Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Cảnh Sát Hình Sự

Chương 4: Ngậm côn thịt lớn của chú cảnh sát vào miệng




Editor: Cáo

Sửa chính tả: Thanh Lê

chương 4. Ngậm côn th*t lớn của chú cảnh sát vào miệng.

Lúc này nếu Trình Mục Dương lôi Chu Dã ra ngoài khẳng định đối phương sẽ không khỏi nghi ngờ quan hệ của hai người họ. Quan trọng là Trình Mục Dương không muốn có bất kì liên hệ nào với cô.

Vì vậy Trình Mục Dương không tiếp tục động tác, anh làm như không có việc gì bình tĩnh uống cà phê. Nhưng không ai ngờ được rằng lúc này ở bên dưới gầm bàn có một cô bé vị thành niên đang miệt mài liếm côn th*t của anh.

"Anh Mục Dương, em năm nay đã 25 rồi. Gia đình cũng hay thúc giục việc kết hôn. Cho nên nếu anh thấy không vấn đề gì nữa thì chúng ta có thể xác định trước mối quan hệ. Sau đó từ từ tìm hiểu cũng chưa muộn."

Tần Ni đỏ mặt cúi đầu. Tần Ni là nghệ sĩ đàn cello. Tần gia tuy là kém hơn Trình gia, những cũng coi như là gia đình trâm anh thế phiệt. Hơn nữa cô có gương mặt xinh đẹp, tính cách cũng không tệ, từ bé đến giờ người theo đuổi cô cũng rất nhiều. Nhưng Tần Ni từ nhỏ đến lớn chỉ thích duy nhất một người, đó là Trình Mục Dương.

Đợi nhiều năm như vậy cô cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.

Chu Dã dưới gầm bàn nghe Tần Ni nói vậy thì tâm trạng nhanh chóng tệ đi. Cô coi trọng chú họa mi này như vậy, sao dễ dàng nhường lại cho chị gái bạch liên hoa này được chứ? Cô nhanh chóng cởi khóa quần Trình Mục Dương, giải phóng cho chú họa mi. Bởi vì hôm nay anh mặc áo khoác dài, cho nên bên trên nhìn không có gì khác thường.

Khi đầu lưỡi ướt át ngậm lấy quy đầu thì Trình Mục Dương người nổi tiếng xưa nay là cao lãnh, cấm dục cũng cảm thấy căng thẳng.

Khả năng tự kiềm chế của Trình Mục Dương quả thật rất biến thái, Chu Dã vừa mút vừa liếm đến mỏi miệng. Nhưng vẫn không cảm nhận được một chút hương vị tanh nồng nào.

"Anh Mục Dương, anh vẫn chưa trả lời em."

Tần Ni vân vê ngón tay, mặt mày đỏ ửng, nhỏ giọng nói.

"Để tôi suy nghĩ thêm đã."

Trình Mục Dương vừa dứt câu đã vội cụp mí mắt nhìn xuống bên dưới, anh nhìn thấy Chu Dã trực tiếp ngậm lấy côn th*t của mình. Đôi môi đỏ mọng cùng cây gậy tím đen ở bên nhau hiện rõ sự đối lập, khiến cho máu dưới thân của anh rục rịch kích động. Dù vậy thì biểu cảm trên gương mặt của anh vẫn không có chút biến hóa nào.

"Anh Mục Dương anh nói sẽ xem xét về việc làm bạn trai em sao?"

Hai mắt Tần Ni lập tức sáng lên.

Ngược lại thì ánh mắt Chu Dã lập tức u ám. Chú họa mi này cô nhìn trúng rồi tuyệt đối không có chuyện cô nhường lại cho người khác. Chu Dã tắt âm thanh của đèn flash, sau đó cô canh chuẩn góc độ chụp cô đang mút côn th*t, mà còn thấy rõ là côn th*t của Trình Mục Dương.

Cô đưa ảnh chụp đến trước mặt Trình Mục Dương. Anh lập tức nổi giận, chỉ hận không thể lập tức lôi cô ra ngoài.

Chu Dã lại dùng điện thoại gõ một hàng chữ: "Cự tuyệt cô ấy đi, không thì cháu sẽ đưa ảnh chụp cho cô ấy xem."

Trình Mục Dương nhíu mày, cuối cùng cũng phải nói với Tần Ni: "Tôi và anh trai của cô là bạn tốt. Cho nên tôi cũng chỉ xem cô như em gái trong nhà thôi. Đối với cô tôi chưa từng có tâm tư gì khác."

Tần Ni nghe câu trà lời của Trình Mục Dương thì tâm trạng nhanh chóng tệ đi. Cô lập tức đứng dậy, bụm mặt chạy vội ra ngoài.

Chờ Tần Ni đi rồi Trình Mục Dương nói với người dưới gầm bàn: "Lập tức lăn ra đây cho tôi."

Nhưng việc Chu Dã ngoan ngoãn nghe lời cũng giống việc người thường trúng số vậy đó, xác xuất là rất thấp. Giây tiếp theo cô lại ngậm côn th*t của anh vào miệng, đầu lưỡi đảo quanh mã mắt. Rồi lại bất ngờ mút mạnh một cái, đôi tay của cô không để yên mà hoạt động lên xuống côn th*t.

Tuy năng lực kiềm chế của Trình Mục Dương rất lớn nhưng anh cũng chưa từng cùng phụ nữ làm tình. Chịu kích thích lớn như vậy làm cho "em trai" anh chịu không được, bắn hết toàn bộ vào miệng Chu Dã. Nuốt toàn bộ tinh dịch của anh làm cô lộ ra biểu cảm thỏa mãn. côn th*t lớn nên tinh dịch cũng nhiều, nếu bắn vào "em gái" của cô thì ắt hẳn sẽ rất sướng.

Chu Dã đợi Trình Mục Dương thu thập xong mới chui ra khỏi gầm bàn.

"Chú cảnh sát ơi, chú giỏi quá đi. Miệng của người ta đau quá à."

Chu Dã cũng không quan tâm đây là nơi công cộng, gương mặt si mê nhìn Trình Mục Dương. Vừa rồi cô tự dùng miệng để đo chiều dài và độ lớn của anh. Haiz mới đầu cô đúng là có hơi xem nhẹ anh.

Chu Dã càng đắc ý thì Trình Mục Dương càng tức giận. Cô gái vị thành niên này đúng là rất có cách một lần lại một lần chọc giận anh.

"Ầy, chú tức giận như vậy làm gì chứ. Người ta là thật lòng thích chú đó nha. Không thì chúng ta thêm wechat của nhau đi, trước tiên là làm bạn bè trước được không? Sau khi thân rồi thì chú cùng con làm tình sau ha?"

Chu Dã lấy điện thoại ra mở giao diện wechat lên.

"Cút."

Khóe miệng Trình Mục Dương cong lên lạnh lẽo, anh bất ngờ đứng dậy khỏi sô pha.

"Ảnh chụp lúc nảy của chú cảnh sát con còn chưa xóa đâu. Nêu con cầm ảnh này đi tố cáo chú cưỡng ép con. Thì chuyện này khó giải thích rồi."

Chu Dã cầm lấy muỗng uống cà phê của anh, đầu lưỡi hồng hồng liếm một đường. Đầu lưỡi của cô chậm rãi, cẩn thận liếm. Giống như đang liếm côn th*t của Trình Mục Dương thì đúng hơn.

“Ta không dùng WeChat.”

Trình Mục Dương cau mày nói.

"Phì. Chú à, chú đúng là cổ hữu mà. Đưa điện thoại đây, con giúp chú tạo tài khoản."

Chu Dã nói rồi nhanh chóng đoạt mất điện thoại của anh, cô tạo wechat cho anh xong còn không quên thêm mình làm bạn thân. Có phương thức liên hệ rồi, bước tiếp theo sẽ dễ hơn nhiều. Cô nhất định phải khiến anh không thể không dắt "em trai" đến gặp "em gái" cô.