Ánh nắng sáng chói vào phòng, rọi vào mắt hắn khiến hắn khó mở mắt. Hắn nhìn xung quanh, lấy tay thổ thổ lên đầu rồi nhớ lại chuyện hồi tối. Đây là giường nhỏ đó sao, hắn úp mặt hít một hơi thật sâu, thơm quá. Đang miên man thì có tiếng đẩy cửa đi vào.
- Anh dậy rồi à, hôm qua anh say quá lại nặng nên em ko kéo anh về phòng được. Nè, anh đánh răng rồi ăn sáng đi, em đi chơi với Thu Phương đây.Hắn nắm tay nó kéo lại.- Chuyện lúc tối tôi nói với em, em...- Em là người làm nhà anh mà, sao lại yêu em, đâu xứng.- Được, được hết, tôi muốn là được.- Vậy, em... em sẽ suy nghĩ về điều đó.Hắn đứng lên, ôm nó từ phía sau, hôn lên tóc nó.....Nay nó mặc 1 váy hoa vàng nhẹ, tóc buộc cao, đánh tí son. Đi ra khỏi phòng thấy hắn đã đứng đó.- Em đi đâu.- Đi chơi.- Với ai, sao ko cho tôi đi cùng.- Em đi với Hạo Phong.Hắn đưa tay ra ôm eo nó lại.- Nè em, em muốn gì..- Tin em ko?- Rất tin.- Vậy chờ em.Nó đưa tay sờ lên má hắn, hắn hôn nhẹ lên tay nó.Qua cửa sổ hắn thấy Hạo Phong đứng đó tặng nó 1 bó hoa rồi 2 người lên xe đi đâu đó. Hắn bực mình lắm, đáng ghét thật. Hắn cũng phóng xe đi... để mua cho nó 1 bó hoa......Nhà hàng sang trọng lắm, 2 người ngồi đối diện với nhau, có nến, có hoa, có rượu vang đỏ. Không gian mới lãng mạn làm sao.- Sao ko rủ Thu Phương đi cùng.- Tôi chỉ muốn đi với mình cậu thôi.- Thật là....2 người ngồi nói chuyện với nhau khá lâu. Món ăn ở đây thật tuyệt.- Hướng Dương, tôi có chuyện này muốn nói với cậu khá lâu rồi. Tôi, tôi rất thích cậu, thích lâu lắm rồi. Cậu.. cậu làm bạn gái tôi nhé.- Hạo Phong, cậu biết là tôi và cậu là không thể mà. Cậu là con trai độc đinh kế nghiệp 1 gia tài lớn liệu ba mẹ cậu sẽ chấp nhận người như tôi không?- Ba mẹ tôi thoáng lắm, ko nghõ gì đâu.- Nhưng tôi biết thân phận của tôi là ở đâu, chúng ta là bạn sẽ tốt hơn. Ngoài kia rất rất nhiều cô gái xứng đáng với cậu hơn nhiều.- Tôi...- Hạo Phong cố lên, cảm ơn vì bữa tối, tôi nhận bó hoa này nhé, tôi đi trước.- Tôi nhất định không bỏ cuộc.Nó đi rồi, để Hạo Phong ở đó với 1 bầu trời tâm sự. Nó nhắn tin cho Gia Khang đến đón nó. Lúc nó bước lên xe cũng là lúc Thu Phương dẫm nát hoa dưới chân mình.Hạo Phong đã kể cho Thu Phương nghe về kế hoạch tỏ tình của mình, Thu Phương đã cổ vũ Hạo Phong rất nhiều. Thu Phương biết địa điểm nên đã mua hoa để tặng Hướng Dương, cô nghĩ rằng Hướng Dương sẽ đồng ý vì biết nó nghèo, đứa nào nghèo mà ko mộng trèo cao. Nhưng cô đã thất bại rồi, cô quá khinh địch rồi, kế hoạch bể tan tành. Cô tự nhủ ko sao, kế hoạch còn dài......Hắn thấy nó ôm hoa hồng trên tay hít hít ngửi ngửi, hắn giựt lấy bó hoa vứt ra ngoài cửa sổ, rồi tặng nó 1 bó hoa khác, là hoa hướng dương. Nó cười.- Sao lại vứt hoa của em đi.- Tôi biết em không thích hoa hồng đâu.Nó lại cười. Hắn chạy 1 mạch xuống thẳng biển vũng tàu. Là biển sao, lần đầu tiên nó thấy biển, rộng lớn quá, mát quá. Hắn ôm nó từ phía sau.- Em có biết khi em đi với tên kia, tôi đã muốn chạy theo thế nào ko. Nhưng tôi tôn trọng em nên thôi.- Anh có biết thân phận của em ko.- Tôi biết.- Anh chỉ biết em là người làm nhà anh thôi, em còn là 1 đứa trẻ không cha không mẹ, từ nhỏ bị người ta bỏ rơi, được ba mẹ nhặt về nuôi. Em có 1 chiếc vòng chứng minh thân phận, nhưng vì ân nhân của mình, em đã bán nó, em bây giờ thật sự chỉ là 1 đứa con nuôi thôi, sao xứng với anh được.- Tôi ko quan trọng đâu, thân phận em là gì tôi ko quan trọng đâu, chỉ sợ em quan trọng ko thôi.Tên này sao nói kỳ vậy, cậu 3 của Triệu gia mà khẩu vị kém quá. Bao nhiêu con nhà giàu, xinh đẹp lại ko ưa, lại đi ưa đứa như nó.- Lúc nãy Hạo Phong đã tỏ tình với em.Hắn im lặng, nín thở.- Em đã từ chối. Em bây giờ sẽ thử yêu anh, sẽ thử đặt anh vào trái tim em.Hắn xoay người nó lại, đặt lên môi nó 1 nụ hôn sâu, nồng nàng nhất. Hắn chỉ muốn lúc đó ăn được nó thì hắn ăn lun rồi. Ời thì yêu, đây là người đàn ông đầu tiên vì nó mà làm nhiều việc thế, đây là người đàn ông đầu tiên vì nó mà ghen thế, thôi thì nó tận hưởng cảm giác yêu vậy, hi vọng đây là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng......Cả 2 cùng về nhà, mặt ai nấy cũng đỏ bừng, ngại ngùng. Bà Như Hoa đang ngồi đó uống trà, thấy bọn họ vào cùng 1 lúc nên cũng thấy lạ.- 2 đứa này làm gì mà mặt mày đỏ bừng thế kia hả.- dạ...Trong lúc nó bối rối ko biết trả lời sao thì hắn nhanh nhảu nắm lấy tay nó tiến thẳng về phía bà Như Hoa.- Thưa mẹ, 2 đứa tụi con chính thức yêu nhau ạ.- Anh...Nó đang sửng sốt vì lời nói của hắn, nó còn đang định nói hắn là giấu mọi người mà, chưa kịp dặn hắn đã nói toẹt rồi, xấu hổ quá đi mất.- Thật ko đó, vậy mẹ chúc mừng 2 đứa nha. Tuần sau 2 anh em con đi Trung Quốc nha.- Làm gì vậy mẹ.- Đi phát thiệp cưới.- Thiệp cưới? Ko lẽ là...- Đúng rồi, Gia Hy sẽ chụp hình cưới bên đó.- Oa, nhanh vậy. Ok mẹ, bọn con xin phép về phòng ạ.- Um, Hướng Dương con ở lại đây với ta chút.Điều lo sợ đã đến rồi sao, nó ko sợ, ko bùn vì đám cưới Gia Hy, nó sợ về sự ngăn cản thân phận này.- Hướng Dương lại đây ngồi với ta.- Dạ, bà chủ.Bà Như Hoa nắm lấy tay noa vỗ vỗ, nét mặt hiện lên vẻ vui mừng.- Con biết ko, ta đoán 1 ngày nào đó 1 trong 2 đứa con của ta sẽ yêu con. Người ta ko ngờ nhất là Gia Khang, đứa trẻ ấy bất hạnh nhiều lắm, tự tổn thương mình nhiều lắm. Chưa bao giờ ta thấy nó đi với 1 cô gái nào, hay dẫn 1 người bạn gái nào về. Nhưng đến hôm nay, nó khẳng định con là người yêu của nó, vậy là nó đã bớt tổn thương rồi, nó đã biết yêu thương rồi. Ta chỉ hi vọng con hãy yêu thương thằng bé thật lòng con nhé.- Bà chủ, bà ko ghét con sao? Con chỉ là 1 đứa ở thấp hèn, kk xứng đáng, con sợ là bà chủ sẽ cấm con.- Tại sao ta phải cấm con khi con là người mang lại hạnh phúc cho thằng bé. Ta xin lỗi ko thể nhận con là con gái nữa rồi, có lẽ sau này con sẽ là con dâu ta thì sao.- Bà chủ, con...- Thôi con về phòng đi, nhớ những lời ta nói nhé con.- Dạ, chào bà chủ.Nó vui sướng lắm vì được sự đồng ý của bà chủ, nhưng thật lạ, 1 kẻ như hắn ko làm người khác tổn thương thì thôi, sao lại tổn thương chính mình, thật khó hiểu quá.