Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Cảnh Sát Hình Sự

Chương 27: Trong Giảng Đường Đùa Bỡn Đại Ƈôи Ŧɦịŧ




“Từ bỏ…a....quá......quá vui sướng a…”

Chu Dã thế mới biết Trình Mục Dương vừa rồi thả chậm tốc độ là đối tốt với cô. Nếu không cô nhất định sẽ bị tốc độ của Trình Mục Dương cắm chết.

“Vừa rồi không phải còn muốn nhanh một chút sao? Khẩu thị tâm phi.”

Nhưng thật ra hiện tại Trình Mục Dương đã thăm dò rõ ràng tính tình của Chu Dã. Chu Dã kêu chậm một chút thì trên thực tế chính là làm nhanh một chút. Vì thế Trình Mục Dương cũng không thả chậm tốc độ mà ngược lại cắm vào rút ra càng lúc càng nhanh.

Phốc phốc phốc.

Ở bên trong phòng học chỗ giao hợp tiếng nước càng ngày càng vang dội, dâʍ ŧɦủy̠ chảy xuống đem bụng nhỏ Trình Mục Dương làm ướt một mảng.

“A… Lại muốn tới… Phải bị chú cắm chết…”

Chu Dã cảm giác bên trong tao bức tê dại, kɦoáı ƈảʍ ngày càng mãnh liệt, cả người cô đều chịu không nổi rồi.

Lúc này Trình Mục Dương cũng bắt đầu không thể khống chế được chính mình, anh nhanh chóng thúc đẩy mấy trăm cái rồi đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào bên trong tao huyệt. Chu Dã cảm giác được lượng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng, cô thoải mái tùy ý mở ra hai chân mạnh mẽ cảm nhận tϊиɦ ɖϊƈh͙ cọ rửa ở sâu bên trong tao huyệt.

“Bị chú cảnh sát bắn vào cảm giác quá suиɠ sướиɠ. Lần sau chú bắn vào trong đáy huyệŧ bắn cho cháu đi. Người ta phải bị chú bắn đầy a.”

Chu Dã xoay đầu nhìn Trình Mục Dương, trên mặt mang theo một nụ cười xấu xa.

Trình Mục Dương lúc này mới tỉnh táo phát hiện chính mình ở bên trong làm lâu như vậy, đều bị mọi người bên dưới theo dõi hết.

Lập tức anh giống như ở trong mộng tỉnh dậy, nhanh chóng đem ƈôи ŧɦịŧ từ bên trong rút ra. Nhưng mà cảm giác suиɠ sướиɠ đó thì không phải giả, anh ở bên trong tao huyệt Chu Dã bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙.

Buổi tối Trình Mục Dương cùng những cảnh đội khác phân tích ở trong trường học có khả năng xuất hiện người khác, Chu Dã mặc áo khoác của Trình Mục Dương dựa vào xe cảnh sát tai đang mang tai nghe chơi trò chơi.

Trình Mục Dương cùng mọi người thảo luận thời gian trôi qua thật lâu, phân chia công việc xong xui rồi mới nói mọi người trở về nghỉ ngơi.

Khi anh chuẩn bị mang Chu Dã trở về, chỉ thấy cô đã dựa vào ghế trước ngủ rồi, trò chơi vẫn còn mở không ai quan tâm, Lan Lăng Vương đã bị gϊếŧ lần thứ 3. Bởi vì Chu Dã mắc phải sai phạm không đem đối thủ đối diện gϊếŧ chết dẫn tới đoàn đội bị đánh thua, tất cả đồng đội trên mặt chửi má nó đòi lại công bằng, đem tổ tông cả nhà Chu Dã thăm hỏi một lần, câu nói mắng rất khó nghe, tất cả đều là mang một lực lớn mắng chửi người.



Chu Dã ngủ say đến nỗi Trình Mục Dương đem điện thoại từ tay Chu Dã lấy ra cũng không tỉnh lại.

Trình Mục Dương lấy qua di động bắt đầu tiếp tục thao tác chơi game thích khách. Từ phát dục lại đến bắt người quả thực đem pháp sư cùng xạ thủ bắt được. Theo sau bốn cái đồng đội tất cả đều nháo nhào phát đống tin nhắn xin lỗi, nhưng đúng lúc đợt cuối quan trọng thì Trình Mục Dương lại trực tiếp rời khỏi. Làm bốn người đồng đội há hốc mồm. Thật là không có tố chất của người chiến thắng trò chơi.

Ngày hôm sau.

Chu Dã một giấc ngủ dậy phát hiện chính mình đã ở nhà ngủ rồi, hơn nữa trên người sạch sẽ thoải mái ngay cả áo ngủ cũng được thay. Quần áo ngủ vừa thấy chính là gu thẩm mỹ của đàn ông chắc chắn là do Trình Mục Dương mua.

Thay quần áo xong, cô dụi mắt đi ra phòng khách, chỉ thấy Trình Mục Dương bưng cháo cùng sủi cảo từ trong phòng bếp đi tới.

“Quần áo là do chú thay à?”

Chu Dã gắp một viên sủi cảo hấp bỏ vào miệng, nhân cải trắng trong sủi cảo thật đúng là không tồi. Không thể ngờ được tay nghề nấu ăn của Trình Mục Dương lại lợi hại như vậy.

“Đúng. Em đêm qua ngủ say như chết. Kêu mấy lần mà vẫn không có tỉnh.”

Trình Mục Dương sắc mặt cũng không có một chút thay đổi. Anh cùng Chu Dã hai người đều đã làm nhiều lần như vậy rồi. Thân thể Chu Dã đã trưởng thành đến nỗi không thể nào trưởng thành hơn được nữa.

“Còn không phải bởi vì đêm qua sinh lực của chú quá lợi hại làm cháu ngủ đến như chết vậy.”

Chu Dã nghĩ đến đêm qua bị Trình Mục Dương thao đến thoải mái như vậy. Loại nhiệm vụ làm mồi nhử này quả thực mang lại lợi ích lớn cho cô. Dù sao có Trình Mục Dương ở đó cô đều không một chút lo lắng mình sẽ xảy ra chuyện, hơn nữa cùng Trình Mục Dương ở cùng nhau cô còn có thể tìm được biện pháp làm Trình Mục Dương thao cô.

“Sủi cảo còn không chặn được miệng em hửm?”

Trình Mục Dương tháo tạp dề xuống bắt đầu mặc áo khoác vào.

Chu Dã lập tức hừ một tiếng, “Sủi cảo đương nhiên không chặng được miệng cháu nha chỉ có đại ƈôи ŧɦịŧ mới chặng được miệng cháu.”

Trình Mục Dương: “…”



Quên đi, từ trước đến nay anh cùng Chu Dã nói chuyện điều không nói lại cô.

“Chú, buổi tối hôm nay chúng ta còn tiếp tục không?”

Chu Dã thấy Trình Mục Dương bị chính mình nói đến không nói ra lời, khóe miệng không khỏi gợi lên một nụ cười.

“Không phải buổi tối hôm nay, là chiều nay. Chiều nay cao trung Lưu Quang sẽ ở bên trong phòng hội trường cử hành kịch nói. Đến lúc đó em đi cùng tôi. Đêm qua chúng ta đã để vuột con cá một lần, đối phương khẳng định sẽ không để yên. Hôm nay việc cần phải làm là đem ánh mắt của đối phương đặt trên người em.”

Trình Mục Dương bình tĩnh nói.

Sau khi đến trường học Chu Dã phát hiện nữ sinh mặc quần áo và cách trang điểm đều rất bảo thủ. Bạn bè của Chu Dã luôn luôn ỷ vào bối cảnh gia thế chính minh trong trường học đều chỉ mặc ngắn hoặc là quần soóc ngắn, ngay cả mùa đông đều cũng phải để lộ cái chân.

Kết quả hôm nay Chu Dã đến trường học, bốn người điều ăn mặc một cái nhiều hơn so với một cái, thậm chí cũng không đề cập tới đi ra ngoài chơi.

“Lão đại, em nghiêm trọng hoài nghi cái tên cuồng biếи ŧɦái là một lão sư của trường. Chính là muốn đốc xúc chúng ta phải học tập thật tốt.”

Lão nhị vẻ mặt thống khổ mà bắt lấy quần áo của Chu Dã, “Em mới vừa mua váy! Vừa tân trang lại đầu tóc!”

Chu Dã vội vàng trấn an một chút cho cô gái nhỏ “Được được. Thực nhanh liền đem hung thủ bắt được. Nói tiếp, học tập tốt cũng là một điều tất yếu. Các cô xem gần đây không phải chị cũng chăm chỉ học tập sao.”

Đương nhiên mục đích chăm chỉ học tập của cô là vì làm Trình Mục Dương hung hăng thao cô thôi.

Buổi chiều bên trong hội trường. Toàn bộ bên trong đen như mực do cửa bị đóng. Chu Dã cùng Trình Mục Dương hai người ngồi ở bên trong một góc.

“Hiện tại dựa theo chỉ dẫn lúc trước làm.” Trình Mục Dương sắc mặt bình tĩnh mà nói.

Chu Dã trong lòng chỉ có thể cười thành tiếng, ngay cả Trình Mục Dương cũng có thể nói một câu nói thích hợp như vậy. Bởi vì hai nữ sinh đã chết, một trong số đó đã từng quá thân thiết với một bạn nam cùng lớp ở hội trường, nhưng hội trường quá tối nên không ai nhìn thấy. Trừ phi là ở hậu đài dùng tia hồng ngoại theo dõi.

Cô lập tức vươn tay hướng tới chân của Trình Mục Dương sờ soạng. Hiện tại ƈôи ŧɦịŧ Trình Mục Dương còn không có ngạnh lên, chỉ là một cục thịt mềm lớn. Nhưng khi Chu Diệp chạm vào, kích thước nó vô cùng lớn.

Tay nhỏ mềm mại trước tiên ở hai chân Trình Mục Dương xoa xoa, ngay sau khi ƈôи ŧɦịŧ bắt đầu biến hóa, cô lập tức bắt tay chui vào bên trong qυầи ɭóŧ. Đã không có quần ngăn cản, ngón tay lạnh lẽo của Chu Diệp đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ ƈôи ŧɦịŧ lập tức cương cứng.