Lại nói về công việc làm ăn của chủ tịch khu D. Một công ty muốn phát triển cần phải có nhiều nhà đầu tư cùng hợp tác làm ăn. Hôm nay tại văn phòng của chủ tịch tập đoàn PUF, ông Row đã tiếp một vị khách quý, bà ta là nhà đầu tư cho dự án phát triển khu D của trường, bà ấy còn đồng ý chích một ít của phường của mình để góp phần hoàn thành những dự án mà ông Row đề xuất.
"Cảm ơn cô Pawel, cô đã giúp công ty rất nhiều, hợp tác vui vẻ." Họ đã hoàn tất việc ký hợp đồng.
Hai nhà làm ăn bắt tay nhau vui vẻ, nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như vậy. Bà Pawel đang sống ở nước ngoài, hôm nay bà quyết định về đây để tìm đối tác làm ăn và thăm con gái cưng của bà. Quay lại chuyện của Epis, từ cái ngày hôm đấy, không một ai trong trường thấy Epis ở văn phòng. Epis đã làm đơn xin nghỉ phép một tháng, tiện thể vừa giải stress vừa gặp mẹ của cô. Ông Row đã hẹn bà Pawel, mời bà ấy ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Mục đích là hiểu nhau hơn về việc hợp tác. Tối hôm ấy, một cuộc gặp gỡ tình cờ, bà Pawel dẫn theo con gái của mình chính là Epis. Ông Row vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
"Anh đợi có lâu không? Tôi thành thật xin lỗi, tôi phải dẫn con gái đi mua đồ nên đến trễ." Bà Pawel cảm thấy áy náy vì đã để cho đối tác của mình phải ngồi đợi. Theo sau đó Epis cũng xuất hiện với một chiếc đầm khá đơn giản nhưng toát lên được đầy vẽ sang trọng và rất lễ phép chào ông Row.
"Epis, thì ra con là con gái của chị Pawel đây sao? Thật là một sự trùng hợp." Ông hớn hở vô cùng.
Pawel chỉ biết ông Row là đối tác làm ăn chứ không hề biết con gái của mình đã quen biết ông ấy từ trước, bà cũng lấy làm ngạc nhiên.
Ông Row giãi bày: "Thật ra Epis là bạn gái của con trai tôi."
Nghe xong câu này bà còn bất ngờ hơn nữa, bởi vì con gái của bà chưa nói gì với bà về chuyện này hết nhưng đằng sau sự bất ngờ ấy bà cũng vui mừng cho con gái của mình. Còn Epis thì chỉ biết cúi đầu xuống đất, không biết phải nên giải thích chuyện này như thế nào sau khi Ricardo đã mang lại những thứ không vui đó cho cô.
"Ricardo đâu? Hôm nay nó không đi chơi với con sao?" Ông Row hỏi khi thấy Epis cứ mãi im lặng, tâm trạng dường như không được vui cho lắm.
Epis ngẩng mặt lên, cô từ từ giơ ngón tay lên chỉ về phía sau ghế của ông Row. Mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía ngón tay mà Epis chỉ. Ông Row ngạc nhiên quay lưng về phía sau thì thấy một cặp trai gái đang hẹn hò ăn tối. Lúc này ông bất giác đứng dậy, vẻ mặt khó hiểu cùng với sự tức giận nổi lên. Ông lớn tiếng gọi tên Ricardo.
Mẹ của Epis còn khó hiểu hơn: "Anh Row, chẳng phải anh nói con trai của anh và Epis con gái của tôi là người yêu của nhau sao? Vậy sao con gái của tôi ở đây, nó lại đi với cô gái khác chứ, anh giải thích cho tôi hiểu, chuyện gì đang xảy ra?"
"Mẹ à, thôi đi, con thấy mệt rồi, con xin phép về trước đây." Epis đành bất lực, ngậm ngùi rời khỏi đó.
Khi Epis quay lưng đi thì bà mẹ ngăn cản lại, bà cũng đồng ý sẽ đi về chung với con gái của mình. Nói rồi Pawel đưa Epis xuống hầm lấy xe. Hai mẹ con họ đi rồi, Row nghĩ mình sẽ bị hủy bỏ hợp đồng, ông tức giận lôi Ricardo xuống lấy xe về nhà. Pawel đưa Epis xuống tới nhà xe, cô biết cuộc gặp mặt này là để bàn chuyện hợp đồng của mẹ, Epis dừng lại, nói cho mẹ của cô hiểu, cô không muốn vì chuyện riêng của mình mà lại dẫn đến chuyện chú Row bị hủy hợp đồng, còn mẹ của cô thì phải về tay không.
Epis nghiêm túc: "Mẹ à, chú Row rất tốt với con, chú ấy không giống với Ricardo đâu, chuyện của con, con biết sắp xếp. Đừng vì con mà bỏ lỡ chuyện làm ăn của mẹ."
Bà càng kiên quyết hơn: "Epis con gái, mẹ không thích con gái của mẹ bị mất danh dự như vậy, nếu con trai ông ấy làm vậy với con, mẹ sẽ khiến ba của nó phải trả giá."
Epis cầu xin mẹ, cô thừa biết mặc dù Ricardo làm vậy với cô nhưng thật sự ông Row là một người rất tốt. Đương nhiên Epis không muốn chỉ vì Ricardo mà mẹ của cô lại đối xử với ông ấy như vậy. Epis biết hợp đồng này rất quan trọng đối với ông Row, cô đã xem ông ấy như là người thân của mình vậy, được quen biết với ông ấy, cô cảm thấy rất may mắn. Ông Row là một doanh nhân thành đạt, tính tình lại rất tốt bụng, rất đáng để Epis ngưỡng mộ và học hỏi. Bà Pawel lúc này bắt đầu do dự, nghe con gái của mình nói nãy giờ đương nhiên bà cũng sẽ thay đổi suy nghĩ ban đầu của mình, thì ra không phải cha nào cũng giống con, bà công nhận điều đó.
Hai mẹ con gật đầu tán thành, bà Pawel hứa cũng sẽ giữ lại lần hợp tác này. Đúng lúc đó, bà Pawel thấy ông Row cùng với Ricardo đang đi tới, ông vui khi hai mẹ con vẫn chưa rời khỏi nhà hàng. Bà Pawel đi lại, tỏ vẻ từ tốn, "Ông Row, tối đã nghe Epis nói về ông rất nhiều, tôi cũng nghĩ ông là một người tốt, sẽ không giống con trai ông."
Ông Row tỏ vẻ ngại ngùng, ông không hy vọng Pawel sẽ xem xét lại. Chính bản thân ông cũng thấy rất xẩu hổ với Epis, "Tôi thành thật xin lỗi, tôi sẽ về dạy dỗ lại Ricardo, mong chị và Epis bỏ qua cho tôi."
Bà Pawel cho hay, nhờ Epis nói đỡ cho ông, bà sẽ không hủy hợp đồng. Từ vẻ mặt buồn rầu, ông Row chuyển sang vui mừng vì ông không dám tin bà Pawel sẽ nguôi cơn tức giận, sau đó thì bà Pawel đã lái xe đưa Epis về nhà. Pawel là một doanh nhân rất thành đạt ở nước ngoài, bà ấy rất có tiếng. Epis là con gái rượu của bà ấy, bà còn có một cậu con trai lớn đang sống với bố ở Canada. Ngày mai, Pawel phải lên máy bay trở về Mỹ ký một số dự án lớn nên bà ấy đã điện thoại cho ông Row trước khi lên đường. Bà gửi Epis cho ông Row, nhờ ông để ý giùm đến con bé, bà vẫn hy vọng vào ông bởi vì nghe Epis kể về ông rất nhiều điều, Row là một người tốt, ông cũng là đối tác làm ăn của bà nên bà cũng yên tâm phần nào.
Nói đến đây, mọi người cũng biết thân thế của Trưởng khu cũng không hề tầm thường. Sáng sớm tại sân bay.
"Mẹ đi đây, con phải nhớ giữ gìn sức khỏe đó." Bà Pawel tạm biệt con gái của mình.
"Mẹ đi cẩn thận, con yêu mẹ." Cho đến lúc mẹ của Epis đi khuất cô vẫn dõi mắt theo bà ấy.
Quay lại vấn đề của Ricardo, tới giờ anh ta mới nhận ra, cô gái đó quen anh chỉ vì tiền, ông Row đã chặn thẻ ngân hàng của anh ấy. Giờ không còn tiền, Ricardo buồn bã, không một ai còn coi trọng anh ta. Tan học, anh ta vẫn ngồi một mình tựa vào ghế thẩn thờ ở dưới sảnh. Epis đã biết chuyện của Ricardo, cô đi lại gần, ngồi xuống ghế bên cạnh, cô từ tốn, nhỏ nhẹ an ủi: "Anh vẫn ổn chứ?"
Ricardo ngước mặt lên nhìn Epis, cô ấy không trách anh đã bỏ rơi mình, cô đã quên hết những chuyện không tốt của quá khứ. Đúng lúc đó, Frey đi tới: "Epis, chúng ta cùng về nào."
Epis đứng dậy, giớ tay ra bắt tay với Ricardo: "Em hy vọng anh sẽ thấy khá hơn, em đồng ý với chú Row bỏ qua tất cả, chúng ta có thể làm bạn không?"
Frey đứng bên cạnh không hiểu tại sao Epis lại nhân từ đến như vậy. Ricardo cũng đã đứng dậy, anh cầu xin Epis: "Chúng ta có thể quay lại như trước kia có được không?"
"Chị Frey, chị Epis." Đó là tiếng gọi của cô em gái sinh đôi của Frey. Trong lúc Epis còn đắn đo trước câu hỏi của Ricardo, Frey đã kéo Epis đi: "Epis đi thôi, mình bao mọi người uống nước." Epis đã bị kéo đi một đoạn rồi mà cô vẫn quay đầu lại nhìn Ricardo, còn anh ta vẫn đứng đó với bao nhiêu là nỗi ân hận. Nắng chiều đã tắt, hoàng hôn dần buông xuống, nhuộm đỏ cả một bầu trời, lãng mạn thì không thấy chỉ thấy nỗi buồn lại càng thêm buồn.