Chương 22: Ngươi Hiểu Tiếng Chó Sao ?
Tô Tiểu Thất dường như quên một chuyện, từ lúc nhận lấy Nhất Nhất tới giờ hắn chưa lần nào xem qua nàng thông tin, không lẽ sơ suất tại đây sao ?
'Người chuyển sinh ? Trọng sinh ? Hay là đoạt xá ?'
Tô Tiểu Thất trong đầu chạy qua hàng loạt suy nghĩ, Toàn Tri Chi Nhãn lập tức phát động.
[Tính danh: Tô Nhất Nhất
Chủng tộc: Nhân loại
Giới tính: Nữ
Tu vi: Chưa nhập giai
Tuổi thọ: 11 tháng/88 năm]
[Chú thích: Phổ thông nhân loại hài tử. Nàng cũng chỉ là thông minh một chút mà thôi, cần gì nghi ngờ như vậy a ??]
Nhất Nhất khuôn mặt ngốc manh ngốc manh nhìn lấy hắn, mặt ta dính gì sao ?
"Phù, con dọa ta một hồi, không ăn cháo thì không ăn vậy, uống sữa dê a."
An tâm thở ra một hơi, Tô Tiểu Thất mang theo Nhất Nhất ra chỗ bầy dê cho nàng uống sữa.
Nhất Nhất ngậm lấy bình sữa hài lòng uống lên, không cần ăn cháo liền tốt a, đêm nay nàng phải uống hai bầu sữa chúc mừng một phen.
'Bình thường liền tốt, bình thường liền tốt rồi.'
Nếu như Nhất Nhất thuộc mấy trường hợp mà Tô Tiểu Thất nghĩ, ai nói chắc chỉ có một mình nàng xuyên qua đây ? Lúc đó nơi này lại thành người xuyên qua đại bản doanh cũng nên.
"Thiếu gia, thuộc hạ đã ngâm Kim Linh Dịch xong, thứ cho thuộc hạ nhiều chuyện, vật này công hiệu cực giai, ngài lại đem cho bọn thuộc hạ làm nước tắm, liệu có quá lãng phí hay không ?"
Dương Chí Thành ngâm Kim Linh Dịch xong cả người thoải mái, làn da càng thên đàn hồi, điểm vàng lấm tấm, trong người cũng nhiều một đoàn ôn hòa năng lượng từ từ tẩm bổ cơ thể hắn.
Cảm nhận được thứ này giá trị, Dương Chí Thành mới đành dồn hết can đảm hỏi Tô Tiểu Thất một câu.
Nếu như ở trong đại gia tộc, Kim Linh Dịch đều sẽ đứng hàng trấn tộc chi bảo, tộc nhân nhiều lắm được ban vài giọt, nào giống hắn thiếu gia đem cho mình thủ hạ làm nước tắm, này chẳng phải phá của sao ???
"Ta hiểu ý của ngươi, nhưng Kim Linh Dịch chính là dùng không hết, cần gì phải tiết kiệm a ?"
"Hơn nữa sau này còn có tốt hơn, cứ yên tâm dùng đi."
Bị Dương Chí Thành đánh gãy suy nghĩ, Tô Tiểu Thất cho hắn giải thích vài câu liền lui ra tiểu thế giới.
'Nghỉ ngơi một hai ngày rồi lên đường tìm hỏa nguyên tố bảo vật a, sau đó tiểu thế giới cũng nên thăng giai rồi.'
Tô Tiểu Thất trong đầu suy nghĩ chuyện cần làm, hai mắt mệt mỏi dần chìm vào giấc ngủ.
Trong khi hắn an tâm ngủ ngon thì, một nơi khác của khu rừng...
"Mấy đầu kia yêu lang vẫn còn đuổi theo sao ?"
"Ta cũng không biết, c·hết tiệt, Lý gia người nếu như còn sống lúc này cũng đã chạy đến Thành Đông, cần quái gì phái chúng ta ra ngoài đi tìm cơ chứ !!"
"Chủ gia quả thật vô nhân tính, chỉ biết áp bức chúng ta bọn này hạ nhân."
Ba tên mặc màu trắng trang phục võ giả lúc này nằm trong bụi cây thầm nói chuyện với nhau.
Bọn hắn bị chủ gia phái đi ra tìm lấy Lý gia người đào tẩu, cũng không biết tên nào đầu bị chó gặm, người đã chạy được gần một tháng mới cho người đi tìm, này không phải làm khó nhau sao.
Đã vậy đi ra lại bị yêu quái đuổi bắt, ban đầu năm người bây giờ chỉ còn lại ba người bọn hắn, hai tên xui xẻo kia bị gặm xương cũng không chừa, đám sói kia ăn được thịt càng không muốn buông tha, bọn hắn phí hết sức lực mới coi như cắt đuôi được, chỉ mong đám kia yêu quái tìm không thấy mình a.
"Ửm, lão Thái ngươi xem ta tìm được gì nầy, ba con chuột nhỏ nhaaa."
Đang nằm ba tên võ giả mặt đối mặt, ánh mắt nghi hoặc nhìn nhau, cả người căng cứng, vừa nãy có người nói chuyện ??
"Đều là Nhất Giai con chuột, mang về cũng không được tích sự gì, làm thịt đi..."
Lão Thái nghe đầu sợi mì đồng bạn thông báo đưa mắt nhìn, thấy ba tên dưới đất đã nhập giai hắn liền xác định đám người này vận mệnh.
Bọn hắn muốn tìm là người bình thường, mang về mới có thể thúc đẩy giác tỉnh thuộc tính, đã giác tỉnh chỉ có thể đem làm tu luyện vật liệu rồi.
Đầu tóc sợi mì nam tử liếm liếm môi, nghe lão Thái nói có thể ăn liền đem ba tên võ giả mỗi người một bàn tay chụp c·hết, trong người nội tạng, huyết dịch, cốt tủy đều hóa thành sền sệt chất lỏng bị rút ra ngoài, cả người bị hắn hút khô chỉ còn da bọc xương.
"Cũng không chừa cho ta tên nào sao, đồ tham ăn."
Lão Thái vừa dứt lời, khuôn mặt liền quay nhìn qua một hướng khác, mở miệng gọi lên đang một mặt say sưa hưởng thụ đồng bạn.
"Đi thôi, có khách tới rồi."
"Không dò hỏi chút tình báo sao ?"
Nghe đồng bạn nói có khách, đầu sợi mì nam tử quay đầu hỏi, hắn vẫn chưa hết thèm đây.
"Hiểu được tiếng chó ngươi liền đi cùng bọn nó muốn tình báo đi, ta không hiểu, đi trước."
Lão Thái nói xong liền đi, làm sao trưởng lão lại cho tên ngu ngốc này làm thành một đội với mình a...
Ngẩn người một lúc đầu sợi mì mới hiểu được đồng bạn ý tứ, khuôn mặt nhăn nhó đuổi theo sau, hắn cũng không hiểu tiếng chó nha.
Hai tên kia vừa rời đi không lâu, một tổ năm đầu yêu lang đã chạy lại chỗ này, ánh mắt nghi hoặc nhìn dưới đất nằm ba bộ da bọc xương t·hi t·hể, này là Thanh Lang dẫn đầu nhóm kia sói.
"Là Huyết Giáo, bọn chúng sao lại ở đây ??"
Một đầu yêu lang khuôn mặt cẩn trọng nhìn ngó xung quanh, xem ra Huyết Giáo hai chữ mang đến cực đại sợ hãi.
"Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai, bọn hắn sao ?"
Một đầu khác yêu lang nghe đồng bạn hỏi liền nãi thanh nãi khí trả treo, chỗ này chỉ có ba bộ t·hi t·hể, ngươi có giỏi liền hỏi bọn hắn a.
"Huyết Giáo trước giờ làm việc không có bất kỳ quy luật, ai bọn chúng cũng không kiêng nể, tốt nhất nên báo lại với trong tộc trưởng lão đi xử lí thôi."
Ngăn lại thuộc hạ nháo sự, Thanh Lang ra lệnh rút lui trở về tộc địa, dính đến Huyết Giáo đã không phải việc bọn hắn năm đầu Nhị Giai Yêu Quái có thể xen vào.
Huyết Giáo giáo chúng là một đám ăn tạp, nhân loại hay yêu quái đều đem bắt lấy làm nguyên liệu, Nhân Yêu hai loại đều xem Huyết Giáo thành công địch, chỉ cần xuất hiện ở chỗ nào đều sẽ bị hai tộc vây đ·ánh t·ới c·hết mới thôi.
Một đêm an bình cứ thế trôi qua.
.........
"Phong lão, ngài không thể bớt chút giá sao, này cũng quá cao rồi đi..."
"Không bớt, lấy thì lấy, không lấy thì cút đi, đừng ở đây ảnh hưởng ta !!!"
Tránh né văng tới người mình nước bọt, Tô Tiểu Thất trong lòng vẫn bị ám ảnh bởi cái mùi kia, thật, chà rửa tám lượt mới hết mùi, hắn cũng không muốn bị dính lần hai.
"80 yêu đan cũng quá mắc đi, vả lại này món đồ vô dụng ngài cũng không dùng nha, giảm bớt một chút thôi, chỉ một chút."
"Cút, đồ vật bố thí cho ngươi, cho ta cút ra ngoài, ta không muốn nhìn thấy bản mặt chó của ngươi một phút một giây nào nữa."
"CÚT !!!!"
Phong Lang lão ăn mày bị Tô Tiểu Thất làm phiền điên rồi !!!!
Tên chó này ba ngày hai đầu chạy tới chỗ hắn mò đồ vật, ban đầu còn dùng đồ vật thay yêu đan đổi với hắn, phía sau liền dở trò lưu manh nài nỉ làm hắn đau đầu không thôi, chỉ có thể vứt không đồ vật cho hắn đuổi tên này đi bớt phiền, không biết tộc trưởng đào đâu ra cái này vô liêm sỉ đồ vật, đúng là chọc hắn tức c·hết mà.
Tô Tiểu Thất hí hửng mang theo đồ vật chạy ra ngoài, đem lời nói sau lưng như gió thoảng qua tai, lúc trước hắn đã nói phải đem Phong Lang hốc cây lật cái úp sấp, cũng không phải là nói chơi.
"Lại nhặt được đồ tốt a, haha, lão già mồm thối đồ vật quý giá thật nhiều, chỉ tiếc hắn xài không được, liền tiện nghi bản đại gia nha, khửa khửa."
Mấy ngày nay buồn chán hắn lại chạy tới chỗ Phong Lang mò đồ vật, cuối cùng tìm được không ít đồ tốt, để dành đấy chờ ngày sử dụng thôi.
"Cũng đến lúc đi ra ngoài rồi, đột phát gần ngay trước mắt a..."
Thu hồi chính mình giọng cười, trong tộc hắn đã ở chán, Tô Tiểu Thất cũng nên đi ra tìm bảo vật rồi.