Cao Thủ Y Đạo

Chương 136: Tôi cũng quen cậu ta




Tại câu lạc bộ giải trí Cực Dạ, Trần Vũ đã gặp Lý Lộ, đàn chị của Tống Tư Vũ và một số cô gái khác.

Về phần bạn trai của Lý Lộ, cậu ta là Thành Lỗi, gia đình cậu ta điều hành một công ty nhỏ, cũng có chút của cải

"Tống Tư Vũ, đây là bạn trai của cậu à? Anh ấy làm nghề gì? Có giàu không?" Vừa bước vào cửa, mấy cô gái đã nhìn chằm chằm vào Trần Vũ.

“Bạn trai tôi điều hành một công ty, rất giàu có.” 'Tống Tư Vũ nắm lấy cánh tay của Trần Vũ, trông rất khoe khoang.

"Điều hành một công ty? Tôi không nghĩ vậy." Lý Lộ liếc nhìn Trần Vũ: "Anh lái loại xe nào?"

"Mercedes-Benz, không đắt, chỉ hơn hai triệu tệ thôi." Trần Vũ cười, mấy cô bé thời nay trưởng thành quá sớm.

Lúc này mới bao nhiêu tuổi đâu? Đã bắt đầu đua đòi rồi sao? Nếu không phải hôm nay là sinh nhật của Tống 'Tư Vũ, anh chắc chắn sẽ không cho phép cô ấy đến một buổi tiệc như vậy.

"Tại sao tôi không thấy anh lái xe?" Một cô gái hỏi.

"Xe hư rồi, mang đi sửa." Trần Vũ cười nói, anh thật sự đang nói thật, buổi tối mấy hôm trước gặp phải sát thủ, cửa xe đều bị bể tan tành, bây giờ còn chưa có sửa xong.

"Tống Tư Vũ, lát nữa hãy để bạn trai của cô thổi chai đi, dù sao anh ta giỏi khoe khoang như vậy thì chắc phải giỏi thổi chai lắm." Mấy cô gái cười ha ha, họ ngay lập tức mất hứng thú với Trần Vũ.

"Lộ Lộ, Thành Lỗi nhà cậu vẫn tuyệt vời hơn, có thể Tìm thấy một nơi cao cấp như vậy để tổ chức sinh nhật cho cậu."

"Đúng rồi, cậu thật may mắn, phải chỉ tớ cũng có được một người bạn trai như thế này thì hay quá."



"Không giống như bạn trai mà người nào đó mang tới đây, thoạt nhìn đã biết là một gã nhà quê, lại còn điều hành một công ty? Ha ha."

Cả đám nữ sinh nịnh bợ Lý Lộ, còn tiện thể giãm lên Trần Vũ.

"Các người..." Tống Tư Vũ đứng dậy định phản bác, nhưng Trần Vũ đã giữ cô ấy lại và lắc đầu, cô ấy đành phải tức giận ngồi xuống.

"Ha ha, cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật của Lý Lộ nhà tôi, tôi biết người quản lý của nơi này, nên hôm nay mọi người cứ chơi thoải mái, tôi bao." Đúng lúc này, Thành Lỗi bước vào.

"Wow, anh Lỗi thật tuyệt vời, đây là Giải trí Cực Dạ, câu lạc bộ lớn nhất ở Phong Lăng."

"Quản lý ở đây là Lý Hàn đúng không? Nghe nói anh †a là một người rất có thế lực."

“Đúng đúng, bạn trai của cô bạn tôi đang làm việc cho anh ta, nghe nói là dân xã hội.”

Một đám thiếu nữ nhất thời hưng phấn đến hai mắt sáng lên, Thành Lỗi cũng lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.

"Anh là bạn trai của Tống Tư Vũ à, ha ha, không sao đâu, buổi tối hôm nay cứ chơi thoải mái, tôi bao hết." Thành Lỗi ra vẻ trưởng thành vỗ vai Trần Vũ.

"Tống Tư Vũ, bạn trai của cậu chắc cũng phải ba mươi tuổi, ha ha, cậu thích gì ở anh ta vậy?" Lý Lộ liếc nhìn Trần Vũ, che miệng cười.

“Thích anh ta lớn tuổi, biết khoe khoang sao?” Một đám thiếu nữ nhân trêu chọc cười nói.



"Ha ha, anh tên là Trần Vũ đúng không, hôm nay anh và Tư Vũ xem như được hưởng ké Lộ Lộ rồi, nếu không hai người chắc chắn sẽ không đủ khả năng đến chơi ở một nơi cao cấp như vậy." Thành Lỗi có chút đắc ý.

"Đúng thật là CLB giải trí Cực Dạ là một trong những nơi đứng đầu ở Phong Lăng." Trần Vũ mỉm cười và nói: "Cậu nói cậu biết quản lý Lý Hàn của họ sao?"

"Đúng vậy, chúng tôi rất thân nhau, tôi thường xuyên tới đây chơi." Ánh mắt Thành Lỗi lóe lên, vừa nhìn đã biết là cậu ta đang bốc phét.

"Thật trùng hợp, tôi cũng quen cậu ta." Trần Vũ nói.

"Anh đừng khoe khoang nữa, anh có biết Lý Hàn là ai không? Anh còn không xứng xách giày cho người ta kìa, Thành Lỗi, mặc kệ anh ta, chúng ta đi chơi thôi." Lý Lộ khinh thường liếc nhìn Trần Vũ, cầm chiếc cốc lên và bắt đầu vui chơi.

'Tất nhiên, những người này hoàn toàn phớt lờ Trần Vũ và Tống Tư Vũ, Tống Tư Vũ không vui ngồi trong góc.

Đúng lúc những người này đang chơi rất vui vẻ, thì cửa phòng riêng đột nhiên bị đá văng ra từ bên ngoài, một người đàn ông có phần say rượu xông vào và hét lên: “Những người ở bên trong, cút ra ngoài hết cho tôi.”

“Ai vậy, chán sống rồi sao?” Thành Lỗi tức giận, †rước mặt một đám nữ sinh, cậu ta phải ra vẻ anh hùng.

Bốp... Người đàn ông trực tiếp tát Thành Lỗi một cái: "Ông đây là Lưu Minh, hôm nay bạn tôi cần dùng phòng riêng này, nếu không muốn chết thì cút ra ngoài đi"

“Anh, anh là anh Lưu?” Thành Lỗi kinh ngạc, ăn một cái tát vào mặt, nhưng cậu ta lại không dám tức giận.

"Anh Lỗi, người này là ai, tại sao có thể ra tay đánh anh?" Lý Lộ không vui.

"Cô im đi, đây là anh Lưu,bảo vệ của nơi này! Anh Lưu thật xin lỗi, chúng tôi lập tức rời đi." Thành Lỗi rụt rè.