Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh
Chương 33: Ám Lưu Dũng Động
“Chúc mừng Đại Nhật huynh!! Chúc mừng!”
“Hahaha cạn! cạn ly!!”
Cho nhau nâng lên ly rượu mừng, bởi vì nhi tử đạt được hạng nhất trong nghi thức, vui mừng không Đại Nhật lập tức tổ chức ăn mừng, hắn lập tức cho mời những người thân thích cùng huynh đệ của hắn tới nhà mở tiệc chiêu đãi bọn hắn.
“Hahaha Đại Nhật đội trưởng à, huynh thật đúng là có phước nha, phải nói là trên đời có cái câu ‘hổ phụ sinh hổ tử’ hay là ‘Con hơn cha là nhà có phước.’ hay ‘hậu sinh khả úy’ nè, lấy tiểu Thiên thiên phú, hắn tương lai tiền đồ ta chắn chắn sẽ cực kỳ xán lạn cho xem à nha hahaha.”
Đám ngồi ăn nhậu chung một bàn đồng cam cộng khổ với Đại Nhật cũng đã lâu năm các huynh đệ của hắn, đối với mình đội trưởng cũng là người huynh đệ thân thiết có một đứa nhi tử thiên tài, ai nấy cũng vì hắn mà vui mừng, bọn hắn không tiếc lời khen ngợi Nhật Thiên cũng như thể hiện chúc mừng cho Đại Nhật.
“Ha ha ha ~ híc ~ hahaha nào có, nào có, khuyển tử còn rất nhỏ hắn còn rất ngay thơ, vẫn còn nhiều thứ hắn còn phải học hỏi lắm híc ~ ! hahaha.”
Nghe được các huynh đệ nói như vậy đã uống say không ít Đại Nhật khách khách khí khí nói, chỉ là tuy miệng nói khách sáo nhưng ánh mắt lại khó mà che dấu được hắn nội tâm sự hưng phấn cùng vui sướng.
“Hahaha Đại Nhật huynh, ta nghe nói nghi thức thành niên lần này hạng nhất giải thưởng là một cuốn bí tịch đi? huynh đệ chúng ta ai đây cũng rất tò mò về nó, không biết huynh có thể bật mí một chút cho các huynh đệ được không?”
Lúc này một người thân quen nhất cũng là thủ hạ đắc lực nhất của Đại Nhật là Hạ Cao, mang theo vì say rượu mà ửng đỏ khuôn mặt lộ ra vẻ tò mò thích thú hỏi.
“Cái này…”
Đại Nhật nhất thời do dự, hắn không biết có nên nói ra hay không.
“Ai dà, Nhật huynh, ở đây ai ai cũng đều là huynh đệ với nhau, huynh cần lo lắng che giấu làm gì , hơn nữa, huynh cũng đừng lo lắng quá, chúng ta huynh đệ ở đây đều đảm bảo với huynh, tuyệt đối sẽ không nói ra cho ai biết, nửa chữ cũng sẽ không nói, ta nói đúng không các huynh đệ?”
“Phải đó! phải đó!”
“Đúng vậy đó, Cao huynh nói đúng!”
“Đúng đó, nửa chữ cũng không nói.”
Thấy các huynh đệ đã nói như vậy, đã say quá mức Đại Nhật cũng không che giấu làm gì nữa, một phần khác là hắn tin tưởng các huynh đệ của mình.
Mà khi đám người nghe xong giới thiệu của quyển Trưởng Sinh Quyết, ai nấy đều cũng tỏ ra kinh ngạc cùng cảm thán trước cuốn thần công bí tịch này, tuy bọn hắn không biết rõ chi tiết nội dung trong đó là gì, nhưng khi nghe Đại Nhật kể cho bọn hắn là, nội dung trong quyển công pháp này quỷ quái cực kỳ, khó mà có thể học được.
Cũng kể rõ yêu cầu nghiêm khắc của nó, cũng như tài nguyên tài chính tiêu hao lên tới con số thiên văn để luyện thành nó, lập tức làm cho bọn hắn lập tức cảm thán không thôi.
Trong lòng thầm nói không hổ là thần công, nếu đã là thần công tất nhiên phải là khó học vô cùng, nhưng vì trong đó nó có thể làm người luyện có được trường thọ, bọn hắn cảm thấy việc khó học nó cũng không cảm thấy kỳ quái.
Vì với bọn hắn, đây là một môn thần công có thể tăng cường tuổi thọ của người luyện đấy nếu đã việc tăng cao tuổi thọ là một việc đơn giản thì Trường Sinh Quyết đã không được bọn hắn gọi là thần công rồi.
“hahaha không nói nữa không nói nữa, đã là Đại Nhật huynh đã giải đáp cho huynh đệ chúng ta tò mò trong lòng, vậy thì nên nâng ly chúc mừng nào! mừng vì tiểu Thiên thu được thần công bí tịch nào!!”
Đối với việc Trưởng Sinh Quyết, là người mở ra đề tài này Hạ Cao không bày tỏ ý kiến gì thêm, hắn ngược lại thay đổi chủ đề, đưa ra lời chúc mừng cho Nhật Thiên.
“Phải phải Cao huynh nói đúng, chúc mừng…chúng ta phải chúc mừng vì tiểu thiên nào.”
“Cạn Ly!! Hahaha! Không say không về các huynh đệ!!”
“Hahaha! Đúng vậy, không say không về!!”
Đối với việc này Đại Nhật cũng không suy nghĩ nhiều, hắn nâng ly đụng với các huynh đệ khác ly rượu vui vẻ cười to.
………….
Đêm khuya canh ba, đợi khi chắc chắn không có một ai đi theo sau, Hạ Cao lén lén đóng chặt khóa kỹ lại phòng của mình.
Sau đó phía sau hắn truyền đến một âm thanh lạnh lùng.
“Ngươi trong đêm hôm gọi ta tới đây, hẳn là có truyện quan trọng muốn thông báo đi.”
Nghe được phía sau có tiếng người Hạ Cao cũng không giật mình, hắn quay đầu hướng sâu ở trong căn phòng nhìn lại, thần sắc cung kính vô cùng dáp.
“Không dám giấu gì đại nhân, tiểu nhân thật ra đúng là có việc quan trọng muốn nói với ngài.”
Chỉ thấy ẩn giấu sâu trong căn phòng nhỏ là một người che giấu mặt thân mặc áo choàng đen từ trong bóng tối hiện thân bước ra chỗ ánh đèn, ẩn dấu trong áo choàng đôi mắt lộ ra thần thái lạnh lùng tiếp đến một luồng nhìn không thấy vô hình uy áp tản ra xung quanh.
Cảm nhận áp lực nặng nề đè trên người mình, Hạ Cao không thể không khom lưng cúi đầu thấp xuống, lấy bộ dáng hèn mọn vô cùng cung kính đối phương.
Nhìn thấy Hạ Cao hèn mọn tư thái người áo đèn cười lạnh một tiếng nói.
“Rất tốt xem ra ngươi còn nhớ thân phận của mình, nói đi có việc gì.”
Hoặc sinh hoặc tử đều quyết định bởi đối phương một ý niệm, biết rõ sinh mạng của mình nằm trong tay người áo đen, Hạ Cao không dám che dấu dù chỉ là một chút, thành thật nói ra những gì mình nghe được này ngày hôm này.
“Hô ~ ! không ngờ được là trên đời có loại thần kỳ như vậy công pháp, tốt lắm, ngươi lần này báo cáo làm ta rất hài lòng, nếu đại sự hoàn thành, chúng ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.”
Nghe xong những gì Hạ Cao miêu tả về Trường Sinh Quyết, người áo đen có chút chấn động đôi mắt lóe lên tham lam cùng thèm khát.
Không có biện pháp, người là có thất tình lục dục, tham sân si, đối với có thể làm người trường thọ công pháp, không bao nhiều người có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của nó, sự trường sinh.
“Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân.”
“Cứ tiếp tục theo dõi Hạ gia, bọn chúng có xuất hiện tình huống gì thì lập tức thông báo cho chúng ta.”
Xoay người lại đối với mặt mũi cực kỳ cung kính Hạ Cao nói sau đó hắn nhấc chân chậm rãi tiếp cận căn phòng bóng tối theo đó thân hình của dần dần chìm vào trong đó.
“Đại nhân vậy còn…”
Thấy đối phương muốn rời đi, Hạ Cao lộ ra vẻ sốt ruột hắn gấp gáp nói, mà người áo đen nghe vậy nhìn lại thì thấy thần sắc khẩn trương lo lắng Hạ Cao, hắn chậm rãi nói.
“Yên tâm đi, ngươi hôm nay biểu hiện rất tốt nên không cần phải lo lắng, chỉ cần ngươi hoàn thành đúng theo những gì chúng ta nói, chờ khi đại kế hoàn thành, những gì bọn ta hứa với ngươi tất nhiên sẽ thực hiện…”
Nói xong hắn liền biến mất để lại không biết phải làm sao Hạ Cao.
“Haizz ~”
………………..
“Tiểu đệ, ta tới rồi đây!”
Mặt trời chỉ mới vừa ló dạng Chấn Dực liền đã lập tức tìm tới chỗ của Nhật Thiên.
“Tộc huynh, buổi sáng tốt lành.”
Nhật Thiên đang luyện võ thì nghe thấy bên cạnh âm thanh tò mò quay đầu, lập tức thấy được hôm qua kỳ quái tộc huynh Hạ Chấn Dực, hắn lập tức nở một nụ cười ôn hòa chào đón đối phương.
Lúc này hắn trên người đang mặc một bộ màu trắng võ phục rộng rãi, hạ thân mặc một cái quần rộng lớn với phần cổ chân cổ tay được băng vải buộc chặt, hai chân mang một đôi dép tông lào bằng rôm, mái tóc vàng óng đã có phần dài tới cổ được một sợi dây gân buộc chặt mái tóc dài lại thành một cái búi tóc đuôi ngựa.
Làm cho bộ dạng hài tử ngây ngô của Nhật Thiên có thêm một chút gì đó phong trần lãng tử.
“Buổi sáng tốt lành.”
Chấn Dực cũng đáp lại tộc đệ chào hỏi.
Ửm?
Mà lúc này tai tinh mắt thính với năng lực quan sát siêu cường, giác quan mạnh mẽ vô cùng Nhật Thiên lập tức nhìn thấy có một người khác đi theo phía sau Chấn Dực hay nói đúng hơn là trốn ở sau lưng của hắn.
“Ôh! Còn cả Hạ Vũ tộc tỷ nữa, buổi sáng tốt lành tộc tỷ.”
Theo hắn quan sát kỹ càng, hắn liền lập tức nhận ra thân phận của đối phương, không do dự thể hiện ra sự hòa ái cùng thân thiện của mình chào hỏi đối phương thể hiện sự hoan nghênh của mình.
Biết Nhật Thiên tộc đệ đã phát hiện mình, nàng ở Chấn Dực cổ vũ ánh mắt ngượng ngùng bước ra nói.
“Buô…Buổi sáng tốt lành.”
Tùy đêm qua sau cuộc đối thoại với Chấn Dực, nàng nội tâm sự e ngại cùng sợ hãi với Nhật Thiên cũng giảm bớt đi rất nhiều, nhưng điều đó không có nghĩa là đã không còn e ngại Nhật Thiên.
Ngược lại mỗi lần khi nàng nhìn thấy tên này, nhất là khi nhìn thấy thần thái tự tin cùng ôn hòa đó, khiến nàng không khỏi nhớ lại cái lần ở võ đài trải qua, nàng không tự chủ được sinh ra sự sợ hãi đối với hắn.
“Có việc gì mà mọi người tới tìm ta vậy?”
Chào hỏi đã xong, tiếp sau Nhật Thiên tất nhiên liền muốn tìm hiểu lý do hai người tới đây.
Mà Chấn Dực cũng không che giấu gì nói ra mục đích hôm nay bọn hắn tới đây.
“Tộc đệ còn nhớ ngày hôm qua chúng ta đã nói sao? ở thời điểm Nghi Thức Thành Niên kết thúc ấy.”
“Ồh! ta nhớ rồi, huynh từ nói là sẽ tới tìm ta để tỉ thí với huynh.”
Nhật Thiên vừa nghe xong hắn lập tức nhớ ra ngày đó hai người đối thoại, nhớ lại hôm đó lập ra lời hứa.
“Nếu tộc đệ còn nhớ thì tốt quá rồi, đã vậy đệ không ngại cùng ta ngay lúc này đánh một trận chứ? mà trọng tài của chúng ta sẽ là nàng.”
Chấn Dực vừa nói ngón tay liền chỉ vào bên cạnh Hạ Vũ.
“Hả?”
Chấn Dực khiêu chiến Nhật Thiên, từ lúc nào?
Hạ Vũ nghe xong lập tức ngây người, việc Chấn Dực muốn tỷ võ với Nhật Thiên tộc đệ nàng lần đầu nghe tới đó, không phải do đối phương nói ra, thì nàng vẫn còn đối với chuyện này hoàn toàn không hề hay biết gì luôn.
“Tất nhiên là có thể.”
Cùng lúc đó khi nghe Chấn Dực nói như vậy, Nhật Thiền liến tức khắc nở ra một nụ cười, không chút e ngại nào đồng ý.
………………………………………………
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một Like, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì viết comment dưới phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Ps. Tác là người rất thích đọc comment, nếu được thì mọi người cứ comment nhiều nhiều vào để tác có thêm động lực để viết truyện.
Cảm ơn mọi người, Love You All