Câu Dẫn Giáo Thảo Cùng Phòng Trọ

Chương 3: Kích cỡ dương vật của Giáo Thảo lớn như vậy




❋ 3 Kích cỡ dương v*t giáo thảo lớn như vậy, phá thân có thể đau quá hay không?

Mà nam nhân như Cố Tu Minh ưu tú như vậy, hẳn là xưng là nam thần, Đinh Niệm Niệm đánh gõ là câu dẫn nam thần, thứ nhất chính là một quyển bí tịch câu dẫn nam thần, quyển sách này viết thực kỹ càng tỉ mỉ, từ thị giác đến xúc giác, chờ các phương diện đều có miêu tả giới thiệu.

Đinh Niệm Niệm quyết định trước từ thị giác xuống tay, dựa theo bí tịch viết, phải từ từ tiến hành, phanh ngực lộ vú là tối kỵ, vì thế Đinh Niệm Niệm thay đổi một áo thun thuần trắng, chiều dài vừa vặn trên đầu gối, đã có thể lộ ra đùi đẹp thon dài, lại không có bại lọi mức quá.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Đinh Niệm Niệm bê quần áo vừa giặt gõ cửa phòng ngủ chính, cửa bị mở ra nháy mắt, Đinh Niệm Niệm vốn định dụ dỗ Cố Tu Minh, lại bị nhìn thân mình Cố Tu Min nước miếng chảy ròng.

Cố Tu Minh cũng vừa tắm rửa xong không có mặc quần áo, nghe được tiếng đập cửa vội vàng bọc khăn tắm ở bên hông, nửa người trên của anh trần trụi không có một miếng thịt thừa, cơ ngực cùng với tám khối cơ bụng, rõ ràng rơi vào đáy mắt của Đinh Niệm Niệm, lại nhìn xuống phía dưới, giữa háng kia vật phình phình đặc biệt hút tình.

Còn chưa cócương cứng, nơi đó liền tỏ như vậy, kích cỡ của sẽ lớn bao nhiêu, Đinh Niệm Niệm nhịn không được nuốt nước miếng.

Nhưng mà lớn kích cỡ như vậy phá thân có thể đau quá hay không? Đáy lòng Đinh Niệm Niệm lại có chút nhút nhát.

“Khụ khụ... Nhìn đủ chưa?” Cuối cùng Cố Tu Minh nhịn không được ra tiếng nhắc nhở, nha đầu này ánh mắt không e dè nhìn chằm chằm hạ bộ của mình, cũng thoải mái quá đi.

“Không... Không nhìn, tôi tới phơi quần áo.”

Bị Cố Tu Minh nói trắng ra như vậy, nháy mắt hai má Đinh Niệm Niệm nóng bừng, cúi đầu bưng chậu, trực tiếp từ cánh tay của Cố Tu Minh đang chống ở cửa chui qua.

Đinh Niệm Niệm vừa phơi quần áo, vừa oán niệm dưới đáy lòng, rõ ràng là cô tới câu dẫn cô, như thế nào vừa thấy Cố Tu Minh trước mắt, mị lực cái gì đều thi triển không ra, ngược lại bị anh câu hồn.

Thanh nâng phơi quần áo ở ngoài ban bị hỏng, mấy ngày nay cô đều là dẫm lên băng ghế để phơi, nhưng ở trước mặt Cố Tu Minh, cô thật sự ngượng ngùng, đi đến băng ghế dẫm lên phơi, đành phải kiễm chân để mắc quần áo, nhưng mỗi lần liền thiếu chút nữa cũng là đáp không lên.

Trong cơn túng quẫn, phía sau lưng đột nhiên dán lên rắn chắc ngực, Cố Tu Minh tiếp nhận quần áo trong tay Đinh Niệm Niệm, ấm áp nói: “Tôi giúp cô.”

Hai người dựa vào vô cùng gần, gần đến mức cô có thể nghe được tiếng tim đập của Cố Tu Minh, càng có thể cảm nhận được anh đang dán vào phía sau lưng cô truyền đến nhiệt độ cơ thể, Đinh Niệm Niệm xoay người ngẩng đầu, thấy Cố Tu Minh chính vẻ mặt nghi hoặc nhìn chằm chằm áo ngực trong tay, lại cúi đầu nhìn trước ngực Đinh Niệm Niệm.

Vừa vặn đối diện ánh mắt Đinh Niệm Niệm, Cố Tu Minh vội ho khan một tiếng, ánh mắt chuyển qua nơi khác, che giấu sự xấu hổ của mình, giơ tay nhẹ nhàng đem quần áo phơi hết trên giá..

Bình thường cô mặc quần áo đều thích lựa chọn bảo thủ rộng thùng thình, cho nên không nhìn kỹ, không biết sẽ nghĩ dáng người cô nho nhỏ chắc cũng nhỏ, không ngờ lại cúp C, đại khái Cố Tu Minh cũng có chút khiếp sợ đi.

Giây tiếp theo, Đinh Niệm Niệm đột nhiên cảm giác được hình như có vật cứng để ở trên eo mình, chẳng lẽ là Cố Tu Minh cứng?! Kế hoạch câu dẫn của cô thành công nhanh như vậy?!

Đinh Niệm Niệm còn đang suy nghĩ tiến triển có thể nhanh quá hay không, liền nghe Cố Tu Minh nói: “Còn dư lại tôi phơi là được, cô trở về nghỉ ngơi đi.”

Những lời này nháy mắt đem Đinh Niệm Niệm kéo về hiện thực.

Cũng là, anh Cố Tu Minh đường đường giáo thảo đại học A, sao có thể dễ dàng có thể câu dẫn như vậy.

Đinh Niệm Niệm rũ đầu trở về phòng ngủ, trằn trọc tới rồi nửa đêm, đột nhiên nhớ tới, này Cố Tu Minh không có bạn gái, mua nhiều hộp áo mưa như vật làm gì?!!

Anh sẽ không sớm đã có mưu đồ đi?!!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

______________________

Editor:

Tiết lộ một bí mật nhỏ: Thật ra ta edit bộ này đã xong rồi, chỉ đợi tác giả ra chương mới rồi edit tiếp thôi. Nên đăng chương cũng khác thoải mái.

Đợi tác giả ra mà mỏi mòi