Cha Nuôi

Chương 60




CHƯƠNG 60



 

Trâu rừng lộ ra một nụ cười hung ác với Thiện Minh, đi từng bước một về phía hắn.

Thiện Minh băng lãnh nhìn tên kia, nhìn tư thế sơ hở toàn thân của hắn và khinh thường trong mắt hắn. Thiện Minh nghĩ, nếu người này mà không dùng thuốc thì căn bản không xứng so chiêu với hắn, nhưng có điều, trải qua mười bốn năm mở rộng và tiến bộ, hiện tại loại thuốc này đã lợi hại đến trình độ nào rồi, đây mới điều hắn để ý nhất.

Khi Trâu rừng cách hắn chỉ khoảng hơn mười cm, đột nhiên giơ nắm tay lên định nện hắn.

Tốc độ rất nhanh !

Thiện Minh cúi thấp người tránh một đòn này, dưới chân dùng sức một chút, vọt mạnh vào người Trâu rừng, khuỷu tay cứng rắn tìm đúng cơ hoành của Trâu rừng, hung hăng nện vào.

Trâu rừng phản ứng cũng nhanh, nắm tay huơ trượt lập tức thu trở về, định đập xuống lưng Thiện Minh. Thiện Minh biết không trốn được, chỉ có thể tận lực thả lỏng thân thể đỡ lấy cú đánh này. Hắn cảm thấy lần này giống như có một cái búa tạ hung hăng đập vào xương sống hắn, đau đến mức run cả người, gần như thân thể lập tức đã tê rần.

Thiện Minh nửa quỳ trên mặt đất, trước mắt có chút hoa mắt, tay chân run rẩy, cơn tê liệt kia vẫn chưa biến mất, hắn không đứng dậy nổi. Sức thằng khốn này mạnh thật.

Cũng may Trâu rừng kia cũng lập tức không dễ chịu, cơ hoành trúng một cú nặng làm hắn nôn ngay trên sàn, trong ánh mắt lập tức tràn ngập tơ máu, bởi vì hắn không thể hô hấp thông thuận.

Thiện Minh khôi phục thể lực trước, hắn chống đỡ một tay một chân làm điểm tựa, bay lên hung hăng đá một cú vào huyệt Thái Dương của Trâu rừng, đá Trâu rừng có trọng lượng gần hai trăm cân ra ngoài !

Trên khán đài, những người cược cho Thiện Minh tuôn ra những trận hoan hô kịch liệt, bọn họ vốn chờ mong được nhìn thấy “Người đẹp” bị cầm thú tra tấn, cũng không ngờ “Người đẹp” lại lợi hại như thế, động tác linh hoạt đến khó tin. Ở trong mắt bọn họ, rất nhiều mức độ xoay tứ chi là con người khó lòng đạt được, nhưng người phương Đông này lại làm được, hơn nữa chỉ một cú đã đánh cho Trâu rừng quỳ xuống đất không dậy nổi.

Mà hầu hết những người cược cho Trâu rừng bắt đầu tuôn ra mắng mỏ điên cuồng, thúc giục Trâu rừng nhanh chóng đứng lên.

Thiện Minh sao lại có thể cho hắn đứng lên .

Hắn cử động tay chân, xác nhận sự đau mỏi này sẽ không ảnh hưởng đến hành động của mình, vì thế lại tiến lên đá một cú, đá vào yết hầu của Trâu rừng vừa mới đứng lên.

Đối lập với phản ứng kịch liệt của khán giả, Roddy quả thực là bị sự tàn nhẫn của Thiện Minh làm cho sợ tới mức ngây người.

Thiện Minh này chỉ vài chiêu đã lấy mạng người, thật giống như hắn căn bản không phải đến đấu vật, mà là tới giết người!

Mặc dù ở “The cloud”, đến cuối cùng đối thủ có tỉ lệ tử vong cực cao, nhưng là vì hùa theo khẩu vị của những người xem biến thái này, có vài người sẽ cố ý kéo dài thời gian tra tấn đối thủ. Cực kì ít có người giống như Thiện Minh, ôm mục đích giết chết đối phương đi lên, chiêu nào cũng là sát chiêu.

Tròng mắt Trâu rừng gần như lồi ra, hắn nắm lấy yết hầu, liều mạng muốn hô hấp, nhưng không khí hắn có thể hít vào ***g ngực cũng rất thưa thớt, lúc này đừng nói đứng lên tiếp tục đánh, chỉ cần Thiện Minh lại thêm một cú, hắn liền triệt để tàn phế.

Ánh mắt băng hàn của Thiện Minh đảo qua Trâu rừng, đảo qua khán đài, cuối cùng dừng trên người Narciss.

Narciss cũng nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, cho đến khi ánh mắt có thể giết người của Thiện Minh tập trung vào hắn, hắn khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, nhìn vệ sĩ giơ súng máy bên người hắn, tìm về một ít cảm giác an toàn.

Hắn chỉ vào Trâu rừng trên đài, sau đó làm động tác cắt cổ động tác.

Thiện Minh vốn đối với việc giết người này hay không vẫn mang thái độ không sao cả, tiêm thuốc rồi vẫn yếu như thế, căn bản không có giá trị để hắn giết, nhưng mà Narciss lại bảo hắn xử lý đối phương, hắn dựa vào cái gì phải nghe Narciss chỉ huy?

Thiện Minh hừ lạnh một tiếng, đi qua đá Trâu rừng khỏi lôi đài, đá đến bên chân chủ của hắn, sau đó chính mình cũng nhảy xuống khỏi lôi đài, ngồi vào ghế dựa đã chuẩn bị cho mình.

Một trận đấu kết thúc trong vòng không đến năm phút đồng hồ, hầu hết mọi người còn đang chìm trong khiếp sợ mà không có phản ứng. Sau khi những người cược cho Thiện Minh bộc phát ra tiếng hoan hô điên cuồng, không khí của sàn đấu mới được nung đến nhiệt độ cao nhất.

Rất nhiều người đặt cược muốn tìm chính là kích thích do kết quả bất ngờ như thế này. Cược cho một người không được coi trọng, thắng được tiền cược gấp mấy chục lần thậm chí gấp trăm lần, lập tức toàn bộ khán đài đều vang lên tiếng hò reo. Còn có cái gì so với điều này càng kích thích hơn, càng khiến người hưng phấn hơn sao !

Người xem bắt đầu lớn tiếng hô “Người đẹp! Người đẹp!”

Thiện Minh chán ghét sâu sắc cái xưng hô này, đáng tiếc hắn không bịt được nhiều cái miệng như vậy.

Hai màn hình lớn treo trên trần sàn đấu bắt đầu phát lại những sát chiêu lưu loát vừa rồi của Thiện Minh. Người chủ trì dùng ngôn ngữ cực kì kích động thổi phồng Thiện Minh, cùng với lợi nhuận lớn do kết quả lần này mang lại.

Narciss cười đến xuân phong đắc ý, tao nhã nâng chén hướng tới chủ của đối thủ, Thiện Minh giúp hắn hòa một ván, lấy lại chút mặt mũi cho hắn.

Thầy thuốc kiểm tra vết thương và trị liệu cho Thiện Minh, người mát xa giúp Thiện Minh thả lỏng cơ bắp toàn thân. Thiện Minh cảm thấy thoải mái, đơn giản nhắm mắt lại hưởng thụ trong chốc lát.

“Anh Thiện.”

Thiện Minh mở một con mắt, cái mặt to đeo nụ cười giả nhân giả nghĩa của Narciss xuất hiện trước mắt hắn.

“Anh thật tuyệt vời, so với trong tưởng tượng của tôi còn cừ hơn, rất cừ.” Narciss hưng phấn nói.

Thiện Minh lạnh nhạt nói: “Muốn nói cái gì thì nói đi.”

“Anh biết trong trận này tôi lãi bao nhiêu không?” Narciss thần bí cười, “Tám trăm sáu mươi vạn đôla Mĩ.”

Thiện Minh nghĩ rằng, đúng là con mẹ nó kiếm tiền, hắn đánh một trận mà vượt qua cả nửa cái nhiệm vụ của Du Chuẩn rồi.

Narciss giải thích: “Kỳ thật cũng không phải trận nào cũng kiếm được tiền như vậy, mấu chốt là lần này 92% người đều đặt tiền cho Trâu rừng, anh nghĩ xem 8% còn lại đặt cho anh đã kiếm được bao nhiêu tiền. Lúc này đây, tiền thưởng tám trăm sáu mươi vạn, toàn bộ đều là của anh.”

Thiện Minh châm chọc nói: “Buôn bán kiểu này kiếm tiền nhỉ.”

Narciss nói: “Đương nhiên, tôi không lừa anh, có lời hơn việc các anh làm nhiệm vụ nhiều, hơn nữa anh sẽ có những fan hâm mộ trung thành. Về sau nếu anh thắng trận đấu, tiền thưởng có được chúng ta chia đôi, cho dù anh thua thì tôi cũng sẽ không bắt anh bồi thường tổn thất cho tôi, chỉ cần anh chịu hợp tác.”

Thiện Minh cười nhạo một tiếng, “Bởi vì ta thua, ta sẽ chết, chẳng lẽ ông muốn người chết bồi thường sao?”

Nụ cười trên mặt Narciss không thay đổi, “Nếu tôi cảm thấy anh sống sẽ có giá trị, tôi sẽ để anh sống sót, cho tôi xem tiềm lực vô cùng của anh đi, ‘Người đẹp’ của tôi.”

Trong mắt Thiện Minh lộ ra hàn ý, hắn nắm chặt nắm tay, giết Narciss bằng bàn tay mình là động lực lớn nhất hiện tại của hắn.

Hắn cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, Narciss thấy hắn bị thương không nặng, ngay trong đêm đó đã sắp xếp trận thứ hai cho hắn.

Buổi chiều hắn đã được tuyên truyền đầy đủ, đến trận thứ hai người xem rõ ràng nhiều hơn trận trước không ít.

Sau khi đăng kí kết thúc, Narciss nói cho hắn, số tiền cược trận này đã gần một trăm triệu.

Thiện Minh cảm giác được máu trong thân thể mình đang dần sôi trào lên.

Tuy rằng đứng ở “The Cloud” không phải ý định ban đầu của hắn, nhưng mọi nguyên tố đấu tranh trong thân thể hắn đều bị sàn đấu tàn khốc hắc ám này khơi lên. Cho dù ở trên chiến trường nào, khát vọng thắng lợi, khát vọng chinh phục đối thủ của hắn cũng sẽ không thay đổi. Thiện Minh nói với Narciss, “Tiền của ta đâu?”

Narciss ngưng một giây, “Cái gì?”

“Tám trăm vạn, đặt toàn bộ cho ta.”

Narciss sửng sốt, sau đó cười to nói: “Anh đúng là dũng sĩ chân chính, cũng là con bạc lớn mật.”

Thiện Minh nhìn bên kia lôi đài, đối thủ cao gần hai mét, tai to mặt lớn, cơ bắp cuồn cuộn, chậm rãi nắm chặt năm tay, các đốt ngón tay rung lên răng rắc.

Hắn quả thật là một con bạc lớn mật, hắn đặt cược, là mạng.