Trà rửa bát xong cô đi thật nhanh để về phòng cô muốn tránh mặt Lâm Phong nhưng anh đã chờ cô ở cửa phòng từ bao giờ rồi
-Anh Phong..Anh chờ em có việc gì không ạ?
Lâm Phong đưa cho Trà một cái hộp rồi nói
-Tặng em.
-Gì vậy ạ?
-Em mở ra xem đi.
-Điện thoại ư… sao anh lại đưa điện thoại cho em vậy ?
-Anh tặng em lớn bằng từng này mà không có điện thoại để dùng em không thấy buồn hả?
-Không ạ, về đây em được xem ti vi xem cá nhạc xem phim là quá tốt rồi ạ, trước kia em ở nhà trọ em không có điện thoại không có ti vi y như người mù văn hoá vậy.. giờ về đây em được xem ti vi em còn đòi hỏi gì hơn nữa ạ?
-Em dùng điện thoại đi để khi nào có việc gì thì em gọi cho anh , chứ không có điện thoại nhiều khi cũng bất tiện mà.
-Vâng thế em cám ơn anh nhé..
-Vào phòng đi rồi anh hướng dẫn sử dụng điện thoại nhé?
-Vâng ạ.
-Đây anh lưu số anh đầu tiên đây này .. gọi cho anh thì em ấn vào đây rồi tắt ấn vào đây… còn đây là vào facebook xem này… còn nghe nhạc thì vào đây này… em nhớ chưa?
-Dạ em nhớ rồi ạ.
-Dễ mà vài lần là em nhớ ngay mà.
-Dạ em cám ơn anh nhiều ạ.
-Không có gì …
Lâm Phong nhìn Trà anh chợt bối rối anh muốn ôm Trà và hôn cô một cái nhưng anh sợ cô đánh nên anh lại thôi… đêm hôm đó anh trằn trọc mất ngủ vì cô, anh nhớ ánh mắt nhớ nụ cười của cô muốn phát điên lên mặc dù hai người ở chung nhà nhưng anh vẫn nhớ cô điên đảo .
Sáng ngày hôm sau anh tới công ty anh đã tâm sự với trợ lí Nam
-Nam à bây giờ theo cậu tôi phải làm sao đây?
-Anh hãy tỏ tình với Trà đi..anh thích Trà như vậy mà không giám bày tỏ với cô ấy à?
-Tôi ngại ý… cả đêm qua tôi trằn trọc không ngủ được..
-Anh mà không giám bày tỏ thì anh còn trằn trọc không yên ý, hãy mạnh dạn đi cô ấy theo anh về nhà là cô ấy cũng có ý với anh rồi mà.
-Cô ấy có ý với tôi thật sao?
-Em không chắc chắn nhưng em nghĩ là vậy đó ạ.
-Được rồi tôi sẽ bày tỏ tình cảm của mình với cô ấy..
-Chúc anh may mắn nhé.
-Cám ơn cậu.
Thế nhưng chiều hôm đó ông nội đã gọi điện và giao cho Lâm Phong một dự án ở tận miền Trong và Lâm Phong sẽ vào đó để hoàn thành dự án lần đi này của Lâm Phong sẽ kéo dài 2 tới 4 tuần liền, đáng lẽ ông nội là người đi vào đó nhưng lần này sức khoẻ của ông yếu đi nên ông bàn giao công việc lại cho Lâm Phong
Tối hôm đó Lâm Phong trở về anh buồn vì sắp phải xa Trà anh ăn cơm không thấy ngon miệng Trà thấy vậy liền hỏi
-Anh sao thế đồ ăn không vừa miệng à?
-Không phải đâu đồ ăn rất ngon mà
-Thế sao trông anh không vui vậy ạ.
-Trà à mai anh đi công tác rồi 2 tuần anh mới về em ở nhà trông nhà giúp anh nhé.anh sẽ về sớm thôi.
-Vâng ạ… anh cứ đi giải quyết công việc đi ạ..
-Anh có nhiều chuyện muốn nói với em nhưng có lẽ để khi nào anh về rồi anh nói nhé.
-Anh làm em tò mò rồi anh nói luôn đi ạ.
Lâm Phong nắm tay Trà và nói giọng rất nghiêm túc
-Trà à chúng ta hẹn hò được không anh rất thích em anh muốn được làm bạn trai của em..em đồng ý làm bạn gái của anh Trà nhé..
Trà ngại quá cô ngập ngừng nói
-Anh cho em thời gian suy nghĩ nhé
-Được vậy em cứ suy nghĩ kỹ đi rồi trả lời anh… khi nào anh đi công tác về em trả lời anh cũng được.
-Vâng ạ..
Trà cứ để yên cho Lâm Phong nắm tay của cô hai người nhìn nhau va phải ánh mắt yêu thương của nhau đêm đó cả Lâm Phong và Trà đều trằn trọc mất ngủ
Sáng hôm sau Trợ lý Nam tới đón Lâm Phong đi nhưng anh vẫn không nỡ rời xa Trà
-Anh đi đi không muộn ạ.
-Anh không muốn đi chút nào ý… em cho anh xin chút động lực để anh đi nào
Trà liền thơm vào má Lâm Phong một cái rồi nói
-Anh đi rồi nhanh về với em .
Thế là Lâm Phong đơ người ra có nằm mơ anh cũng không nghĩ anh được Trà thơm vào má như vậy anh ú ớ
-Anh .. anh .. không đi nữa.. anh ở nhà với em luôn..
Trợ lý Nam liền kéo Lâm Phong đi
-Anh ơi đi thôi không trễ giờ bay bây giờ… chị dâu ở nhà nhé em và anh đi đây ạ.
Trà ngại cô vẫy vẫy
-Vâng hai người mau đi đi
Lâm Phong vội nói
-Nam cậu huỷ lịch bay đi tôi không đi nữa tôi muốn ở nhà với vợ tôi…
-Thôi em xin anh đấy ông nội đã bàn giao lại cho anh dự án đó rồi , 2 tuần nữa là anh có mặt ở nhà với chị dâu rồi mà.
-Nhưng tôi không muốn đi..
-Thôi nào .. anh không trẻ con nữa chúng ta đi thôi.
Trà và Lâm Phong không nỡ xa nhau , hai tuần sắp tới sẽ là những ngày rất dài đối với hai người… khi cả hai vừa nhận ra mình đã thích đối phương thì ông trời lại thử thách họ để họ tạm xa nhau như thế
Lâm Phong bay vào tới nơi việc đầu tiên anh làm là gọi điện cho Trà thông báo hai người nói chuyện với nhau một lúc lâu và hứa hẹn với nhau bao nhiêu điều cả hai hẹn khi nào Lâm Phong về hai người sẽ đi biền chơi vì Trà chưa được đi biển chơi bao giờ cô sống trên vùng núi cao nên đi chơi biển với cô là một điều vô cùng xa xỉ, thế nhưng cả hai người đâu biết chuyến công tác xa và dài ngày lần này là do ông nội của Lâm Phong sắp xếp… ông có mục đích của mình từ trước đó rồi, lần này Lâm Phong đi xa rồi không còn ai bảo Trà nữa…
Lâm Phong đi công tác mới được một ngày mà Trà thấy lâu như một tháng vậy cả ngày cô mong ngóng điện thoại của Lâm Phong nhưng Lâm Phong đang bận công việc nên anh không gọi về cho cô được, tối hôm đó Trà mang túi rác ra thùng rác cách nhà hơn 100 mét lúc cô đi qua đoạn đường tối thì một chiếc xe ô tô màu đen đi qua chiếc xe dừng lại 3 người đàn ông lạ mặt xuống xe và lao vào khống chế Trà rồi chụp bao tải đen lên đầu Trà và bắt cóc cô đi…Trà vùng vẫy kêu cứu thì cô bị đánh bất tỉnh..
10 giờ đêm hôm đó Lâm Phong mới giải quyết xong công việc anh trở về khách sạn nhưng do mệt anh nằm xuống và ngủ thiếp đi … Trợ lí Nam gọi anh dậy tắm anh còn không dậy nổi.. Lâm Phong không hề biết ở nhà Trà đã bị bắt cóc và đưa tới một nơi rất xa..