Cha Nuôi - Thuỷ Thiên Thừa

Chương 158




Trận chiến trên đảo Madagascar kia đã khiến cho mạng sống của Al Maurell, đại ca của quân đoàn lính đánh thuê đẳng cấp nhất thế giới "Du Chuẩn" vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc, cũng buộc hắn phải trở thành một long huyết nhân.



Sau khi Al hôn mê hai tuần, khi tỉnh lại trong phòng giám hộ, người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Đường Đinh Chi.



Al há miệng thở dốc, miệng khô lưỡi khô. Đường Đinh Chi nâng tay lên ra hiệu ngăn lại, "Đừng nói gì." Y ấn cái nút màu lam bên cạnh, sau đó rót cho Al một cốc nước, nâng hắn ngồi dậy, chậm rãi cho hắn uống nước.



Al đã ngủ lâu lắm, đầu óc choáng váng, tứ chi tê dại, ngồi dậy nằm xuống thì chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn, tạm thời không thể suy nghĩ được gì.



Rất nhanh, cửa phòng giám hộ bị mở ra, một số lớn người mặc áo khoác trắng tiến vào, bắt đầu vây quanh Al kiểm tra các hạng mục thân thể cho hắn.



Al sửng sốt vài phút, sau đó bắt đầu tức giận, hắn đẩy một nhân viên nghiên cứu khoa học ra, khàn khàn quát: "Đừng chạm vào tôi, phiền chết."



Tất cả mọi người khẩn trương nhìn hắn, Al thậm chí nhìn thấy hai bộ đội đặc chủng ở cửa đã nắm chặt súng phóng điện cao thế trong tay.



Đường Đinh Chi trấn an: "Chúng tôi chỉ kiểm tra thân thể cho anh một chút thôi, mời anh phối hợp."



"Tôi không phối hợp, bảo họ đi ra ngoài, tôi muốn uống nước, ăn cơm, tắm rửa." Cảm giác bị người coi như quái vật mà tham quan thật quá tệ hại.



Đường Đinh Chi chớp mắt, nghĩ nghĩ, "Mọi người đi ra ngoài trước đi."



"Đại tá, hắn hiện giờ rất không ổn định, chẳng may làm anh bị thương......"



"Không sao, đi ra ngoài đi, nếu hắn muốn làm tôi bị thương, hắn sẽ không cứu tôi, đều đi ra ngoài đi."



Tất cả mọi người chậm rãi đi ra ngoài.



Al tự mình cầm lấy cốc nước, uống một hơi cạn sạch, sau đó thở phì phò nhìn Đường Đinh Chi, "Tôi...... Tôi làm sao vậy?" Tuy rằng hắn còn có chút không thể khẳng định, nhưng kí ức đau đớn như da tróc thịt bong trước khi hôn mê thật sự quá mức mãnh liệt, hắn biết đó không phải vì mình bị đạn bắn nát nội tạng mà là vì Đường Đinh Chi đã tiêm thứ gì đó cho hắn.



Đường Đinh Chi ngồi xuống bên cạnh hắn, bình tĩnh nhìn vào cặp mắt xanh thẳm của hắn, "Anh biến thành long huyết nhân."



Con ngươi của Al co rút mãnh liệt, thì ra cái sự thống khổ giống như máu bị đun sôi, da bị phá nát từ bên trong này chính là bởi vì hắn biến thành long huyết nhân?





Đường Đinh Chi hơi hơi cúi đầu, vuốt bàn tay trắng bóc của mình, "Sinh mệnh của anh lúc ấy rất mong manh, có thể chết ngay tức khắc, biến thành long huyết nhân là cơ hội sống sót duy nhất của anh."



Al nhìn vào tay mình. Hắn biến thành long huyết nhân? Hắn biến thành cái loại quái vật cường đại đến không thể tin nổi, khi biến thân thì vô cùng anh dũng kia? Giờ này phút này, hắn thật sự khó có thể hình dung tâm tình của mình, nhưng mà, biến thành một sinh vật càng cường đại cũng không phải chuyện xấu, ít nhất Al có thể chấp nhận.



Đường Đinh Chi nhìn hắn sững sờ hồi lâu không nói lời nào, rốt cuộc không nhịn được nhỏ giọng nói, "Anh Maurell, cám ơn anh."



"Cái gì?" Al lấy lại tinh thần, hắn không nghe rõ.



"Tôi nói, cám ơn anh, cám ơn anh đã cứu tôi."




Al nhìn cặp mắt đen láy lộ ra chân thành của y, nhưng lại cảm thấy da mặt có chút nóng lên. Hắn vì che giấu cảm xúc của mình, liền cười ngả ngớn, "Đúng vậy, tôi cứu anh, anh định báo đáp tôi thế nào nào?"



Đường Đinh Chi mờ mịt lắc đầu, "Tôi không biết, anh hi vọng tôi báo đáp anh như thế nào?" Ánh mắt y sạch sẽ mà thuần túy, thản nhiên, làm cho Al nhất thời cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.



Đường Đinh Chi thấy hắn không nói lời nào, liền hỏi một vấn đề khác, "Vì sao anh lại muốn cứu tôi?"



Al vẫn trầm mặc nhìn y, hắn cũng có chút kinh ngạc, vì sao mình lại đi cứu Đường Đinh Chi. Ngay khi họng súng kia nhắm vào người này, tốc độ phản ứng của hắn cũng đủ để hắn phán đoán tình thế, lúc ấy hắn nên tấn công kẻ cầm súng, hoặc là đá văng Đường Đinh Chi mới đúng. Nhưng hắn biết, cho dù là quyết định như thế nào, Đường Đinh Chi nhất định sẽ bị thương, hơn nữa súng bắn đạn ghém cự ly gần có lực sát thương quá lớn, Đường Đinh Chi ít nhất cũng sẽ bị gãy tay gãy chân, vì thế trước khi đầu óc hắn kịp quyết định một cách lý trí nhất, thân thể hắn đã hành động trước một bước.



Có lẽ hắn chỉ là không thể chịu đựng được người này đổ máu bị thương trước mặt hắn, nếu ở ngay trước mắt còn không thể bảo vệ y, thế chẳng phải là có vẻ mình rất vô dụng sao.



Lỗ mũi hắn hừ ra một tiếng, "Nếu anh chết, tôi tìm ai bồi thường tổn thất của Du Chuẩn đây."



Đường Đinh Chi ngẩn người, "Cái này...... cái này đâu nằm trong dự toán, hơn nữa tôi cũng không báo cáo với cấp trên, cho nên tôi chỉ có thể bồi thường anh với tư cách cá nhân thôi."



"Coi như xong, ai cần tiền của anh?"



"Vậy anh muốn cái gì?"



Al liếc mắt nhìn y, nhếch miệng cười, "Anh lại đây."boy love truyen chu




Đường Đinh Chi lại gần.



Al nắm lấy cằm y, hôn lên môi y.



Đường Đinh Chi trừng to mắt, duy trì tư thế xoay người, vừa nhúc nhích một chút liền không dám động đậy nữa.



Đây là một cái hôn rất nhẹ, Al cọ xát trên đôi môi mềm kia vài cái, rồi buông y ra, hắn trêu tức nói: "Vừa rồi không tính tần suất tim đập của tôi à?"



Đường Đinh Chi sờ sờ môi, "Thời gian quá ngắn ...... Cái hôn này, ngắn hơn lần trước."



Al híp mắt nhìn y, "Ý của anh là, muốn hôn lâu thêm một chút?"



"Ơ, không phải ý này, vì sao anh muốn làm như vậy?"



Al cười phóng đãng, "Lần hẹn hò trước, có rất nhiều chuyện tôi muốn làm lại chưa kịp làm, nếu anh muốn báo đáp tôi thì hãy cùng tôi hoàn thành cuộc hẹn đi."



"Hẹn hò? Còn thiếu cái gì nữa?"



"Còn thiếu rất nhiều."




Đường Đinh Chi cau mày suy nghĩ một chút, "Thật sự có nội dung tôi bỏ sót sao?"



"Rốt cuộc thì anh có đáp ứng hay khôngđây?"



Đường Đinh Chi gật gật đầu, "Tôi đáp ứng."



Al tỏ vẻ vừa lòng, "Được rồi, như vậy ngày mai liền tiếp tục hẹn hò đi."



"Không được, ít nhất nửa năm anh không thể rời khỏi căn cứ."




"Cái gì? Vì sao?"



"Bây giờ anh là long huyết nhân."



"Thế thì làm sao?"



Vừa nói đến lĩnh vực chuyên môn của mình, Đường Đinh Chi lập tức như biến thành người khác, biểu hiện ra tác phong chuyên nghiệp rất mạnh, "Một long huyết nhân vừa mới tiến hóa thành công vô cùng không ổn định, anh sẽ vì các loại kích thích mà không thể khống chế chính mình, biến thành long huyết nhân, nhân tố kích thích thì có rất nhiều, ví dụ như phẫn nộ, đau đớn, tuyệt vọng, ham muốn ***. Bây giờ anh vô cùng nguy hiểm, khi nào anh có thể khống chế bản thân, thoải mái biến thân theo ý mình giữa hai trạng thái con người và long huyết nhân, anh mới có thể rời khỏi nơi này."



Al bất mãn nói: "Làm sao mà anh biết tôi không thể khống chế chính mình, năng lực tự điều khiển của tôi luôn luôn rất tốt. Anh nghe đây, tôi tuyệt đối sẽ không ở cái nơi không nhìn thấy mặt trời này mà sống như chuột nhắt đâu."



Đường Đinh Chi kiên nhẫn giải thích: "Anh Maurell......"



"Gọi tôi Al!"



"Ừm, Al trước hết...... Al, xin anh hãy tin tưởng tôi, anh tuyệt đối không thể khống chế bản thân đâu, không một long huyết nhân nào là ngoại lệ, cho dù là long huyết nhân có độ thuần huyết cao tới 97% như Thẩm Trường Trạch."



Al hung hăng đấm xuống giường, cả giận nói: "Tôi nói lại lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không ngồi đần ở cái chỗ khốn kiếp này nửa năm đâu, đừng nói nửa năm, hai tháng tôi cũng không ở. Đừng tưởng rằng các người đông người là có thể khống chế được tôi, không ai có thể vây khốn tôi!" Al càng nói càng kích động, hắn thậm chí tự mình cảm thấy kỳ quái, vì sao hắn lại dễ dàng bị kích động như thế. Ngay khi huyết khí dâng lên, hắn đột nhiên cảm giác thân thể đặc biệt nóng, cái loại nóng này cũng không làm hắn cảm thấy không thích hợp, ngược lại còn khiến hắn cảm thấy mình tràn ngập sức mạnh......



Ánh mắt Đường Đinh Chi thay đổi, ấn xuống một cái nút màu đỏ bên cạnh giường, sau đó y cầm lấy một cái gương, đưa cho Al, "Anh tự nhìn chính mình đi."



Al trừng lớn mắt nhìn mình trong gương, da hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành vảy màu tím nhạt! Hắn cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, không thể tự khống chế, Đường Đinh Chi trước mắt hắn bỗng trở nên thật mê người, hắn kỳ thật đã sớm muốn......



Đã hoá thành long huyết nhân, Al đột nhiên nhảy xuống khỏi giường, bổ nhào lên người Đường Đinh Chi.



Đường Đinh Chi lập tức bị đẩy ngã xuống đất, y dùng lực vuốt mặt Al, "Tỉnh lại, Al, tỉnh lại đi."



Đồng tử của Al biến thành màu đỏ, hắn hét to một tiếng, vung móng vuốt lên, vạch tìm vạt áo phía trước của Đường Đinh Chi.