Câu Dẫn Đội Trưởng Đội Cảnh Sát Hình Sự

Chương 24: Giả Làm Đôi Tình Nhân




Chu Dã sau khi tới lớp học, đang chuẩn bị mở sách tiếng Anh ra ôn lại một vài điểm mà tối qua Trình Mục Dương giảng cho mình. Người khác vì câu dẫn nam nhân mà trang điểm cho mình xinh đẹp, cô vì câu dẫn nam nhân lại đọc sách.

Việc này nói ra sợ không ai tin. Nhưng mà đọc sách thật ra rất đơn giản nha, cái khó chính là làm sao để Trình Mục Dương buổi tối tới hẹn hò.

"Chu Dã, có người tới tìm cậu." Ngoài cửa bạn học vừa dứt lời, liền thấy ba nữ sinh hùng hổ hướng tới chỗ Chu Dã ngồi.

"Chậc chậc chậc, tiểu học muội còn làm bộ đọc sách. Dâm phụ mà cũng muốn lập đền thờ trinh tiết."

Nữ sinh cầm đầu đã đem tay áo đồng phục xoắn tới khuỷu tay, bộ dáng ngang nhiên không sợ ai.

"Mày lặp lại lần nữa."

Chu Dã ngắm ngay bàn hung hăng đá một cước, nháy mắt bàn học của cô đụng vào lưng ghế người ngồi phía trước. Vị bạn học ngồi phía trước xui xẻo vừa quay đầu ra sau nhìn liền đụng phải ánh mắt lạnh lẽo của Chu Dã.

"Tớ tiếp tục đọc sách đây."

Bạn học ngồi phía trước sợ hãi quay đầu vội vàng cầm sách tiếng Anh úp lên trên mặt, làm bộ như là làm cách này có thể tiếp thu kiến thức nhanh hơn.

"Lặp lại lần nữa thì sao. Chu Dã, mày mẹ nó chính là đồ kỹ nữ đê tiện. Câu dẫn bạn trai của Nhu Nhu, mày còn không mau lập tức quỳ xuống xin lỗi cô ấy."

Một nữ sinh thắt bím tóc cũng xoắn tay áo lên.

"Bạn trai Nhu Nhu nhà các người là ai? Chị đây câu dẫn nam nhân nhiều quá. Không nhớ rõ."

Chu Dã từ chỗ ngồi đứng lên, hai tay chống eo. Nói về đánh nhau thì từ trước tới giờ cô chưa sợ ai, từ sợ càng không có trong từ điển của cô.

"Được rồi, các cậu không cần nói nữa. Đều là lỗi tại tớ, nếu tớ có thể học được nhiều cách chăm sóc bồi Sở Du, Sở Du cũng không phản bội tớ rồi."

Nữ sinh thứ ba đứng dậy. Bộ dạng ngoan ngoãn mà đem khóa kéo đồng phục kéo tới dưới cổ, mái tóc cột đuôi ngựa, trên mặt không dính chút son phấn nào, ngay cả môi cũng chỉ có một chút sơn môi nhàn nhạt. Nữ sinh này tên là Phương Nhu. Là hoa khôi khóa trước của lớp Chu Dã. Từ khi Chu Dã tới học vị trí hoa khôi ban liền từ Phương Nhu biến thành cô.

"Này, tôi nói ba người các người. Muốn diễn vở tỷ muội tình thâm, thì cút nhanh đi. Nếu ở lại ngăn cản việc lão nương ta đọc sách, lão nương liền trực tiếp một quyền xử từng người."

Chu Dã ngồi ở bàn học dùng thanh âm lạnh lẽo mà nói.

"Chu Dã mày muốn đánh nhau đúng không! Hôm nay xem tao xé thịt mày này con nhỏ xấu miệng."

Hai nữ sinh kia liếc mắt nhìn nhau một cái liền hướng về phía Chu Dã nhào tới. Kết quả Chu Dã trực tiếp từ trên bàn học xoay tròn một cái, hai nữ sinh kia không dừng lại bổ nhào về hướng Chu Dã nhưng vẫn không đụng được vào người cô, ngược lại hai người đó còn tự đụng vào nhau rồi té lăn quay.

"Các cậu có bị làm sao không?" Cô gái được gọi là Nhu Nhu vội vàng tiến lại dìu bọn họ.



Chu Dã nhìn bọn họ hừ lạnh một tiếng, cô ả bạch liên hoa này thật sự rất biết diễn. Muốn gây sự với cô lại sợ chính mình phiền toái không dám làm, một hai phải chờ bạn mình ra tay trước. Giỏi nha....

"Mặt khác ba vị bạn học ban ba này, nếu không có chuyện gì cần nói xin các vị về lớp của mình giúp đi. Bọn tôi muốn bắt đầu tiết học tiếng Anh."

Thanh âm ôn nhu nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, chỉ thấy một thân nam nhân ăn mặc sơ mi màu trắng mang kính gọng vàng tay cầm sách tiếng Anh đứng ở trước bục giảng.

"Thầy...thầy giáo, bọn em ở đây chỉ là muốn cùng bạn học Chu giải thích một chút hiểu lầm. Bây giờ bọn em về liền đây."

Nữ sinh tên Nhu Nhu kia sắc mặt đỏ bừng vội vàng đẩy hai cô bạn kia vội vàng rời khỏi phòng học.

Không chỉ ngoài ba nữ sinh kia, tất cả nữ sinh trong lớp ngoài Chu Dã ra đều bị ngoại hình của vị giáo viên tiếng Anh mới tới nhìn mà chấn động.

Chu Dã không nói mà trợn mắt trắng, tự dưng cái tên biến thái Thời Thôi này lại chạy tới trường học.

Sau khi tiết tiếng Anh kết thúc, Phương Nhu thay đổi tính cách ngượng ngùng lúc đầu, không ngừng nhấc tay lên tiếng. Mặt khác nữ sinh trong lớp cũng không cam lòng yếu thế đều bày ra vẻ mình như là đại biểu môn tiếng Anh.

Nhưng mà Thời Thôi lại không để ý đám nữ sinh kia, trực tiếp gọi Chu Dã.

"Thật ngại quá, thầy à. Em đối với môn tiếng Anh này không có hứng thú.

Thầy nói mấy cái vấn đề này, em một chút cũng không hiểu."

Chu Dã hoàn toàn không nể mặt mũi mà nói.

Hắn cũng không có tức giận cười nói:" Bạn học Chu, lát sau tan học tới văn phòng thầy một chuyến. Thầy sẽ giảng giải vấn đề này với em."

Nháy mắt cả lớp học các bạn học nữ nhìn Chu Dã bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Nhưng mà lúc sau tan học, Chu Dã căn bản không quan tâm đến tên này. Trực tiếp bắt một chiếc xe tới cục cảnh sát.

Chu Dã đang chuẩn bị đi vào văn phòng tìm Trình Mục Dương, kết quả lại ở cửa phòng họp nghe được thanh âm quen thuộc của anh.

"Lúc này đây hung thủ đang gây án với thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, phải trong vòng 3 ngày tìm cho bằng được manh mối về hung thủ. Hôm nay hội nghị chỉ đến đây thôi, tan họp"

Theo sau đó là rất nhiều cảnh sát liên tục từ phòng họp đi ra.

Bọn họ đều nhìn Chu Dã bằng ánh mắt có gì đó không đúng, như đang đánh giá thứ gì đó.



"Chú à, bọn họ sao lại nhìn cháu giống như nhìn gấu trúc vậy?"

Chu Dã đến bên người Trình Mục Dương vẻ mặt nghi hoặc mà nói.

"Gần đây thành phố xuất hiện vụ án giết thiếu nữ hình thức cực kỳ tàn nhẫn. Tuổi xấp xỉ bằng em, vóc dáng cùng ngoại hình cũng khá giống như em. Thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, bọn họ nhìn em liền nghĩ tới người bị hại."

Trình Mục Dương giải thích.

"Cháu nghe bảo là hung thủ có thể sẽ tiếp tục có lần phạm án tiếp theo, rất có khả năng sẽ tìm mục tiêu tương tự. Chú cảnh sát, người phải bảo vệ cháu." Chu Dã vội vàng làm vẻ mặt "sợ hãi" mà nhào vào trong lồng ngực Trình Mục Dương.

Trình Mục Dương gật đầu, "Em nói đúng, hung thủ hoàn toàn không hề lưu lại một chút dấu vết, đối phương rõ ràng là một tội phạm chỉ số IQ cực cao. Hơn nữ thi thể cô gái sau khi chết mặt điêu khắc hoa văn hoa tường vi trên người nạn nhân do hung thủ để lại cũng không hoàn chỉnh, hiển nhiên không phải là một lần phạm án hoàn mỹ. Tội phạm rất nhanh sẽ thực hiện lần phạm án thứ hai."

"Hoa tường vi? Dựa vào đâu, kẻ này lại đem loại hoa cháu thích nhất điêu khắc lên trên thi thể người bị hại? Cũng mẹ nó quá biến thái rồi."

Chu Dã không nhịn được chửi tục nói.

"Trước không nói việc của tên tội phạm, em tới tìm tôi để làm gì?"

Trình Mục Dương không tin Chu Dã có thể rãnh rỗi tới cục cảnh sát chơi.

"Cháu cùng đám bạn tốt hứa hẹn với nhau cùng đi KTV, chú không phải cấm cháu đi quán bar sao. Nên chỉ còn có thể đi KTV, hơn nữa chỉ có mấy nữ sinh đi với nhau thôi. Cháu tới chỉ để báo như vậy với chú thôi. Nhưng mà hiện tại tình huống nguy hiểm, chú đi cùng với bọn cháu đi. Bảo vệ 5 cô gái! Cháu biết chú định nói học sinh cấp ba không được đi KTV, nhưng chủ yếu là sinh nhật một người bạn thôi, hơn nữa sinh nhật 18 tuổi cháu cũng không được ăn. Nhân dịp này tụ tập thôi. Chú cảnh sát đến bảo vệ cháu nha."

Chu Dã bắt lấy tay Trình Mục Dương nói.

"Được. Tôi đi theo em. Nhưng lần sau không được!"

Trình Mục Dương đã điều tra qua bối cảnh Chu Dã, mẹ coi mất sớm, cha tái hôn hơn nữa công việc bận rộn, ngày thường không ai quan tâm tới cô. Thời điểm sinh nhật Chu Dã anh vẫn còn làm nằm vùng. Hiện tại đối với cô vẫn có chút hổ thẹn.

Chu Dã kéo tay Trình Mục Dương tới phòng KTV.

"Thế nào chị đây không có nói dối. Chị đem cảnh sát thúc thúc tới rồi đây." Chu Dã không đỏ mặt mà giả dối.

Còn lại mấy cô gái bày ra vẻ mặt kính nể mà nhìn Chu Dã.

Tụ tập kết thúc, Trình Mục Dương mang theo Chu Dã chuẩn bị về nhà, kết quả vừa tới cửa KTV liền phát hiện một nam nhân khả nghi đi theo sau lưng một cô gái hướng tới ngõ nhỏ đi vào.

Trình Mục Dương nhạy bén mà đi theo, Chu Dã thấy Trình Mục Dương đi theo sau cô theo thói quen cũng đi theo. Nam nhân khả nghi kia khứu giác cũng nhạy bén, hắn ta đi được hai bước liền lập tức quay lại nhìn thoáng qua.

Lúc này Trình Mục Dương đem Chu Dã đè ở tường ngõ nhỏ, cúi đầu đối với vú Chu Dã hút cương lên, giả làm một đôi tình nhân đang ở ngõ nhỏ đánh dã chiến.