Cha Nuôi

Chương 167




CHƯƠNG 167



 

Kỳ thật khi huấn luyện long huyết nhân khống chế ham muốn ***, có bạn tình giúp đỡ sẽ tiến triển nhanh nhất, có hiệu quả tốt nhất. Bởi vì đối với máy móc mô phỏng thì kiểu gì cũng sẽ làm long huyết nhân thả lỏng cảnh giác, nhưng khi bọn họ thật sự đối mặt với bạn tình mà mình để ý, ngược lại có thể dùng ý chí cực mạnh để khắc chế bản thân không thương tổn đối phương. Thỉnh thoảng có người có bạn tình giúp đỡ huấn luyện, vài lần là có thể thành công, chẳng qua đại bộ phận người, nhất là phụ nữ Trung Quốc truyền thống bảo thủ, đều tuyệt đối không muốn đem cái việc luôn phải đóng cửa mới được làm ra làm trước mặt một đống người xa lạ.

Đường Đinh Chi là người chủ trì thí nghiệm, vậy nên không cần có người ngoài, bởi vì mọi trình tự huấn luyện y đều nắm rõ, chỉ duy nhất có chút chướng ngại tâm lý chính là bản thân y sẽ cùng với Al tiến hành huấn luyện.

Y cố ý tìm một đĩa CD giáo trình hướng dẫn quan hệ *** giữa nam giới, cẩn thận nghiên cứu. Mới đầu khi ôm thái độ khoa học nghiêm túc để xem, y biểu hiện thật sự lạnh nhạt, nhưng khi y không cẩn thận nhớ tới hai thân thể trần trụi dây dưa này sẽ biến thành y và Al, y liền cảm thấy mặt như bốc cháy. Y lớn như vậy rồi mà chưa từng có tiếp xúc thân mật với người khác, không ai từng hôn y, không ai từng ôm y ngủ, không ai từng vuốt ve thân thể y, đương nhiên, cảnh tượng đang chiếu trên TV lúc này y lại càng chưa từng nghĩ tới.

Giao phối đối với y có mục đích duy nhất là sinh sản hậu duệ. Nhưng khi *** không hề là phương pháp duy nhất để sinh sản hậu duệ nữa, y liền cảm thấy loại hành vi này không có bất cứ tác dụng gì, thế nên chưa bao giờ suy xét đến việc mình sẽ lãng phí thời gian và tinh lực vào chuyện vô dụng này. Hiện tại điều duy nhất có thể làm trong lòng y dễ chịu chính là quan hệ *** với Al vẫn là việc có ý nghĩa, bởi vì y phải trợ giúp Al vượt qua thí nghiệm này, cũng không phải y đang lãng phí thời gian.



Đường Đinh Chi tự mình chuẩn bị mười phần tâm lý, sau đó thông báo thời gian chính xác cho Al.

Y lựa chọn một gian phòng thí nghiệm khép kín, chuẩn bị tốt mọi dụng cụ và dược phẩm cần dùng, sau đó dẫn Al đi vào, vẻ mặt nghiêm túc nói với hắn, “Tôi cần anh phối hợp, hãy lắp thiết bị truyền điện lên tứ chi của anh để đảm bảo an toàn cho tôi, sau đó chúng ta có thể bắt đầu.”

Al nhìn thiết bị thí nghiệm lạnh lẽo, drap giường trắng toát, cùng với vẻ mặt trịnh trọng của Đường Đinh Chi, nhất thời muốn phát giận cũng không có sức. Hắn trừng trắng mắt, “Em điên rồi à? Tôi tuyệt đối sẽ không lên giường với em ở trong này.” Đừng nói đây là lần đầu tiên của hắn và Đường Đinh Chi, cho dù là lần thứ N…… Được rồi, về sau có lẽ có thể đổi sang cảnh tượng này để chơi một chút, nghĩ đến dáng vẻ Đường Đinh Chi mặc áo blouse trắng toát bị hắn đặt trên giường thí nghiệm thật sự là…… Nhưng mà, lần đầu tiên hắn tuyệt đối không đồng ý tiến hành ở trong này, hắn càng không thể chịu đựng được Đường Đinh Chi coi việc bọn họ kết hợp là một thí nghiệm.

Đường Đinh Chi kinh ngạc nói: “Nơi này là thích hợp nhất, kín đáo, hơn nữa thiết bị đầy đủ hết.”

Al phiền táo nói: “Em nghe cho rõ đây, bây giờ chúng ta sẽ làm tình, không phải làm thí nghiệm. Tôi chỉ muốn em cảm thụ tình ái tốt đẹp, muốn em cả đời khó quên.”

“Nhưng anh không thể khống chế chính mình.”

“Tôi có thể.” Al chắc chắn nói, “Tôi biết tôi nhất định có thể. Tôi tuyệt đối không đồng ý ở trong này, nếu em thật sự không yên lòng, tôi có thể đeo đống thiết bị rách nát này, nhưng phải tiến hành trong phòng tôi.”

Đường Đinh Chi lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ, “Vậy tôi làm sao mà ghi lại huyết áp của anh, nhiệt độ cơ thể, tần suất tim đập, mỡ máu một loạt chỉ tiêu này nọ?”

Al chọc chọc vào trái tim y, “Dùng tim của em mà ghi, dùng thân thể mà ghi, nếu em dám coi hết thảy chuyện này như là thí nghiệm, tôi tuyệt đối không tha cho em.”

Đường Đinh Chi nhắm chặt mắt, nghĩ rằng Al thật sự rất tùy hứng, chưa từng có long huyết nhân nào có dục vọng cần con người quan tâm mãnh liệt như vậy, Al thật khó câu thông.

Al so với y càng ủy khuất, lòng tràn đầy hoan hỉ đợi đến hôm nay, vậy mà lại phải làm ở cái chỗ chẳng hề có không khí lãng mạn này. Hắn có thể làm một tình nhân ôn nhu lãng mạn, nhưng Đường Đinh Chi không cho hắn cơ hội biểu hiện, hắn tuyệt đối không cho phép.

Cuối cùng Đường Đinh Chi vẫn thỏa hiệp, “Được rồi, nhưng ít ra để tôi chuyển những máy móc này đến phòng anh đã.”

Al hung hăng trừng mắt nhìn những máy móc đáng chết này, nghiến răng nói: “Em chuyển đi.”

Sau khi Đường Đinh Chi đi vào phòng Al, y liền bị chấn kinh.

Toàn bộ phòng Al tràn ngập mùi hoa tươi mát, drap giường đã đổi thành màu phấn hồng ái muội, trên sàn và giường rải đầy cánh hoa, trên bàn đặt rượu vang đỏ và hai chiếc ly, khắp nơi trong phòng đều thắp những ngọn nến tinh xảo, đây nghiễm nhiên là một căn phòng trăng mật ấm áp.

Những công nhân chuyển dụng cụ cũng choáng váng, họ không biết mình đang chuyển cái gì, cũng không biết hai người này muốn làm gì, nhưng hành vi quái dị của người nước ngoài này tuyệt đối làm họ phải nhìn thêm vài lần.

Al nhanh chóng đuổi hai người kia đi, có chút tự hào ưỡn ngực, “Thế nào, có không khí chứ?”

“Anh, anh lấy mấy thứ này ở đâu ra……”

“Cái gì? Em không biết sao? Ở đây cái gì cũng có, gọi điện thoại sẽ có người đưa tới.”

Trong lòng Đường Đinh Chi rung động một trận, y đương nhiên hiểu được Al đang làm cái gì, trên TV thường xuyên chiếu phim như vậy, vì lấy lòng người mình yêu mà trang trí căn phòng thật ấm áp lãng mạn. Y chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác được người khác lấy lòng, nhất thời ngay cả y cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, cảm giác mềm mại trong lòng lại là làm sao.

Al ôm lấy y từ sau lưng, mềm nhẹ ngậm lấy vành tai y, “Có thích không? So với cái phòng thí nghiệm giống y như bệnh viện của em thì tốt hơn nhiều chứ?”

“Ừ…… Nhưng mà, nơi đó đầy đủ thiết bị hơn……”

“Đừng nói cái gì thiết bị với tôi nữa, từ giờ trở đi phải nghe lời tôi.”

“Nhưng mà, anh phải đeo……”

“Biết rồi, tôi sẽ đeo.” Al không chút nghi ngờ về năng lực khống chế của mình, hắn cảm thấy đám binh sĩ long huyết nhân không thể tự động điều khiển khả năng rất lớn là vì bọn họ trải nghiệm *** quá ít, dễ dàng giống như thằng nhóc mới mọc lông, lập tức sẽ xúc động. Nhưng Al hắn thì khác, đừng nói mỗi lính đánh thuê như họ đều đã được huấn luyện chống đỡ dụ dỗ hoặc kháng cự quấy nhiễu, cho dù là trước lúc đó thì có là người phụ nữ đẹp như tiên ngồi trong lòng, Al cũng có thể giữ mình tỉnh táo. Những thứ ngực mềm môi thơm này luôn là thuốc độc chí mạng, một lính đánh thuê nếu vì *** mà u mê chính mình thì đã sớm chết trăm ngàn lần rồi. Chẳng qua, vì để Đường Đinh Chi an tâm, cũng vì bảo hiểm, hắn vẫn sẽ đeo thiết bị khống chế.

Bộ thiết bị khống chế kia là bốn vòng kim loại lắp vào cổ tay cổ chân, có thể tự động cảm ứng nhiệt độ cơ thể và độ thay đổi huyết áp máu của Al. Một khi huyết áp cao hơn giá trị hạn định cho thấy hắn đã mất đi năng lực tự động điều khiển, như vậy cho dù hắn có biến thân không, vòng kim loại đều sẽ phóng dòng điện. Ngược lại, cho dù hắn biến thân nhưng nếu vòng kim loại còn cảm trắc được giá trị huyết áp của hắn trong phạm vi an toàn, nói cách khác cho dù hắn biến thân vẫn có thể khống chế hành vi của mình, như vậy vòng kim loại sẽ không có phản ứng. Dòng điện này sẽ không xúc phạm tới Đường Đinh Chi, nhưng có thể cho Al tỉnh táo lại trong thời gian ngắn.

Nhìn Al đeo những vòng kim loại này, Đường Đinh Chi mới nhẹ nhàng thở ra.

Al lắc lắc tay, cũng không ảnh hưởng hành động, chỉ là nhìn qua có chút buồn cười.

Đường Đinh Chi quy củ ngồi ở đầu giường, không nhịn được hỏi: “Anh, anh được không?”

“Cái gì?”

“Anh làm được không?” Đường Đinh Chi xoắn ngón tay, toàn thân cao thấp phảng phất ngay cả sợi tóc cũng lộ ra khẩn trương, “Tôi có CD hướng dẫn, nếu anh, anh không làm được, có thể xem trước.”

Al đi tới, ngồi xổm trước mặt y, hai tay cầm tay y, ôn nhu nhìn y, “Đừng khẩn trương, tin tưởng tôi, được không?”

Đường Đinh Chi ngây ngốc nhìn vào đôi mắt xanh thẳm như biển rộng của hắn, trong ánh mắt kia chất chứa một thứ gọi là thâm tình, cho dù y không thể định nghĩa chính xác, nhưng trái tim y lại vì thế mà kịch liệt nhảy lên. Y thì thào nói, “Để tôi đo nhiệt độ cơ thể và huyết áp của anh một chút đi.”

Al cười, “Được, em đo đi, nếu điều đó có thể làm em không khẩn trương nữa.”

Đường Đinh Chi lập tức lấy lại một chút tinh thần, dùng dụng cụ chặt chẽ ghi lại các hạng mục chỉ tiêu của Al lúc này. Al nhìn dáng vẻ chăm chú của y, nhịn không được muốn cười.

Nhập số liệu xong, Đường Đinh Chi đưa lưng về phía hắn, phát hiện mình không còn gì để làm, xấu hổ không biết nên làm gì bây giờ, chỉ có thể sững sờ tại chỗ, muốn quay đầu nhìn Al, lại cảm thấy không nên nhìn, vì thế liền duy trì một tư thế hơi hơi nghiêng đầu ra sau. Dáng vẻ không biết làm sao kia nhìn qua vừa buồn cười lại đáng thương.

Al không nói hai lời liền ôm y lên, xoay người đè y xuống giường.

Đường Đinh Chi hít sâu mấy hơi thật dài, thân thể nằm thẳng, hai tay đặt trên ngực, tận lực bình tĩnh nói, “Bây giờ là buổi chiều, hai giờ bốn mươi hai phút, bắt đầu đi.”

Al thật sự không nhịn được, xì một tiếng bật cười.

Đường Đinh Chi chớp mắt, “Anh cười cái gì?”

Al nắm bàn tay y đang đặt trên ngực lên, để sang một bên, “Đừng sợ, được không? Thả lỏng một chút.”

Đường Đinh Chi cứng ngắc gật đầu.

Al dùng ngón tay vuốt ve đôi môi cánh hoa của y, sau đó cúi đầu, ôn nhu hôn y. Đường Đinh Chi lập tức ngốc nghếch đáp lại, y sẽ không quên những thứ mình đã học được.

Bàn tay dày ấm áp của Al tinh tế bồi hồi ở eo y một lát, lần lượt mở từng nút áo quân trang của y, cởi bộ quân trang màu xanh lục ra khỏi người y.

Bên trong Đường Đinh Chi mặc áo may ô quân đội màu trắng tiêu chuẩn, y có chút gầy, nhưng dáng người thon dài, lộ ra xương quai xanh nhìn qua cực kì gợi cảm. Al kéo vạt áo may ô của y ra khỏi đai lưng, một bàn tay luồn vào, vuốt ve lồng ngực bóng loáng của y.

Đường Đinh Chi không được tự nhiên giật giật, lông mi càng không ngừng run rẩy cho thấy y khẩn trương và e lệ, nháy mắt liền mất tự chủ.

Al càng không ngừng ôn nhu trấn an, “Đừng khẩn trương, tin tưởng tôi, em chỉ cần cảm thụ là được rồi.”

Đường Đinh Chi nhỏ giọng nói: “Anh cảm thấy như thế nào? Thân thể nóng lên không?”

Al vỗ vỗ đầu y, “Đừng chú ý những thứ này nữa, bây giờ chỉ được nghĩ đến tôi thôi.”

“Tôi, tôi đang nghĩ đến anh…… Anh, huyết áp của anh.”

Al dứt khoát ngăn chặn cái miệng của y, động tác nhanh nhẹn tháo đai lưng của y ra, một phát kéo quần y xuống dưới.

Mọi kinh ngạc của Đường Đinh Chi đều bị hắn chặn trong miệng, đầu lưỡi Al tiến quân thần tốc, càn quét mỗi góc trong khoang miệng Đường Đinh Chi, y bị hắn hôn đến đầu óc choáng váng.

Bất tri bất giác, khi Đường Đinh Chi có thể thở thông thuận, y phát hiện mình đã bị cởi sạch.

Al ngồi khóa trên người y, cười thật mê người, cố ý thả chậm động tác, cởi quần áo của mình ra, lộ ra dáng người tuyệt đẹp mạnh mẽ.

Khi Đường Đinh Chi cảm giác được ***g ngực trần trụi của Al dán vào mình, y đã khẩn trương đến mức nói không nên lời.

Al hôn bờ môi y, cằm y, cuối cùng cắn mút hầu kết hơi hơi lộ ra của y, bàn tay dày ấm áp vuốt ve làn da trần trụi của y, chạm đến nơi nào đều thắp ngọn lửa dục vọng ở đó. Làn da Đường Đinh Chi càng ngày càng nóng, y thật sự hoài nghi liệu mình có bị nướng chín không.



Nụ hôn của Al không ngừng đi xuống, cuối cùng há miệng ngậm lấy hạt nhỏ phấn hồng trên ngực Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, nói năng lộn xộn, “Không…… Cái kia……”

Viên thịt nhỏ tròn tròn kia bị Al dùng răng nhẹ nhàng liếm cắn, tưa lưỡi gồ lên không ngừng thổi quét qua điểm mẫn cảm kia, Al có thể cảm giác được rõ ràng viên thịt nhỏ kia đang sung huyết cứng rắn trong miệng hắn. Đường Đinh Chi mặt đỏ tai hồng, máu trong thân thể phảng phất như đều chảy ngược.

Al ngẩng đầu, hướng về phía y tà khí cười, ánh mắt Đường Đinh Chi ngập nước, giống như ngay giây tiếp theo sẽ khóc ra. Y nhếch miệng, không kháng nghị, cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng chịu đựng.

Al đưa tay sờ soạng, rốt cuộc bắt được bộ phận sinh dục của Đường Đinh Chi, xúc cảm sạch sẽ mềm mại kia, dáng vẻ thẳng tắp phấn nộn kia, giống cảm giác mà Đường Đinh Chi mang đến cho hắn như đúc.

Al cầm bộ phận kia trong tay đùa bỡn chốc lát, liền phát hiện cả người Đường Đinh Chi đã run rẩy không ngừng, dường như chưa bao giờ trải nghiệm loại cảm xúc xa lạ này khiến y không biết làm sao.

Trên thế giới quả thực tìm không thấy chuyện gì thú vị hơn bắt nạt Đường Đinh Chi cả, Al thỏa mãn nghĩ, vì thế hắn cúi đầu, không chút do dự ngậm bộ phận sạch sẽ kia vào miệng.

Trước đây Al chưa từng làm chuyện này, cho dù hắn đã lên giường với rất nhiều nam nữ khác nhau, nhưng đây chỉ là một loại phát tiết, mục đích là vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Hơn nữa những bạn tình dùng tiền mua nhất thời này sẽ chủ động hầu hạ hắn, hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày hắn sẽ dùng miệng lấy lòng một người đàn ông khác, nhưng hắn nguyện ý làm như vậy, vô cùng nguyện ý.

Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, phần eo mạnh mẽ cong lên. Y sợ hãi đến nấc khí, cái loại khoái cảm cuộn trào mãnh liệt này thật sự quá mức mạnh mẽ, y không biết trên thế giới lại có loại cảm giác đáng sợ như vậy, thật giống như giây tiếp theo y sẽ bị nhấn chìm.

Y nắm chặt tóc Al, trong thanh âm mang theo giọng mũi dày đặc, “Al…… Anh đang làm cái gì…… Al, anh, anh đang làm cái gì…… Vì sao phải như vậy…… Không cần như vậy, Al…… A a –” Đường Đinh Chi không nhịn được phát ra một chuỗi rên khẽ, bộ phận sinh dục của y đang bị một nơi ấm áp ướt át gắt gao bao lấy, hơn nữa liên tục phun ra nuốt vào, khoái cảm trong thân thể tăng trưởng dồn dập, đợt sau mạnh hơn đợt trước. Đây là cảm giác gì? Vì sao lại thao túng tất cả cảm quan của y? Dừng lại, thật đáng sợ……

Al cũng không cho y cơ hội trốn tránh, gắt gao ấn chặt eo y, hắn hiểu rõ thân thể của đàn ông, hắn dùng phương thức có thể mang đến cho Đường Đinh Chi nhiều khoái cảm nhất, tận tình lấy lòng y, mang Đường Đinh Chi vào biển sâu ***.

Nhà khoa học đơn thuần mà bản khắc này chưa bao giờ buông thả thời gian của mình vào việc hưởng lạc thông thường của đàn ông, y trút toàn bộ tinh lực và nhiệt tình của mình vào sự nghiệp khoa học, bởi vậy xem nhẹ hết thảy những thứ mà y nên hưởng thụ, kể cả tình dục. Vì vậy khi dục vọng xa lạ này xâm nhập, y giống như đứa trẻ bất lực, đôi mắt y đỏ lên, thân thể y càng không ngừng run rẩy. Y không biết mình bị làm sao, đối với việc đang phát sinh trên người mình, y không thể đưa ra giải thích hợp lý.

Al nhẹ nhàng hút một cái, Đường Đinh Chi không thể ức chế hét lên một tiếng, phun ra dịch thể nóng rực.

Sau khi phát tiết, thân thể mềm như bùn nước, khóe mắt y còn vương nước mắt, cố chấp hỏi Al, “Tôi làm sao vậy? Anh đã làm gì?”

Al thương tiếc hôn y, “Đây là tình ái, em phải quen dần, em phải học được cách hưởng thụ, đây sẽ không phải lần cuối cùng.” Hắn lau đi bóng nước nơi khoé mắt Đường Đinh Chi, “Không cần sợ hãi, anh sẽ cho em một trải nghiệm tuyệt vời nhất.”

Đường Đinh Chi biết chuyện này còn không chấm dứt, nhưng chỉ mới tiến hành đến đây đã hút khô sức lực toàn thân y, lần đầu tiên y cảm thấy khẩn trương như thế.

Al kéo một cái gối đầu, lót xuống dưới eo y, ôn nhu nhưng mạnh mẽ tách hai chân y ra.

Đường Đinh Chi không nhịn được bưng kín mặt, thân thể thon dài hơi gầy của y phủ đầy dấu hôn Al để lại, trên làn da tuyết trắng hiện lên một tầng hồng nhạt mê người.

Al hít sâu một hơi, áp chế cơn xung động thú tính trong cơ thể kia, hắn tuyệt không thể thương tổn Đường Đinh Chi.

Hắn tìm ra dầu trơn đã sớm chuẩn bị tốt, đổ một lượng lớn vào lòng bàn tay. Khi dầu trơn lạnh lẽo được bôi vào thân dưới của Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi run lên, y bắt lấy cánh tay Al, nhẹ giọng gọi: “Al, Al.”

Al ngẩng đầu, mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống, nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy yêu thương.

Đường Đinh Chi thở phì phò thật sâu, “Anh đang làm cái gì? Trong CD hướng dẫn không làm như vậy……”

“Đừng nghĩ đến CD hướng dẫn gì gì nữa, thả lỏng, không cần nghĩ cái gì hết.”

“Không nghĩ cái gì…… Vậy tôi nên nghĩ đến cái gì?”

Ngón tay của Al mềm nhẹ đảo quanh cửa động kia, sau đó nương theo dầu trơn bóng loáng, đâm một ngón tay vào.

Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, chịu đựng thân thể khó chịu, khẩn trương khẽ gọi, “Al?”

Al cúi đầu, trấn an hôn y, “Nghĩ đến anh là được rồi, hãy nghĩ đến anh đi.”

“Nghĩ đến anh…… Được……” Đường Đinh Chi nhắm mắt lại, mái tóc vàng lóng lánh của Al toả sáng động lòng người, nhẹ bay bay trước mắt y, khẽ phẩy vào trái tim y. Hơi thở của Al khẽ khàng thổi vào da y, có chút ngứa, thật ấm áp, xung quanh y chỗ nào cũng là mùi hương và nhiệt độ của Al, điều này làm cho lòng y dần dần bình tĩnh.

Ngón tay thon dài thông thuận ra vào ở cửa động mềm mại của Đường Đinh Chi, nhìn thân thể y đang từng chút một tiếp nhận chính mình, Al hưng phấn khao khát đến mức suýt nữa mất khống chế.

Trong toàn bộ quá trình, Đường Đinh Chi vẫn nhếch miệng, tận lực không phát ra âm thanh. Lý luận và tri thức của y về *** có chênh lệch rất lớn với người bình thường, y cũng không vì mình nằm dưới thân một người đàn ông khác mà cảm thấy xấu hổ và không hợp lí, nhưng với việc trần trụi dán nhau thì y lại cảm thấy thẹn thùng. Y thẳng thắn thừa nhận Al đụng chạm vào y, nhưng y thật khẩn trương, thứ nhất là lạ lẫm với hành vi này, về phương diện khác, là vì y lo lắng Al không thể khống chế bản thân.

Y bắt buộc mình mở to mắt, dưới động tác Al vuốt ve và đốt lửa khắp nơi, cố gắng quan sát thân thể và những biến hóa cảm xúc của Al.

Nhưng những gì y nhìn thấy chỉ là một người đàn ông tao nhã anh tuấn đang sa vào ***, hắn gợi cảm đến kinh người, cho dù ánh mắt có vài phần cuồng nhiệt, động tác lại luôn luôn ôn nhu.

Al cũng ngẩng đầu, vừa lúc chạm vào ánh mắt ướt át của Đường Đinh Chi. Trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, trái tim Đường Đinh Chi truyền đến một trận nhảy lên cuồng liệt. Mà Al, trong ánh mắt xưa nay lạnh lùng bình tĩnh, cẩn thận tỉ mỉ lộ ra một chút e lệ, hắn cảm thấy trái tim mình phảng phất như nở hoa, tràn ngập thương tiếc đối với nhà khoa học cổ hủ cứng nhắc này. Cơn xúc động trong cơ thể hắn bị ánh mắt kia vuốt lên, hắn thấy cơ thể tràn ngập sức mạnh, hắn thấy mình hoàn toàn có thể ức chế cơn thú tính bản năng của long huyết nhân kia, người dưới thân hắn lúc này là báu vật hắn âu yếm, hắn sẽ không lấy bất cứ lý do gì để làm cớ thương tổn y.

Al ôn nhu nói: “Đường, nhìn vào mắt anh.”

“Tôi, tôi đang nhìn.” Hơi thở Đường Đinh Chi không xong, miễn cưỡng mở miệng.

Al cầm lấy chân y, đè sang một bên, “Tin tưởng anh.”

“Được.” Thanh âm Đường Đinh Chi run rẩy, bởi vì y cảm giác được phía dưới có cái gì cứng rắn nóng hổi đang chọc vào y, y biết đó là cái gì, y cũng biết Al muốn làm cái gì.

Al vỗ về cậu nhỏ của mình, chậm rãi, kiên định cắm vào động nhỏ mềm mại kia.

“Ưm a……” Đường Đinh Chi than nhẹ một tiếng, ngón tay siết chặt drap giường dưới thân vì dùng sức quá mạnh mà trở nên trắng xanh.

Al cắn chặt răng, cố nén xúc động muốn đánh thẳng về phía trước, chậm rãi mở thân thể Đường Đinh Chi ra.

Cảm giác quái dị khi vật lạ xâm nhập làm Đường Đinh Chi không thể khống chế mà run rẩy, eo lưng không ngừng cong lên, sau đó lại thẳng tắp hạ xuống giường, cả người nhìn qua giống như cá trên thớt gỗ, giãy dụa chỉ uổng công.

Al giữ chặt eo y, nhẹ giọng trấn an, “Thả lỏng, đừng kháng cự anh, bảo bối, bình tĩnh lại.”

Lông mi Đường Đinh Chi đều bị nước mắt làm ướt, y nháy mắt, môi bị y cắn đến không có huyết sắc.

Al đưa ngón tay vào miệng y, tách mở hàm răng y, cầm lấy cằm y hôn lên môi y.

Đường Đinh Chi không tự giác cắm bàn tay mình vào tóc Al, phảng phất cảm giác mềm mại kia có thể an ủi sự đau đớn y đang phải chịu lúc này.

Al vừa hôn y vừa chen phân thân của mình vào sâu trong thân thể Đường Đinh Chi.

Cổ họng Đường Đinh Chi phát ra tiếng nức nở khó chịu, nhưng y cũng không kháng cự Al xâm nhập, đáp ứng giúp đỡ Al tiến hành huấn luyện là bản thân y lựa chọn, đau đớn không thể trở thành lý do y lùi bước, huống chi, y không muốn làm Al thất vọng.

Al thở hổn hển, nhịn đến cực kì khó chịu, hắn ôn nhu nói, “Đau thì nói cho anh biết, chúng ta sẽ từ từ đến.”

Đường Đinh Chi không rõ nên gật đầu, lại lắc đầu, y căn bản cũng không biết hắn muốn nói cái gì.

Al đã sắp nhẫn nại tới cực hạn, hắn điều chỉnh tốt tư thế cơ thể, phơi bày hoàn toàn thân dưới của Đường Đinh Chi trước sự tiến công của mình, vừa an ủi dục vọng của Đường Đinh Chi, vừa chậm rãi cắm rút.

“A…… A……” Đường Đinh Chi gắt gao nhắm mắt lại, vô ý thức gọi tên Al, thanh âm có một chút bất lực.

Mồ hôi trên trán Al nhỏ giọt xuống ***g ngực trắng nõn của Đường Đinh Chi, làn da trơn nhẵn mê người kia thực sự làm người ta muốn cúi đầu liếm láp.

Ngay cả hơi thở của Đường Đinh Chi cũng quyến rũ hắn, Al cảm thấy máu trong cơ thể lại sôi trào lên, hắn không thể khống chế mà nhanh hơn động tác, động tác cắm rút càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh, hắn dùng kỹ xảo tìm kiếm điểm mẫn cảm của Đường Đinh Chi, sau đó hung ác tiến lên.

Khi thân thể Đường Đinh Chi đã quen với bộ phận của Al ra vào trong cơ thể mình, đau đớn dần dần tê dại, thay vào đó là cảm thụ càng thêm xa lạ, càng thêm kịch liệt không ngừng nảy lên. Theo mỗi một lần Al cắm rút, Đường Đinh Chi đều khó có thể kiềm chế phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn, thân thể y phảng phất đã không còn là của mình nữa, nếu không làm sao mà y lại thể nghiệm được cảm giác đòi mạng như thế? Cái loại…… cái loại khoái cảm yêu dị này leo lên tuỷ sống, điên cuồng sinh sôi, châm lửa trên toàn bộ thân thể y, rốt cuộc y bị làm sao vậy? Al đã làm gì với y?

Thanh âm y mang theo tiếng khóc, “Al, anh đã làm cái gì? Vì sao tôi lại…… Al, anh làm cái gì? Tôi làm sao vậy?”

Al thô khàn gầm nhẹ, “Em tốt lắm, tất cả của em…… đều làm anh điên cuồng.”

Al liên tục đẩy mạnh, hung hăng va chạm vào điểm mẫn cảm của Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi không thể khống chế hét lên một tiếng, phân thân của y có cảm giác lập tức sẽ phun trào, y làm sao vậy? Đây là *** sao? Hay là…… Hay là thân thể y có vấn đề?

Mọi người đều nói *** có thể mang đến vui sướng và khoái cảm, bây giờ y đã cảm nhận được hết thảy, chính là một giây trước còn ở thiên đường, giây tiếp theo đã xuống địa ngục. Y cảm thấy mình như đang chìm chìm nổi nổi giữa lòng sông, chốc lát như trên mây, lập tức lại như sắp chết đuối, đây là…… đây là Al mang đến cho y…… Al quả nhiên là người đặc biệt nhất trên thế giới này, luôn có thể cho y những trải nghiệm trước nay chưa từng có.

Gậy thịt thô to của Al giống như đóng cọc mà hung hăng va chạm động nhỏ của Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi không tự giác phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, âm thanh kia ngọt ngào đến không thể tưởng tượng, lọt vào tai Al giống như chất thúc tình có uy lực nhất trên thế giới.

Mái tóc vàng của hắn bị mồ hôi làm ướt nhẹp, từng luồng dán trên gương mặt, trên trán, khuôn mặt hoàn mỹ như điêu khắc biểu hiện ra chuyên chú cùng cuồng nhiệt say lòng người.

Đường Đinh Chi hơi khép mắt, vành mắt đỏ ngầu, khóe mắt đều là nước mắt chưa khô, y theo bản năng ôm lấy cổ Al, thật giống như người sắp chết chìm ôm lấy khúc gỗ cứu mạng. Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia không chút che giấu tín nhiệm và ỷ lại, làm Al không khỏi cảm nhận được khoái cảm vô hạn trên thân thể, ngay cả trái tim cũng bị lấp đầy. Cảm giác thể xác và linh hồn kết hợp hoàn mỹ này hắn chưa bao giờ cảm nhận được, thì ra trên thế giới thật sự có một người như vậy, có được rồi hắn mới cảm thấy mình đầy đủ.

Al hôn đôi môi cắn chặt của Đường Đinh Chi, hai người răng môi quấn quít, nếm thấy cả vị mồ hôi, không biết là của ai. Al nặng nề thở hổn hển, “Kêu ra, anh muốn nghe, kêu ra.”

“Al…… Kêu cái gì……”

“Gọi tên anh, nói cho anh biết em thích anh, thích việc chúng ta đang làm.”

Đường Đinh Chi vừa thẳng thắn, vừa đơn thuần lại quy củ, cho dù là bị làm đến ý loạn tình mê thì vẫn nói theo trình tự mà Al muốn, thì thào, “Al, tôi thích anh, tôi thích việc chúng ta đang làm.”

Al cảm động đến sắp rơi lệ, “Anh cũng thích em, anh yêu em, anh muốn chia sẻ mọi thứ tốt đẹp trên thế giới này cùng em.”

Trong trận tình ái hoà hợp cả thể xác lẫn tâm hồn này, Al đã biểu hiện thể năng kinh người của mình, hắn không ngừng, không ngừng đâm phân thân của mình vào trong thân thể Đường Đinh Chi. Phảng phất như đã nhẫn nại lâu lắm, ý đồ duy nhất của hắn là biểu đạt khát vọng từ lâu của mình với Đường Đinh Chi, hắn biến hóa tư thế cơ thể, không biết mệt mỏi xâm phạm người con trai hắn yêu thương nhiệt tình dưới thân, hết lần này đến lần khác mang hai người lên đỉnh cao dục vọng.

Đường Đinh Chi lại mở mắt, đồng hồ trên tường biểu hiện bốn giờ mười bảy phút. Tuy rằng bọn họ ở dưới lòng đất, căn bản không thể dựa vào ánh sáng để nhận biết ngày đêm nhưng Đường Đinh Chi biết hiện tại đã là bốn giờ chiều ngày hôm sau, bởi vì trước khi y hôn mê, lúc đó đã là tám giờ hai mươi mốt phút tối. Al đè nặng y làm đứt quãng suốt sáu giờ, sau đó…… sau đó thì cái gì y cũng không biết. Y không rõ vì sao vòng kim loại vẫn không có phản ứng, cho dù Al không hề biến thân, đến cuối cùng thì hắn vẫn giống như dã thú không thể ngăn cản, y không ngừng bị đẩy đến dục vọng cao trào, y hoài nghi có khi mình đã chết cũng nên.

Nhưng mà thân thể đau nhức nói cho y rằng y còn sống. Y quay đầu, Al nằm ngay bên cạnh y, cánh tay nặng nề đặt trên lưng y, gương mặt khi ngủ lộ ra vài phần ngây thơ.

Đường Đinh Chi há miệng thở dốc, yết hầu khô khốc, đau như bị lửa thiêu.

Al cảnh giác mở mắt, khi nhìn thấy Đường Đinh Chi, nháy mắt ánh mắt lập tức trở nên nhu hòa.

Hai người cứ như vậy nhìn nhau hai giây, mặt Đường Đinh Chi lập tức đỏ lên, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, ánh mắt không biết nên nhìn đi đâu cho ổn.

Al khởi động thân thể, mỉm cười, tràn ngập thương tiếc và yêu thương, hôn y, “Em tỉnh rồi.”

Đường Đinh Chi gật đầu, “Tôi……” Yết hầu y khó chịu quá, không nhịn được liếm liếm đôi môi khô ráo.

Al xoay người xuống giường, rót cho y cốc nước, động tác mạnh mẽ linh hoạt, miệt mài một đêm thế nhưng không hề để lại bất cứ dấu vết gì trong cử chỉ của hắn.

Hắn nâng Đường Đinh Chi dậy, đút cho y một chén nước.

Đường Đinh Chi uống xong, nhẹ nhàng kéo chăn, che lại thân thể trần trụi của mình, y quay đầu lại, “Tôi muốn ghi lại dữ liệu……”

Al ấn tay y lại, “Không cho ghi cái gì hết, bây giờ em cần nghỉ ngơi.” Al vuốt mặt y, hơi hơi nheo mắt, “Xin lỗi, anh không khống chế tốt, bây giờ em không thoải mái đúng không?”

Đường Đinh Chi gật đầu, “Không thoải mái.”

Al vò vò tóc, biểu cảm có một tia ảo não, “Anh kiếm ít đồ ăn cho em nhé.”

“Không đói bụng, không muốn ăn, bây giờ tôi không tỉnh táo lắm, tôi sợ đến lúc tỉnh hẳn thì quên mất, đưa ghi chép lại cho tôi.” Ngữ khí của Đường Đinh Chi mang theo thương lượng.

Al không có biện pháp, đành phải đưa ghi chép cho y, y lập tức lên tinh thần một ít, cho dù tứ chi đau nhức cũng kiên trì kiểm tra đo lường các hạng mục chỉ tiêu thân thể cho Al, lần lượt ghi lại. Al nhìn y ngồi cũng không thoải mái, dứt khoát ôm y vào trong ngực, để y tựa vào người mình.

Bận rộn hai mươi phút, cuối cùng Đường Đinh Chi cũng lập hồ sơ hết các số liệu, lúc này mới đặt máy tính sang một bên, thả lỏng nằm trên người Al.

Al hôn lỗ tai y, dùng thanh âm hơi khàn khàn nói, nói những câu âu yếm ôn nhu say lòng người, “Nghĩ tới lúc vừa rồi, mở mắt ra là nhìn thấy em, từ trước tới giờ anh chưa từng cảm thấy thỏa mãn như vậy.”

Đường Đinh Chi mệt mỏi gật đầu, mềm mại tựa vào hõm vai Al, nhẹ giọng nói, “Vô cùng tốt, anh là long huyết nhân đầu tiên có thể được thông qua ngay lần đầu tiến hành huấn luyện khống chế ham muốn ***, vô cùng tốt.”

Al ôn nhu xoa ấn eo y, “Anh đã sớm biết anh có thể thông qua, làm sao anh nỡ làm em bị thương chứ.”

Thân thể Đường Đinh Chi đau nhức lợi hại, mơ mơ màng màng liền muốn ngủ lại, nhưng y đột nhiên nhớ tới cái gì, “Al……”

“Làm sao vậy?”

“Đưa ghi chép cho tôi được không?”

“Không phải ở bên cạnh em sao?”

“Không phải, không phải máy tính, cái sổ…… cái sổ ghi chép kia của tôi cơ.”

Al hiểu ra, cong khóe miệng cười nói: “Ý em là cái quyển sổ viết toàn bộ những chuyện giữa em và anh á?”

Biểu cảm của Đường Đinh Chi có chút quẫn bách, nhưng vẫn gật đầu.

Al xuống giường cầm lại cho y, Đường Đinh Chi cẩn thận ôm sổ ghi chép, “Anh không nên nhìn.”

Al chôn mặt trong cổ, buồn bực nói: “Anh không nhìn.”

Đường Đinh Chi rút cánh tay kia của mình đang bị cánh tay Al đè lên ra, cầm bút, thật nghiêm túc viết xuống: “Al đã thông qua huấn luyện khống chế ham muốn ***, anh ấy là long huyết nhân đầu tiên thông qua ngay từ lần đầu, thật tốt. Chuyện xảy ra giữa chúng tôi tối hôm qua đã vượt qua phạm vi tri thức và trải nghiệm của tôi, không biết nên quy nạp và tổng kết như thế nào.”

Đường Đinh Chi nhìn lại đoạn y vừa viết, vẫn cảm thấy quá ngắn, không cách nào hình dung được một phần vạn cảm xúc trong lòng y. Nhưng mà, y thật sự không biết nên viết thêm cái gì nữa.

Y cứ như vậy nhìn chằm chằm sổ ghi chép hồi lâu, hồn nhiên không biết Al đã lặng lẽ ngẩng đầu lên, lướt qua bờ vai y yên lặng nhìn ngòi bút của y.

Cuối cùng, Đường Đinh Chi viết một dòng chữ xuống sổ ghi chép, từng chữ đều khắc sâu vào trong lòng Al, y viết: Al vô cùng ôn nhu.

Al ôm chặt y, những nụ hôn mềm nhẹ như lông chim khẽ dừng trên vai Đường Đinh Chi, cảm giác hạnh phúc tràn ngập toàn thân hắn.

Đường Đinh Chi khép lại sổ ghi chép, chậm rãi lui vào trong lòng Al, cho dù thân thể không quá thoải mái nhưng cảm giác giờ khắc này thật tốt lắm, vô cùng tốt, tốt đến không cách nào hình dung, ngoài tốt ra thì y không tìm được từ nào khác để hình dung.

Al nhẹ giọng nói: “Có phải khi anh thông qua huấn luyện này là có thể tự do hành động không?”

“Đúng.”

“Như vậy, em sắp xếp một kỳ nghỉ đi, anh sẽ đưa em đi du lịch, đi hưởng tuần trăng mật.”

“Tuần trăng mật? Tuần trăng mật chỉ là tân hôn……”

“Anh biết tuần trăng mật là cái gì, ở trong lòng anh chúng ta đã kết hôn rồi, nhưng mà nếu em muốn một hôn lễ thì anh cũng hoàn toàn tán thành. Những thứ thuộc về hình thức không hề trọng yếu, quan trọng là anh nhất định phải cùng em đi hưởng tuần trăng mật, anh muốn đi ra ngoài hít thở không khí, mang em đi xem cảnh đẹp trên thế giới này.”

Đường Đinh Chi nghĩ nghĩ một lúc, “Tôi muốn đi báo cáo với Lý tư lệnh.”

“Không phải em có thể tự mình sắp xếp ngày nghỉ sao?”

“Không, tôi muốn báo cáo chuyện kết hôn.”

Al cười nhạo: “Được, tận tình báo cáo đi.” Hắn thật muốn nhìn xem mấy lão già cả ngày chỉ lo sắp xếp đối tượng kết hôn cho Đường Đinh Chi kia nếu biết thanh niên vĩ đại trong cảm nhận của họ muốn kết hôn với một người đàn ông thì sẽ có vẻ mặt gì.

Đường Đinh Chi ngáp một cái, “Có vẻ tôi lại mệt rồi, thật là kỳ quái.”

“Vậy tiếp tục ngủ đi, anh đã giúp em tắm rồi.” Hắn ôm Đường Đinh Chi nằm xuống, không ngừng hôn lên trán y, “Mau ngủ.”

Đường Đinh Chi chui vào trong lòng Al, tìm tư thế thoải mái, mơ mơ màng màng nói, “Al, có phải tôi sẽ phải xin nghỉ không?”

“Đúng.”

“Lịch trình công tác của tôi bị anh quấy rầy .”

“Đúng vậy, đây là cái giá của việc kết hôn.”

“Cái gì? Thật sao?”

“Thật.”

“Vậy tôi……”

“Không cho đổi ý.”

“Nhưng nếu……”

“Không có nếu.”

Đường Đinh Chi trầm mặc một chút, “Al, công tác rất là thú vị .”

“Anh biết, nhưng mà anh sẽ cho em biết những lạc thú khi ở cùng với anh.”

“Tôi đã sớm biết, công tác với anh cũng rất là thú vị .”

“Không phải công tác.” Al cắn chặt răng, “Là sinh hoạt.”

“Sinh hoạt không phải là công tác sao?”

“Em là đồ đầu gỗ, sớm muộn gì anh cũng phải thay đổi em.”

“Thay đổi như thế nào?”

“Biến em thành một người hiểu được lạc thú sinh hoạt.”

“Nếu anh muốn dạy tôi cái gì, vậy tôi phải một lần nữa sắp xếp……”

“Câm miệng, anh bảo em hưởng thụ, không phải dạy học.”

Đường Đinh Chi có chút u oán nói, “Al, xem ra quan hệ hôn nhân của chúng ta có một vài điểm không thống nhất, điều này đối với hai người mới cưới mà nói rất thông thường, trong căn cứ có chương trình học phụ đạo chuyên môn về hôn nhân, tôi cảm thấy chúng ta có thể đi học tập một chút.”

Al cắn lỗ tai y, tà cười nói: “Không cần, nếu em không nghe lời, anh sẽ làm đến khi em nghe lời mới thôi.”

“Làm? Làm cái gì?”

Al véo véo mông y, “Em thật sự muốn biết?”

Đường Đinh Chi run run, “Không cần……”

Al vừa lòng hừ cười hai tiếng, không biết là nói với y hay nói với chính mình, “Nhất định phải thay đổi em, phải thay đổi em.”

Đường Đinh Chi thở dài một tiếng không thể nghe thấy, đối với sinh hoạt hôn nhân của mình có một tia lo lắng.

Al cười tủm tỉm dùng trán cọ cọ vào lưng Đường Đinh Chi, nhiệt độ nơi da thịt dán nhau rất cao, cho dù họ không nhìn lẫn nhau, cảm giác ôn nhu và hạnh phúc này cũng đã quanh quẩn quanh họ, vĩnh viễn sưởi ấm trái tim họ.