Cậu Dám Không Thích Tôi

Chương 30: Biển




" Biển? "

" Đúng vậy. Gia đình tớ có một căn nhà nhỏ ở biển, cuối tuần này mình đi biển đi "

" Tôi đánh giá khá cao từ nhà nhỏ của cậu đấy"

" …"

" Rủ thêm hai người họ đi nữa, càng đông càng vui "

" Ừ "

Vào tuần sau nhà trường sẽ kiểm tra sửa chữa lại các thiết bị, các phòng thí nghiệm nên họ được nghỉ một tuần. Cậu muốn rủ cô đi đâu đấy chơi nhưng quanh đây chả có gì chơi nên cậu quyết định rủ cô đi biển. Vừa hay lại là dịp thư giản sau kỳ thi cuối năm.

- Đến nơi -

" Oh! Nhà nhỏ đây sao "

" Mắt cậu có vấn đề à? "

" Tao lại thấy là do mắt ba đứa mình có vấn đề"

Ba người thật sự cảm thán trước ngôi nhà nhỏ của cậu. Nhìn sơ qua thì là nhà ba tầng, rộng chắc tầm hơn 100 mét vuông, yên tâm chỉ có hơn chứ không có dưới. Công nhận nhà nhỏ thiệt ha.

" Nè tôi đi tắm biển đây "

" À cậu đi đi "

" Mày đứng yên đó "

"??? "

" Cái balo nãy tao bảo mày cầm theo đâu rồi "

“…”

" Pai. Đi trước đây "

" Cmn mày đứng lại đấy "

" Đell "

Tới nơi chưa kịp nghỉ ngơi thì hai người lại ồn ào cả lên.

" Haizz. Có lẽ nên mở ít nhạc sôi động lên kèm theo ly cà phê để thư giãn. Khôi ở đây có cà phê không, sẵn mở cho tôi bài gì sôi động "

“…”

Bộ cậu ta chê hai người họ chưa đủ ồn à. Bây giờ thì hiểu sao ba người có thể sống chung rồi.

" Hoàng tử nhỏ "

" Tôi đây "

Thời gian cứ vậy mà trôi qua. Hiện tại họ đang ngắm hoàng hôn, những khoảng khắc như này ước gì có thể dừng lại. Cũng đã lâu rồi họ mới vui như vậy, cậu thì trước giờ chả có bạn nên làm sao hiểu được niềm vui khi có bạn bè. Ba người họ thì lo kiếm tiền làm sao mà có thời gian hưởng thụ như thế này cơ chứ, đây cũng là lần đầu tiên họ nghỉ làm và chi một khoảng tiền để hưởng thụ.

" Nguyệt Nguyệt! Cậu làm gì vậy? "

" Ôm cậu đấy. Không được hả? Keo kiệt quá đấy "

" Tớ không có ý đó "

" Vậy nằm im coi "

Hai người nhìn mà chỉ biết ngán ngẫm chả hiểu sao mặt cô có thể dày đến thế.

" Anh hai ôm "

" Cút "

- Tối đó -

" Oa không chịu đâu. Tao ngủ trên sân thượng à "

Trên sân thượng là kiểu mái vòm trong suốt, vì vậy cô đòi ngủ ở trên đấy cho bằng được vừa ngủ vừa ngắm sao nghe chill nhỉ.

" Mày ngủ r ngắm sao kiểu mẹ gì? "

" Thì xác tao ngủ xong linh hồn t bay ra ngắm sao "

“…”

Nghe rất vô lý nhưng vô lý thật.

" Oa Oa Oa "

" Khóc con mẹ nhà mày, nín cái họng lại liền. Bước vô phòng ngủ "

" Không không. Đm thả ra coi "

Công nhận giọng cô khoẻ thật đấy chứ. Cậu thì đứng yên đó nhìn tuy rằng đã cố gắng can nhưng sự cố gắng của cậu không đáng kể. Cậu ta thì ngồi thưởng thức trà xem tivi như đã quá quen vậy, mà quen thật.

" Cậu tập làm quen đi vừa "

" Em đang cố "

" Thôi đi ngủ đây "

Hôm nay đúng là một ngày tuyệt vời. Chuẩn bị cũng đến kỳ nghỉ hè rồi nên rủ họ đi đâu đây. Có vẻ cậu lo xa nhỉ chắc gì tới đó họ đã đi đâu.

Nói vậy thôi chứ hiện tại cuộc sống của họ đã ổn hơn, có tiền sinh hoạt không lo thiếu tiền đi mượn nợ rồi lại bị đánh. Trước đây họ bị đánh nhiều lắm tuy họ có thể đánh trả lại nhưng vấn đề là mình mượn tiền người ta không trả bị đánh là phải. Hiện tại tuy rằng cuộc sống đã ổn hơn đôi phần nhưng đôi khi họ vẫn gặp khó khăn về đám người lúc trước họ thường giao du. Tuyệt vời cậu đã lên hẵng lịch trình cho chuyến đi chơi lần sau rồi. Hoan hô. Xong tới lúc đó chắc gì họ đã đi. Sự thật phũ phàng.

" Mẹ gọi con có gì không? "

" Tính hỏi con đi chơi thế nào? Vui không? "

" Vui lắm ạ "

" Vậy thì tốt rồi. Mẹ tính gọi hỏi thử thôi nếu vui thì tốt lần sau muốn mua nhà ở đây nhớ nói mẹ "

" Dạ vâng vậy có thể xây một ở núi không ạ. Mẹ xây nhỏ thôi có gì con sẽ gửi bản thảo nhà cho mẹ "

" Không có việc gì khó để đó mẹ lo "

" Cảm ơn mẹ "

Thì ra mục tiêu tiếp theo của cậu là núi, này cho cô thỏa sức leo trèo luôn. Đúng với tính cách của cô quá rồi còn gì.