Fhey đang ngồi ở phòng khách, cô đang xem ti vi thì ngạc nhiên khi thấy chị của mình đang đi xuống. Cô bé mừng rỡ chạy lên trên lầu tới ôm chị của mình ngay: "Chị Frey." Hai chị em rất vui khi gặp lại nhau: "Ủa Kasel, sao cậu lại ở đây?"
"Chuyện dài dòng lắm, để chị kể em nghe sau, mẹ đâu rồi em?" Frey ngó nhìn xung quanh.
Vừa nói cả ba vừa đi xuống: "Mẹ đi dự hội thảo, chắc sắp về rồi đó." Frey đem hành lý của cả hai đi cất rồi dẫn Kasel đi coi phòng của cậu ấy, cô dặn người giúp việc Rephy nếu lát nữa chị ấy có đi mua thức ăn thì mua nhiều một chút bởi vì hôm nay có khách đến và từ bây giờ cậu ấy sẽ sống ở đây luôn, tiện thể Frey giới thiệu Kasel với mọi người. Rephy cũng rất hớn hở khi mừng cô chủ trở về. Đột nhiên Fhey nhảy lên vui mừng khi phát hiện mẹ của cô đã về, Frey đã đi tới cúi đầu chào mẹ. Còn bà thì ngạc nhiên khi tự nhiên con gái lớn lại qua đây mà không báo trước, bà hỏi xem có chuyện gì xảy ra không? Đương nhiên Frey sẽ giải thích lý do của mình, cô giới thiệu Kasel cho mẹ biết, nguyên nhân cả hai tới đây và xin mẹ của cô cho Kasel ở nhờ lại đây một thời gian. Một tên đầu gấu nổi tiếng khắp khu B mà lại chịu nhận học bổng sang Mỹ du học sao? Không đáng tin một chút nào. Tất nhiên là mẹ của hai chị em rất thân thiện, bà cũng kêu Kasel cứ tự nhiên xem như đây là nhà của mình để cậu được thoải mái nhất có thể.
Bữa tối đó chỉ có ba người, bởi vì mẹ của Frey đã có công việc, rốt cuộc đây là bữa ăn mà giữa những người chẳng là xa lạ mấy. Frey kể toàn bộ mọi chuyện cho Fhey nghe. Đột nhiên Fhey nổi ý lên trêu đùa: "Hai người không phải là người yêu của nhau đó chứ?"
Frey đã nỗi giận: "Nè Fhey, em nói cái gì vậy hả?"
Fhey liền thụt người lại xin lỗi chị của mình ngay, sau đó cô quay qua Kasel: "Đây là Kasel sao? Không gặp nhau chưa lâu mà sao cậu thay đổi nhiều quá vậy?"
Kasel im lặng, cậu cặm cụi ăn khiến cho Frey cảm thấy bực bội, tại sao cậu ta dám bác bỏ câu hỏi của cô em gái mà Frey cưng chiều nhất chứ. Khi nghe câu hỏi bộ đói lắm hay sao của Frey, Kasel liền ngập ngừng như đang muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra được. Rốt cuộc thì Kasel có chuyện gì khó nói đến như vậy?
Kasel bắt đầu nhập học nhờ suất học bổng đó. Ngôi trường đó cũng là ngôi trường mà Fhey đang theo học. Frey không thể ở Mỹ hoài được, cũng đến lúc cô phải trở về nước. Trước khi lên chuyến bay, Fhey và Kasel ra sân bay tiễn Frey. Khi hỏi dự định của Kasel như thế nào trong khi chỉ còn một năm hơn nữa là hết hạn học bổng. Cậu đã dõng dạc là sẽ ở lại học tiếp và cậu đã tìm được nhà thích hợp rồi. Nghe vậy Frey cũng rất hài lòng, cô lên đường trở về nước.
Một hôm, Fhey và Kasel đi dạo cùng nhau trò chuyện. Kasel cảm thán: "Thời gian trôi nhanh thật, mới đây mà đã bốn năm rồi."
"Phải, dạo này cậu sống có tốt không Kasel?" Fhey vẫn nhẹ nhàng như thế.
"Tốt, cậu và chị của cậu thật sự rất khác nhau, cậu rất hiền lành, nhỏ nhẹ, còn Frey thì rất nóng tính và cộc cằn." Kasel ngước lên nhìn bầu trời.
Kasel vừa nói vừa cười. Fhey hỏi lại: "Cậu có thích chị của mình không?"
"Có một chút, mặc dù cậu ấy rất nóng tính nhưng đôi lúc trái tim của cậu ấy cũng rất yếu mềm." Không những vậy, ai cũng đều biết Frey là một cô nàng tính cách ngay thẳng dám nghĩ dám làm, vô cùng nghiêm túc trong công việc và rất tốt bụng với mọi người xung quanh.
"Vậy cậu có nói cho chị ấy biết không?" Fhey hỏi.
Kasel lắc đầu, Frey nghiêm túc như vậy, cậu chưa dám mở miệng nói cho cô ấy biết. Lúc này Fhey cũng bộc lộ luôn, cô vẫn cười hiền: "Cậu biết gì không Kasel, cậu thích chị Frey còn mình thì lại thích cậu, từ lúc đó mình đã rất mong có ngày được gặp lại cậu."
Kasel khựng lại, cậu bất ngờ vô cùng. Nhưng rồi Fhey trấn an cậu, bản thân của Fhey rất ngưỡng mộ chị Frey và cô sẽ luôn ủng hộ Kasel theo đuổi chị gái của mình. Fhey cũng cho biết Kasel không phải là người đầu tiên, ai tiếp xúc với Frey đều thích cô ấy hết, con gái thì ngưỡng mộ, con trai thì thích từ cái nhìn đầu tiên. Mặc dù Fhey và Frey là hai chị em sinh đôi, gương mặt rất giống nhau nhưng Fhey tự nhận mãi mãi vẫn không sánh bằng chị của mình được. Frey nghiêm túc nói rằng nếu Kasel thích Frey thì cậu phải nói ra.
Kasel và Fhey ngồi xuống ghế đá ven đường, Kasel thắc mắc: "Vậy giờ mình phải làm sao?"
"Cậu trở về nước đi, nói cho chị ấy biết tình cảm của cậu?" Fhey đề nghị.
"Nhưng còn chuyện học của mình ở đây?" Kasel do dự.
"Còn nhưng nhị gì nữa, cậu về đó vẫn học tiếp được mà." Cô khẳng định.
Không chừng chừ gì nữa, nhờ có lời nói làm động lực ấy, lời chúc may mắn của Fhey, Kasel đã quyết định ngày mai sẽ làm thủ tục ngay để trở về nước làm một chuyện vô cùng trọng đại trong cuộc đời của cậu. Kasel lên máy bay, máy bay cất cánh..
Chiều đi học về, Fhey vô tình nghe được tin tức ở trên ti vi. Thưa quý vị, chuyến bay vào lúc chín giờ mười lăm sáng đã gặp tai nạn, tất cả đều bị thiệt mạng, hiện không còn ai sống sót, tôi xin chia buồn cùng người nhà của quý vị. Một tin vô cùng thương tiếc và đáng buồn, Fhey nhớ lại, hồi sáng cô đã tiễn Kasel lên đường. Fhey vội chạy ra sân bay lúc sáng, cô hỏi thăm về chuyến bay lúc chín giờ mười lăm phút sáng, chỉ có một chuyến mà Kasel đã lên. Vậy có thể hiểu máy bay gặp tai nạn mà không còn một ai sống sót là máy bay mà Kasel đã đi. Fhey lấy điện thoại, gọi ngay cho Frey, cô vừa nói vừa khóc.
"Chị Frey hả? Chị phải thật bình tĩnh nghe em nói, Kasel nói với em rằng anh ấy rất thích chị nhưng chưa nói cho chị biết. Sáng nay em mới tiễn anh ấy ra sân bay để về nước nói chuyện này với chị. Nhưng.. nhưng máy bay anh ấy đi gặp tai nạn, người ta nói trên máy bay không còn ai sống sót hết, anh ấy đã chết rồi chị à."
Fhey khóc nứt nở, nói không nên lời nhưng khi biết được chuyện này, Frey còn không dám tin vào những gì mà mình đã nghe được. Thông tin máy bay gặp nạn đã được đăng trên khắp mặt báo của toàn thế giới. Frey bị sốc nặng khi nghe em của mình nói lại, cô không cầm nỗi điện thoại của mình và xỉu ngay tại chỗ. Frey đã được mọi người đưa đến bệnh viện kịp thời và cô vẫn còn nằm bất tỉnh trên giường bệnh.