Cha Nuôi - Thuỷ Thiên Thừa

Chương 167




Kỳ thật khi huấn luyện long huyết nhân khống chế ham muốn ***, có bạn tình giúp đỡ sẽ tiến triển nhanh nhất, có hiệu quả tốt nhất. Bởi vì đối với máy móc mô phỏng thì kiểu gì cũng sẽ làm long huyết nhân thả lỏng cảnh giác, nhưng khi bọn họ thật sự đối mặt với bạn tình mà mình để ý, ngược lại có thể dùng ý chí cực mạnh để khắc chế bản thân không thương tổn đối phương. Thỉnh thoảng có người có bạn tình giúp đỡ huấn luyện, vài lần là có thể thành công, chẳng qua đại bộ phận người, nhất là phụ nữ Trung Quốc truyền thống bảo thủ, đều tuyệt đối không muốn đem cái việc luôn phải đóng cửa mới được làm ra làm trước mặt một đống người xa lạ.



Đường Đinh Chi là người chủ trì thí nghiệm, vậy nên không cần có người ngoài, bởi vì mọi trình tự huấn luyện y đều nắm rõ, chỉ duy nhất có chút chướng ngại tâm lý chính là bản thân y sẽ cùng với Al tiến hành huấn luyện.



Y cố ý tìm một đĩa CD giáo trình hướng dẫn quan hệ *** giữa nam giới, cẩn thận nghiên cứu. Mới đầu khi ôm thái độ khoa học nghiêm túc để xem, y biểu hiện thật sự lạnh nhạt, nhưng khi y không cẩn thận nhớ tới hai thân thể trần trụi dây dưa này sẽ biến thành y và Al, y liền cảm thấy mặt như bốc cháy. Y lớn như vậy rồi mà chưa từng có tiếp xúc thân mật với người khác, không ai từng hôn y, không ai từng ôm y ngủ, không ai từng vuốt ve thân thể y, đương nhiên, cảnh tượng đang chiếu trên TV lúc này y lại càng chưa từng nghĩ tới.







Giao phối đối với y có mục đích duy nhất là sinh sản hậu duệ. Nhưng khi *** không hề là phương pháp duy nhất để sinh sản hậu duệ nữa, y liền cảm thấy loại hành vi này không có bất cứ tác dụng gì, thế nên chưa bao giờ suy xét đến việc mình sẽ lãng phí thời gian và tinh lực vào chuyện vô dụng này. Hiện tại điều duy nhất có thể làm trong lòng y dễ chịu chính là quan hệ *** với Al vẫn là việc có ý nghĩa, bởi vì y phải trợ giúp Al vượt qua thí nghiệm này, cũng không phải y đang lãng phí thời gian.





Đường Đinh Chi tự mình chuẩn bị mười phần tâm lý, sau đó thông báo thời gian chính xác cho Al.



Y lựa chọn một gian phòng thí nghiệm khép kín, chuẩn bị tốt mọi dụng cụ và dược phẩm cần dùng, sau đó dẫn Al đi vào, vẻ mặt nghiêm túc nói với hắn, "Tôi cần anh phối hợp, hãy lắp thiết bị truyền điện lên tứ chi của anh để đảm bảo an toàn cho tôi, sau đó chúng ta có thể bắt đầu."



Al nhìn thiết bị thí nghiệm lạnh lẽo, drap giường trắng toát, cùng với vẻ mặt trịnh trọng của Đường Đinh Chi, nhất thời muốn phát giận cũng không có sức. Hắn trừng trắng mắt, "Em điên rồi à? Tôi tuyệt đối sẽ không lên giường với em ở trong này." Đừng nói đây là lần đầu tiên của hắn và Đường Đinh Chi, cho dù là lần thứ N...... Được rồi, về sau có lẽ có thể đổi sang cảnh tượng này để chơi một chút, nghĩ đến dáng vẻ Đường Đinh Chi mặc áo blouse trắng toát bị hắn đặt trên giường thí nghiệm thật sự là...... Nhưng mà, lần đầu tiên hắn tuyệt đối không đồng ý tiến hành ở trong này, hắn càng không thể chịu đựng được Đường Đinh Chi coi việc bọn họ kết hợp là một thí nghiệm.



Đường Đinh Chi kinh ngạc nói: "Nơi này là thích hợp nhất, kín đáo, hơn nữa thiết bị đầy đủ hết."



Al phiền táo nói: "Em nghe cho rõ đây, bây giờ chúng ta sẽ làm tình, không phải làm thí nghiệm. Tôi chỉ muốn em cảm thụ tình ái tốt đẹp, muốn em cả đời khó quên."



"Nhưng anh không thể khống chế chính mình."



"Tôi có thể." Al chắc chắn nói, "Tôi biết tôi nhất định có thể. Tôi tuyệt đối không đồng ý ở trong này, nếu em thật sự không yên lòng, tôi có thể đeo đống thiết bị rách nát này, nhưng phải tiến hành trong phòng tôi."



Đường Đinh Chi lộ ra biểu cảm bất đắc dĩ, "Vậy tôi làm sao mà ghi lại huyết áp của anh, nhiệt độ cơ thể, tần suất tim đập, mỡ máu một loạt chỉ tiêu này nọ?"



Al chọc chọc vào trái tim y, "Dùng tim của em mà ghi, dùng thân thể mà ghi, nếu em dám coi hết thảy chuyện này như là thí nghiệm, tôi tuyệt đối không tha cho em."



Đường Đinh Chi nhắm chặt mắt, nghĩ rằng Al thật sự rất tùy hứng, chưa từng có long huyết nhân nào có dục vọng cần con người quan tâm mãnh liệt như vậy, Al thật khó câu thông.



Al so với y càng ủy khuất, lòng tràn đầy hoan hỉ đợi đến hôm nay, vậy mà lại phải làm ở cái chỗ chẳng hề có không khí lãng mạn này. Hắn có thể làm một tình nhân ôn nhu lãng mạn, nhưng Đường Đinh Chi không cho hắn cơ hội biểu hiện, hắn tuyệt đối không cho phép.



Cuối cùng Đường Đinh Chi vẫn thỏa hiệp, "Được rồi, nhưng ít ra để tôi chuyển những máy móc này đến phòng anh đã."



Al hung hăng trừng mắt nhìn những máy móc đáng chết này, nghiến răng nói: "Em chuyển đi."



Sau khi Đường Đinh Chi đi vào phòng Al, y liền bị chấn kinh.



Toàn bộ phòng Al tràn ngập mùi hoa tươi mát, drap giường đã đổi thành màu phấn hồng ái muội, trên sàn và giường rải đầy cánh hoa, trên bàn đặt rượu vang đỏ và hai chiếc ly, khắp nơi trong phòng đều thắp những ngọn nến tinh xảo, đây nghiễm nhiên là một căn phòng trăng mật ấm áp.



Những công nhân chuyển dụng cụ cũng choáng váng, họ không biết mình đang chuyển cái gì, cũng không biết hai người này muốn làm gì, nhưng hành vi quái dị của người nước ngoài này tuyệt đối làm họ phải nhìn thêm vài lần.



Al nhanh chóng đuổi hai người kia đi, có chút tự hào ưỡn ngực, "Thế nào, có không khí chứ?"



"Anh, anh lấy mấy thứ này ở đâu ra......"



"Cái gì? Em không biết sao? Ở đây cái gì cũng có, gọi điện thoại sẽ có người đưa tới."



Trong lòng Đường Đinh Chi rung động một trận, y đương nhiên hiểu được Al đang làm cái gì, trên TV thường xuyên chiếu phim như vậy, vì lấy lòng người mình yêu mà trang trí căn phòng thật ấm áp lãng mạn. Y chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác được người khác lấy lòng, nhất thời ngay cả y cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, cảm giác mềm mại trong lòng lại là làm sao.



Al ôm lấy y từ sau lưng, mềm nhẹ ngậm lấy vành tai y, "Có thích không? So với cái phòng thí nghiệm giống y như bệnh viện của em thì tốt hơn nhiều chứ?"



"Ừ...... Nhưng mà, nơi đó đầy đủ thiết bị hơn......"



"Đừng nói cái gì thiết bị với tôi nữa, từ giờ trở đi phải nghe lời tôi."



"Nhưng mà, anh phải đeo......"



"Biết rồi, tôi sẽ đeo." Al không chút nghi ngờ về năng lực khống chế của mình, hắn cảm thấy đám binh sĩ long huyết nhân không thể tự động điều khiển khả năng rất lớn là vì bọn họ trải nghiệm *** quá ít, dễ dàng giống như thằng nhóc mới mọc lông, lập tức sẽ xúc động. Nhưng Al hắn thì khác, đừng nói mỗi lính đánh thuê như họ đều đã được huấn luyện chống đỡ dụ dỗ hoặc kháng cự quấy nhiễu, cho dù là trước lúc đó thì có là người phụ nữ đẹp như tiên ngồi trong lòng, Al cũng có thể giữ mình tỉnh táo. Những thứ ngực mềm môi thơm này luôn là thuốc độc chí mạng, một lính đánh thuê nếu vì *** mà u mê chính mình thì đã sớm chết trăm ngàn lần rồi. Chẳng qua, vì để Đường Đinh Chi an tâm, cũng vì bảo hiểm, hắn vẫn sẽ đeo thiết bị khống chế.



Bộ thiết bị khống chế kia là bốn vòng kim loại lắp vào cổ tay cổ chân, có thể tự động cảm ứng nhiệt độ cơ thể và độ thay đổi huyết áp máu của Al. Một khi huyết áp cao hơn giá trị hạn định cho thấy hắn đã mất đi năng lực tự động điều khiển, như vậy cho dù hắn có biến thân không, vòng kim loại đều sẽ phóng dòng điện. Ngược lại, cho dù hắn biến thân nhưng nếu vòng kim loại còn cảm trắc được giá trị huyết áp của hắn trong phạm vi an toàn, nói cách khác cho dù hắn biến thân vẫn có thể khống chế hành vi của mình, như vậy vòng kim loại sẽ không có phản ứng. Dòng điện này sẽ không xúc phạm tới Đường Đinh Chi, nhưng có thể cho Al tỉnh táo lại trong thời gian ngắn.



Nhìn Al đeo những vòng kim loại này, Đường Đinh Chi mới nhẹ nhàng thở ra.



Al lắc lắc tay, cũng không ảnh hưởng hành động, chỉ là nhìn qua có chút buồn cười.



Đường Đinh Chi quy củ ngồi ở đầu giường, không nhịn được hỏi: "Anh, anh được không?"




"Cái gì?"



"Anh làm được không?" Đường Đinh Chi xoắn ngón tay, toàn thân cao thấp phảng phất ngay cả sợi tóc cũng lộ ra khẩn trương, "Tôi có CD hướng dẫn, nếu anh, anh không làm được, có thể xem trước."



Al đi tới, ngồi xổm trước mặt y, hai tay cầm tay y, ôn nhu nhìn y, "Đừng khẩn trương, tin tưởng tôi, được không?"



Đường Đinh Chi ngây ngốc nhìn vào đôi mắt xanh thẳm như biển rộng của hắn, trong ánh mắt kia chất chứa một thứ gọi là thâm tình, cho dù y không thể định nghĩa chính xác, nhưng trái tim y lại vì thế mà kịch liệt nhảy lên. Y thì thào nói, "Để tôi đo nhiệt độ cơ thể và huyết áp của anh một chút đi."



Al cười, "Được, em đo đi, nếu điều đó có thể làm em không khẩn trương nữa."



Đường Đinh Chi lập tức lấy lại một chút tinh thần, dùng dụng cụ chặt chẽ ghi lại các hạng mục chỉ tiêu của Al lúc này. Al nhìn dáng vẻ chăm chú của y, nhịn không được muốn cười.



Nhập số liệu xong, Đường Đinh Chi đưa lưng về phía hắn, phát hiện mình không còn gì để làm, xấu hổ không biết nên làm gì bây giờ, chỉ có thể sững sờ tại chỗ, muốn quay đầu nhìn Al, lại cảm thấy không nên nhìn, vì thế liền duy trì một tư thế hơi hơi nghiêng đầu ra sau. Dáng vẻ không biết làm sao kia nhìn qua vừa buồn cười lại đáng thương.



Al không nói hai lời liền ôm y lên, xoay người đè y xuống giường.



Đường Đinh Chi hít sâu mấy hơi thật dài, thân thể nằm thẳng, hai tay đặt trên ngực, tận lực bình tĩnh nói, "Bây giờ là buổi chiều, hai giờ bốn mươi hai phút, bắt đầu đi."



Al thật sự không nhịn được, xì một tiếng bật cười.



Đường Đinh Chi chớp mắt, "Anh cười cái gì?"



Al nắm bàn tay y đang đặt trên ngực lên, để sang một bên, "Đừng sợ, được không? Thả lỏng một chút."



Đường Đinh Chi cứng ngắc gật đầu.



Al dùng ngón tay vuốt ve đôi môi cánh hoa của y, sau đó cúi đầu, ôn nhu hôn y. Đường Đinh Chi lập tức ngốc nghếch đáp lại, y sẽ không quên những thứ mình đã học được.



Bàn tay dày ấm áp của Al tinh tế bồi hồi ở eo y một lát, lần lượt mở từng nút áo quân trang của y, cởi bộ quân trang màu xanh lục ra khỏi người y.



Bên trong Đường Đinh Chi mặc áo may ô quân đội màu trắng tiêu chuẩn, y có chút gầy, nhưng dáng người thon dài, lộ ra xương quai xanh nhìn qua cực kì gợi cảm. Al kéo vạt áo may ô của y ra khỏi đai lưng, một bàn tay luồn vào, vuốt ve lồng ngực bóng loáng của y.

boy love truyen chu


Đường Đinh Chi không được tự nhiên giật giật, lông mi càng không ngừng run rẩy cho thấy y khẩn trương và e lệ, nháy mắt liền mất tự chủ.



Al càng không ngừng ôn nhu trấn an, "Đừng khẩn trương, tin tưởng tôi, em chỉ cần cảm thụ là được rồi."



Đường Đinh Chi nhỏ giọng nói: "Anh cảm thấy như thế nào? Thân thể nóng lên không?"



Al vỗ vỗ đầu y, "Đừng chú ý những thứ này nữa, bây giờ chỉ được nghĩ đến tôi thôi."



"Tôi, tôi đang nghĩ đến anh...... Anh, huyết áp của anh."



Al dứt khoát ngăn chặn cái miệng của y, động tác nhanh nhẹn tháo đai lưng của y ra, một phát kéo quần y xuống dưới.



Mọi kinh ngạc của Đường Đinh Chi đều bị hắn chặn trong miệng, đầu lưỡi Al tiến quân thần tốc, càn quét mỗi góc trong khoang miệng Đường Đinh Chi, y bị hắn hôn đến đầu óc choáng váng.



Bất tri bất giác, khi Đường Đinh Chi có thể thở thông thuận, y phát hiện mình đã bị cởi sạch.



Al ngồi khóa trên người y, cười thật mê người, cố ý thả chậm động tác, cởi quần áo của mình ra, lộ ra dáng người tuyệt đẹp mạnh mẽ.



Khi Đường Đinh Chi cảm giác được ***g ngực trần trụi của Al dán vào mình, y đã khẩn trương đến mức nói không nên lời.







Al hôn bờ môi y, cằm y, cuối cùng cắn mút hầu kết hơi hơi lộ ra của y, bàn tay dày ấm áp vuốt ve làn da trần trụi của y, chạm đến nơi nào đều thắp ngọn lửa dục vọng ở đó. Làn da Đường Đinh Chi càng ngày càng nóng, y thật sự hoài nghi liệu mình có bị nướng chín không.





Nụ hôn của Al không ngừng đi xuống, cuối cùng há miệng ngậm lấy hạt nhỏ phấn hồng trên ngực Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, nói năng lộn xộn, "Không...... Cái kia......"



Viên thịt nhỏ tròn tròn kia bị Al dùng răng nhẹ nhàng liếm cắn, tưa lưỡi gồ lên không ngừng thổi quét qua điểm mẫn cảm kia, Al có thể cảm giác được rõ ràng viên thịt nhỏ kia đang sung huyết cứng rắn trong miệng hắn. Đường Đinh Chi mặt đỏ tai hồng, máu trong thân thể phảng phất như đều chảy ngược.



Al ngẩng đầu, hướng về phía y tà khí cười, ánh mắt Đường Đinh Chi ngập nước, giống như ngay giây tiếp theo sẽ khóc ra. Y nhếch miệng, không kháng nghị, cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng chịu đựng.



Al đưa tay sờ soạng, rốt cuộc bắt được bộ phận sinh dục của Đường Đinh Chi, xúc cảm sạch sẽ mềm mại kia, dáng vẻ thẳng tắp phấn nộn kia, giống cảm giác mà Đường Đinh Chi mang đến cho hắn như đúc.



Al cầm bộ phận kia trong tay đùa bỡn chốc lát, liền phát hiện cả người Đường Đinh Chi đã run rẩy không ngừng, dường như chưa bao giờ trải nghiệm loại cảm xúc xa lạ này khiến y không biết làm sao.




Trên thế giới quả thực tìm không thấy chuyện gì thú vị hơn bắt nạt Đường Đinh Chi cả, Al thỏa mãn nghĩ, vì thế hắn cúi đầu, không chút do dự ngậm bộ phận sạch sẽ kia vào miệng.



Trước đây Al chưa từng làm chuyện này, cho dù hắn đã lên giường với rất nhiều nam nữ khác nhau, nhưng đây chỉ là một loại phát tiết, mục đích là vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Hơn nữa những bạn tình dùng tiền mua nhất thời này sẽ chủ động hầu hạ hắn, hắn chưa từng nghĩ tới, có một ngày hắn sẽ dùng miệng lấy lòng một người đàn ông khác, nhưng hắn nguyện ý làm như vậy, vô cùng nguyện ý.



Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, phần eo mạnh mẽ cong lên. Y sợ hãi đến nấc khí, cái loại khoái cảm cuộn trào mãnh liệt này thật sự quá mức mạnh mẽ, y không biết trên thế giới lại có loại cảm giác đáng sợ như vậy, thật giống như giây tiếp theo y sẽ bị nhấn chìm.



Y nắm chặt tóc Al, trong thanh âm mang theo giọng mũi dày đặc, "Al...... Anh đang làm cái gì...... Al, anh, anh đang làm cái gì...... Vì sao phải như vậy...... Không cần như vậy, Al...... A a –" Đường Đinh Chi không nhịn được phát ra một chuỗi rên khẽ, bộ phận sinh dục của y đang bị một nơi ấm áp ướt át gắt gao bao lấy, hơn nữa liên tục phun ra nuốt vào, khoái cảm trong thân thể tăng trưởng dồn dập, đợt sau mạnh hơn đợt trước. Đây là cảm giác gì? Vì sao lại thao túng tất cả cảm quan của y? Dừng lại, thật đáng sợ......



Al cũng không cho y cơ hội trốn tránh, gắt gao ấn chặt eo y, hắn hiểu rõ thân thể của đàn ông, hắn dùng phương thức có thể mang đến cho Đường Đinh Chi nhiều khoái cảm nhất, tận tình lấy lòng y, mang Đường Đinh Chi vào biển sâu ***.



Nhà khoa học đơn thuần mà bản khắc này chưa bao giờ buông thả thời gian của mình vào việc hưởng lạc thông thường của đàn ông, y trút toàn bộ tinh lực và nhiệt tình của mình vào sự nghiệp khoa học, bởi vậy xem nhẹ hết thảy những thứ mà y nên hưởng thụ, kể cả tình dục. Vì vậy khi dục vọng xa lạ này xâm nhập, y giống như đứa trẻ bất lực, đôi mắt y đỏ lên, thân thể y càng không ngừng run rẩy. Y không biết mình bị làm sao, đối với việc đang phát sinh trên người mình, y không thể đưa ra giải thích hợp lý.



Al nhẹ nhàng hút một cái, Đường Đinh Chi không thể ức chế hét lên một tiếng, phun ra dịch thể nóng rực.



Sau khi phát tiết, thân thể mềm như bùn nước, khóe mắt y còn vương nước mắt, cố chấp hỏi Al, "Tôi làm sao vậy? Anh đã làm gì?"




Al thương tiếc hôn y, "Đây là tình ái, em phải quen dần, em phải học được cách hưởng thụ, đây sẽ không phải lần cuối cùng." Hắn lau đi bóng nước nơi khoé mắt Đường Đinh Chi, "Không cần sợ hãi, anh sẽ cho em một trải nghiệm tuyệt vời nhất."



Đường Đinh Chi biết chuyện này còn không chấm dứt, nhưng chỉ mới tiến hành đến đây đã hút khô sức lực toàn thân y, lần đầu tiên y cảm thấy khẩn trương như thế.



Al kéo một cái gối đầu, lót xuống dưới eo y, ôn nhu nhưng mạnh mẽ tách hai chân y ra.



Đường Đinh Chi không nhịn được bưng kín mặt, thân thể thon dài hơi gầy của y phủ đầy dấu hôn Al để lại, trên làn da tuyết trắng hiện lên một tầng hồng nhạt mê người.



Al hít sâu một hơi, áp chế cơn xung động thú tính trong cơ thể kia, hắn tuyệt không thể thương tổn Đường Đinh Chi.



Hắn tìm ra dầu trơn đã sớm chuẩn bị tốt, đổ một lượng lớn vào lòng bàn tay. Khi dầu trơn lạnh lẽo được bôi vào thân dưới của Đường Đinh Chi, Đường Đinh Chi run lên, y bắt lấy cánh tay Al, nhẹ giọng gọi: "Al, Al."



Al ngẩng đầu, mồ hôi trên trán không ngừng rơi xuống, nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy yêu thương.



Đường Đinh Chi thở phì phò thật sâu, "Anh đang làm cái gì? Trong CD hướng dẫn không làm như vậy......"



"Đừng nghĩ đến CD hướng dẫn gì gì nữa, thả lỏng, không cần nghĩ cái gì hết."



"Không nghĩ cái gì...... Vậy tôi nên nghĩ đến cái gì?"



Ngón tay của Al mềm nhẹ đảo quanh cửa động kia, sau đó nương theo dầu trơn bóng loáng, đâm một ngón tay vào.



Đường Đinh Chi mở to hai mắt nhìn, chịu đựng thân thể khó chịu, khẩn trương khẽ gọi, "Al?"



Al cúi đầu, trấn an hôn y, "Nghĩ đến anh là được rồi, hãy nghĩ đến anh đi."



"Nghĩ đến anh...... Được......" Đường Đinh Chi nhắm mắt lại, mái tóc vàng lóng lánh của Al toả sáng động lòng người, nhẹ bay bay trước mắt y, khẽ phẩy vào trái tim y. Hơi thở của Al khẽ khàng thổi vào da y, có chút ngứa, thật ấm áp, xung quanh y chỗ nào cũng là mùi hương và nhiệt độ của Al, điều này làm cho lòng y dần dần bình tĩnh.



Ngón tay thon dài thông thuận ra vào ở cửa động mềm mại của Đường Đinh Chi, nhìn thân thể y đang từng chút một tiếp nhận chính mình, Al hưng phấn khao khát đến mức suýt nữa mất khống chế.



Trong toàn bộ quá trình, Đường Đinh Chi vẫn nhếch miệng, tận lực không phát ra âm thanh. Lý luận và tri thức của y về *** có chênh lệch rất lớn với người bình thường, y cũng không vì mình nằm dưới thân một người đàn ông khác mà cảm thấy xấu hổ và không hợp lí, nhưng với việc trần trụi dán nhau thì y lại cảm thấy thẹn thùng. Y thẳng thắn thừa nhận Al đụng chạm vào y, nhưng y thật khẩn trương, thứ nhất là lạ lẫm với hành vi này, về phương diện khác, là vì y lo lắng Al không thể khống chế bản thân.



Y bắt buộc mình mở to mắt, dưới động tác Al vuốt ve và đốt lửa khắp nơi, cố gắng quan sát thân thể và những biến hóa cảm xúc của Al.



Nhưng những gì y nhìn thấy chỉ là một người đàn ông tao nhã anh tuấn đang sa vào ***, hắn gợi cảm đến kinh người, cho dù ánh mắt có vài phần cuồng nhiệt, động tác lại luôn luôn ôn nhu.



Al cũng ngẩng đầu, vừa lúc chạm vào ánh mắt ướt át của Đường Đinh Chi. Trong khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, trái tim Đường Đinh Chi truyền đến một trận nhảy lên cuồng liệt. Mà Al, trong ánh mắt xưa nay lạnh lùng bình tĩnh, cẩn thận tỉ mỉ lộ ra một chút e lệ, hắn cảm thấy trái tim mình phảng phất như nở hoa, tràn ngập thương tiếc đối với nhà khoa học cổ hủ cứng nhắc này. Cơn xúc động trong cơ thể hắn bị ánh mắt kia vuốt lên, hắn thấy cơ thể tràn ngập sức mạnh, hắn thấy mình hoàn toàn có thể ức chế cơn thú tính bản năng của long huyết nhân kia, người dưới thân hắn lúc này là báu vật hắn âu yếm, hắn sẽ không lấy bất cứ lý do gì để làm cớ thương tổn y.



Al ôn nhu nói: "Đường, nhìn vào mắt anh."



"Tôi, tôi đang nhìn." Hơi thở Đường Đinh Chi không xong, miễn cưỡng mở miệng.



Al cầm lấy chân y, đè sang một bên, "Tin tưởng anh."



"Được." Thanh âm Đường Đinh Chi run rẩy, bởi vì y cảm giác được phía dưới có cái gì cứng rắn nóng hổi đang chọc vào y, y biết đó là cái gì, y cũng biết Al muốn làm cái gì.



Al vỗ về cậu nhỏ của mình, chậm rãi, kiên định cắm vào động nhỏ mềm mại kia.



"Ưm a......" Đường Đinh Chi than nhẹ một tiếng, ngón tay siết chặt drap giường dưới thân vì dùng sức quá mạnh mà trở nên