Tiêu Dao đột nhiên hét lớn " Tại sao luôn nói dối vậy " rồi oà lên khóc lớn , nước mắt cứ lã chã không ngừng rơi , cô khóc như thể vô cùng tuyệt vọng . Như không thể tin được tại sao hiện thực phũ phàng , cái điều cô ghét nhất luôn xảy đến với mình từ gia đình đến người mà mình ngưỡng mộ cũng là người bạn thân cô trận trọng đều lừa dối cô ..
Ở bên ngoài Dạ im lặng ngồi gục xuống dựa vào tường thẫn thờ vì dường như cậu đã hiểu ra rằng mình đã khiến cô ấy vô cùng thất vọng .Điều mà cô ấy ghét bỏ , rồi cậu nghĩ " Ha..cuối cùng thì mình lại tạo ra ranh giới giữa mình và cô " , cậu lấy tay ôm mặt lại dường như nước mắt cũng dần chảy ra vì cậu ấy nghĩ rằng mối quan hệ này sắp kết thúc , khiến cậu vô cùng tuyệt vọng và day dứt vì đã lừa dối và làm tổn thương người con gái cậu yêu từ cái nhìn đầu tiên . Tiếng khóc của cô ấy khiến cậu vô cùng đau đớn , vì lần đầu cậu biết được tiếng khóc ấy như thể cảm xúc cô dồn nén từ rất lâu đến tận bây giờ mới được giải toả .
Cứ thế 1 người ngồi trong và 1 người ngồi ngoài đều có những xúc cảm riêng nhưng đều hướng về nhau và cánh cửa chính là ranh giới giữa hai người họ , sau đó vì khóc nhiều quá khiến cô ngủ thiếp đi .
Chập tối , cô chợt tỉnh lại , mắt cô sưng vù lên và nghĩ ngợi thâm sâu " Mình cư xử như vậy cũng thật quá đáng rồi , đột nhiên lôi cậu ấy vào những cảm giác lúc trước mình phải chịu đựng . Ha, dù vậy cũng tốt , cậu ấy chắc cũng về rồi , chắc cậu ấy sẽ nghĩ mình là đứa nhỏ nhen ích kỷ chỉ vì lời nói dối mà tức giận bỏ đi "
* đứng dậy * * mở cửa * cạch
Cô bước ra cũng là lúc Dạ nhìn lên với hai đôi mắt đỏ ngàu như đứa trẻ bị đánh khi mình làm sai chuyện gì đó , cậu ngồi thu mình lại một góc tường như tự kiểm điểm bản thân và chờ Tiêu Dao ra .
Cô bất ngờ hỏi " Sao cậu vẫn ở đây " .
Dạ Hàn nhẹ nhàng nói " Tiêu Dao ..." giọng cậu khàn khàn rồi đứng dậy ôm trầm cô mếu máo nói " Tiêu Dao , xin lỗi ..xin lỗi mà .." , cơ thể Dạ Hàn cứ run lên và Tiêu Dao cũng cảm nhận được điều đó.
" Xin lỗi ..xin lỗi vì đã lừa dối cậu suốt thời gian qua . Chỉ là tôi có lý do để làm như vậy chứ không phải đùa giỡn với tình cảm của cậu. Tôi thật sự rất sợ, sợ cậu sẽ bỏ rơi tôi , không thèm nhìn tôi nữa. Tôi sợ lắm "
* sụt sùi * Bbình thường Dạ Hàn đứng trước màn hình tv lạnh lùng ngầu lòi bao nhiêu trước một trận đấu vô cùng khó khăn cậu cũng không bao giờ có từ sợ hãi , nhưng vì một cô gái mà cậu đã sợ hãi đến mức khóc lóc sướt mướt để mong cô không rời xa mình .
Tiêu Dao cũng nhận ra tâm ý của Dạ Hàn lên cô dùng tay lau đi nước mắt đang tuôn trào trên gương mặt điển trai của cậu thanh niên đó và nói: " Tôi cũng xin lỗi cậu vì hành động lỗ mãng đó của mình "
Dạ lắc đầu nói " Không phải lỗi của Tiêu Dao , là do tôi... "
Tiêu Dao hiểu được sự chân thành trong ánh mắt của Dạ nghĩ " Mình đã không nhìn nhầm người " , mỉm cười nói :
" Được rồi nè đừng khóc nữa bây giờ có chuyện gì cũng phải chia sẻ với tôi hiểu chưa ? "
Dạ gật đầu lia lịa , rồi mặc cho cô làm gì cậu vẫn ôm cô ấy không buông rồi lẽo đẽo theo sau. Tiêu Dao khó hiểu hỏi " Nè nè có muốn ăn bữa ngon không , từ sáng đã không được ăn rồi đó .."
" Không muốn đâu, muốn ôm cơ " , Dạ nhõng nhẽo khiến Tiêu Dao phụt cười ...
Trong bữa ăn hai người đã nói chuyện chia sẽ cho nhau những câu chuyện về cuộc đời mình để hiểu thêm về đối phương .
Sau khi nghe câu chuyện của Dao Dao về nỗi ám ảnh của cô Dạ cũng phần nào hiểu được tội lỗi của mình rồi liên tục xin lỗi Tiêu Dao. Cô mỉm cười xoa đầu cậu " Đồ ngốc , không sao hết á ! Mà cậu cũng rảnh thiệt chứ không cho tôi biết mặt , còn lập nick ảo để add weachat với tôi . Rồi người bạn Lux trong game cũng là cậu , còn không biết chơi game nữa ..Cậu đúng là rất biết lừa người "
Dạ ngại ngùng không nói lại được gì " Xin lỗi mà , Thật ra như vậy tôi mới có thể gần được Tiêu Dao hơn "
" Thảo nào tôi thấy nghi nghi tự nhiên đại thần Ero lại đi tặng những bưu phẩm giá trị như vậy cho tôi "
Dạ đáp " Không có giá trị lắm đâu "
Tiêu Dao cười khẩy nói " Tôi đi hỏi người trong bang ròi họ nói trang bị của tôi trên thị trường rất ngất ngưởng trăm vạn đó . Rồi không giá trị chỗ nào ? "
" Heeee... Thì đó là quà tặng cho Dao Dao lên cái đó tôi thấy cũng không to tát lắm thôi " - Dạ Hàn gãi đâù
Tiêu Dao xem giờ hỏi " Mà cũng muộn rồi cậu muốn qua đêm ở đây luôn không ? "
Dạ Hàn sáng mắt " Được sao ? Vậy ngủ cùng nhau đúng không ? "
" À không có , chỗ tôi thuê có hai phòng ngủ hồi trước cũng có người từng ở nhưng đi rồi bây giờ còn trống "
Dạ Hàn nhìn chằm chằm hỏi " Là con gái hay con trai vậy "
" À là con trai á nhưng.."
Dạ Hàn mím chặt môi , bóp chặt cốc nước mặt ỉu xỉu nói " Được thuê chung chắc tên đó thích Dao Dao lắm nhỉ ? "
Tiêu Dao đáp " Ừ chúng tôi còn thân nữa kìa "
Dạ Hàn nổi đoá " Vậy tên khốn chết tiệt đó ở đâu vậy , bây giờ tôi muốn đi bẻ gãy cổ hắn "
Tiêu Dao khó hiểu nói " Cậu ấy bị ép về nhà rồi vì cái tội bade hay mặc đồ con gái ý , chúng tôi như chị em mà "
Dạ đứng hình " Ể Bade à "
"Ừm "
Dạ nghĩ " Vậy mà tưởng đối thủ cơ ? Đm làm mình muốn giết thằng đó vãu "
Tiếng điện thoại của Dạ kêu lên *reng reng* , ấn nghe *call video * .
Tiếng của Santa vang lên hỏi " Lão Đại muộn rồi sao anh vẫn chưa về ! Ử mà sao mắt anh đỏ vậy " .
Tiêu Dao sững người im lặng ..
Dạ nhàn nhạt trả lời " Có chuyện gì ? Ha..bình thường rảnh tới vậy sao không lo mà luyện tập gọi điện cho tôi là có ý gì đây "
Kyz nhanh chóng đáp " Azz thì thấy hôm nay thấy lão đại nhân về muộn có í hỏi thôi ! Mà cậu đang ở nhà ai vậy "
"Zề tôi có nghĩa vụ thông báo cho các cậu à . Mà hôm nay chắc tôi không về đâu , tôi ngủ ở nhà 1 người bạn " Dạ tủm tỉm cười với Tiêu Dao
Santa vì miệng nhanh hơn não nói " À à , biết rồi nha . Vậy bao giờ cho chúng em gặp chị dâu tương lai á "
Kyz nhanh trí bịt mồm Santa lại nói " Vậy nha ? Không làm phiền nữa tắt máy đây.
" * tắt "
Kyz nói " Đồ ngốc chúng tôi nói với cậu không phải để cậu ăn nói lung tung. Vì chưa thực xác định nên chúng ta không lên lỗ liễu như vậy "
Rou bình tĩnh nói " Ha, gan của tên đó cũng không phải dạng vừa nha , nếu cứ như vậy bị chụp được ,một ngày nào đó lại lên Hotsearch cho mà coi . Mà cũng không biết cái người mà cậu ta crush là tốt số hay xấu số đây "
Santa khó hiểu " Là sao ? "
Kyz " Lọt vào mặt xanh của cậu ta đúng là tôi chưa từng nghĩ tới ? Nhưng mà, nói sao ta "
Rou nghĩ ngợi " Có vẻ như tên Dạ Hàn đối với con nhỏ tóc bạch kim đó không phải qua loa "
Santa nhún vai nói " Mà không biết tại sao một người cấm sắc dục như lão đại có thể thích một người nào đó được nhỉ ? Khó tin thật đó "
Rồi buổi đêm hôm đó là một đêm mưa tầm tã , sấm chớp đùng đùng . Dạ vì tiếng sấm chớp đúng đoàng mà không ngủ được nghĩ ngợi " Đm không ngủ được " .
Nghe thấy tiếng mở cửa của Dao Dao đầu nảy số , Dạ ngồi thu mình lại trên giường cúi mặt xuống * run rẩy * .
Tiêu Dao thức dậy vì cảm thấy khát nước ,có chút lo lắng cô nen nén mở cửa phòng xem Dạ đã ngủ chưa nhưng cô sững người khi thấy cậu co do ngồi thu mình run rẩy sợ hãi . Tiêu Dao tiến vào hỏi " Hàn , cậu không ngủ được hả ? "
Dạ rơm rớm nước mắt " Tôi sợ sấm .."
Tiêu Dao nghĩ " Ôi vãi thần linh đây có phải là đại thần mặt lạnh trên sàn đấu không vậy " . Cô bước đến ôm trầm cậu ấy rồi xoa đầu nói " Đừng sợ nè ! Lớn rồi không được sợ nghe chưa ? "
Tiếng sấm càng lớn khiến Dạ giật mình run rẩy ôm Tiêu Dao " Không muốn nghe đâu.. "
" Ay ya , được rồi mình sẽ ngủ cùng cậu nhé "
" Um..không được rời đi đâu đấy ! Tôi không muốn
một mình đâu "
" Được được "
Dạ khẽ nhếch môi cười thoả mãn nghĩ " Quả nhiên chỉ có cách này thì cô ấy mới gần gũi với mình hee "