Cậu Không Thích Hợp

Chương 20




Kiều Úy Nhiên ngày càng nổi tiếng với tư cách là một streamer, lượng người theo dõi và quan tâm cậu tăng lên rất nhiều, chủ yếu là các nữ sinh, em gái nhỏ,… thỉnh thoảng cũng có thêm mấy chàng gay.

Hôm nay Đàm Xung ở lại trường chơi bóng, Kiều Úy Nhiên ở nhà một mình phát trực tiếp đập hộp. Cậu vừa tương tác với người xem vừa mở một kiện hàng mới nhận được, thời điểm bóc ra chiếc váy mới, phần comment của phòng livestream như bùng nổ.

“Đm, tôi vẫn hay xem Tiểu Kiều trang điểm, giờ mới biết cậu ấy còn có đồ nữ trang.”

“Tiểu Kiều vì sao không mặc váy livestream nhỉ?”

“Cầu Tiểu Kiều mặc đồ nữ!”

Bình luận bay như đạn, Kiều Úy Nhiên đang muốn giải thích rằng người yêu cậu không cho phép, trong phòng livestream bỗng có người điên cuồng gửi vật phẩm. Một tài khoản xa lạ cứ thế chễm chệ leo lên vị trí fan cứng số một trên bảng xếp hạng.

Kiều Úy Nhiên cầm chiếc váy trên tay có chút khó xử: “Cảm ơn đại gia đã tặng quà…”

Kỳ thật mục đích phát livestream của cậu chỉ đơn thuần là vì đam mê, cậu chỉ muốn chia sẻ và đề cử những sản phẩm mà chính cậu đang sử dụng. Kiều Úy Nhiên không có ý định phát triển chuyên nghiệp, cũng không miễn cưỡng các fan của mình phải tặng vật phẩm, bởi vậy lúc này đột nhiên nhận được một đống quà tặng, cậu không biết nên phản ứng ra sao.

Bình luận nhảy chóng mặt, mọi người đều spam ID của vị đại gia đang đứng top bảng xếp hạng fan cứng.

Trong tình huống này, Kiều Úy Nhiên không biết phải làm gì tiếp theo, cậu đành ngượng ngùng nói: “Đại gia… Lần đầu tiên gặp…”

ID xa lạ kia vẫn luôn im lìm, lúc này đột nhiên đánh chữ: “Có thể xem chủ phòng mặc đồ nữ không?”

Kiều Úy Nhiên xấu hổ đỏ mặt, fan cứng số một đã lên tiếng, hơn nữa người xem còn nhiệt tình như vậy, cậu không còn đường lui nữa rồi.

Có lẽ thấy Kiều Úy Nhiên ngẩn ngơ nhìn chằm chằm màn hình, vị lão đại kia cho rằng lễ vật của mình chưa đủ thành ý, liên tiếp gửi tới một đống quà xa xỉ.

Kiều Úy Nhiên luống cuống: “Đừng đừng đừng… đừng gửi nữa!!”

Cậu nhìn chiếc váy trong tay, lại nhìn bình luận gào thét của người xem, dù sao Đàm Xung cũng đang vắng nhà, lẳng lặng trình diễn nữ trang một lần hẳn là anh sẽ không phát hiện ra, hơn nữa cũng không vi phạm quy tắc của phòng livestream.

“Thôi được rồi…” Kiều Úy Nhiên cầm nữ trang bước vào phòng ngủ.

Mới đấu được nửa trận Đàm Xung đã xin nghỉ game, về đến nhà, phòng khách vắng tanh, không thấy bóng dáng Kiều Úy Nhiên đâu, chỉ có di động vẫn đang dựng trên bàn trà.

Đây là phát trực tiếp xong rồi nhưng chưa kịp thu dọn thiết bị? Đàm Xung đi tới sofa, thấp giọng gọi: “Cục cưng?”

Anh liếc mắt phát hiện điện thoại của Kiều Úy Nhiên vẫn đang phát sóng, cố tình comment của vị fan cứng đại gia kia lại được ghim lên đầu: “Chủ phòng có người yêu chưa? Tặng thêm lễ vật có thể xin phương thức liên hệ không?”

“Anh là ai?”

Đàm Xung rất bình tĩnh lên tiếng khiến cho phòng phát sóng phút chốc nổ tung, người xem náo nhiệt không ngại đổ thêm dầu vào lửa:

“Chủ phòng có bạn trai rồi!”

“Người yêu chủ phòng về rồi!”

“Xong rồi xong rồi, hậu cung khai chiến rồi.”

“Ôi trời, chân của Vũ Trung ca ca dài thế.”

“Đã theo dõi lâu như vậy nhưng vẫn chưa nhìn thấy mặt của Vũ Trung ca ca.”

“Vũ Trung ca ca có tình địch rồi.”

Cuộc đời trớ trêu, đúng lúc này Kiều Úy Nhiên mặc váy bước ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Đàm Xung thì sững sờ tại chỗ: “Đàm Xung… anh về rồi…”

Đàm Xung mặt không biểu cảm, vươn tay trực tiếp tắt điện thoại.

Kế tiếp là một hồi trầm mặc không tiếng động, Kiều Úy Nhiên lần đầu tiên cảm nhận áp suất quanh người Đàm Xung thấp đến đáng sợ như vậy, cậu có chút không chịu nổi, hơi run rẩy bước từng bước nhỏ về phía Đàm Xung, túm góc áo người yêu thỏ thẻ: “Anh giận à?”

Đàm Xung gạt tay Kiều Úy Nhiên ra, không thèm nói chuyện đi thẳng vào phòng ngủ thay đồ, bỏ lại Kiều Úy Nhiên một mình cô đơn trong phòng khách.

Bàn tay Kiều Úy Nhiên trống không, Đàm Xung vẫn luôn chiều chuộng cậu mọi việc, đừng nói là tức giận, ngay cả việc lớn tiếng cãi cọ anh cũng chưa bao giờ để xảy ra. Lần đầu tiên bị Đàm Xung lạnh nhạt, trong lòng Kiều Úy Nhiên có chút khổ sở.

“Đàm Xung…”

Kiều Úy Nhiên đứng ngốc trong phòng khách một lát, thời điểm Đàm Xung đi ra anh đã thay một thân quần áo sạch sẽ.

Đại khái là có một khoảng thời gian thay đồ để bình tĩnh lại, Đàm Xung đã nguôi giận một chút, việc đầu tiên anh quan tâm là cái dạ dày của người yêu: “Đi ăn cơm thôi.”

Nói xong anh bước thẳng ra cửa, Kiều Úy Nhiên không kịp thay quần áo, chỉ có thể mặc nguyên chiếc váy trên người đuổi theo.

Hai người tiến vào thang máy, Đàm Xung chân dài đi nhanh, Kiều Úy Nhiên hổn hển chạy phía sau, ngay cả nhỏ giọng oán trách cũng không dám.

Mãi đến khi vào căng tin trường Đàm Xung mới mở miệng: “Em ăn gì? Anh đi mua.”

Mọi ngày quen làm nữ vương khó chiều, hôm nay Kiều Úy Nhiên biến thành cậu người yêu ngoan hiền, rụt rè cẩn trọng, không dám đòi hỏi: “Ăn gì cũng được ạ…”

Đàm Xung vậy mà tự chủ trương: “Vậy anh chọn đại.”

Kiều Úy Nhiên nhìn bóng dáng Đàm Xung rời đi, trong lòng tư vị khó nói, vì sao không nói thẳng với cậu, hoặc là nổi giận quát tháo một trận, lẽ nào cuộc tình này sắp đi đến hồi kết, Đàm Xung không còn quan tâm đến cậu nữa rồi?

Kiều Úy Nhiên ngồi ở bàn ăn nhìn Đàm Xung đang đứng xếp hàng, cậu có chút muốn khóc, quả nhiên là bị Đàm Xung chiều hư rồi, một chút tủi thân cũng không nhẫn nhịn nổi.

Khi Kiều Úy Nhiên còn đang thẫn thờ ngồi một mình, có hai người quen nhận ra cậu lập tức bước tới.

“Úy Nhiên?” Một cô gái vui sướng reo lên, trong mắt tràn đầy kích động và hiếu kỳ.

Kiều Úy Nhiên giật mình đứng lên: “Tiểu Như…”

“Tôi cứ nghĩ là nhìn lầm, Úy Nhiên à cậu mặc váy nhìn xinh quá đi mất!!!”

Nghe người khác khen ngợi, Kiều Úy Nhiên một chút cũng không vui vẻ, đặc biệt là bên cạnh Tiểu Như còn có Khương Phù đang bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

Khương Phù đã quen với việc hạ nhục Kiều Úy Nhiên: “Không ra nam không ra nữ, buồn nôn ghê tởm, có cái gì hay ho!”

Kiều Úy Nhiên vẫn còn chưa hết đau lòng vì bị người yêu lạnh nhạt đâu, cậu không có tâm tình cãi nhau với người khác. Thế nhưng Tiểu Như đứng bên cạnh lại cảm thấy bất bình thay, cô vội vàng lên tiếng hòa giải: “Đẹp mà… Cậu đừng có nói như vậy!”

Tiểu Như không bênh vực Kiều Úy Nhiên thì thôi, vừa lên tiếng đã chọc điên Khương Phù: “Bọn gay lọ biến thái, còn mặc váy đi quyến rũ đàn ông!”

Kiều Úy Nhiên nhướng mày, cậu câu dẫn ai, đang định lên tiếng thanh minh bỗng có một người từ phía sau kéo nhẹ cánh tay cậu, cơ thể Kiều Úy Nhiên ngã vào một lồng ngực rắn chắc.

Giọng nói trầm thấp nam tính truyền đến từ trên đỉnh đầu cậu: “Em ấy thích mặc gì là quyền của em ấy, nếu cảm thấy ghê tởm thì đừng nhìn.”

Kiều Úy Nhiên ngẩng đầu, Đàm Xung đặt phần cơm lên bàn, nửa ôm nửa đỡ Kiều Úy Nhiên, ánh mắt anh vẫn luôn dán lên người cậu, không thèm liếc người kia lấy một cái.

Khương Phù há hốc miệng, Đàm Xung vẫn luôn đối xử hòa nhã với cô ta, kể cả lần đi picnic và lần gặp lại gần đây, cho nên cô ta luôn cho rằng Đàm Xung là người không biết tức giận. Huống hồ đồng tính luyến ái vốn là điều khác thường, Khương Phù không ngờ Đàm Xung lại đứng ở nơi công cộng bao bọc và che chở Kiều Úy Nhiên như vậy.

Kiều Úy Nhiên là tiểu quỷ nghịch ngợm, lúc này cậu vênh mặt hất cằm, ỷ vào việc có Đàm Xung bảo vệ, cậu đắc ý lúc lắc đầu nhìn về phía Khương Phù, còn nói chuyện bằng ngữ điệu trêu ngươi: “Tôi có người yêu đấy cô có không…”

Sinh viên tới ăn cơm ở căng tin rất đông, không ít người bắt đầu thì thầm bàn tán, Tiểu Như thấy sự việc đi hơi xa bèn rối rít xin lỗi sau đó kéo Khương Phù rời đi.

Bọn họ đi rồi, Kiều Úy Nhiên và Đàm Xung mới yên tĩnh ngồi xuống ăn cơm. Khí thế vừa rồi của Kiều Úy Nhiên đã xẹp lép, dù sao Đàm Xung vẫn một mực không lên tiếng, cậu không thể xác định anh đã hết giận hay chưa. Bởi vì có kẻ gây sự nên Đàm Xung mới đứng ra giữ thể diện cho cậu mà thôi.

Cậu gắp hết những món mình không thích sang bát Đàm Xung, anh cũng không nói gì mà gắp hết những món Kiều Úy Nhiên thích ăn sang bát cậu.

Kiều Úy Nhiên hơi cay mũi, tuyến lệ của cậu rất phát triển, Đàm Xung đối xử với cậu tốt như vậy, cậu có chút mềm lòng, xung quanh nhiều người cho nên Kiều Úy Nhiên sợ mất mặt, chỉ lầm lũi cúi đầu gảy cơm.

Ăn cơm xong bọn họ cùng nhau về nhà, mãi cho đến khi bước vào cửa, Kiều Úy Nhiên mới lấy hết dũng khí nhảy vọt lên phía trước chặn đường Đàm Xung.

“Đàm Xung… Anh đừng giận mà…” Kiều Úy Nhiên không thích chiến tranh lạnh kiểu này, đặc biệt là đối với Đàm Xung.

Cậu không để cho anh kịp phản ứng, vội vàng ôm chặt eo người ta rên rỉ: “Em biết sai rồi được chưa! Em chỉ mặc mỗi cái váy thôi mà… Huống hồ còn chưa cho ai nhìn anh đã về rồi…”

Thái độ nhận sai quá tệ, Đàm Xung đè cái trán Kiều Úy Nhiên, buộc cậu ngẩng đầu đối diện với anh: “Trước kia em đã đảm bảo, nếu anh không có mặt, em không được mặc đồ nữ.”

Đúng là không biết xấu hổ, cứ nhắc đi nhắc lại lời hứa khi cậu say rượu.

Kiều Úy Nhiên giận mà không dám nói gì, vùi đầu vào ngực Đàm Xung lấy lòng: “Em biết rồi mà… Lần sau em không dám nữa ạ… Có người tặng nhiều lễ vật cho em quá… Nhiều tiền như vậy cho nên em không biết phải đáp lễ ra sao…”

Đàm Xung không thèm nghe cậu lý do lý trấu: “Không có lần sau.”

Anh không cho Kiều Úy Nhiên mặc váy, không chỉ vì tính chiếm hữu của mình, càng nhiều hơn là vì lo lắng cho cậu, sợ cậu sẽ gặp phải những tên biến thái như Vương Kỳ.

Kiều Úy Nhiên ôm cổ treo trên người Đàm Xung, nhõng nhẽo: “Em biết rồi biết rồi.”

Đàm Xung thò tay đỡ mông Kiều Úy Nhiên, không nhẹ không nặng vỗ vỗ hai cái.

Việc này thoạt nhìn cứ thế trôi qua, Đàm Xung có vẻ không thèm chấp một tài khoản ảo trên mạng.

Nhưng vài ngày sau, Kiều Úy Nhiên phát hiện bảng xếp hạng fan cứng của mình đã có sự thay đổi vị trí, ID lạ hoắc [bạn trai qwr] đã leo lên top một. Cậu nhìn tên người dùng này một hồi, thấy ba ký tự “qwr” mới chợt nhận ra đây là tên viết tắt của mình.

*phiên âm tên Kiều Úy Nhiên là Qiao Wei Ran – qwr

Trừ Đàm Xung ra còn ai khác?

Kiều Úy Nhiên túm tay Đàm Xung muốn hỏi cho rõ ràng, anh cũng không có ý định giấu diếm, thẳng thắn thừa nhận: “Là anh đấy.”

“Anh làm gì đấy… Nhiều tiền thế trực tiếp ném vào mặt em đi…” Sao phải quẳng ra ngoài cửa sổ như vậy?

Đàm Xung chậm rãi nói: “Em nói là có người tặng nhiều quà khiến cho em khó xử không phải sao? Hiện tại anh là người tặng nhiều nhất, từ nay về sau em phải nghe lời anh.”

Khí chất bá đạo của Đàm Xung khiến cho Kiều Úy Nhiên vừa yêu vừa hận, cảm giác yêu đương chết tiệt này, làm cho cậu trầm mê không lối thoát. Chỉ bằng mấy đồng tiền dơ bẩn này mà bắt cậu phải bán thân bán tâm sao, Kiều Úy Nhiên tỏ ra quá quen thuộc với tình tiết này rồi.

Cậu lớn tiếng nói: “Nghe thì nghe! Sao phải xoắn!”

Sau đó Đàm Xung trở thành người xem quen thuộc trong phòng livestream của Kiều Úy Nhiên, có người bình luận muốn xin phương thức liên hệ với chủ phòng, hoặc là yêu cầu chủ phòng mặc nữ trang, Kiều Úy Nhiên chỉ cần thả nhẹ một câu: “Tất cả nghe theo an bài của đại gia top một!”

Lúc này, đại gia top một sẽ bình luận một câu lạnh lùng: “Không được.”

Người khác có chút ngứa mắt, sao có thể chỉ vì một người mà làm chậm trễ phúc lợi của bọn họ, ai nấy điên cuồng múa phím la ó:

“Ông rốt cuộc là ai???”

“Chặt đứt phúc lợi của người khác, mối thù này ngang ngửa thù giết cha.”

“Dựa vào cái gì nha???”

“Vung ra mấy đồng tiền dơ bẩn là có thể lên mặt à, nếu tôi có tiền, tôi nhất định sẽ bao dưỡng Tiểu Kiều.”

Comment ngày càng tiêu cực, biểu tình của Đàm Xung cũng dần trở nên nghiêm trọng. Cuối cùng anh hung hăng chốt hạ một câu: “Tôi là bạn trai em ấy.”

“Ối mẹ ơi, Vũ Trung ca ca phiên bản live-action.”

“Có phải vì đại gia top một lần trước mà anh cảm thấy bất an không?”

Kiều Úy Nhiên nhìn những lời này thì mặc kệ người xem, cắp mông chạy vào phòng ngủ: “Là cảm giác bất an sao? Anh ghen tị đúng không?”

Đàm Xung nhét điện thoại xuống dưới gối, lật người nằm nghiêng, đưa lưng về phía Kiều Úy Nhiên, từ chối tiếp chuyện.

Kiều Úy Nhiên không buông tha, nhào vào cưỡi lên người Đàm Xung, chất vấn: “Có phải không??? Anh đừng có giả chết với em!”

Hôm nay phòng phát sóng của streamer Úy Nhiên xảy ra sự cố khó hiểu, chủ phòng đột nhiên biến mất, người xem cứ ngơ ngác nhìn ghế sofa, chờ mãi cũng không thấy người về.