Cậu Ấy Là Của Tôi!

Cậu Ấy Là Của Tôi! - Chương 38




Ngồi được 1 lúc thì Nhi xuất hiện với áo không tay màu giống jean và có vải thừa để cột nhẹ cùng với cái váy lớp ngoài là ren đen và lớp bên trong ngắn hơn bên ngoài khoảng nửa gang làm bằng vải trơn. Trên tay cô có thêm 1 cái đồng đen trắng và để lộ sợi dây chuyền pha lên đỏ trên cổ

Quân thề là Quân chưa bao giờ thấy Nhi mặc váy nên khi thấy cô bây giờ anh đơ người cô từ trên nhà đi xuống

- Ây?? Có đi không?? - Nhi đứng ra ngoài cửa xỏ đôi giày cao cổ trắng nhìn Quân

"Ủa..Ủa…Em ấy không có quà cho mình sao??" - Quân lò dò đi ra ngoài nhìn trước nhìn sau của Nhi, thấy cô đi tay không nên không khỏi ảo não

- Không đi sao?? - Nhi thấy Quân đứng đờ ra đó nên lại gọi thêm lần nữa

- Ờ..ờ..đi thôi!! - Quân dắt Nhi đi, hôm nay anh đi xe hơi, thật tình thì anh chỉ thích đi xe hơi thôi

Lái xe đến nhà hàng anh đã đặt chỗ cho 2 người

Trong lúc chờ những món ăn đã gọi thì Quân củng vào nhà vệ sinh 1 xíu. Anh làm gì trong đó ư?? Khóc ròng trong lòng chứ làm gì nữa. " Nhi à …dù sao em cũng phải có quà cho anh vui chứ?? Sao em nỡ lòng nào …??"

Chẳng biết gào thét âm thầm trong bao lâu mà khi đi ra thì chỉ thấy nhân viên đang dọn sạch bàn ăn cùng với mấy cái đĩa. Quân ngớ người, bộ anh ở trong nhà vệ sinh cả tiếng sao?? Quân lôi điện thoại ra, mới có 10 phút thôi mà!!

- Rứa?? Em ăn xong hả?? - Quân ngồi vào bàn

- Ừ..Chờ lâu quá nên ăn trước rồi!! - Nhi nhún vai

Đột nhiên Quân thấy hình như mọi khách đều đi về trong khi vẫn còn rất sớm và chỉ còn mỗi Nhi với Quân ngồi trong nhà hàng đó

Chợt đèn bị tắt hết, Quân giật mình. Quân cảm thấy tay mình được tay ai đó nắm lấy rồi đeo cái gì đó vào tay. Và từ đâu vang ra tiếng hát bài "Happy birthday" của nhiều người. Vội tìm kiếm âm thanh đó Quân thấy ở ngoài cửa có 1 cái bánh to thắp nến đang tiến về phía mình

- Mọi người …- chiếc bánh càng đến gần thì Quân chợt nhận ra Nguyên, Sơn, Trung, Nam, Minh có cả Tuấn cùng cầm chiếc bánh đó, anh ngạc nhiên lắm, dự là đi ăn với Nhi đến 8h sẽ về đi chơi với mọi người không ngờ mọi người lại cho anh bất ngờ như vậy

- Hát xong rồi …Ước đi …Ước nhanh đi - Nguyên hớn hở nhìn Quân, thật ra việc này là do Nhi nói vào chiều nay nên cả đám vội rủ nhau đi làm bánh mới ghê chứ, Nhi là người kéo dài thời gian ra để kịp mang chiếc bánh 2 tầng bự đó vào nhà hàng. Những vị khách trong nhà hàng đều là nhân viên của chi nhánh nhà hàng của Minh được Minh chỉ đạo ngồi 1 xíu là chuồn nhanh về chứ thực ra cái nhà hàng này cũng là của Minh mà

Quân xúc động lắm …khá bất ngờ trước hành động của cả đám. Anh chắp tay cầu nguyện như lời Nguyên rồi sau đó thổi nến. Nến vừa tắt thì đèn cũng sáng trở lại, Quân nhìn trên tay mình có cái đồng hồ mà lúc nãy Nhi đeo nên nhìn cô

- Quà đấy!! Thích không??

Nhìn kĩ cái đồng mới thấy nó khá đẹp, nam nữ đeo vào cũng được, Quân thích thú nhìn cái đồng hồ rồi gật đầu lia lịa như con nít lên ba

- Thích chứ!! Quà người yêu anh tặng mà!!

Quân chợt thấy mình hơi lố, Nhi bị mất trí nhớ rồi có nhớ được gì đâu mà người với chẳng yêu. Nhi chợt mở to mắt nhìn Quân, nào giờ có ai nhắc cô là người yêu của Quân sao?? Hèn gì cô cứ thấy là lạ, kí ức lại lướt qua trong đầu cô làm cô khẽ nhăn mày

Bỏ qua điều đó và đến với bữa tiệc của Quân, nhạc từ đâu nổi lên toàn mấy bài nghe chỉ muốn nhảy. Cả đám tính chơi quẹt kem nhưng thấy tiếc thành quả nên quyết định nốc sạch không còn 1 mẩu bánh. Đến phần thú vị là phần mở quà, Trung sớ rớ vào đống quà để cạnh bàn

- Anh Quân!! Mở quà đi!!

Quân cũng theo ý Trung, cầm hộp quà thứ nhất lên. Hộp này khá to à nha

- Của tôi với Nguyên đấy - Sơn cười khúc khích

Nguyên nháy mắt với Quân, hình như có gì mờ ám. Quân xé hộp ….Là một con gấu bông sao?? Gấu bông trắng mặc đồ superhero!!

- Gấu này tôi với Sơn phải đi kiếm dữ lắm ấy …Thấy độc chưa?? - Nguyên xí xa xí xợn chỉ chỉ vào con gấu bông đó

Quân thua với độ bựa của Nguyên luôn nhưng anh sẽ giữ nó cẩn thận, trông nó cũng ngồ ngộ mà. Đến lượt hộp quà thứ 2 thì khá nhỏ nhắn, quà đó là của Trung, anh mở ra thì thấy 1 chiếc khăn quàng màu đen, mũi đan khá khít rất đẹp mắt nhưng rất tiếc đó là hàng mua chứ không phải hàng tự tay đan. Trung cười nhìn Quân

- Tại em lười đan thôi!!

Đến hộp quà thứ 3 thì thôi dẹp đi khỏi nói nữa, Quân chỉ muốn quăng lại cái hộp quà vuông vắn đó vào mặt Minh, toàn mấy đồ riêng tư mà cũng mang ra tăng được nữa …Anh bó tay vói Minh rồi

- Nhớ mặc đó - Minh cười gian nhìn Quân

"Mặc vào cho anh coi chắc??" - Quân cười mà ám khí nổi lên ngùn ngụt

Hộp quà thứ 4 là 1 cây bút khá đẹp do Tuấn tặng. Công nhận Tuấn lịch sự được bao nhiêu thì người yêu của Tuấn là Minh lại biến thái bấy nhiêu. Cái này cũng an ủi Quân phần nào khi bị Minh chọc tức

- Anh vội quá nên chỉ mua tặng cho em được mỗi cái này - Nam chìa ra chiếc hộp quà vuông vắn cho Quân

Quân cười nhìn Nam, có mặt trong buổi sinh nhật của anh như thế này là anh vui rồi. Quà cáp chỉ là phụ thôi!! Thấy hơi mâu thuẫn ở đây!!

Anh mở hộp quà cuối cùng ra …Nụ cười Quân biến mất mà thay vào đó là ánh mắt muốn bóp ngạt Nam. Cuối cùng thì Nam nghĩ gì mà tặng anh mấy chú rối biến thái nào là rối batman, người nhện, superhero. Bộ Nam nghĩ anh hay nói chuyện 1 mình lắm sao??

Suy đi tính lại thì toàn vật dụng có thể trưng chứ không thể dùng. Rốt cuộc mấy người đến tặng quà cho Quân hay muốn dụ anh vào con đường lầy lội bẩn bựa vậy trời!! Riêng có cây bút của Tuấn với cái đồng hồ của Nhi khá thực tế công thêm cái khăn choàng của Trung nữa , ai như cái đám bá dơ bẩn bựa kia …Dù sao anh cũng rất vui khi có thể kết bạn với những người tuyệt vời thế này

Tiệc tàn, chỗ ai người nấy về. Quân cũng chở Nhi về, đứng ở cổng bấm chuông mấy lần mà không ai ra mở cửa. Nhi rút điện thoại gọi cho bà Widel

- Con à …Lúc nãy mẹ quên dặn con đi nhớ mang chìa khóa. Mẹ với bác giúp việc đi ngày mai mới về - bà Widel bắt máy, thiệt tình đúng là càng già càng lú mà

- Giờ sao ạ?? - Nhi vẫn bình thường cứ như không vào được nhà là sẽ đi ra công viên ngủ không bằng

- Qua bên kí túc xá ngủ chỗ Nguyên đi con …Mai mẹ về đón - bà Widel chợt nhớ ra còn Nguyên ở kí túc xá - Không được thì qua chỗ Nam ngủ nhé!!

- Vâng!! - Nhi nói rồi cúp máy

Quân thấy Nhi gọi điện xong thì mới đi ra khỏi xe, tiến gần cô

- Sao vậy??

- Chở tôi đến kí túc xá đi …Mai mẹ tôi tới đón - Nhi trả lời rồi chui tọt vào xe

Vừa đi trên đường Quân vừa nói chuyện với cô

- Hay là em qua nhà anh Minh ngủ đi. Bên đó thì Sơn với Nguyên ngủ chung, anh Nam cũng ngủ với Trung rồi mà. Qua đó làm họ hơi ngại đấy!!

- Sao cũng được!! - Nhi đáp gọn, thật sự cô đang cố gắng lại tất cả chứ kí ức cứ lúc tới lúc đi làm cô thật sự khó chịu

Quân thấy Nhi không nói gì nữa nên lái xe về thẳng nhà Minh. Quân ra khỏi xe bấm chuông thì cửa tự động mở rồi vào đến nhà thì Nhi bước ra khỏi xe đứng ngoài cửa đợi Quân cất xe

2 người bước vào nhà thì thấy Minh với Tuấn 1 người thì quần áo xộc xệch mắt như muốn nổi hoa còn người còn lại thì mặt đỏ phừng phừng nắm cổ người kia. Thấy Nhi nên cả 2 chỉnh đốn lại mình rồi ngồi ngay ngắn trên so-pha

- Sao em lại đến đây?? - Minh vuốt lại tóc rồi hất cằm hỏi Nhi mà quên mất cô không nhớ gì nên hành động đó khiến cô khó chịu

- Vậy thì em về!!- Nhi đứng dậy nhanh chóng

Nghe vậy thì Quân nắm tay Nhi lại còn Minh thì nhanh chóng ngồi xuống ôm luôn chân cô mà hôm nay cô lại mặc váy nên Minh bị Nhi hất ra thẳng cẳng. Minh cố gắng năn nỉ cô khi cô cứ nằng nặc đòi về

- Thôi …Hồi trước em có thế này đâu?? Anh có nói cỡ nào em cũng mặt dày ở lại mà! - Minh bắt đầu trề môi nhìn Nhi - Coi như đợt này là anh xin em đi!!

Nhi nghe thế nên cô cũng ngồi xuống. Nói chuyện được vài phút thì Tuấn phải về nhưng Minh cứ đu lên chân Tuấn không cho cậu về

- Anh tránh ra!! Em còn phải về, giáo án còn đầy kìa!! - Tuấn cố gắng gỡ Minh ra nhưng anh có vẻ khỏe hơn

- Thôi mà!! Ở lại 1 đêm thôi ….Không lẽ anh phải ngủ với Quân nấm lùn kia à?? -Minh chu môi, 2 mắt long lanh nhìn Tuấn

Tuấn nhìn vẻ mặt đó cũng mủi lòng có chút lưỡng lự nhưng cậu đã gạt phăng cái lưỡng lự đó mà đá thẳng Minh ra. Muốn ở lại lắm nhưng còn tập giáo án bên kia chưa soạn xong thì sao cậu có thể yên tâm được: " Minh à!! Lần này, duy nhất lần này em xem công việc hơn anh thôi!!"