Cậu Là Ánh Sáng Của Cuộc Đời Tôi

Chương 18: Sự thật




Ở một diễn biến khác ở Bắc Thành tại Công Ty E&K

   Phòng giám đốc

Một thiếu niên điển trai có mái tóc đen có một nốt ruồi nhỏ phía dưới con mắt bên phải , mặc một chiếc quần âu đen và chiếc áo sơ mi trắng ngồi trên ghế vắt vẻo chân lên bàn thản nhiên nói với người trợ lý đang đứng trước mặt " Tìm được chưa ? "- Dạ Hàn

Trợ lý lên tiếng " Chưa thưa giám đốc " - Ôn Hạ

Dạ Hàn với ánh nhìn ghét bỏ nói " Hzz sao mà vô dụng ghê "

Ôn Hạ chửi thề trong suy nghĩ " Tên khốn nhà cậu làm như dễ lắm vậy ! Sao ko vác cái thân xác cậu ấm đi mà tìm .. Hzzz đời như trêu đùa số phận vậy ..Trời ơi tại sao mình lại phải làm trợ lý cho thằng khốn này chứ "

     Vào bốn năm trước

Sau cái chết của Tiêu Dao , Dạ Hàn hàng tuần hàng tháng đến trước căn phòng lúc trước Tiêu Dao thuê nhưng dù lần nào đến cũng chỉ gặp những người hàng xóm xung quanh họ nói ..

" À tội nghiệp con bé đó nó bị chính ruột thịt mình đuổi khỏi căn phòng thuê vào nửa năm trước rồi " - ngày thứ 1

" Hzz..thỉnh thoảng ta lại thấy nó đến đây đưa tiền cho ông bà chủ thuê cũng chính là ruột thịt nhà nó sau đó lại bị đánh rồi đuổi đi " - ngày thứ 2

" Ta nghe nói con bé đó sống như chết vật làm việc vất vả để trả nợ cho ông bà chủ thuê , à nhưng mấy tháng nay không đến nữa rồi " - ngày thứ 3

Càng nghe Dạ Hàn càng cảm thấy vô cùng đau đớn trách bản thân là kẻ ngu ngốc tại vì những ngày tháng trước đó cậu cũng thuê người theo dõi tình hình cuộc sống của Tiêu Dao nhưng tên đó toàn nói cuộc sống cô ấy rất bình thường .

Dạ Hàn lấy tay vuốt tóc lầm bầm " Chết tiệt , cuối cùng mình cũng chẳng biết cái gì về chị ấy. Bọn ruồi nhặng .."

Cứ liên tiếp như vậy càng dấn cho cậu nhiều nghi vấn, lên cậu quyết định đến nhà ông bà chủ cho thuê chung cư - cô chú Tiêu Dao *mở cửa *

Gì Tiêu Dao hỏi " Gì đây mày là thằng nào vậy !! "

Dạ lạnh lùng hỏi " Tiêu Dao đang ở đâu "

Chú Tiêu Dao nói và chỉ " Zề mày đến hỏi con nhỏ đó sao ? Không thấy cái ảnh thờ của nó à ! Muốn vào cúng viếng gì thì đưa tiền đây rồi vào "

Dạ lạnh lùng nói " Tiền?? "

Gì Tiêu Dao " Thì mất công bọn tao bỏ tiền làm cái tấm ảnh thờ cho nó, mày là bạn nó đến viếng phải có tiền chứ !! "

Dạ cười nhạt dường như hiểu được cái cuộc sống bất hạnh mà Tiêu Dao phải trải qua rồi với ánh mắt vô hồn đáp " Cút ra " , Dạ vẩy tay lên thì tầm 6 người mặc áo đen đi vào và khống chế hai vợ chồng nhà này mở đường cho Dạ đi vào .

Rồi cậu có nhìn qua tấm ảnh thờ Tiêu Dao với ánh mắt đượm buồm , thản nhiên ngồi sofa rang rộng hai tay, chân vắt chéo trông rất ngầu nòi nói " Ha..ha..ăn không ngồi rồi , trên danh nghĩa nhận nuôi cháu nhưng thật ra là ép buộc làm công cụ trả nợ . Không những vậy bạo hành , tiêu sài thẻ bảo hiểm của mẹ cháu mình đúng là súc vật ghê " ..



Những người áo đen đẩy hai vợ chồng quỳ trước mặt Dạ Hàn . Hai vợ chồng run sợ nói

" Mày biết cái gì chứ ?? Phát ngôn bừa bãi "

" Mày thử động vào bọn tao xem , bọn tao sẽ báo cảnh sát là mày tự ý xông vào nhà của người khác "

Rồi Dạ tách một cái , 6 khẩu súng hàng thật trên tay 6 tên áo đen chĩa thẳng vào đầu 2 vợ chồng . Hai vợ chồng toát mồ hôi lạnh

" À à không biết súng vào đầu mấy người nhanh hay là mấy người báo cảnh sát nhanh nhỉ ? À mà trong tay tôi đang giữ chứng cứ khiến mấy người ngồi tù đó nha , hửm " , Dạ nghiêng đầu cười nhạt .

Gì Tiêu Dao đánh trống lảng nói " Bọn tao có làm gì phạm pháp đâu chứ ? Chứng cứ gì chứ !!"

Dạ nhìn khó chịu nói " Bạo hành cháu mình , ăn cắp thẻ bảo hiểm của người khác , nợ lần ép chính người cháu ruột làm việc để trả nợ. Ha không làm gì sao ? "

Hai vợ chồng nhanh chóng xin lỗi liên tục , hoảng sợ nói " Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi có mắt như mù rồi . Vậy vậy ngài đến đây..."

Dạ Hàn vuốt tóc " hà..hà..Tiêu Dao đang ở đâu "

Hai vợ chồng ánh mắt trốn tránh nói " À thì, nó chết vào 3 tháng trước rồi do tai nạn "

" Mẹ nó ! Vào 3 tháng trước tại hồ sơ bệnh án ở các bệnh viện không có một nạn nhân nào tử vong và tại nạn cũng không có bệnh nhân nào tự nạn. Đùa nhau à, bà già "- Dạ Hàn

Chú Tiêu Dao nói " Thì nó chết luôn nên chúng tôi an tán rồi "

" À vậy sao không lẽ mấy người định chôn cất không thông báo vào chính quyền ghi chép người mất à ! Chắc là sẽ vui lắm khi bọn họ biết được điều này " - Dạ

" Và thêm nữa là nếu mấy người tự an tán thì ta muốn hỏi xác người đâu ..Hửm " - Dạ với ánh mắt chết chóc tay trống vào đầu

Hai vợ chồng im lặng...

Dạ Hàn nhìn một tên áo đen nói " Đưa súng đây "

Rồi nhanh tên áo đen nhanh chóng đưa cho Dạ * cầm * * nổ súng * . Phát súng xuyên thẳng vai của người chồng khiến bà vợ hoảng sợ , máu cứ zỉ ra càng ngày càng nhiều .

Bà vợ run sợ nói " Này này , mày làm cái gì vậy "

" Nếu bà còn lải nhải phát tiếp theo sẽ vào thẳng đầu bà đó .." .

Dạ nói với sự hờ hững như một tên điên máu lạnh " Thật ra thì tôi cũng muốn thử giết người xem sao ? Ai ngờ cũng thú vị nhỉ ? "

Người vợ bình tĩnh nói " Muốn biết sự thật chứ gì ? Được tôi sẽ kể nhưng ngài nhất định phải bảo vệ an toàn cho chúng tôi "

" À được thôi " - Dạ hờ hững trả lời



Sau khi nghe toàn bộ sự thật Dạ Hàn đã đến gặp Ôn Hạ để hỏi mọi chuyện và tất cả đều trùng hợp . Dạ Hàn cũng kể lại mọi chuyện

Theo lời gì Tiêu Dao nói như sau " Vào 3 tháng trước , có người tự xưng là cha của con bé Tiêu Dao và muốn đưa con bé đi ! Lúc đó chúng tôi cũng không nghĩ gì nhiều nhưng cũng ko định nói vì con nhỏ Tiêu Dao là công cụ kiếm tiền cho chúng tôi mất nó ai trả nợ . Sau đó người đó đưa ra yêu cầu trả số nợ của chúng tôi nên chúng tôi đã đồng ý "

Rồi nói với con bé Tiêu Dao , sau đó hình như ông ta và con nhỏ Tiêu nói chuyện hồi lâu . Chúng tôi cũng không để tâm và cho đến 1 tuần sau ông ta cho người đến nói với chúng tôi là an tán cái chết của Tiêu Dao trong thầm lặng nhưng lúc đó tôi vẫn nhìn rõ hình bóng của con nhỏ đó đang trên chiếc xe của ông ta .

Sau đó , họ đưa một số tiền lớn và ám chỉ ' nhìn thấy như ko thấy '.

Ôn Hạ bình tĩnh suy nghĩ lại " Là vậy sao ? Cậu nghe từ chính xác con mụ già đó à "

Dạ Hàn " Ko lẽ tôi để người khác nghe hộ "

Ôn Hạ " Vậy thì chuyện này đúng là không đơn giản rồi đây !! Tại sao phải làm giả cái chết chứ !! "

Dạ Hàn lấy ra một tấm Danh Thiếp ghi " Tổ Chức SA-SD " nói " Bà già đó nhặt được thứ này từ ông ta "

Ôn Hạ " SA-SD ?? "

Cứ thế trong 4 năm qua Dạ Hàn đã không ngừng tìm kiếm Tiêu Dao và mở rộng quyền lực bản thân . Danh tính thừa kế chính thức nhà họ Dạ cậu chính thức được cả thế giới biết đến ( mà trước đó cũng biết rồi )

" 3 năm trước , em đánh mất chị vì sự yếu đuối của bản thân "

" Tiêu Dao , nhất định em sẽ tìm được chị . Đánh mất chị khiến em vô cùng đau khổ .Thiếu chị, thế giới này không còn ai để em dịu dàng ."

Sau đó , Ôn Hạ được cha mình giới thiệu vào Công Ty E&K vì đang có mối làm ăn với họ.

" Tưởng đâu may mắn khi được vào một công ty lớn nhất nhì thế giới ai ngờ phải chạm mặt và làm trợ lý cho tên Dạ khốn nạn này"- Ôn Hạ

"Tối mai , tại Paris trên con tàu Karona sẽ tổ chức một bữa tiệc họp mặt giới thượng lưu và đương nhiên Thái Tử gia nhà họ Dạ cũng được mời , nếu cậu xuất hiện ở đó sẽ là nhân vật trung tâm..." - Ôn Hạ

" Không muốn đi .." - Dạ Hàn chen lời nói

" À đặc biệt của buổi tiệc là các khách mời đến từ SA-SD .." - Ôn Hạ

" Chậc chậc đúng là cũng khôn zữ nhỉ ? " - Dạ Hàn

" Đúng vậy . Vì cậu là một nhân vật trọng đại ai cũng muốn hợp tác mà lại quan tâm đến SA-SD vì một người phụ nữ .Dùng cách này không phải vô cùng sáng suốt để cậu tham dự tiệc của sao ? " - Ôn Hạ

" Cũng được , nếu ở đó ko có người tôi cần tìm thì chắc là ngày hôm sau cho tên tạo ra kịch bản ngỏm củ tỏi thôi .Lâu lắm không giết người , đúng là ngứa tay thật " - Dạ Hàn

Ôn Hạ suy nghĩ " Thằng điên này ! Làm như giết người như giết động vật vậy trời.."