Cầu Xin Ngươi Vờ Làm Người Mới

Chương 9




Rình coi


" Không có bị thương liền không còn lo lắng "


***************


Bị vô tình ném đi Thẩm Thanh Thành ủy khuất giữ lấy đầu ngón trỏ , miệng hô đau đau, bất giác nhớ lại cảnh tượng này có điểm quen thuộc, buổi sáng ở phòng bảo an cậu không phải cũng hô sao?


Trời ơi, thật là định mệnh chông gai a!


Lục Bích kiểm tra từng gian buồng toilet với vẻ mặt ngưng đọng, không có phát hiện dị thường, liền đem lực chú ý hướng tới vị trí quỷ ảnh biến mất — mặt gương trước bồn rửa tay, cau mày.


Chiếc gương không có gì khác lạ, thân dao gõ lên tạo ra tiếng vang thanh thúy, nhưng quỷ ảnh lại chính là biến mất từ nơi này, Lục Bích nghĩ nghĩ, động tác mạnh mẽ đem gương đập nát.


Mảnh gương vỡ không rơi xuống đất, nó vẫn dính chặt vào tường trong tình trạng vỡ nát, từ vết nứt tràn ra máu đen và mùi tanh hôi.


Toilet vốn đã lạnh lẽo lại bởi mùi máu tanh hôi phát ra lại giảm đi vài độ.


Thẩm Thanh Thành cảm thấy đau đớn thay cho Chu Hiểu Tuệ khi nhìn vào nó, vốn dĩ đánh vỡ gương sẽ không tạo thành thương tổn gì cho cô ta, nhưng cậu đã vẽ máu mình trên gương, gương thông âm......


Trần Cách vốn đứng trước gương lúc này nhanh chóng chạy ra xa hướng bên cạnh Thẩm Thanh Thành, vươn cổ hỏi :"Lục ca, các anh giao thủ?"


Có thể làm quỷ quái bị thương, thế này cũng quá lợi hại rồi!


Hơn nữa vật phẩm Lục ca đổi chính là đao, chính là một đạo cụ công kích!


Ở trong lòng Trần Cách, trừ bỏ người mới dùng chủy thủ, có gan từ bỏ đạo cụ phòng ngự đổi đạo cụ công kích đều là cấp bậc đại lão.


"Không." Lục Bích nói.


Hắn đối với tốc độ bản thân hiểu rõ, có thể chạy trốn dưới mí mắt hắn, rất có khả năng đối phương ngay từ đầu không tính toán cùng bọn họ giao thủ.


"Vừa rồi đã phát sinh chuyện gì." Hắn hỏi Thẩm Thanh Thành.


Thẩm Thanh Thành chớp chớp mắt, mặt ửng đỏ lên.


Loại phản ứng này là như thế nào...... Lục Bích trong lòng nghi hoặc, "Làm sao vậy?"


Thẩm Thanh Thành lúc này mới khoa khăn mở miệng rầm rì :"Thì, thời điểm tôi chuẩn bị giải quyết, cô ta đột nhiên chui đầu ra từ tường, thật đáng sợ mà."


Trần Cách nhất thời che ngực mình, may mắn không phải thời điểm đang giải quyết, bằng không Thẩm ca bị dọa héo mất thì làm thế nào?!


Thẩm Thanh Thành :"Cũng không đến mức dọa héo, bất quá anh còn chưa có đối tượng, ai sẽ cùng đi ngủ chung chứ."


"!" Bàn tay che trên ngực lặng lẽ di chuyển đến bụm miệng.


"Không cần nói những việc không liên quan", Lục Thích lạnh giọng đáng gãy lời hai người, nhìn chằm chằm Thẩm Thanh Thành, "Sau đó."


Thẩm Thanh Thành :"Nữ quỷ kia dọa tôi xong liền chạy, sau đó tôi lo lắng đề phòng mà giải quyết, kéo lên khóa quần rồi bước tới bồn rửa tay rửa tay."


Lục Bích :" ..... Nói trọng điểm."


"Trọng điểm chính là thời điểm tôi đang rửa tay lại xuất hiện dọa tôi sợ!" Thẩm Thanh Thành căm giận nói :"Quá xấu xa, rình coi tôi giải quyết vốn đã tạo thành thương tổn rất lớn đối với nam tân là tôi, cô ta thế nhưng còn rình coi tôi rửa tay!"


Lông mày Lục Bích không nhíu nữa :"Được, vậy tay cậu làm sao lại bị thương."


"Tôi quá sợ hãi, tay quơ trúng gương."


"Cho nên nữ quỷ từ đầu đến cuối đều chỉ dọa cậu."


Thẩm Thanh Thành thực vô tội mà dối diện ánh mắt Lục Bích :"Ít nhiều cũng do Lục đại ca đã kịp thời cứu tôi dưới tay nữ quỷ, bằng không không đơn giản chỉ làm tôi sợ."


Lục Bích nhìn cậu một cái thật sâu, xoay người rời đi, nói :"Đã tìm được hồ sơ của Tề Mỹ cùng Chu Hiểu Tuệ."


"Lục đại ca giỏi quá!" Thẩm Thanh Thành như thường lên tiếng khen ngợi, đi theo phía sau Lục Bích, lúc ra cửa dường như vẫn chưa hả giận, đấm một phát vào khe nứt trên gương.


Vết nứt nguyên bản ngừng đổ máu lúc này trào ra một lượng lớn máu đen, nhưng không ai nhìn thấy.


【 Phòng bảo an có bóng ma, phòng hồ sơ sẽ không đột nhiên xuất hiện đứa trẻ đem cửa đóng lại đi?(|||'□`;)))))】


【 Ta khác, ta vẫn còn nhớ đến dư vị hình ảnh các con gà của đại thần cùng Mỹ nhân "Tối đêm qua cùng đêm nay"  ┐(-。ー;)┌】


【 Đại thần ngươi OOC! 】


[ OOC là viết tắt (bằng cách lấy các ký tự đầu tiên) của cụm từ Out of Character (tạm dịch "vượt ngoài tính cách"). ]


【 Chậc chậc chậc, "Ngươi thành thật đợi", mọi người xem cái ngữ khí này, có phải hay không chính là bất đắc dĩ dung túng, dung túng lại lộ ra một chút sủng nịch? 】


【 Thật là phục cp phấn các ngươi , cái gì đều có thể ghép, không sợ gãy răng sao. 】


【 Không, ngươi không hiểu, cảm tạ Mỹ Nhân cho đại thần nhà ta một cơ hội! 】


【 Cảm tạ Mỹ Nhân cho đại thần nhà ta một cơ hội! 】


【 Cảm tạ Mỹ Nhân cho đại thần nhà ta một cơ hội! 】


【 A a a a a mau cho ta nói, đã kêu Lục ca ca , các ngươi có nghe thấy không! 】


【 Ta không cần ngươi cảm thấy, ta chỉ cần ta cảm thấy, đại thần chính là thích nhất nghe Mỹ Nhân kêu Lục ca ca! 】


【 Ta tuyên bố từ khóa cp hôm nay là "Thê Mỹ"! Chìa khóa bị ta nuốt! 】


【 Lầu trên vừa nói Thê Mỹ ta liền nghĩ tới Tề Mỹ......】


【 Đừng như vậy, ta cảm thấy......】


【 Mỹ Nhân tìm được ảnh chụp Tề Mỹ, đừng nói, nốt ruồi son này còn khá xinh đẹp 】


【! Chu Hiểu Tuệ cũng quá ghê tởm đi, giáp mặt một bộ sau lưng một bộ, đây chính là chủng loại tanh tưởi Đại vương hoa 】


[ Đại Vương hoa : ý nói siêu cấp trà xanh. ]


【 Cứu mạng, ảnh chụp thật đáng sợ! 】


【 Mỹ Nhân đừng tự mình đi toilet , cầu cầu ngươi kêu đại thần, nơi này có quỷ! 】


【 A a a a a 】


【 A a a a a a a a 】


【 Đau lòng Mỹ Nhân, bị sợ hãi đi, sớm nói cho ngươi kêu đại thần là được rồi 】


【? 】


【?? 】


【??? 】


【 Đây là thao tác gì vậy, tại sao máu của Mỹ Nhân khi bôi trên trên gương đã không thấy tăm hơi? 】


【 Vì cái gì Mỹ Nhân chỉ dùng tay liền có thể đem nữ quỷ từ trong gương bắt ra được? 】


【 Vì cái gì nữ quỷ biểu hiện thật sự sợ bộ dáng Mỹ Nhân? 】


【 Sao lại thế này, ta đi nhầm phim trường sao! 】


【......】


【 A, đại thần tới......】>br />


【 Mỹ Nhân kêu đau đau......】


【 Loại sự tình không có bị thương liền không còn lo lắng là chuyện như thế nào......】


Trên hành lang, Thẩm Thanh Thành mang theo ngữ khí sợ hãi mà nói :" May mắn hai người đều đi toilet, bằng không sự trong sạch của tôi liền không giữ nổi! "


"Chúng tôi là đặc biệt tới tìm anh, Thẩm ca." Trần Cách sâu kín nói.


Thẩm Thanh Thành :"Sao?"


Trần Cách :"Lục ca nói anh đi ra ngoài lâu rồi chưa trở lại, lo lắng."


"Quay trở lại phòng hồ sơ xem có để sót cái gì không." Lục Bích nói chen vào, nói xong liền lướt qua hai người đi trước.


Dáng người Lục Bích tỷ lệ vô cùng hoàn mỹ, bóng dáng thật sự rất giống như được bậc thầy nghệ thuật khắc ra, hơi thở tỏa ra mùi hormone nồng đậm, ánh mặt thưởng thức của Thẩm Thanh Thành chợt thu hồi, ánh mắt hướng Trần Cách dò hỏi.


"......" Lo lắng anh gặp phải sự việc giống như Bạch Ý, nhưng Lục ca hình như không muốn để Thẩm ca biết, cậu ta vẫn không nên nhiều lời, Trần Cách nuốt xuống câu nói nơi cửa miệng , chỉ đáp :"Không có gì."


Thẩm Thanh Thành trừng cậu ta một cái, xoay người đuổi theo Lục Bích, "Anh còn chưa có nói cho tôi biết hồ sơ của Tề Mỹ có tin tức gì!"


"Còn thanh đao vừa rồi của anh nữa, là đổi ở thương thành sao? Thoạt nhìn thật ngầu nha, bất quá sao tôi lại không thấy nó trong thương thành của mình."


"Im miệng, cậu thật ồn."


"Không sao, tôi không chê anh ít nói."


.......


Thẩm ca vì cái gì luôn trêu chọc Lục ca? Bởi vì tình yêu? Chính là nhìn Thẩm ca cũng không phải giống như thích bộ dáng Lục Bích mà nhỉ.


Trần Cách rối rắm đến trọc đầu.


Lần này ở phòng hồ sơ họ không còng ìn được tin tức gì có giá trị, thời gian lúc này cũng không còn sớm, hành động nhanh một chút còn có thể đi đến chỗ khác tra xét, sau khi bọn họ thương lượng xong liền quyết định rời đi.


Trên thực tế thương lượng là.


Lục Bích :"Đi thôi, đến phòng y tế."


Trần Cách lập tức hưởng ứng :"Được!"


Thẩm Thanh Thành :"Không, tôi mệt rồi."


"Thẩm ca Thẩm ca", Trần Cách kéo cậu đến một bên giành giải, "Ở phó bản trò chơi, thời gian càng về sau lại càng nguy hiểm, cho nên tốt nhất chúng ta nên nhanh chóng giải ra ý nghĩa màn này, thành công thông quan , lần này chúng ta lại có Lục ca trợ giúp, tính an toàn sẽ được nâng lên rất nhiều."


Cậu ta lại hạ giọng :"Đạo cụ mà Lục ca sử dụng chính là thuộc tính công kích, hơn nữa xem phong cách hành sự của Lục ca, hắn rất có khả năng thuộc hàng đại lão, chúng ta muốn sống sót cần phải nắm chắc cơ hội này."


Thẩm Thanh Thành thở dài nặng nề, nói sẽ ôm đùi ta, kết quả mới quay đầu liền coi trọng nam nhân khác.


" ? "


"Thẩm ca?"


Thẩm Thanh Thành vỗ vỗ vai Trần Cách, dùng một loại chính kiến tựa anh hùng mà khảng khái nói :"Ánh mắt của nhóc thật không tồi."


? Đây là khen cậu ta có tuệ nhãn nhận thức đại lão?


Cậu chưa nói có đi tiếp hay không, trên đường đến phòng y tế Trần Cách tận lực tận trách mà thuật lại tin tức hồ sơ của Tề Mỹ cùng Chu Hiểu Tuệ, hy vọng có thể khơi dậy hứng thú của Thẩm ca.


"Tề Mỹ cùng Chu Hiểu Tuệ vốn là đồng hương, đều là dân quê, Chu Hiểu Tuệ bằng cấp bình thường, tốt nghiệp đại học loại ba, bằng cấp Tề Mỹ chỉ có tốt nghiệp trung học."


"Em cùng Lục ca đều cảm thấy rất kỳ quái, nhà trẻ này thuộc tư nhân, Chu Hiểu Tuệ được tuyển vào còn miễn cưỡng hợp lý, dù sao nhân viên phòng hồ sơ cũng không cần chuyên môn bằng cấp gì, nhưng Tề Mỹ cư nhiên có thể cầm bằng cấp trung học trúng tuyển làm giáo viên.


Trường học tư nhân đánh chiêu bài chính là hoàn cảnh dạy học vô cùng tốt, cần nhiều giáo viên ưu tú hơn, một người bằng cấp trung học thấy thế nào cũng không thể nào là ưu tú, hơn nữa tốt nghiệp trung học không thể ứng tuyển trường tư.


Bị cha mẹ học sinh biết được khẳng định lớn chuyện.


"Còn có, thời gian Tề Mỹ nhận chức thậm chí sớm hơn Chu Hiểu Tuệ một năm."


Phỏng đoán hợp lý một chút, công việc của Chu Hiểu Tuệ còn có khả năng là do Tề Mỹ giới thiệu.


Thẩm Thanh Thành :"Nói như vậy công việc của Tề Mỹ là do đi cửa sau?"


Ba người đi đến bên ngoài hành lang phòng học, ánh sáng mặt trời theo phản xạ ánh lên nền gạch chói muốn mù mắt, mí mắt Thẩm Thanh Thành chùng xuống, vừa đi vừa nghĩ về lời nói của Trần Cách, thình lình đụng phải một người.


"Sao đột nhiên dừng lại", cậu xoa xoa trán, cáo trạng trước Lục Bích, "Lục Bích, vai của anh quá cứng."


Lục Bích không phản ứng, cậu càng làm ra vẻ nghiêm trọng hơn , "Anh tính lại thử xem, từ lúc đi bên cạnh anh tôi bị thương bao nhiêu lần, tay hai lần, trán một lần, nói bảo hộ tốt tôi mà bảo an đại ca!"


Lục Bích :"Tôi chưa nói."


Thẩm Thanh Thành phản ứng nhanh lẹ :"Vậy là anh thừa nhận việc tôi bị thương từ lúc đi theo anh?"


"Khụ khụ", Mông Điền Hải ho khan hai tiếng nhắc nhở sự tồn tại bản thân, một buổi chiều không thấy cậu, Thẩm Mỹ Nhân vẫn là bộ dáng không lựa lời mà nói.


Nghe thấy thanh âm, Thẩm Thanh Thành buông tay, thăm dò thông qua bả vai Lục Bích, nhìn thấy có hai người đứng ở hành lang đối diện, là Mông Điền Hải và Lưu Tử Mai.


Xem ra trải qua sự việc cái chết của Bạch Ý, mọi người đều lựa chọn hành động tổ đội.


Anh ta chào hỏi :"Chào, chào buổi chiều" , Chu An An thế nhưng lại cùng một đội với Tiết Đồng, thật sự là thần kỳ.


Lưu Tử Mai thành thật cười một cái, Mông Điền Hải nhìn về phía Lục Bích :"Các người muốn đến phòng y tế?"


Lục Bích :"Phải."


Mông Điền Hải :"Chúng tôi mới từ phòng y tế đi ra."


Lá gan rất lớn nha, Bạch Ý buổi chiều mới chết ở toilet phòng y tế, Thẩm Thanh hướng hai người đối diện đánh giá, trọng tâm đặt trên người Mông Điền Hải.


Đối diện Mông Điền Hải nghĩ nghĩ :"Trao đổi tin tức không?"