Câu chuyện của kiếm sĩ vô năng trở thành Thánh Kiếm

Chương 25: Bên lề - Bạn thuở nhỏ




◇Tại Đế quốc Grandflare◇

Cung điện Einherjar nằm ngay chính giữa thủ đô.

Đó là công trình lớn nhất tại Nam lục địa do con người xây dựng nên, và đồng thời cũng là biểu tượng cho sự phồn vinh của Đế quốc.

Tận sâu bên trong cung điện, chính là căn phòng tiếp kiến của Hoàng Đế.

Một nữ hiệp sĩ bước ra từ cánh cửa lớn tại đó.

Thứ lấp lánh trên ngực áo cô là chiếc huy hiệu hình sư tử vàng với đôi cánh.

Nó là chứng nhận cho cấp bậc cao nhất của hiệp sĩ Đế quốc, một Thiên Hiệp Sĩ.

Vu nữ, Airi Areus Grandflare.

Cô vừa báo cáo với cha mình – Hoàng Đế Bệ hạ - về việc cô vừa trấn áp một cuộc nổi dậy nhỏ tại lãnh thổ một nước chư hầu thuộc Đế quốc.

(Phụ vương đúng là thích lợi dụng con gái mình mà!) (Airi)

Airi thở dài.

“Ta không hề có ý định để người tài nghỉ ngơi đâu. Con làm tốt lắm Airi. Ta sẽ khen thưởng sau.”

Những lời của người cha có ngoại hình trẻ hơn hẳn so với tuổi đem lại cảm giác đáng tin cậy.

Việc này cũng rất cần thiết đối với Airi, người đang nhắm đến ngôi Hoàng đế sau này.

Nhưng dù sao thì cô cũng bận bù đầu.

(Mai nghỉ ngơi tử tế mới được…) (Airi)

‘Cấp dưới của mình cũng đã làm rất tốt trong cuộc trấn áp vừa rồi. Cũng phải để họ nghỉ ngơi đầy đủ thôi’ – là những gì cô nghĩ khi băng qua hành lang rộng lớn của cung điện.

Cô đi ngang qua nhiều quý tộc nổi tiếng cũng như các hiệp sĩ bậc cao khác.

Ai ai cũng nhìn theo Airi.

“Là Công chúa Airi kìa.”

“Khi nào điện hạ trông cũng thật mạnh mẽ và xinh đẹp.”

“Nghe nói điện hạ sẽ trở thành Hoàng đế kế tiếp cùng người yêu của mình, Tướng quân Berthold đấy.”

“Dù là Thất Công chúa nhưng tài năng của điện hạ luôn là số một.”

“Đúng vậy, Đế quốc sẽ luôn phồn vinh nếu Airi-sama trở thành Hoàng đế!”

Xung quanh đầy những lời thì thầm to nhỏ.

(Tôi nghe được hết đấy… Bé cái miệng lại nữa đi.) (Airi)

Nhưng cô ấy không nói thẳng ra, vì rốt cuộc cũng sẽ chẳng có tác dụng gì.

(Trời ạ, dù đã biết hoàng tộc là thế rồi, nhưng cứ nghĩ đến việc cứ đi đến đâu lại thu hút sự chú ý đến đấy thật là…) (Airi)

Cô ấy vẫn chưa quen được với việc này.

Còn Hoàng đế sẽ nói với cô rằng ‘Con có bao giờ bận tâm đến từng tiếng chim hót xung quanh không?’

Nhưng tinh thần của cô vẫn chưa mạnh mẽ đến thế.



(Giá như cậu ấy ở đây…) (Airi)

Người cô vừa nhớ đến là cậu bạn thuở nhỏ. Cảm giác như khi có cậu ấy ở bên, cô luôn bình tâm hơn.

Nhưng đó chỉ là mong ước cho một thứ mà cô chẳng có thôi.

Airi cố nhanh chóng rời khỏi cung điện để khỏi phải để tâm đến những lời ồn ào trong kia.

Lúc đó, một chuyện chợt lọt vào tai cô.

“Này, biết gì chưa? Có một người mới solo vượt qua được Quái thú Kỷ luật ở Dungeon Cuối Cùng đấy!”

“Hoh, là ai thế? Một hiệp sĩ của Thánh Liên Minh à? Hay một Long Kỵ Sĩ từ Liên bang Lam Hải?”

“Đương nhiên là một kiếm sĩ của Đế quốc rồi.”

“Ồ! Nghe tuyệt đấy!”

“Vậy, ai là người đánh bại Quái thú Kỷ luật đấy? Một người nào đó khá nổi chăng?”


“Người từ Đế quốc trở thành mạo hiẻm giả thường chỉ là một tên vô danh đi tìm kiếm danh vọng thôi nhỉ?”

“Thế thì, chuẩn bị bất ngờ đi. Đó là người thừa kế của nhà Santafield đấy.”

“Tên chỉ có mana trắng thôi á?”

“Ừ ừ, cái đứa lập dị ứng tuyển vào học tại Học viện Ma thuật Lykeion dù đạt điểm cao nhất tại Học viện Quân sự Đế quốc đấy.”

“Có lời đồn rằng nếu cậu ta chú tâm trở thành một Kết giới sư hay Trị liệu sư, cậu ta có thể trở thành người giỏi nhất Đế quốc đấy.”

“Mà, cậu ta lại muốn làm Kiếm sĩ cơ.”

“Cha cậu ta là Hoàng Kiếm đấy. Đương nhiên là cậu ta muốn theo bước ông ấy rồi.”

“Nhưng đánh bại được Quái thú Kỷ luật cũng coi là một thành tựu lớn đấy. Cha cậu ta hẳn cũng sẽ nhẹ lòng hơn nhiều.”

“Hẳn vậy rồi.”

Khoảnh khắc Công chúa Airi nghe được, cô lập tức lại gần đám hiệp sĩ đang tám chuyện.

“Kể chi tiết cho ta chuyện các người vừa mới nói.” (Airi)

“““Ah, Airi-sama!”””

Những hiệp sĩ ngừng nói chuyện, hành lễ trước Vu nữ.

◇Lực lượng Quân đội Hoàng gia: Cục tình báo◇

“Xin phép làm phiền.”

“Ồ ồ, chẳng phải Công chúa Airi đấy sao? Điện hạ có chuyện gì à?”

Nơi Airi vừa đặt chân đến là Cục tình báo của Quân đội Hoàng gia tìm kiếm thông tin của cả lục địa này.

Đây là nơi mà cô rất thường xuyên đến, kể cả trong thời gian trấn áp cuộc bạo loạn kia.

“Có chuyện gì xảy ra ở Dungeon Cuối cùng à?”

Câu hỏi của Airi khiến người đàn ông trong phòng nở nụ cười.


Ông ấy là người đứng đầu Cục tình báo này.

“Vậy ra điện hạ đã nghe tin đồn rồi. Bạn thuở nhỏ-dono của điện hạ đang cố hết sức để gây dựng tên tuổi ở thành phố dungeon đấy.”

“Ta muốn xem đoạn phim ở đó.”

“Điện hạ cứ tự nhiên.”

Cục tình báo ghi lại hình ảnh từ Dungeon Cuối cùng qua Thiết bị Vệ tinh 24/7.

Việc này là để tìm những mạo hiểm giả tài năng cho lực lượng Quân đội Hoàng gia.

Đó là lí do họ có liên kết chặt chẽ với những mạo hiểm giả thuộc Quân đội được điều đến thành phố dungeon.

Đoạn phim quay lại cảnh tại tầng 20 của Tháp Zenith.

Lúc đầu, Eugene chỉ đơn thuần là chạy trốn khỏi con quái thú 3 đầu… Chó canh của Hades, Cerberus.

Cảnh tượng cậu ta bế cô gái theo cùng trốn vào một hốc cây lớn khá thảm hại.

Sau đó, những gì hiện ra là Eugene đang một mình đứng đối đầu Cerberus.

Hình tượng cậu ta thách thức Cerberus với thanh kiếm đỏ rực thật mạnh mẽ làm sao.

Và nó khiến Airi thấy lạ.

“Thanh Ma kiếm đó…”

Eugene lẽ ra chỉ có thể dùng mana trắng.

Nhưng thanh kiếm Eugene cầm lại ánh lên đỏ rực.

“Đó hẳn là mana của cô gái tên Sumire, một người chuyển sinh thành Ifrit. Cậu ta cũng đã đánh bại Trùm tầng 10 với thanh Ma kiếm đó.”

Người đứng đầu Cục tình báo giải thích với Airi.

-Một người chuyển sinh thành Ifrit.

Đây là lần đầu tiên Airi biết đến một tồn tại như vậy.


Sau đó, cậu ấy đã có một trận đấu khó nhằn trước Cerberus, nhưng cuối cùng đã xuất sắc đả bại nó.

Một nhát chém tuyệt đẹp.

(Song Thiên kiếm – Bí kỹ: Kirin no Tachi…)

Thanh kiếm mang lại cảm giác hoài niệm.

Họ cùng học kiếm thuật với nhau, nhưng cuối cùng Airi vẫn không thể đạt được trình độ ngang với Eugene.

Một phần là vì Vu nữ Airi có rất nhiều điều phải học ngoài kiếm đạo, nhưng cũng vì kiếm thuật của Eugene đã ở một đẳng cấp khác so với những học viên cùng năm tại Học viện Quân sự rồi.

Có vẻ như kỹ năng của cậu ấy vẫn không hề bị mai một sau khi nhập học tại Học viện Ma thuật.

Và điều khiến cô bận tâm là…

“Thanh Ma kiếm cuối cùng là sao? Nhìn qua thì trông chỉ như một thành Ma kiếm với mana đen thôi, nhưng…”

“Đó là một thanh Ma kiếm đã chém đứt được đầu của một Thần Thú. Chúng thần vẫn đang tìm hiểu sau khi cho rằng còn có bí mật gì đằng sau nó. Khả năng cao là có liên quan đến Vua Uther ở thành phố dungeon… Vị vua này cũng chẳng thiếu bí mật đâu mà.”


Ông ấy vuốt râu với vẻ bối rối.

Airi chỉ trầm tư rồi nói.

“Với tư cách là một người thuộc Cục tình báo của Đế quốc, ngài có ý kiến gì không?” (Airi)

“Thần chỉ có thể nói là: tuyệt vời. Tuy nhiên, con Quái thú Kỳ luật vừa rồi là một điều bất thường vì chì xuất hiện ở tầng 100. Chuyện lần này không có nghĩa là cậu ta đã qua được tầng 100, nhưng chắc chắn một ngày nào đó sẽ đạt được thôi.”

“…Vậy à.” (Airi)

Giọng nói ấy thật dịu dàng.

-Eugene và cô gái chuyển sinh đang nói gì đó trên màn hình.

“Vậy thì thần xin phép tắt.”

“Chờ chút. Ta có thể nghe họ nói gì không?” (Airi)

“Được.”

Âm lượng đoạn phim tăng lên.

Ở đó là Eugene an ủi cô gái Hỏa Bán thần Ifrit đang khóc lóc.

Và rồi, cô ấy ngừng khóc, nở một nụ cười tươi.

-“Sumire, hãy trở thành bạn đồng hành của tớ, và cùng nhắm đến tầng 500 nào!”

-“Được! Cùng tiến lên nào!”

Eugene và cô gái Ifrit bắt tay nhau.

Airi chỉ đứng đó lặng im quan sát.

“Cậu cũng lớn miệng khi dám tuyên bố lên đến tầng 500 đấy Eugene-dono. Nếu cậu thực sự thành công thì chắc chắn sẽ khiến Đế quốc này tỏa sáng hơn nữa.”

Cục trưởng Cục tình báo cười lớn.

Có vẻ như ông ấy không nghĩ những gì Eugene nói có thể thành hiện thực.

Những người bị Cerberus giết sau đó lần lượt sống dậy nhờ Giọt phục sinh.

Và việc này khiến cô gái chuyển sinh ngạc nhiên đến tột độ.

Những mạo hiểm giả trong đoạn phim thực sự rất ồn ào. Giá cả những giọt phục sinh và những khoản nợ, những thông tin ấy không ngờ lại hữu ích với vị công chúa ở đây.

Cục trưởng định hỏi ‘Thần tắt đoạn phim được chứ?’ nhưng bỗng dừng lại.

Vì ông ấy thấy vẻ cực kỳ nghiêm túc trên gương mặt Airi.

(Điện hạ hẳn là nhẹ nhõm lắm khi thấy bạn thuở nhỏ-dono sau một thời gian dài.)

Ông ấy quyết định kết luận là vậy.

Còn Airi thì nhìn chăm chú vào đoạn phim tầng 20.