Chương 2 - Chúng ta cần một thuyền trưởng mới
Năm năm sau.
Ở Coventry lúc này là gần sáu giờ chiều.
Trời chưa tối hẳn, nhưng con đường trải nhựa có tên Agnes Lane lúc này đã bị nhuộm vàng bởi ánh sáng phát ra từ những cột đèn cao áp chạy dọc theo hai bên vỉa hè.
Agnes Lane là con đường huyết mạch của Coventry, chạy qua hầu hết các tiện ích thiết yếu ở thành phố đông dân thứ hai ở nước Anh này. Giờ lại là giờ cao điểm, vậy nên chẳng hề bất ngờ khi con đường này đang bị lấp kín bởi người và xe cộ qua lại.
Trong dòng người và xe cộ đông đúc đó, thật không dễ để nhận ra hai người Việt Nam, một nam một nữ, đang vừa đi vừa chạy. Nhìn bộ dạng quẫn bách này, hẳn là họ đang hết sức vội vàng.
“Anh Bách! Mấy giờ rồi?” - Cô gái sốt sắng hỏi.
Đây đã là lần thứ ba trong vòng năm phút cô lặp lại câu hỏi, điều này khiến người đàn ông tên Phan Đăng Bách cảm thấy có chút phiền phức. Tuy nhiên, anh không thể hiện cảm xúc tiêu cực đó ra ngoài, dù sao thì để hai người rơi vào tình cảnh này cũng là lỗi của anh.
Bách chính là người đã đề xuất ý tưởng xuống xe đi bộ khi thấy chiếc taxi kẹt cứng trong vụ tắc đường, cũng chính là người xung phong trở thành hoa tiêu. Kết quả là giờ thì hai người họ bị lạc.
Bách đưa ánh mắt nhìn xuống cổ tay trái, kiểm tra chiếc đồng hồ thông minh, trước khi tỏ ra điềm đạm đáp lại:
“Khoảng năm giờ năm bảy phút!”
“Vậy là hiệp một trận đấu đã kết thúc rồi. Liệu chúng ta có thể đến nơi trước khi hiệp hai trận đấu bắt đầu không?”
“Sẽ kịp, nếu em bớt hỏi đi và tập trung hơn vào việc chạy. Điểm đến của chúng ta đã ở trước mắt rồi kìa.” - Bách vừa nói, vừa chỉ tay về phía trước theo hướng 10 giờ.
Nhìn theo hướng đó, đập vào mắt cô gái là một kiến trúc bằng kim loại khổng lồ. Khối kiến trúc hình chữ nhật này sừng sững hiên ngang giữa thành phố Coventry, tựa như một pháo đài vững vàng chẳng thể xuyên phá. Đó chính là Coventry Society Arena - sân nhà của câu lạc bộ Coventry City.
Chỉ nhìn lướt qua cũng có thể thấy sân vận động này lớn và hiện đại hơn nhiều so với sân vận động quốc gia Việt Nam, dù cho đó chỉ là sân nhà của một câu lạc bộ ở giải Hạng hai nước Anh. Chỉ một so sánh đơn giản vậy thôi cũng có thể thấy sự chênh lệch giữa hai nền bóng đá vào lúc này lớn đến chừng nào.
“Đây là nơi anh Dũng từng thi đấu sao?”
“Phải! Và giờ thì hắn đang làm huấn luyện viên ở đó.”
Bách cười nhăn nhở, nói tiếp:
“Sướng nhé, Phương!”
“Sao ạ?”
“Thì em chuẩn bị được gặp lại thần tượng một thời của mình còn gì.”
“Thần tượng cái gì chứ? Chỉ là quá khứ thôi! Sau này gặp nhau, em cấm anh không được nhắc đến chuyện này với anh ấy, nếu không thì biết tay em!” - Nguyễn Mai Phương cương quyết phủ nhận, nhưng dường như làn phấn hồng tự nhiên hiện trên trên đôi gò má đã phản bội lại cô.
Bách chỉ cười lớn mà không đáp lại. Anh hiểu Mai Phương hâm mộ Hoàng Dũng đến mức nào và nôn nóng muốn được gặp thần tượng của mình ra sao, nhưng lúc này anh mới chính là người sốt ruột hơn ai hết. Không phải vì anh và Hoàng Dũng là đôi bạn thân từ hồi còn thi đấu ở câu lạc bộ Hải Phòng, chỉ là anh muốn tận mắt chứng kiến thứ bóng đá mà hắn đang tạo ra ở Coventry United.
Bách muốn kiểm định, xem xem linh cảm của bản thân chính xác đến đâu. Liệu rằng người đồng đội cũ có phải là người thuyền trưởng phù hợp để chèo lái con thuyền sắp đắm Hải Phòng hay không?
Đã được bảy năm, kể từ cái ngày Hoàng Dũng rời khỏi câu lạc bộ Hải Phòng để xuất ngoại sang Nhật Bản thi đấu. Đó là cột mốc chứng kiến sự nghiệp của hắn cứ ngày càng bay cao trên bầu trời quốc tế.
Hắn đã giúp East Tokyo United giành được ngôi vị á quân J-League và chức vô địch AFC Champions League ngay trong mùa giải đầu tiên góp mặt. Cá nhân hắn cũng lọt vào đội hình tiêu biểu của J-League, trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên làm được điều đó ở giải quốc gia có chất lượng chuyên môn số một châu Á.
Màn trình diễn tuyệt vời của Hoàng Dũng ở East Tokyo United đã lập tức thu hút được ánh mắt của các tuyển trạch viên đến từ châu Ấu. Quả thực, hắn đã sớm nhận được một lời đề nghị ngay trong kỳ chuyển nhượng mùa đông tiếp theo. Theo đó, hắn sẽ sang Anh thi đấu, và điểm đến của hắn là Coventry United - một đội bóng lúc đó đang ngụp lặn ở nửa dưới của bảng xếp hạng, cách nhóm cầm đèn đỏ chỉ vỏn vẹn năm điểm - ở giải Hạng hai.
Hoàng Dũng trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên đặt chân đến xứ sở sương mù với tư cách là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Hắn tiếp tục thể hiện ấn tượng ở đây, tại một quốc gia có nền bóng đá phát triển bậc nhất trên thế giới. Với khả năng kiến thiết lối chơi xuất sắc của mình, hắn đã ngay lập tức chiếm được suất đá chính và thiết lập tầm ảnh hưởng lên lối chơi của Coventry.
Hoàng Dũng đã đưa Coventry từ vị trí thứ mười hai tiến thẳng đến vị trí thứ sáu trên bảng xếp hạng, trước khi đưa đội bóng này bước vào trận chung kết vòng play-off thăng hạng. Hắn cũng gần như đã giúp đội bóng này giành được tấm vé lên chơi ở giải Hạng nhất. Nếu như không gặp phải c·hấn t·hương gãy chân kinh hoàng thì khả năng cao hắn sẽ làm được điều đó.
Trái ngược với sự nghiệp bay cao của Hoàng Dũng, thành tích của câu lạc bộ Hải Phòng lại cứ thế tụt dốc không phanh.
Trước khi Hoàng Dũng rời đi, Hải Phòng là một câu lạc bộ có thể cạnh tranh danh hiệu ở giải quốc nội, luôn kết thúc mùa giải ở trong top bốn. Họ đã thậm chí giành được chức vô địch giải quốc nội và tiến đến vòng bán kết của AFC Champions League trong mùa giải cuối cùng mà hắn thi đấu cho đội bóng này.
Tuy nhiên, ngay vào thời kỳ mà đội bóng đang thành công nhất, Hoàng Dũng đã quyết định dứt áo ra đi để tiến ra đấu trường thế giới, nơi dường như phù hợp hơn với tài năng của hắn. Kết quả là thành tích của đội bóng ngay lập tức chứng kiến một sự sụt giảm đáng báo động.
Mùa giải sau đó, Hải Phòng kết thúc mùa giải ở vị trí thứ sáu. Đây là lần đầu tiên họ cán đích ngoài top bốn sau nhiều năm, nhưng đó chỉ là khởi đầu của một đế chế sụp đổ khi thứ hạng của đội bóng cứ thế tụt dần theo từng mùa giải.
Đỉnh điểm của sự thất vọng chính là mùa giải gần nhất vừa kết thúc vào tháng trước khi Hải Phòng đã kết thúc ở vị trí thứ mười ba. Đó là vị trí đứng thứ hai từ dưới lên trên bảng xếp hạng, và điều đó đồng nghĩa với việc đội bóng sẽ phải xuống hạng trong mùa giải tới.
Đó sẽ là lần đầu tiên kể từ khi thành lập, câu lạc bộ Hải Phòng phải xuống chơi ở giải hạng nhất. Nếu như không phải câu lạc bộ đứng ở vị trí thứ mười hai là Xổ Số Kiến Thiết Cần Thơ gặp vấn đề về tài chính và buộc phải giải thể, họ sẽ thực sự phải gánh chịu sự nhục nhã này.
Hải Phòng đã may mắn khi có thể ở lại V-league. Đó cũng là lý do vì sao ban lãnh đạo đội bóng rất kỳ vọng vào mùa giải tiếp theo, giống như người đời vẫn nói những kẻ c·hết hụt sống rất dai.
Tuy nhiên, để có thể quật khởi trở lại trong mùa giải tới, họ sẽ cần cải tổ đội hình. Viên gạch đầu tiên cho công cuộc cải tổ đó chắc chắn là một người thuyền trưởng mới. Họ cần một huấn luyện viên tài năng, và đó là lý do tại sao mà giám đốc thể thao của đội bóng là Phan Đăng Bách và trợ lý của anh là Nguyễn Mai Phương có mặt ở Coventry lúc này.
Ban lãnh đạo câu lạc bộ Hải Phòng, đặc biệt là chủ tịch Nguyễn Thành Chung, vẫn luôn theo dõi Hoàng Dũng. Ông là người phát hiện và bồi dưỡng tài năng của hắn, trước khi trở thành một fan hâm mộ cuồng nhiệt của tiền vệ tài hoa này.
Ông Chung đã từng rất nuối tiếc khi cầu thủ mà ông coi như đứa con trai cưng này quyết tâm dứt áo rời câu lạc bộ ra đi. Tuy nhiên, trong thâm tâm ông vẫn luôn thầm ủng hộ hắn, bởi ông thừa hiểu rằng tài năng của hắn chỉ có thể phát triển rực rỡ nhất ở đấu trường quốc tế.
Khi nghe tin Hoàng Dũng gặp phải một c·hấn t·hương ở châu Âu và buộc phải giải nghệ ở tuổi 25, ông Chung đã gần như phát điên. Ông cảm thấy đôi chút hối hận vì việc đã để hắn ra nước ngoài thi đấu khi còn quá trẻ như vậy. Ông ráo riết tìm kiếm hắn với mong muốn trao cho hắn một vai trò khác ở Hải Phòng, nhưng không có kết quả bởi hắn dường như đã bốc hơi sau tuyên bố giải nghệ của mình.
Khi ông nghe Bách nói về việc Hoàng Dũng đã trở thành một huấn luyện viên ở Anh ba năm về trước, ông Chung mừng như điên. Ông đã mơ về một ngày hắn sẽ trở về Hải Phòng để giúp cho đội bóng quật khởi trở lại. Đó cũng là lý do tại sao khi nghe Bách nói về kế hoạch đưa Hoàng Dũng trở lại câu lạc bộ với tư cách huấn luyện viên trưởng, ông liền lập tức đồng ý ngay.
Kết quả là Bách và Mai Phương bay sang Anh ngay sau khi quyết định trên được phê duyệt. Họ sẽ có một buổi gặp mặt với đại diện của Coventry United để đàm phán về trường hợp của Hoàng Dũng, mục tiêu hiển nhiên là đưa hắn trở về Hải Phòng, trở thành đầu tàu của đội bóng quê hương.
Tuy nhiên, trước đó thì Bách muốn tận mắt nhìn thấy thứ bóng đá mà người bạn thân cùng các học trò đang trình diễn ở Coventry Society Arena cái đã. Liệu nó có thể giúp Hải Phòng vĩ đại thêm một lần nữa hay không? Trận chung kết vòng play-off thăng hạng giải Hạng hai Anh mùa giải 2039-2040 giữa Coventry United và Leicester City sẽ giúp anh trả lời câu hỏi này.