát hiện.
Một đầu sói cả người trần trụi chỉ có đầu cùng mông có lông, trong miệng ngậm lấy quần áo của một bà già sáu mươi tuổi chạy băng băng trong rừng, đúng thật không gì có thể miêu tả cảm xúc của người xem lúc này.
Cặm cụi nửa ngày, ở giữa chừng còn chạy ra ngoài tìm nguyên liệu về nấu đồ ăn, Tô Tiểu Thất cuối cùng cũng lấy lại được áo của mình. Nhìn lại Nhất Nhất ngay lúc này, cả người bị bọc trong tã lót mới, vết vá chằng chịt... Trí thông minh buff cao tới đâu cũng không cứu lại được tay nghề của hắn, quả thật nát đến tận xương.
[Đinh, tiểu thế giới trưởng thành đã đạt đến giới hạn, mời túc chủ tìm kiếm đồ vật phụ trợ, trợ giúp tiểu thế giới thăng giai.]
“Ửm, tiểu thế giới đến giới hạn rồi ??”
Từ khi nhìn thấy tốc độ tăng trưởng “cực kì nhanh” của tiểu thế giới, Tô Tiểu Thất liền không thèm quan tâm, cho tới lúc này. Tâm thần hắn chuyển đến trong đan điền tiểu cầu, lúc này bên trong đã là một mảnh đất rộng 0,1 km vuông, bên trên mọc ra được một ít cỏ dại, tổng thể vẫn chỉ là đất đá, côn trùng hay động vật gì khác cũng không có một con.
‘Cẩu hệ thống, tiểu thế giới cần đồ vật gì để thăng giai ?’
[Đinh, động vật, thực vật, khoáng sản, quần áo, v·ũ k·hí, v.v... tất cả đồ vật có chứa năng lượng đều có thể dùng để thăng giai tiểu thế giới. Đồ vật chứa đựng năng lượng càng mạnh, tiểu thế giới thăng giai phía sau pháp tắc càng hoàn chỉnh, thần thông càng mạnh, tu vi trả lại túc chủ càng cao.]
[Đinh, nhắc nhở túc chủ, tiểu thế giới sau khi thăng giai mỗi ngày có thể phân giải năng lượng vật chất hỗ trợ túc chủ tu hành, mỗi thăng một giai liền tăng thêm ba lần phân giải, đến Thất Giai có thể không giới hạn số lần.]
[Đinh, cảnh báo, mức độ năng lượng vật bị phân giải phải nằm trong giới hạn chịu đựng của tiểu thế giới, nếu như quá lớn, túc chủ có nguy cơ bạo thể mà c·hết.]
‘Quả thật, trước giờ lấy được đồ vật lúc nào cũng kèm theo hạn chế.’ Tô Tiểu Thất cảm thán.
Nhưng hắn cũng rất bất ngờ là lúc này tiểu thế giới muốn thăng giai, dựa theo tốc độ tăng trưởng 0,001 km vuông một ngày, ít nhất cần phải 90 ngày tiểu thế giới mới có thể từ ban đầu diện tích đạt đến cái này mức độ.
[Đinh, Huyết Mạch Thăng Cấp Đan, Lang Nhân Huyết Thống phần lớn năng lượng tẩm bổ túc chủ bản thân, còn lại một phần năng lượng bị tiểu thế giới hấp thu tăng trưởng tự thân.]
“Giải thích kĩ càng như vậy, chẳng lẽ hôm nay là sinh nhật ta ??? Cẩu hệ thống, ngươi có tốt bụng đến mức này sao ????”